Bách Luyện Thành Tiên

Quyển 1 - Chương 4: Lam sắc tinh hải




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Cao thủ Trúc Cơ kỳ như Trương Vũ thân gia đích thực rất dày. Chỉ riêng hạ phẩm tinh thạch có hai mươi viên, đối với Lâm Hiên là một lượng tài phú vô cùng to lớn.

Ngoài ra còn có khoảng chục tâm phù lục, trong đó có hai tấm trung phẩm là công kích Hỏa Long thuật và phòng ngự Thủy Linh thuẫn. Điều này khiến hắn rất vui mừng.

Ngoài ra có vài viên đan dược cùng một kiện cực phẩm Linh Khí.

Vuốt ve Bích Tuyết Hoàn trong tay, Lâm Hiên không nén được vẻ kinh hỉ. Cho dù là các vị sư thúc sư bá tu vị Trúc Cơ kỳ cũng chỉ có được linh khí thượng phẩm mà thôi. Loại cực phẩm Linh Khí này chính là chỉ có thể gặp mà không thể cầu.

Sau khi thu được gia thân của Trương Vũ và Chu Yến thì có thể nói Lâm Hiên là tài phú hơn cao thủ Trúc Cơ kỳ trong cốc.

Hơn nữa trong đai lưng trữ vật của Trương Vũ, Lâm Hiên còn phát hiện được một một cái áo ngắn bó sát không biết được làm từ vật gì mà đao thương bất nhập, là bảo vật dùng để phòng ngự, hắn không chút do dự mặc vào.

Một lát sau Lâm Hiên xếp bàng ngồi xuống kiểm tra thân thể. Kỳ thực thì con sò trong hộp gỗ mới bảo vật quý giá nhất. Tuy Lâm Hiên chưa biết tác dụng của nó song từ việc ngay cả sư phó của mình mà Chu Yến cũng dám giết để độc chiếm thì chứng tỏ rằng nó cực kỳ trân quý.

Sự tình các quang điểm màu lam dung nhập vào cơ thể ngày hôm qua còn rõ ràng trước mắt hắn. Vậy quang điểm lam sắc kia chắc chắn có điểm kỳ lạ nào đó.

Lâm Hiên trước tiên đem sự việc ôn lại, cho dù muốn phá giải bí ẩn thì phải ngẫm nghĩ. Đầu tiên có thể suy ra quang điểm màu lam kia phải có rất nhiều chỗ tốt nếu không con sò đó cũng không được xem như là chí bảo.

Hắn thi triển Nội Thị thuật để xem xét đan điền cùng sự lưu chuyển của linh lực trong kinh mạch thì đan điền xuất hiện dị trạng.

Trong đan điền của hắn ngoại trừ từng tia linh lực nhỏ như sợi tơ thì còn có thêm các quang điểm màu lam cực kỳ mỹ lệ đang di chuyển chẩm rãi giống như một biển sao vậy. Mỗi quang điểm giống như một ngôi sao lấp lánh trên trời. Song thân thể vẫn hoàn toàn bình thường.

Xem ra nan đề này thật khó hiểu. Sau khi do dự một chút Lâm Hiên liền dựa theo tâm pháp của sư môn, đem các sợi linh lực yếu ớt tụ lại cỡ một cây Tú Hoa Châm rồi mới cẩn thận châm vào quang điểm song kết quả lại một lần nữa ngoài dự liệu. Quang điểm không có chút phản ứng nào.

Tại sao lại như vậy?

Tuy chưa hiểu rõ nhưng Lâm Hiên cũng không nóng vội. Công dụng của quang điểm màu lam khẳng định là cần phải tốn thời gian từ từ khám phá. Đối với điểm này thì Lâm Hiên đương nhiên rõ ràng.

Một thiếu niên thì tính cách thường hay nông nổi song điều đó không hề đúng với Lâm Hiên. So với đồng trang lứa thì hắn rất cẩn thận và từng trải hơn.

Lần thứ nghiệm đầu tiên thất bại, bỗng Lâm Hiên thấy bụng đói cồn cào. Hắn lấy ra hai cái bánh bao và một ít thịt khô ăn vào. Cảm giác thật ngon miệng, từ hôm qua tới giờ còn chưa ăn gì. Tu tiên giả cấp cao thì có thể nhịn ăn ích ốc, chỉ cần hấp nạp linh khí thiên địa là đủ duy trì sự sống nhưng hiện tại Lâm Hiên còn chưa có thực lực cỡ như thế.

Nghỉ ngơi một chút hắn tiếp tục nghiên cứu. Giống như trước vẫn dùng Nội Thị thuật quan sát rồi thử nghiệm nhưng từ sáng đến tối hắn vẫn không phát hiện được gì cả.

Nằm ở trên giường Lâm Hiên suy ngẫm kỹ mọi việc thêm lần nữa, xem ra việc này cần phải tốn nhiều tâm tư.

Mấy ngày tiếp theo Lâm Hiên vẫn như thường. Mỗi ngày hắn đều hành công tu luyện, song vẫn ngấm ngầm nghiên cứu quang điểm nọ.

Ngoài kinh mạch cùng đan điền, theo thời gian cũng không thấy cơ thể xuất hiện dị trạng gì. Tất cả đều như thường, tốc độ tu luyện vẫn chậm chạp như trước. Tuy vậy Lâm Hiên vẫn không thất vọng mà kiên trì tiếp tục tìm hiểu.

Sự tình Trương Vũ cùng Chu Yến đột nhiên thất tung đã dẫn tới một trận phong ba tại Phiêu Vân Cốc. Trong số các đệ tử Linh Động kỳ thì Chu Yến được liệt vào dạng cao thủ, nếu như không có sai sót gì thì vài năm sau nàng sẽ Trúc Cơ thành công. Về phần Trương Vũ thì không cần phải nói. Phiêu Vân Cốc vốn chỉ là tiểu phái, Trương trưởng lão tu vị Trúc Cơ trung kỳ tuy không phải là trụ cột nhưng cũng là cao thủ hiếm có. Hai người đồng thời vô cớ thất tung khiến toàn môn phái chấn động.

Chưởng môn Vân Hạc chân nhân đã phái ra cao thủ Trúc Cơ kỳ lãnh suất các đệ Linh Động kỳ đều đi tìm kiếm tung tích.

Thấy phản ứng của môn phái như vậy thì Lâm Hiên đang lo lắng lại trở nên vui mừng. Mấy ngày nay hắn vẫn lẳng lặng để ý mọi chuyện. Phản ứng của chưởng môn có thể thấy được lão chỉ quan tâm đến sinh tử của hai người mà không rõ bảo vật là con sò trong hộp gấm kia.

Sở dĩ Lâm Hiên dạng khẳng định điều này là hắn đã nghĩ kỹ. Chu Yến dám thí sư đoạt bảo thì rõ ràng không phải phụng mệnh lệnh của môn phái. Khẳng định đây là bí mật của hai người không muốn cho ai biết nên đã tự hành động. Vậy con sò kia hai người bọn do đâu mà có?

Nghĩ đến đây Lâm Hiên lại lắc đầu, hiện tại không nên nghĩ ngợi nhiều, khả năng phát hiện thi thể Chu Yến và Trương Vũ là cực thấp song nếu phát hiện được thì cũng chẳng ai nghĩ cái chết của hai người lại do một đệ tử không có linh căn như hắn cả.

Lâm Hiên lớn gan tiếp tục sinh hoạt như cũ, thời gian sau đó cũng chứng minh một phần suy đoán của hắn là đúng. Mặc dù Vân Hạc chân nhân hết sức tức giận nhưng việc tìm kiếm tung tích của Trương Vũ và Chu Yến không chút tiến triển, một số tán tu hay môn phái bị liệt vào đối tượng hoài nghi. Phiêu Vân Cốc thậm chí cùng phát sinh một số xung độ bọn họ song những điều này không liên quan đến Lâm Hiên. Một đệ tử cấp thấp như hắn kể ra cũng có chỗ tốt, có thể an tâm khổ tu.

Đảo mắt, nửa tuần trăng đã trôi qua.

Xem ra cần phải đi tra các loại cổ tịch có manh mối nào hữu dụng không. Lúc này Lâm Hiên nằm trên giường lẩm nhẩm nói. Kỳ thực, trước đây hắn đã nghĩ có một chọn lựa khác là thỉnh giảo các tiền bối trưởng lão kiến thức rộng rãi, có thể sẽ có người biết.

Đương nhiên, ý nghĩ này chỉ là cho hay mà thôi. Thất phu vô tội mang bảo vật thành có tội. Nếu các trưởng lão này phát hiện điểm tốt của quang điểm, còn không giết người đoạt bảo thì mới lạ. Lâm Hiên đương nhiên không ngu ngốc mà đi rước lấy họa sát thân.

Đối với bí mật lam sắc tinh hải Lâm Hiên sớm đã nhận thức rất rõ. Cho dù mất nhiều tinh lực thì cũng phải cẩn thận một mình tìm hiểu.

Sáng sớm hôm đó, Lâm Hiên đi tới một tòa đại điện được kiến tạo dựa vào thế núi, khí thế hoành vĩ. Đây chính là Tàng Thư Các của Phiêu Vân Cốc, một nơi vô cùng trọng yếu, nằm ở giữa môn phái có cấm chế trùng trùng.

Ba bước gặp một tốp canh, năm bước gặp một trạm gác, còn có các loại hộ sơn linh thú đi tuần tra.

Hộ sơn linh thú là yêu thú nếu không phải là do cao thủ thuần phục thì cũng được nuôi từ nhỏ trong Phiêu Vân Cốc. Nói đơn giản, nó chính là gia súc mà tu tiên gỉa thuần dưỡng.

Song đừng bao giờ xem thường thực lực của linh thú, chúng có thể sử dụng thiên địa linh khí, có những thần thông mà người thường khó có thể tưởng tượng.

Hơn nữa linh thú rất trung thành, một khi nhận chủ thì vĩnh viễn không phản bội, khi đối địch lại không sợ chết cho nên các môn phái đều thuần dưỡng một số linh thú để chúng hộ sơn.

G.. rào!

Lâm Hiên mới cách đại điện hai trăm thước nữa thì nghe một tiếng gầm thị uy, chỉ thấy hồng quang chớp động, trước mắt đã xuất hiện một con hổ to lớn màu lông đỏ lòm, bên ngoài còn có hỏa diễm nhàn nhạt bao phủ, một ít cây cỏ nhỏ xung quanh bắt đầu bốc cháy.

Khí thế này loại hổ tầm thường nơi thế tục sao có thể sánh bằng, mạnh mẽ khiến người không rét mà run.

Liệt Viêm Hổ, hạ phẩm yêu thú cấp một!

Tu tiên giả nhân tộc từ Linh Động kỳ đến Độ Kiếp chia làm tám đại cảnh thì tương ứng với nó, yêu tộc cũng được chia làm tám đại cấp, mỗi đại cấp lại chia làm bốn cấp độ khác nhau là hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cực phẩm tương ứng với sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ và đại viên mãn.

Linh Động kỳ ứng với yêu thú cấp một, Trúc cơ kỳ ứng với yêu thú cấp hai…

Với các cấp thấp khi giao chiến thì tu tiên giả đồng cấp sẽ lợi hại hơn vì yêu thú có vốn chưa mở ra linh trí.

Liệt Viêm Hổ phát ra khí thế kinh người song Lâm Hiên cũng không thèm để ý, nó chỉ là một súc sinh không có linh trí mà thôi.

Tất cả các thông tin của đệ tử trong phái đều đã thông qua đạo pháp kỳ diệu hạ ấn ký với hộ sơn linh thú, như vậy linh thú có thể phân biệt người trong môn và ngoại nhân.

Liệt Viêm Hổ đi tới trước người Lâm Hiên khẽ gầm gừ song thần sắc hắn thản nhiên như không. Linh thú ngó ngó vài lần địch ý tiêu giảm rồi lại lắc đầu vẫy đuôi di chuyển qua một bên, dùng đầu khẽ cọ vào chân hắn.

Đi qua Liệt Viêm hổ Lâm Hiên bước vào đại điện. Chỉ thấy Tàng Thư Các được phân làm ba tầng, tầng thứ nhất chưa rất nhiều điển tịch phải tới khoảng hơn mười vạn để các đệ tử tham khảo. Song giá trị thư tịch nơi đây không cao. Các bí tịch về công pháp, chế khí hay luyện đan tất cả đều được cất tại tầng hai, chỉ có những cao thủ Trúc Cơ kỳ mới có thể mượn xem.

Phòng hộ của tầng hai chặt chẽ hơn tầng thứ nhất rất nhiều, không chỉ có cấm chế trùng trùng mà còn có bổn môn trưởng lão thường xuyên tuần tra.

Về phần tầng thứ ba thì vô cùng trân quý. Nơi đó chứa các phương pháp tu luyện tâm đắc của các đời tổ sư Phiêu Vân Cốc, đều là các công pháp hang đầu, nghe nói phải có lệnh phù của trưởng môn mới có thể tiến vào.

Thủ vệ tầng thứ ba này cũng là mấy lão quái vật tu vị không thể tưởng tượng nổi!

Một đệ tử Linh Động Kỳ như Lâm Hiên dĩ nhiên thì chỉ được vào tầng thứ nhất, mà một lần chỉ được mượn ba thiên. Xem lướt qua quy định của Tàng Thư Các Lâm Hiên bắt đầu vùi đầu tìm kiếm.

Nơi đây chiếm tới mấy ngàn thước vuông, hàng loạt những giá thư được bày san sát hắn bắt đầu tra duyệt từ bên trái.

"Thiên Sơn Cửu Dương quyết" "Huyền Âm Chân Kinh" "Nhật Nguyệt thần chưởng" "Ma Tôn Phách Vương quyền"….

Mỗi quyển bí tịch này đều là tuyệt học tối cao của võ giả thế tục song đối với tu tiên giả thì chẳng chút giá trị. Võ nghệ tu luyện cho dù có tới cảnh giới nào thì cũng không đánh lại pháp bảo.

Lâm Hiên lắc đầu đi tới một giá thư khác.

"Bách Thảo lục" "Thần y thập tam thiên" "Kim châm tiệt mạch"…

Mấy cuốn y thư đã thất truyền vài trăm năm nơi thế tục ánh vào mắt song với tu tiên giả cũng không có giá trị gì, tùy tiện lấy một viên đan dược cấp thấp nhất cũng có thể chữa được tất cả các bệnh của phàm nhân.

Tới đây khóe miệng Lâm Hiên khẽ mỉm cười, chẳng trách mở cửa miễn phí, tầng thứ nhất đối với tu tiên gải thì rất vô vị, cái gì mà hữu ích với đệ tử Linh Động kỳ chứ, đây chỉ là môn phái bày ra cho có lệ.

Tu tiên giới cường giả vi tôn, muốn có quyền lực, có sự kính trọng thì phải có thực lực. Nghĩ đến đây quyết tâm tu luyện càng bốc cao trong tâm Lâm Hiên.

Ánh mắt hắn chuyển sang các thư giá còn lại tiếp tục tra tìm. Lát sau hắn dừng bước lấy ra một điển thư bằng da màu đen, có viết mấy chữ hoa mỹ Tu Tiên Dị Văn Lục.

Đây chính là bút kí của một tu tiên giả, đương nhiên không phải công pháp mà là ghi chép lại những kiến thức, sự tình các nơi khi vị tiền bối này đi qua.

Trên giá này đều là các loại thư tịch như thế, có lẽ sẽ tìm được một chút manh mối tại đây chăng. Hắn cẩn thận xem xét, sau đó lại chọn hai thiên là"Cửu Châu kỳ sự" và "Thần quỷ quái đàm"

Ba cuốn thư tịch này đệ tử cấp thấp có thể mượn xem, Lâm Hiên sau khi hoàn thành thủ tục mượn thì trở về căn nhà giỗ, ngồi trên giường chăm chú nghiên cứu.

Không biết bao lâu bóng tà đã ngả về tây, phía chân trời xa mờ bóng hoàng hôn, Lâm Hiên khẽ xoay xoay cổ chớp chớp hai mắt, cuối cùng thì cũng xem xong ba cuốn thư tịch này.

Những thứ viết bên trong thật khiến cho hắn mở rộng nhãn giới. Trong này nói qua không ít kỳ ngộ lưu truyền trong tu tiên giới, tỷ như hai ngàn năm trước Phi Hạc chân nhân tại bắc cực ăn được Huyền Thiên Băng Quả, về sau khi tu luyện công pháp thủy thuộc tính vô cùng nhanh chóng, như có thần trợ giúp trở thành nhất đại tông sư được người người kính ngưỡng khai sáng ra Thiên Sơn phái.

Hay là Thi Quỷ thượng nhân kiêu hùng trong Ma đạo, từng bị quái xà cắn trúng phải kịch độc nhưng không hề chết mà ngược lại được vô số chỗ tốt, về sau này chiêu số của lão hàm chứa kịch độc của quái xà khiến người người khó địch.

Lại tỷ như…

Ba cuốn thư tịch giới thiệu rất nhiều kỳ ngộ, nếu không phải phúc thì là họa, những tu tiên giả ăn được kỳ trân dị thảo hay không may đụng phải yêu thú độc trùng mà ngã xuống rất nhiều. Những kỳ ngộ như vậy ruốt cuộc là phúc hay họa, còn phải xem nhân duyên của người đó.

Đáng tiếc trong này không hề nói qua về lam sắc tinh hải. Lâm Hiên khoanh chân ngồi xuống thi triển Nội Thị Thuật, lam sắc tinh hải trong đan điền vẫn chậm rãi như thường, với linh lực cũng không thấy có ảnh hưởng gì.

Dùng thần thức quan sát một lúc lâu, quyết định mạo hiểm lần này. Lâm Hiên vận tâm pháp bổn môn nhưng không phải là lưu chuyển linh lực mà thử đem lam sắc quang điểm tụ tập lại.

Điểm nguy hiểm nhất chính là không biết lam sắc quang điểm này có biến hóa gì, một khi đan điền bị tổn thương thì chắc chắn sẽ gặp họa.

Song không vào hang cọp sao bắt được cọp con. Trong chốc lát trên trán Lâm Hiên rỉ ra mồ hôi to cỡ hạt đậu, nếu so với linh lực thì lam sắc quang điểm khó khống chế hơn rất nhiều. Song đã chuẩn bị tâm lý Lâm Hiên không bối rối dùng thần niệm từng bước đem lam sắc quang điểm cũng tụ lại một chỗ rồi tán ra kỳ kinh bát mạch.

Thời gian chậm chạp trôi qua.

"Ồ? " Lâm Hiên nhướng mày trên mặt lộ vẻ ngạc nhiên, quang điểm theo kinh mạch lưu động đến bàn tay nhưng song không hề tuần hoàn về đan điền mà lại tản ra ngoài cơ thể..

Xảy ra sự tình bất ngờ song không chút hoảng loạn, thần thức có chút mệt mỏi Lâm Hiên chậm rãi thu công rồi mở hai mắt, chỉ thấy phía trước ngực lơ lửng rất nhiều quang điểm màu lam giống hệt trong đan điền. Hắn liền lấy tay chạm vào những điểm tinh quang này song trong chốt lát chúng mờ nhạt dần rồi biến mất.

Hắn lại dùng Nội Thị Thuật tra xét đan điền liền phát hiện thể tích lam sắc tinh hải so với trước thì nhỏ hơn một chút.

Nằm trên giường hắn bắt đầu tự ngẫm, xem ra các quang điểm này có phần giống linh lực đi một vòng khắp cơ thể. Còn lại sao lại thoát ra từ lòng bàn tay thì thật khó hiểu.

Hừng đông vừa lên vầng thái dương sắp ló dạng.

Cảm giác sảng khoái Lâm Hiên hít một hơi, hắn khoanh chân ngồi trên giường thi triển Nội Thị Thuật dò xét đan điền. Không ngờ số lượng quang điểm mất đi hôm qua đã khôi phục trở lại.

Xem ra lam sắc tinh hải đã thành một bộ phận trong cơ thể hắn, giống như là khí lực vậy, trải qua nghỉ ngơi sẽ tự hồi phục.

Như vậy không lo sẽ dùng hết, hiện giờ chính là nghiên cứu tác dụng của những quang điểm này.

Mấy ngày kế tiếp Lâm Hiên ngoài luyện công thì nghiên cứu tinh hải trong cơ thể, đảo mắt một tuần đã trôi qua dù chưa có manh mối song đã có thể đem lam quang thực hiện một đại chu thiên tuần hoàn tương tự như linh lực vậy.

"Rốt cuộc là dùng nó để làm gì? "

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.