Bách Luyện Thành Tiên

Quyển 6 - Chương 623: Trên đường về đảo




Hậu duệ của Chân linh bị diệt, nguy cơ tự nhiên được giải trừ. Trong lòng Lâm Hiên cao hứng có thể nghĩ. Tay áo phất một cái, từng vầng quang hà bay vút ra. Toàn thân Thiềm Thừ đều là bảo vật, đương nhiên không thể lãng phí.

Lâm Hiên đem thần thức thả ra, qua một hồi thì lầm bầm mở miệng:

"Quả nhiên suy đoán không sai, mạch khoáng này dùng để phong ấn Băng Ma Tâm Thiềm. Ngọc La Phong đã thôn phệ gần hét cực phẩm tinh thạch, bởi vậy đã giải trừ phong ấn"

Cực phẩm tinh thạch chỉ còn một phần nhỏ nhưng không thể bỏ qua. Lâm Hiên lại tế ra mấy chục đạo kiếm khí, tiếp tục khai thác. Sau khi xác định không còn thứ gì thì mới bay đi.

Hắn phi hành rất chậm, muốn rời khỏi không gian độc lập này cần tìm được các tiếp điểm yếu kém hoặc không ổn định trong không gian.

Tiết điểm được chia làm hai loại. Một loại có thể nhận biết bằng mắt thường hay thần thức nhưng rất hiếm gặp. Còn lại là tiết điểm ẩn hình, cần dùng các bí thuật hữu dụng mới có thể phát hiện.

Lâm Hiên thi triển Thiên Phượng Thần Mục bắt đầu tìm kiếm.

***

Một ngày sau, tại một hải vực thuộc phạm vi thế lực Nhân tộc, những hòn đảo chi chít như sao mọc trên mặt biển, thảm thực vật rậm rạp bao trùm trên núi, xa xa nhìn lại tựa như những tòa bảo thạch mỹ lệ.

Lúc này trên một hòn đảo khá lớn, trong một phường thị tụ tập chừng mấy ngàn tu sĩ. Tiếng bàn tán cùng lo lắng liên tiếp vang lên.

Hiện tại tin tức âm hồn quỷ vật tàn sát bừa bãi đã truyền khắp tam tộc. Thánh Thành cùng Hải Tộc Cự Kình Vương đã ra mặt xác minh điều này.

Mấy chục vạn tu sĩ Hồng Diệp Đảo đã táng thân dưới tay âm hồn quỷ vật, nghe nói chỉ có vài chục người may mắn đào thoát. Trong danh sách ngã xuống còn có cả hai tu tiên giả Động Huyền Kỳ, chính là Độc Long lão tổ cùng Bạch Cốt Chân Quân. Cũng may Thánh Thành Chấp pháp trưởng lão dựa vào thực lực siêu tuyệt, mở một đường máu thành công đào thoát.

Tình hình bên Hải Tộc cũng không tốt hơn gì. Vạn Thú Đảo bị bọn họ chiếm lĩnh khi trước cũng đã rơi vào trong tay âm hồn. Tuy vậy nhờ sự dũng mãnh của Cự Kình Vương. Tuy bại nhưng Hải tộc rút lui ngay ngắn trật tự, tuy có tử thương không có cao thủ Động Huyền Kỳ nào ngã xuống.

Hiện tại toàn bộ Đông Hải đang ầm ầm sóng dữ. Trường đại chiến của Tam tộc vô hình chung tan đi. Các tu tiên giả đều vô cùng kinh hoàng, nhiều âm hồn quỷ vật như vậy tới từ đâu? Chẳng là là đại quân tiên phong của Âm Ti giới?

Nếu đại chiến lưỡng giới lần nữa nổ ra, Đông Hải chỉ là tiểu giới diện Linh giới, muốn thắng lợi nhất định cần lực lượng tu sĩ ở giới diện khác tới viện thủ.

Chẳng qua với đám tu tiên giả bình thường thì bảo vệ tánh mạng mới là trọng yếu nhất. Các loại pháp bảo phù triện lập tức trở nên đắt đỏ. Tin tức mới truyền ra mấy canh giờ thì số lượng Nhân tộc, Hải Tộc, Yêu Tộc ra ngoài giao dịch tăng vọt.

Tất cả các phường thị đều trở nên náo nhiệt. Tiếng rao hàng trả giá không dứt bên tai.

"Đạo hữu, ngươi xem, cây Thương Long Đảo Hải Tiên này là dùng linh cốt của Giao Long Hóa Hình kỳ chế tác, uy lực vô cùng. Tại hạ xảo hợp đoạt được, nếu không phải không hợp với công pháp sở tu thì ta tuyệt đối không bán ra."

Một thanh niên chừng hơn hai mươi giơ một cây trường tiên giới thiệu đến nước miếng tung bay. Chẳng qua người mua cũng không ngốc, mặt mũi đầy vẻ hoài nghi. Đối phương chỉ là một tu sĩ Ngưng Đan kỳ. Sao có thể sở hữu linh cốt yêu tu Hóa Hình Kỳ làm bảo vật, chuyện này có điểm chưa rõ ràng.

Gã này đang còn do dự thì trên đỉnh đầu lập lòe kim quang, một tiếng nổ lớn truyền ra rồi không gian vặn vẹo, một khe hở hiện trong tầm mắt.

"Khe hở không gian!" Chúng tu sĩ thấy thì trợn mắt há mồm, có người nghẹn ngào rống lên.

Ngay sau đó quang hà chợt lóe, một bóng người từ bên trong khe hở bắn ra. Bành một tiếng ngã trúng quầy hàng ở đằng kia. Sức mạnh thật lớn, mặt đất bị tạo thành một cái hố sâu.

Gã chủ tiệm đang muốn mở miệng quát mắng thì linh áp trên thân đối phương khiến thân hình hắn rung lên từng đợt. Không chỉ gã này mà toàn bộ tu tiên giả trong phường thị đều lộ vẻ sợ hãi. Không ngờ vị khách không mời mà đến này tu vị thâm sâu khôn lường, chỉ một số cao thủ nhận ra đây là lão quái Ly Hợp hậu kỳ.

Thanh quang lóe lên, Lâm Hiên từ trong hố sâu bay ra. Ánh mắt đảo qua thì lạnh lùng mở miệng: "Đây là địa phương nào?"

Chúng tu sĩ câm như hến, đứng cả buổi rốt cục mới có một gã tu tiên giả cao gầy hướng về hắn thi lễ, mặt mũi đầy vẻ cung kính: "Vãn bối là Kim Ngô tham kiến tiền bối, nơi này là Bạch Tượng hải vực, không biết tiền bối có gì phân phó, vãn bối sẽ hết sức đi làm"

"Bạch Tượng hải vực?" Lâm Hiên có điểm xa lạ,qua một hồi thì mở miệng: "Các ngươi ai có hải đồ thì đưa ra, càng chi tiết càng hữu dụng."

"Hải đồ?" Đây chính là vật thiết yếu, đa số tu sĩ đều có nhưng không ai dám cử động, sợ chẳng may làm lão quái vật nổi giận thì mạng nhỏ ô hô ai tai.

Thêm một hồi mới có một thanh âm nhút nhát truyền vào tai: "Tiền bối, ta ở nơi này có một cái, không biết người muốn chăng?"

Lâm Hiên quay sang, là một thiếu niên Linh Động kỳ chừng mười bảy mười tám, trong tay cầm một ngọc giản cũ kỹ.

Hắn điểm ra một chỉ, ngọc giản vù một tiếng bay tới tay. đem thần thức chìm vào một lát rồi chậm rãi mở miệng: "Đa tạ tiểu hữu."

"Tiền bối quá khách khí." Lão quái vật này khách khí khiến thiếu niên kia được sủng ái mà kinh sợ.

Lâm Hiên phất tay áo một cái, hai khối trung phẩm tinh thạch bay vút ra: "Đây là thù lao của ngươi, Lâm mỗ mua ngọc giản này."

"Vâng, đa tạ tiền bối ban thưởng."

Vẻ mặt thiếu niên chuyển sang vui mừng rồi thu hồi hai khối trung phẩm tinh thạch.

Vị tiền bối này ra tay thật quá mức hào phóng. Lúc này ánh mắt đám tu sĩ trở nên đầy hâm mộ, hối hận vừa rồi không dũng cảm một chút.

"Lâm mỗ còn chuyện muốn hỏi, nếu có thể khiến ta hài lòng, sẽ cho các ngươi một số chỗ tốt."

"Tiền bối, chỉ cần bọn vãn bối hiểu được, nhất định không dám nửa lời dấu diếm” Một tu sĩ lên tiếng nịnh nọt, những người khác cũng bắt đầu phụ họa.

Lâm Hiên khẽ gật đầu: "Về tình huống hiện tại của Âm Ti quỷ vật, ai biết thì nói cho Lâm mỗ."

Lời này còn chưa dứt thì chúng tu sĩ đã kêu loạn. Lâm Hiên nhướng mày, toàn thân linh áp tỏa ra ầm ầm khiến cả đám thất sắc, câm miệng như hến.

"Ngươi nói" Lâm Hiên tùy tiện chỉ một lão giả ục ịch.

"Ta…" Lão giả kinh ngạc, qua một hồi ổn định tâm tình mới hắng giọng kể lại.

Một canh giờ sau, Lâm Hiên rời khỏi đảo. Tình thế ngày càng ác liệt. Hắn quyết định trước tiên về Hắc Phong Đảo.

Phi hành một tuần trăng, Lâm Hiên cũng tiện thể vào các phường thị thu thập thêm một số tình báo.

Toàn bộ Hồng Diệp hải vực đã là thiên hạ của âm hồn. Những hải vực khác của tam tộc ít nhiều đã bị xâm phạm. Những nơi âm hồn đi qua thì không lưu mảnh giáp, không ít tông môn gia tộc kết thành đồng minh công thủ, hy vọng có thể vượt qua tại trường hạo kiếp này.

***

Thời tiết nắng ráo vạn dặm không mây. Tại một hải vực thuộc giao lộ của tam tộc. Trên quảng trường phường thị có quy mô rất lớn, người đến người đi không dứt, tiếng trả giá liên tiếp, có thể nói là phi thường náo nhiệt.

"Đông Phương đạo hữu, ngươi nói lát nữa sẽ có một đấu giá hội dưới mặt đất?" Một lão lão giả râu ngắn màu vàng nhạt, niên kỷ chừng ngũ tuần lên tiếng.

"Đúng vậy, hội giao dịch này chỉ mời tu tiên giả từ Nguyên Anh trung kỳ, có rất nhiều đồng đạo Yêu Tộc cùng Hải Tộc tham gia " Tu sĩ được gọi là Đông Phương đạo hữu trẻ tuổi hơn nhiều, dung mạo có điểm anh tuấn tiêu sái: "Sao, mấy vị đạo hữu có hứng thú?"

"Đương nhiên, không biết ngoài tu vị thì còn điều kiện hạn chế khác hay không?"

"Ngoại trừ tu vị thì chỉ cần nộp phí hai trăm trung phẩm tinh thạch là có thể tham gia" Gã họ Đông Phương chậm rãi nói.

"Hai trăm trung phẩm tinh thạch?" Mấy gã tu sĩ ngẩn ngơ, cái vé vào này cũng thật quá mức xa xỉ.

"Các vị đạo hữu, đúng là cao nhưng tuyệt đối đáng giá, nghe nói có rất nhiều bảo vật được đem ra đấu giá"

"Đạo hữu nói thật sao?"

Chợt thấy một thiếu niên vận thanh bào, tu vị Nguyên Anh trung kỳ đi tới ôm quyền thi lễ: " Mấy vị đạo hữu, Lâm mỗ trùng hợp ngang qua nơi này, nghe có đấu giá hội thì rất hứng thú, không biết có thể dẫn ta đi cùng?"

"Ha ha, chỉ là việc nhỏ, đạo hữu có thể đồng hành cùng chúng ta." Mấy người này thấy đối phương cùng cảnh giới thì cũng hoàn lễ. Tu sĩ họ Đông Phương có vẻ nhiệt tình mời mọc, thêm một người vào cửa là hắn có thêm một phần chỗ tốt.

Đám tu sĩ trong đó có cả Lâm Hiên do Đông Phương Sóc này dẫn đường. Rẽ trái rẽ phải một lát thì tới một tạp hóa trông có vẻ bình thường.

"Các vị tiền bối muốn mua vật gì?" Tiểu nhị liền cúi đầu khom lưng đi tới.

Đông Phương Sóc trực tiếp tới thì thầm vài câu với chưởng quầy. Người này gật đầu rồi tự dẫn đám tu sĩ đi đến hậu đường.

Rất nhanh một cái sân nhỏ hiện trong tầm mắt.

"Mấy vị đạo hữu, tại hạ với tư cách Tiếp Dẫn Sứ hoan nghênh mọi người đã đến, chắc hẳn tất cả hiểu quy củ, tinh thạch có đủ chưa?"

Chưởng quỹ tuy là Ngưng Đan hậu kỳ nhưng có vẻ không hề úy kỵ các tu sĩ Nguyên Anh.

Mấy người nghe xong thì trên mặt thoáng hiện vẻ giận dữ. Lâm Hiên không thèm để ý, thò tay lấy ra một túi tinh thạch: "Ngươi đếm đi."

"Đủ rồi, tiền bối có thể tiến vào"

Thấy Lâm Hiên thống khoái giao ra tinh thạch, ngữ khí chưởng quỹ liền trở nên cung kính. Sau đó lấy ra một tấm lệnh bài, một đạo hồng quang bay vút ra.

Trong tiếng ầm ầm, một hòn giả sơn chuyển dời lộ ra một thông đạo sâu hun hút.

Thấy cảnh này, đám tu sĩ đành miễn cưỡng giao tinh thạch rồi nối đuôi mà vào. Xuống sâu chừng trăm trượng, trên vách tường có những thú đầu đúc bằng đồng đen, bên trong có chứa những ngọn hỏa diễm màu tím nhạt quỷ dị.

Ở đại sảnh rộng rãi có mấy trăm tu tiên giả Nguyên Anh, Ly Hợp đang kẻ đứng người ngồi. Thậm chí có cả cao thủ Ly Hợp hậu kỳ.

Phát hiện có mấy cái ghế còn trống thì thần sắc Lâm Hiên khẽ động.

Tu tiên giả Ly Hợp hậu kỳ còn ngồi đả tọa trong này, vậy sẽ còn những kẻ thân phận cao cỡ nào tới đây?

Hắn tùy tiện tìm một vị trí đả tọa. Đợi chừng nửa canh giờ thì số lượng tu sĩ đã lên tới gần một ngàn hai. Trong đó Nhân tộc chiếm đại đa số, còn lại là yêu tu Hóa Hình cùng Hải Tộc.

Chung quanh đột nhiên xôn xao một hồi.

Một lão giả tóc bạc Ly Hợp hậu kỳ vận trang phục đấu giá sư đi tới trên đài. Mọi người phía dưới lặng ngắt như tờ.

"Lão phu là Kim Đồng, chắc hẳn không ít đạo hữu đã biết. Bất quá cũng có đạo hữu lần đầu tiên tới tham gia đấu giá hội của chúng ta. Hiện tại tình thế tam tộc đang khẩn trương. Mỗi kiện bảo vật xuất hiện ở đây có thể nói là trân phẩm, xuất xứ cũng không rõ ràng. Các vị mua có lẽ dẫn đến có người động lòng. Về điểm này, lão phu nhất định phải nói rõ một chút."

Toàn trường xôn xao một thoáng rồi im lặng, lão giả lại chậm rãi lên tiếng: "Nếu chư vị đạo hữu không có có dị nghị thì đấu giá hội xin bắt đầu"

Một thị nữ khá xinh đẹp nâng một cái khay đi lên. Lão giả liền nhấc tấm vải lô ra một bảo vật dài gần một tấc.

"Hàn Băng Kích, bảo vật thủy thuộc tính của Hải Tộc. Dùng Thâm Hải Hàn Thiết cùng Tây Phương Tinh Kim chế tạo, có hiệu quả gia tăng các loại pháp thuật thủy thuộc tính, còn thêm công kích hàn băng mà tu tiên giả Nguyên Anh kỳ cũng không thể coi thường, giá khởi điểm là năm vạn trung phẩm tinh thạch, mỗi lần nâng giá không được dưới một ngàn."

Lão giả vừa dứt lời thì tiếng nghị luận nhao nhao truyền vào tai.

"Hàn Băng Kích, chẳng lẽ là bảo vật của Khâu lão quái ở Thủy Ba Động?"

"Do Thâm Hải Hàn Thiết cùng Tây Phương Tinh Kim tạo thành, xem ra là không sai."

"Thứ này được Khâu lão quái quí trọng như bổn mạng pháp bảo. Nếu lưu lạc tới đây, chẳng lẽ Khâu lão quái đã ngã xuống. Thật không ngờ, thực lực của hắn còn vượt xa các đồng đạo Nguyên Anh hậu kỳ "

Như vậy Hàn Băng Kích này trong mắt đám tu tiên giả Nguyên Anh chính là bảo vật bất phàm. Năm vạn trung phẩm tinh thạch không phải nhỏ nhưng liền có vài chục tu tiên giả tham gia tranh đoạt.

Trong chớp mắt, giá của Hàn Băng Kích liên tiếp tăng đến bảy vạn tinh thạch. Cuối cùng được một gã Hải Tộc Nguyên Anh trung kỳ đội mũ rộng vành che khuất dung mạo, mua với giá bảy vạn năm ngàn trung phẩm tinh thạch. Gã này cũng rất cẩn thận, mua được là lập tức rời đi.

Lại một tấm vải được lão giả mở ra.

"Kiện vật phẩm thứ hai cũng thích hợp cho tu tiên giả Nguyên Anh, chư vị đạo hữu, không phải lão phu khoe khoang nhưng ở nơi khác tuyệt không có thứ này ”

Thì ra là một cái bình ngọc cỡ một tấc, bên trong có hai viên đan dược màu đỏ tím tỏa ra hương thơm ngào ngạt.

"Đây là…"

Thần sắc Lâm Hiên khẽ động thì thanh âm lão giả truyền vào tai: " Hai viên Vọng Ly Đan, ắt hẳn các đạo hữu ở đây đều nghe nói qua. Thánh dược này có thể đề cao tỉ lệ tiến giai Ly Hợp, hai viên là hai mươi vạn trung phẩm tinh thạch, mỗi lần tăng giá không ít hơn năm ngàn."

Lời còn chưa dứt thì hào khí trong đại điện trở nên nóng bỏng. Không chỉ là tu tiên giả Nguyên Anh kỳ, ánh mắt một số cao thủ Ly Hợp kỳ cũng lộ vẻ tham lam. Có lẽ tính mua cho hậu nhân vãn bối.

"Hai mươi vạn."

"Hai mươi mốt vạn."

"Hai mươi lăm vạn."

Giá cả tăng lên liên tiếp. Lâm Hiên không tham dự tranh đoạt, chẳng qua khóe miệng lộ tia trào phúng.

Giá khởi điểm của hai viên Vọng Ly Đan chỉ là hai mươi vạn trung phẩm tinh thạch, nhìn thì tiện nghi nhưng chắc chắn sẽ được đẩy lên rất cao.

Quả nhiên chỉ một tuần trà, bình Vọng Ly Đan đã bị đẩy lên với cái giá khủng bố.

"Chín mươi lăm vạn trung phẩm tinh thạch."

Báo giá là lão giả tiên phong đạo cốt Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh phong, trên mặt đầy vẻ sốt ruột. Một bộ được ăn cả ngã về không.

Hiện tại tranh đoạt cùng lão chỉ còn một nữ tử Ly Hợp trung kỳ chừng tam tuần:"Một trăm vạn"

Không ít tu tiên giả hít vào một hơi, trên mặt Lâm Hiên cũng lộ vẻ bất ngờ. Đột nhiên trong mắt lại lóe lên tinh quang.

Có một đạo thần thức như có như không đảo qua trên người nữ tử nọ. Nữ tu kia không thể phát giác nhưng hắn cảm ứng không sai, thật sự là tu tiên giả Động Huyền Kỳ.

Xem ra là một lão quái vật thấy nữ tử này thân gia phong phú, mang theo không ít tinh thạch tài hàng nên chuẩn bị giết người đoạt bảo.

Lão giả kia nghe đối phương báo giá thì tái mặt, cắn răng vỗ vào sau ót. Há miệng nhả ra một thanh tiên kiếm màu lục.

Trong mắt hiện tia không muốn nhưng lão vẫn kiên quyết mở miệng:"Lục Dương kiếm này do lão phu dùng Dương Thụ Linh Mộc thập vạn niên làm chủ tài liệu. Lại gia trì thêm mấy chục loại tài liệu trân quý luyện chế mà thành, đã được bồi bổ trong khí hải đan điền của ta mấy trăm năm, hiện tại lão phu sẽ xóa đi ấn ký nhận chủ, mời định giá"

Ông!

Lời này vừa ra toàn bộ đại điện lại xôn xao. Vẻ mặt lão giả tóc bạc biến đổi, chủ trì đấu giá hội mấy trăm năm mà giờ mới thấy có kẻ lấy ra cả bổn mạng pháp bảo để tranh đoạt.

"Đạo hữu nghĩ kỹ chưa?"

"Thọ nguyên của lão phu chỉ còn mấy chục năm mà thôi, nếu không thể đột phá Ly Hợp thì giữ lại bổn mạng pháp bảo có lợi gì chứ?" Lão giả nọ lộ vẻ bất đắc dĩ, phất tay áo một cái, liền đem bổn mạng ấn ký trên pháp bảo xóa đi.

Rất nhanh Lục Dương Kiếm được định giá hai mươi lăm vạn trung phẩm tinh thạch. Lão giả cắn môi nói một hơi. "Một trăm hai vạn trung phẩm tinh thạch"

"Một trăm hai vạn lẻ năm ngàn trung phẩm tinh thạch." Không ngờ nữ tử kia do dự rồi lại trả giá thêm.

"Ngươi…phốc!"

Lão giả nọ vừa sợ vừa giận, uất khí đến phun ra một ngụm máu tươi, rõ ràng không muốn buông tha nhưng đã hết cách.

Đấu giá hội lại tiếp tục.

Tài liệu, phù lục, cổ bảo liên tiếp được đưa ra đấu giá. Kẻ tới lần đầu đây thì không nói, liền những tu sĩ đã tham gia mấy lần cũng thầm tắc lưỡi, bảo vật lần này đưa ra quý hiếm hơn trước kia nhiều lắm.

Bất quá ngẫm lại cũng bởi âm hồn quỷ vật xâm nhập, toàn bộ Đông Hải tu tiên giới hỗn loạn. Những kẻ nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, giết người đoạt bảo không ít. Nguồn hàng trân quý được cung cấp nhiều hơn.

Thoáng chốc đã qua mấy canh giờ. Liên tiếp hơn hai mươi kiện pháp bảo được đấu ra, không ít tu sĩ đã có thu hoạch còn Lâm Hiên bắt đầu không kiên nhẫn.

Coong!

Đột nhiên một tiếng chuông cổ xưa truyền vào tai. Một nữ tử mỹ miều thân vận bộ cung trang tuyết trắng nâng một cái khay đi tới.

Không ngờ đây lại là một nữ tu Ly Hợp sơ kỳ, trên người đeo không ít trang sức lục lạc, trong lúc chuyển thân thì phát ra những tiếng đinh đang đinh đang.

Rất nhanh nàng liền tới trên đài cao. Lụa đỏ được kéo lộ ra mấy cây trận kỳ đủ mọi màu sắc.

Không ít lão quái Ly Hợp trung hậu kỳ lộ ánh mắt tham lam. Tròng mắt Lâm Hiên thoáng cái trợn tròn, hắn còn cảm ứng được chấn động khác thường của lão quái vật Động Huyền Kỳ.

Lúc này, lão giả tóc bạc lại chậm lên tiếng:"Đa tạ chư vị đạo hữu đã cổ động, đấu giá hội lần này mười phần thuận lợi. Hiện chỉ còn một kiện trọng bảo áp trục cuối cùng. Kim mỗ nắm chắc không ít đạo hữu từ xa ngàn dặm tới chỗ này là vì nó, vậy bây giờ nhất định phải chú ý nhiều hơn, lát nữa tranh đoạt sẽ phi thường kịch liệt.

Bộ trận kỳ này không phải do Trận Pháp Sư Đông Hải luyện chế mà thu được tại Di Tích Chi Hải, uy lực rất khó dùng lời miêu tả, hiện tại để mọi người thưởng thức qua một chút."

Lão giả tóc bạc vừa nói vừa cầm một cây trận kỳ màu lam vẫy nhẹ. Trận kỳ lập tức đón gió rồi dài đến mấy lần. Chỉ thấy mặt ngoài linh quang thôn vân nhả vụ, hơn nữa có từng đợt âm thanh vù vù truyền ra.

Lâm Hiên nheo mắt thì thấy trên trận kỳ điêu khắc đủ các loại phù văn thần bí, tầng tầng lớp lớp, chớp động lam quang không thôi. Càng thêm huyền diệu là thủy nguyên khí chung quanh cuồn cuộn tụ về nơi này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.