Bạch Nguyệt Quang Của Bạn Trai Cũ

Chương 20




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Sau khi Đồng Vận thi xong môn cuối cùng thì Tả Khuyết cũng lái xe đến giúp cô dọn hành lý.

Nhất cử nhất động này đã dấy lên một đợt sóng to gió lớn ở ký túc xá nữ.

Đồng Vận nhìn Tả Khuyết đang giúp cô bỏ vali vào cốp xe rồi nhìn những ánh mắt tò mò xung, nhanh chóng chui vào trong xe.

Đồng Vận: "Lần này là thật sự có nhảy sông Hoàng Hà cũng tẩy không sạch."

Tả Khuyết cười khẽ: "Tôi chưa lập gia đình, cô chưa gả chồng, tẩy không sạch thì không cần tẩy nữa, huống chi còn được bớt việc."

"Bớt việc gì chứ?"

"Nghĩ thử xem, tấm chắn."

Đồng Vận sửng sốt một chút rồi bỗng nhiên hiểu ra, "Anh chặn mất vận đào hoa của tôi."

"Thôi đi, mấy cái vận đào hoa đó của cô không có cái nào đáng tin cậy hơn tôi hết."

Nghe vậy Đồng Vận nghiêng đầu nhìn Tả Khuyết, lời nói đã ở cửa miệng, nhưng thế nào cũng không thốt lên được.

Sau khi cô chuyển đến, Tả Khuyết liền về nhà ăn tết.

Trong lúc nghỉ đông, Đồng Vận vẫn luôn bận rộn làm việc, ngẫu nhiên mới nhớ tới mà trả lời tin nhắn trong nhóm chat "Người Cơm Khô"

Một khi Đồng Vận trả lời, Tả Khuyết liền sẽ trò chuyện riêng với cô.

Thiết Hàm Hàm: [ Cô bận lắm sao? Cả tuần mới trả lời một tin? ]

Nghe ngữ khí này của Tả Khuyết, cô rất muốn hỏi anh sao lại không chủ động tìm cô!

Thái độ của Đồng Vận rất lãnh đạm mà trả lời lại,

Âm Đều: [ Còn tốt. ]

Thiết Hàm Hàm: [ Tôi sợ quấy rầy cô làm việc nên mới không tìm cô. Nếu cô rảnh rỗi thì báo cho tôi một tin được không? Cô ở một mình tại chỗ tôi, lỡ xảy ra vấn đề gì thì sao? ]

Đồng Vận nâng khóe miệng.

Âm Đều: [ Biết rồi, về sau nếu rảnh sẽ tìm anh (😂) ]

Thiết Hàm Hàm: [ Có tiện gọi video không? ]

...

Vì thế, Đồng Vận thường thường tìm Tả Khuyết nói chuyện phiếm, phát giọng nói, gọi video.

Sinh hoạt cô đơn buồn tẻ cứ từng ngày trôi qua, hy vọng duy nhất của cô chính là lúc trò chuyện với anh, chờ anh trả lời.

Giao thừa năm đó, Tả Khuyết biết Đồng Vận được nghỉ liền tìm riêng cô gọi video.

Anh giới thiệu với cô về phòng của anh, về hai đứa cháu họ song bào thai chưa đầy một tuổi, về hai chú chó là Bian Mu cùng Samoyed đáng yêu thông minh.

Ban đêm Tả Khuyết phát sóng trực tiếp màn bắn pháo hoa cho Đồng Vận xem.

Cô ở bên này, quạnh quẽ trống vắng.

Nhưng bởi vì có anh nên cô có cảm giác năm mới của mình tràn đầy náo nhiệt và hạnh phúc.

Kỳ nghỉ đông qua đi, Đồng Vận đã sớm dọn về ký túc xá.

Trước khi rời khỏi nhà anh, cô còn cẩn thận tỉ mỉ quét tước, lau dọn mọi thứ lại một lần.

Khi Tả Khuyết quay lại còn hỏi cô sao không chờ anh về giúp cô dọn đồ vật.

Đồng Vận nói là không muốn làm phiền anh, thuận tiện đem phí điện nước chuyển qua.

Thiết Hàm Hàm: [ Hôm nay mời cô ăn cơm nha, vừa được phú bà cấp phí bao dưỡng ~ ]

Âm Đều: [... ]

Bọn họ lại khôi phục lại lối sinh hoạt như trước khi nghỉ đông, hai người vẫn ở trạng thái trên tình bạn, dưới tình yêu.

Đôi lúc Đồng Vận vẫn sẽ ngủ lại nhà Tả Khuyết.

Ngày đó, cô đang thu quần áo hai người phơi ở ban công vào. Trong lúc không cẩn thận đã làm rớt cái đồng hồ mà Tả Khuyết tiện tay gác trên rào chắn xuống.

Khoảnh khắc đó Đồng Vận kinh hoảng thất thố mà nhìn ánh quang của đồng hồ lóe lên, rơi thẳng tắp xuống trong màn mưa. 

Cô không kịp nghĩ nhiều, vội xoay người chạy về phía cửa.

Được nửa đường thì bỗng nhiên Tả Khuyết xuất hiện, duỗi tay ngăn cô lại, hoài nghi hỏi: "Cô làm gì mà hoảng loạn như vậy?"

Sắc mặt Đồng Vận có chút trắng bệch, "Thực xin lỗi, tôi không cẩn thận làm rớt đồng hồ của anh... Tôi xuống lầu..."

Bọn họ ở tầng rất cao, phỏng chừng lúc cô nhặt về thì cái đồng hồ kia cũng hỏng rồi.

Đồng Vận khổ sở tự trách, thầm mắng mình tay chân vụng về.

Tả Khuyết sờ sờ đầu cô, chẳng hề để ý nói: "Rớt thì cứ rớt, vừa lúc tôi cũng muốn đổi cái mới. Bây giờ trời còn đang mưa to, cô đừng có lo lắng rồi chạy lung tung ra ngoài..."

Tuy rằng Tả Khuyết đã nói là không sao cả nhưng Đồng Vận vẫn lén lút đi tìm, đáng tiếc là tìm không thấy.

Cô lên mạng tìm hiểu về cái đồng hồ kia, phát hiện nó tận 300 vạn.

Với tình hình hiện tại thì khẳng định cô không thể nào trả nổi.

Nhưng mà nếu không trả, cô quả thật không bỏ xuống được cảm giác khó chịu trong lòng.

300 vạn là khoảng cách giữa bọn họ, Đồng Vận bỗng nhiên không biết nên đối mặt với Tả Khuyết như thế nào.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.