Sắc trời ảm đạm, ba đạo độn quang đột nhiên ngừng lại. Tu tiên có giả bộ dáng âm lệ hừ một tiếng:
"Không lầm chứ! Gia hỏa kia trong nháy mắt đã phi hành mấy vạn dặm!"
Lúc này hắn cúi đầu nhìn pháp khí hình vòng tròn, liên tiếp đánh lên mấy đạo pháp quyết. Linh quang lóe lên rồi lam sắc quang điểm xuất hiện, lần này quang điểm di chuyển cực nhanh, càng lúc càng xa hơn.
"Chẳng lẽ gia hỏa kia có Tùy Cơ Truyền Tống Phù?" Gã tu tiên giả vận nho bào đứng ở bên trái suy đoán.
"Rất có thể! Ngay cả tu tiên giả Phân Thần Kỳ cũng không thể trong nháy mắt phi hành xa như vậy" Thanh âm kiều mị truyền của nữ tử duy nhất trong bọn vang lên
"Hừ! Cũng may phù này có đẳng cấp tương đối thấp, mỗi lần truyền tống chỉ được vài vạn dặm, nếu không thì đối phương đã thất tung, lúc đó không biết phải trình bày sao với sư tôn nữa" Tu tiên giả bộ dáng âm lệ thở ra một hơi.
"Cần huynh nói không sai! Gia hỏa này sắp ra khỏi phạm vi Âm Sơn Mạch, chẳng qua vận dụng thế lực của môn phái, chúng ta vẫn dễ dàng truy i theo" Nho bào tu tiên giả sang bên cạnh: "Tào sư muội, ngươi kiểm tra xem, coi gia hỏa kia đang ở gần truyền tống trận nào?"
"Không thành vấn đề!"
Nữ tử diễm lệ khẽ gật đầu, vươn ngọc thủ vỗ nhẹ bên hông. Lấy ra một cái ngọc giản rồi đem thần thức thâm nhập. Qua một lát thì ngẩng đầu lên nói:
"Hai vị sư huynh, theo tốc độ và phương vị của đối phương, chúng ta cần phải nhanh chóng đến Đãi Nha Sơn. Cũng may bổn môn có thiết lập một điểm truyền tống trận ở phụ cận núi này"
"Tốt" Tu tiên giả họ Cần nghe xong lộ vẻ tàn nhẫn:
"Đãi Nha Sơn quang cảnh không tệ, rất thích hợp làm mồ chôn tên cuồng đồ kia, chúng ta lập tức di chuyển đến điểm truyền tống trận đó"
Ba người bàn xong lập tức hành động. Hợp lực của bọn họ, đối phó một gia hỏa Động Huyền trung kỳ không khác gì dùng dao mổ trâu để giết gà.
Lâm Hiên không hề biết chuyện này, một hơi bay được mấy vạn dặm nhưng không có nghĩa bản thân đã an toàn. Thân ảnh của hắn càng lúc càng như điện chớp.
Ảo Ảnh Độn Quang Thuật rất hao tổn pháp lực, dù đã dùng Vạn Niên Linh Nhũ nhưng lúc này Lâm Hiên xuất ra một vật cỡ hạt táo, lóe ra hào quang chói mắt.
Cực phẩm tinh thạch!
Vừa phi hành vừa hấp thu linh lực tinh thuần. Qua một lát thì đột nhiên hắn nhíu mày dừng độn quang.
Có truy binh!
Lâm Hiên nheo mắt đồng thời phóng xuất thần thức, ở phía xa có ba luồng linh áp cường đại.
"Không lẽ trong khu vực này có điểm truyền tống trận của Thiên Thi Môn?"
Để khẳng định suy đoán của mình, Lâm Hiên dụng thần thức xác minh thêm một lần nữa. Đúng là đám gia hỏa đáng chết!
Lâm Hiên thầm mắng. Quyết định không đào tẩu mà tiên hạ thủ vi cường, nhắm địa phương có ba luồng linh áp bay tới.
Cùng lúc đó cách nơi này vài trăm dặm, ba lão quái Thiên Thi Môn vừa truyền tống tới đây thì đã nhận ra điểm bất thường.
Đối phương hành sự nằm ngoài dự đoán của bọn họ, không run sợ bỏ chạy mà trực tiếp quay lại, là phô trương thanh thế hay có quỷ kế gì đây?
Chẳng qua không còn thời gian mà suy đoán, phía xa nơi chân trời xuất hiện một quang điểm, thoáng chốc thì hiện rõ một đạo độn quang chói mắt, hào quang thu liễm lộ ra một thanh bào nam tử, chính là Lâm Hiên. Chỉ nghe hắn lạnh lùng hỏi một câu.
"Ba vị đạo hữu tới để tiễn Lâm mỗ sao?"
"Tiễn đưa? Cũng có thể nói như vậy, bất quá nơi chúng ta muốn tiễn ngươi chính là âm tào địa phủ" Nho bào tu tiên giả lộ vẻ dữ tợn, lập tức vươn tay tế ra một kiện bảo vật. Là một cây Bạch Cốt Kiếm màu sắc ảm đạm được luyện chế từ xương trắng.
Lập tức âm phong nổi lên, toàn bộ âm khí xung quanh đều bị hút vào thân kiếm. Trong tiếng quỷ kêu gào ghê rợn cùng âm khí vô tận, Bạch Cốt Kiếm hung hăng trảm tới đầu Lâm Hiên.
Đối mắt công kích âm độc nhưng không thấy Lâm Hiên tế xuất bảo vật, hai vai khẽ run thì không gian tỏa ra những vòn gợn sóng. Thân ảnh hắn trở nên mơ hồ.
Xoẹt!
Một thanh âm ghê răng rợn người vang lên, Bạch Cốt Kiếm trảm đối phương thành hai đoạn nhưng chỉ là tàn ảnh mà thôi, bản thể của Lâm Hiên sớm đã biến mất.
Thuấn di!
Nho bào tu tiên giả nheo mắt, sau một khắc không gian chợt chấn động, Lâm Hiên đã xuất hiện kế bên người hắn.
Ầm!
Lâm Hiên toàn thân dâng đầy yêu khí, linh quang lóe lên thì tay trái biến thành một lợi trảo yêu cầm. Trong tiếng xé gió chói tai thì vô số trảo ảnh lục sắc bắn về phía đối phương.
Khoảng cách gần như vậy, Nho bào tu tiên giả muốn tránh cũng không kịp, trực tiếp bị trảo ảnh chói mắt đánh cho toàn thân lỗ chỗ.
Lại thấy Lâm Hiên nâng tay phải rồi chém xuống, theo động tác thì một đạo kiếm quang màu xanh hiện ra, hung hăng trảm vào đầu đối phương nhằm đánh rắn dập đầu.
"Ngươi dám!"
Kế bên truyền đến một tiếng quát chói tai, tu tiên giả họ Cần cùng nữ tử diễm lệ cùng liên thủ. Thanh sắc quang kiếm vừa trảm tới thì hai đạo quang kiếm màu xanh xám và màu đen liền bay tới nghênh chiến, trên không trung lập tức phát ra tiếng nổ bạo liệt.
Lợi dụng các đạo quang kiếm đối kháng, thân hình Lâm Hiên lóe lên lần nữa rồi biến mất. Vết xe đổ của nho bào tu tiên giả còn đó. Giờ lại thấy đối phương dùng chiêu cũ. Ba người kinh hãi, vội vàng đem pháp khí phòng ngự tế ra.
"Không ổn! Mục tiêu của hắn là ..."
Chẳng qua khi thấy thân ảnh Lâm Hiên xuất hiện tại khá xa thì nữ tử diễm lệ biến sắc. Một đạo quang hà chói mắt bay vút ra, biến thành một cơn lốc bụi màu đen bao phủ Truyền Tống Trận mà ba người vừa dùng để tới đây.
Tiếng vỡ vụn truyền ra, cơn lốc bụi đen tuyền dần tan biến, Truyền Tống Trận đã bị phá thành bột phấn.
Lâm Hiên tuy không sợ nhưng nếu để đối phương gọi thêm viện binh sẽ thêm phần khó khăn. Vì vậy hắn đã giương đông kích tây, phá trừ mối họa này.
Lúc này bộ dáng lão quái Thiên Thi Môn lộ vẻ khó coi. Nhất là nho bào tu tiên giả, chỉ vì khinh suất mà đã trọng thương.
Hắn liền lấy ra một tầm phù triện màu xám trắng dán thân thể, sau đó nuốt vài dược hoàn trị thương, lập tức máu chảy chậm lại. Thương thế tạm thời được khống chế nhưng thực lực sẽ bị ảnh hưởng không ít.
Chẳng quang bọn hắn có ba người, một khi liên thủ thì đối phương không thể nào chống lại.
"Tiểu gia hỏa! Lão phu sẽ đem ngươi trừu hồn luyện phách! Cho ngươi hối hận khi sinh ra trên thế gian này" Nho bào tu tiên giả lộ vẻ hung dữ nói.
"Thật sao! Chỉ sợ các hạ không có thực lực này, hay là đạo hữu đem tính mệnh giao cho Lâm mỗ, ta cam đoan khi ngươi ngã xuống sẽ không chút thống khổ. Giao dịch tốt như vậy, đạo hữu nên cân nhắc cho kỹ" Lâm Hiên mỉm cười nói.
"Nói hay lắm! Ngươi cho rằng bằng miệng lưỡi là có thể chiến thắng sao?"
Nho bào tu tiên giả trở nên đại nộ, điểm một ngón tay về phía trước. Tiếng ầm ầm phát ra, Bạch Cốt Kiếm lập loè linh quang rồi biến thành một cây bút lông.
Ồ!
Lâm Hiên có điểm ngạc nhiên, bổn mạng pháp bảo có thể biến hình sao?
Binh tới sẽ có tướng chặn. Tay áo hắn phất lên một cái, Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn bay vút ra bay múa quanh người.
"Đi!"
Lâm Hiên liên tiếp điểm ra mấy đạo pháp quyết, Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn phát ra linh quang chói mắt. Thiên địa nguyên khí lũ lượt truyền vào bảo vật này. Một cơn lốc mờ ảo xuất hiện với khí thế chọc trời khuấy đất, điên cuồng quét về phía đối phương.
"Bản lãnh thấp kém, mà lại dám khoe khoang!"
Nho bào tu tiên giả hét lớn một tiếng, hai tay liên tục múa may. Theo động tác thì cây bút như rồng bay phượng múa viết lên không trung, lập tức những đạo phù văn hiện ra.
"Đây là ...!"
Dường như đã thấy phù văn này ở đâu nhưng nhất thời Lâm Hiên không nhớ ra. Đang còn nghĩ thì một tiếng chú ngữ đầy sung mãn truyền tới.
"Án chủ! Ma ni chủ! Bát di chủ! Hồng" (1)
"Cái này là ...!"
Lâm Hiên cuồng biến sắc mặt, đây là Lục Ngôn Ác Quỷ Chú. Chính là thần thông do một đại năng quỷ tu sáng tạo ra vào thời thượng cổ.
Người này sau khi bị một cao tăng của Phật Tông dùng Lục Ngôn Hàng Ma Chú đánh trọng thương, về sau liền sáng tạo ra thần thông này để đối kháng lại.
Lục Ngôn Hàng Ma Chú có sáu câu, tu luyện đến mức cực hạn thì có bảy hai phép biến hóa. Lục Ngôn Ác Quỷ Chú cũng tương tự như vậy. Chỉ không biết nho bào tu tiên giả đã tu luyện tới tầng thứ mấy.
Tiếng xướng ngâm chú ngữ vừa dứt thì không gian liền bị xé rách một khe hở. Từ bên trong thoát ra âm khí vô tận, sau đó một cánh tay vươn ra dò xét, tiếp theo một ác quỷ mặt xanh nanh vàng xuất hiện..
Tu tiên giả ma đạo Nhân giới có thể thỉnh một hư ảnh yêu ma từ thượng giới. Lão quái Động Huyền trung kỳ này thông qua Lục Ngôn Ác Quỷ Chú phá toái hư không, triệu hoán được một quỷ vật cùng cấp từ Âm Ty Giới!
"Sư huynh muội, hai người không cần xuất thủ, Ngô mỗ muốn tự tay đem tiểu gia hỏa này trừu hồn luyện phách" Nho bào tu tiên giả nghiến răng nói.
"Hừ! Ngươi muốn đơn đả độc đấu cùng Lâm mỗ sao?"
Thấy Lâm Hiên mỉm cười chế nhạo. Nho bào tu tiên giả không đáp mà vươn tay phải ra, viết lên không trung một đạo phù văn.
Hợp!
Nghe tiếng quát này thì hai vai của quỷ vật run lên, lập tức lao về phía sau. Một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện, không ngờ nó cùng với nho bào tu tiên giả dung hợp thành một thể.
Lâm Hiên nghẹn họn nhìn trân trối, đây là một trong bảy hai phép biến hóa của Lục Ngôn Ác Quỷ Chú sao? Quả thật vô cùng quỷ dị!
Quá trình dung hợp này lấy nho bào tu tiên giả làm chủ, có cảm giác như lão quái này đã thôn phệ hoàn toàn quỷ vật kia. Âm khí dày đặc bao trùm thân thể, huyết quang lập lòe vô cùng thần bí hung lệ.
Sau đó trên mặt và hai tay lão quái vật xuất hiện những lớp vảy màu xám, trên trán lòi ra con mắt thứ ba, móng tay mọc dài sắc bén vô cùng. Y phục cũng bị xé rách, trên ngực lộ ra một mặt quỷ dữ tợn!
Xoẹt! Sau lưng quái vật còn mọc ra một cái đuôi dài lập lòe hàn quang, hiện ra một lưỡi đao sắc bén ở cuối.
Sau khi dung hợp với quỷ vật, thực lực của lão quái đã tới Động Huyền Hậu Kỳ! Thay cho thân thể bị trọng thương lúc trước là một thân thể hừng hực sức chiến đấu, thực lực ở trạng thái cao nhất.
Lâm Hiên bất động thanh sắc nhưng thầm hít vào một hơi. Thực lực tu tiên giả tại các giới diện Linh giới rất khác biệt rất lớn. Cự Kình Vương tại Đông Hải so với lão quái vật Thiên Thi Môn này thì còn kém xa.
Phốc! Chỉ thấy lão quái vật há miệng phun ra một khối chất lỏng màu tím sẫm.
Đây là chiêu số gì!
Lâm Hiên không dám tùy tiện đón đỡ, liền thi triển Cửu Thiên Vi Bộ rồi liền biến mất. Có điều con mắt thứ ba trên trán lão quái liền hiện lệ quang, sau đó đưa tay trái hư không một trảo. Vô số những trảo ảnh xanh xám lập lòe đánh thẳng vào không trung.
Xoẹt!
Lâm Hiên hiện ra với bộ dạng thảm hại, trước ngực có một cái hộ thuẫn đang vụn vỡ ra. Vừa rồi hắn không kịp tế ra Huyền Thanh Tử Mẫu Thuẫn. Đành tùy tiện lấy một bảo vật phòng ngự.
"Ngươi phá trừ được thuấn di?"
Thấy hắn có điểm kinh ngạc. Lão quái vật không trả lời mà nhếch miệng cười đắc ý.
Vù!
Thanh âm xé gió truyền tới, thân hình lão quái vật liền biến mất, ngay cả hư ảnh cũng không thấy. Đây là một loại thần thông không gian huyền diệu giống như thuấn di. Hắn tính dĩ độc trị độc đối phó với Lâm Hiên.
Lâm Hiên không kịp tế bảo vật phòng ngự, hét lớn một tiếng thì toàn thân lập lòe ngũ sắc linh quang. Không như lần trước, lần này hắn đã yêu hóa toàn thân! Sau lưng còn xuất hiện một hư ảnh Phượng Hoàng. Nó gáy lên một tiếng thanh thúy rồi vỗ hai cánh bay tới, lặn vào thân thể Lâm Hiên.
Lâm Hiên yêu hóa nhưng bộ dạng không thay đổi nhiều, chỉ có hai tay biến thành lợi trảo yêu cầm, hai mắt hơi dẹt lại và dài ra. Toàn thân xuất hiện những hình đồ màu đỏ lửa đầy khí tức thần bí.
Biến thân Phượng Hoàng!
Tuy Lâm Hiên đang chủ tu Mặc Nguyên Thiên Vu Quyết nhưng cũng không ngừng tu luyện Phượng Vũ Cửu Thiên Quyết. Công pháp sơ cấp này vốn có chín tầng, thích hợp tu luyện tới Ly Hợp trung kỳ. Về sau tại Bách Thảo Môn, hắn xảo hợp có được công pháp cải tiến. Công pháp này dựa vào phân cấp tám đại cảnh giới tu tiên mà chia làm tám thiên. Hiện tại Lâm Hiên có sáu thiên, có thể tu luyện tới Động Huyền Kỳ đỉnh phong.
Quá trình biến thân tuy phức tạp nhưng diễn ra rất nhanh, ngay lúc này lão quái vật như điện xẹt Thuấn di tới bên cạnh hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Tiểu gia hỏa! Ngươi có thể nằm xuống!"
Lão quái vật quát lên một tiếng chói tai, lập tức lợi trảo và lưỡi đao ở đuôi phóng tới, mặt quỷ trên ngực cũng há miệng như chậu máu, phun ra một đạo sáng màu đỏ như máu thẳng tới.
Lâm Hiên cũng không chút yếu thế, liền vươn hai lợi trảo lên, vô số trảo ảnh chằng chịt hiện ra. Hai thân thể, một yêu hóa một quỷ hóa trực tiếp đan xoắn vào nhau.
Xẹt! Ầm! Xẹt! Từng hồi thanh âm bạo liệt vang vọng khắp nơi.
Lâm Hiên duy trì được vài khắc thì bị đánh văng ra, còn chưa ổn định thân hình thì với kinh nghiệm giao chiến phong phú, lão quái vật liền thuấn di tới trước người hắn. Trên vai mọc ra một cây gai xương, hung hăng nhắm ngay ngực hắn công kích.
Oành! Lâm Hiên phải bày ra một tầng phòng ngự mới hóa giải nổi công kích này.
"Tiểu gia hỏa! vẻ kiêu ngạo ban nãy của ngươi đâu hết rồi" Lão quái vật cười rất khó nghe, sao đó hai vai run lên rồi lại biến vào không gian. Tiếp theo lại xuất hiện bên cạnh Lâm Hiên, liên tiếp thì triển các chiêu thức cuồng bạo.
Lâm Hiên tựa hồ bị đánh đến không còn một chút sức hoàn thủ, hoàn toàn rơi vào hạ phong.
"Xem ra tiểu gia hỏa này không có gì hơn người! Không cần ta và đại sư huynh, một mình tam sư huynh thu thập là đủ rồi!" Nữ tử diễm lệ kiều mị lên tiếng.
" Việc này là đương nhiên, tam sư đệ lập được nhiều đại công nên được sư tôn ban cho Lục Ngôn Ác Quỷ Chú. Tuy chỉ là một trong bảy hai phép biến hóa, và chỉ duy trì trong thời gian một tuần nhang nhưng uy lực vô cùng khủng khiếp. Ngay cả ta là Động Huyền hậu kỳ cũng phải cẩn thận ứng phó, tiểu gia hỏa này đáng là gì" Tu tiên giả họ Cần lạnh lùng nói tiếp: "Sư tôn thực cẩn tắc vô ưu nên mới phái ba người chúng ta đi thu thập hắn. Thực sự chỉ cần một người là đủ rồi"
Đúng như nhận định của hai người, lúc này Lâm Hiên bị công kích đến tan tác.
"Tiểu gia hỏa đáng ghét! Nằm xuống"
Lão quái vật lại quát lên một tiếng, lợi trảo hung hăng đánh tới Lâm Hiên. Lão suy đoán rằng hắn sẽ không dám trực tiếp ngạnh kháng, bởi thân thể yêu hóa vẫn còn kém xa thân thể quỷ hóa. Nếu hắn lui về phía sau né tránh, lập tức lưỡi đao trên cái đuôi sẽ công kích ngay tới tim.
Ngoài dự tính của đối phương, Lâm Hiên không hề né tránh. Nãy giờ hắn giả thua là để đối phương khinh địch. Hắn hét lên một tiếng hội tụ khí lực, lập tức pháp lực cuồn cuộn lưu chuyển. Cảnh giới không đổi nhưng khí tức trên người cường hãn gấp bội.
Lâm Hiên nâng lợi trảo phải nghênh chiến. Đồng thời há miệng phun ra một hỏa diễm tứ sắc lưu ly. Trong khoảnh khắc đã biến thành một khối hỏa cầu đường kính hơn một trượng!
Ầm!
Đại hỏa cầu liền bạo nổ biến thành bốn tiểu hỏa cầu. Hỏa diễm cuồn cuộn tuôn trào, như ấu điểu phá vỏ thì bốn con hỏa điểu cỡ hơn tấc xuất hiện. Những hỏa điểu này có hình dạng và thuộc tính khác nhau, chia làm bốn loại là hàn lãnh, kịch độc, hủ thực và thôn phệ.
Như chim ưng dụng toàn lực khi bắt thỏ. Khi chân chính xuất thủ, Lâm Hiên liền lấy thế lôi đình nhất kích tất sát đối phương!
"Tiểu gia hỏa, ngươi dẫn dụ ta!"
Vẻ mặt lão quái vật lập tức trở nên khó coi, lúc này muốn tránh đã không kịp. Đành tàn nhẫn đưa tay đập mạnh lên ngực, lập tức quanh thân xuất hiện vô số phù văn hắc sắc cổ quái. Chỉ thấy trong âm khí âm u, các đạo phù văn đón gió cuồng trướng thành những con cự mãng to bằng thùng nước, há miệng như chậu máu táp mạnh về bốn con hỏa điểu.
Cự mãng quỷ dị hung mãnh nhưng đối mặt hỏa điểu liền bị chế phục. Hàn lãnh đông cứng, kịch độc thâm nhập ăn mòn, sau đó bị thôn phệ hoàn toàn như chưa từng tồn tại!
Lão quái vật trở nên ngây ngốc vì không thể tin nổi! Để tạo ra phù văn cổ quái này, lão phải dùng cả tới phần lớn bổn mạng nguyên khí. Không ngờ đối phương dễ dàng hóa giải như vậy.
Hiện chỉ còn đường ngạnh kháng, toàn thân lão quái vật cuồn cuồn tỏa ra hai loại âm thi khí, hỗn hợp hình thành một tấm Huyền Âm Thuẫn dày đặc. Đáng tiếc vẫn không chút hiệu quả, Huyễn Linh Thiên Hỏa với biến thân là bốn hỏa điểu nhất kích phá nát tấm thuẫn, sau đó bổ nhào lên thân thể lão đối phương.
A...A…A !!!
Thanh âm thảm thiết truyền tới, lão quái vật bị Huyễn Linh Thiên Hỏa kích trúng. Ngay cả Nguyên Anh cũng không kịp thoát ra, trong chớp mắt thân thể biến mất như chưa từng tồn tại!.
Chứng kiến một màn này, tu tiên giả họ Cần và nữ tử diễm lệ vô cùng kinh sợ. Hai người lập tức ứng cứu nhưng đã chậm, tới nơi thì lão quái vật vận nho bào đã tan biến vào hư vô.
Trên mặt hai người lộ vẻ bi thảm cùng oán độc. Một nước cờ đi sai mà thua cả bàn, không thể ngờ lại khinh địch rơi vào bẫy đối phương. Đến giờ mới biết thực lực tiểu gia hỏa này vô cùng uy mãnh, dù khi trước ba người liên thủ cũng không nắm chắc phần thắng.
Nếu không cướp được nha đầu đỉnh lô kia thì đừng mong còn đường về. Nữ tử diễm lệ hít một hơi đè nén tâm tình khẩn trương. Liền vươn ngọc thủ vỗ vào bên hông, xuất ra một chiếc khăn tay bằng lụa, ở giữa thêu chín cái đầu lâu bằng cỡ ngón tay rất sống động.
Chỉ thấy hai tay ả không ngừng bấm quyết rồi điểm ra, hắc khí cổ quái ùn ùn kéo đến, nhanh chóng bao phủ toàn bộ khăn lụa. Thanh âm quỷ khóc nỉ non vang vọng rồi chín cái đầu lâu hiện ra.
Nữ tử diễm lệ điểm thêm một chỉ, từng cái đầu lâu một biến thành ba, ba biến thành chín. Trong vài nhịp thì đám đầu lâu đã che kín bầu trời, không ngừng mở miệng nhai loạn, phát ra những thanh âm làm bấn loạn tâm thần. Cuối cùng đồng loạt phun ra lân hỏa nhắm ngay Lâm Hiên mà thiêu đốt.
Khí thế kinh người cùng số lượng khủng khiếp cũng làm Lâm Hiên có điểm bất ngờ. Hắn lập tức vỗ vào bên hông, xuất ra hơn ngàn thanh liễu điệp đao sắc bén.
Đi!
Lâm Hiên quát một tiếng. Trong tiếng xé gió cuồng bạo, Thiết Vũ Hoàng Phi Đao liền bay lên nghênh chiến đối phương. Linh quang và âm khí hung hăng xoắn vào nhau, thanh âm bạo liệt không ngừng vang vọng, nhất thời bất phân thắng bại!
Lúc này lại như cảm giác được điều gì, Lâm Hiên liền xuất ra một thanh sắc quang kiếm trảm vào hư không.
Ầm! Một cây Hắc Sắc Phi Xoa hiển hiện ra.
Hả!
Nữ tử diễm lệ trở nên kinh ngạc! Đám đầu lâu làm cho thiên hôn địa ám chỉ là dụ địch. Hắc Sắc Phi Xoa mới là sát chiêu, pháp bảo này rất đặc biệt, có thể thu liễm toàn bộ khí tức. Không ngờ rằng đối phương vẫn có thể phát hiện ra. Ngọc thủ khẽ phất thì Hắc Sắc Phi Thoa liền tiếp tục ẩn nhập vào không trung.
"Hừ! Không biết sống chết!"
Khóe miệng Lâm Hiên lộ nụ cười nhạo, trong trạng thái biến thân Phượng Hoàng thì uy lực Thiên Phượng Thần Mục được tăng lên rất nhiều.
Hai tay hắn bấm quyết. Cửu Thiên Minh Nguyệt Hoàn liền bay lên kích vào một chỗ hư không. Hắc Sắc Phi Xoa một lần nữa hiện ra. Lâm Hiên lộ vẻ hài lòng, thân hình lóe lên rồi biến mất.
Nữ tử diễm lệ trở nên hoảng hốt, vội tế ra một tấm Bạch Cốt Thuẫn, đón âm khí thì hóa lớn che chắn quanh thân .
"Cho là hữu dụng sao!"
Lâm Hiên hét một tiếng, lợi trảo yêu hóa liền khôi phục lại như thường. Bàn tay nắm lại đánh ra một quyền.
Chú giải (1): Oṃ Maṇi Padme Hūṃ là một câu Chân ngôn tiếng Phạn, được xem là chân ngôn cầu Quán Thế Âm Bồ Tát và là chân ngôn quan trọng và lâu đời nhất của Phật giáo Tây Tạng. Nó còn được mệnh danh là "Lục Tự Đại Minh Chân Ngôn" tức là "Chân ngôn sáng rõ bao gồm sáu chữ".
Có thể dịch câu này là Oṃ, ngọc quý trong hoa sen, Hūṃ. Theo âm Hán-Việt, câu này được đọc là Úm ma ni bát ni hồng hoặc Án ma ni bát mê hồng.
Thông thường người ta không giảng nghĩa Chân ngôn, nhưng ở đây cần nói thêm là: "ngọc quý" biểu hiện cho Bồ-đề tâm (bodhicitta), "hoa sen" chỉ tâm thức con người, ý nghĩa là tâm Bồ-đề nở trong lòng người. Tuy nhiên Chân ngôn có những âm thanh riêng biệt và những tác dụng bí ẩn theo cách trình bày của Kim cương thừa. Đối với Phật giáo Tây tạng thì Oṃ Maṇi Padme Hūṃ chính là lòng từ bi rộng lớn, muốn đạt Niết-bàn vì lợi ích của chúng sinh. Vì vậy sáu âm tiết của thần chú này cũng được xem là tương ưng với sáu cõi tái sinh của dục giới (Hữu luân, Tam giới).
Đầu tiên là chữ "Án". Tụng chữ "Án" này, tất cả quỷ thần đều phải chắp tay lại. Vì sao phải chắp tay lại? Đó là giữ gìn pháp tắc, tuân theo khuôn phép. Tụng một chữ này, thì tất cả quỷ thần đều không dám gây rối, không dám không tuân theo mệnh lệnh. Chữ này có nghĩa là "tiếng dẫn" (dẫn thanh), là tiếng mở đầu dẫn tới những lời chú tiếp theo.
"Ma Ni" chính là "mâu ni". "Mâu ni" là tiếng Phạn, dịch là "trí tịch," tức là dùng trí huệ để làm sáng tỏ tất cả các đạo lý, và do đó đạt đến trạng thái tịch diệt vô sanh. Lại có thể dịch là "ly cấu," nghĩa là rời xa tất cả bụi bặm dơ bẩn, ví như viên ngọc "như ý," rất toàn hảo, không có chút tỳ vết. Viên bảo châu "như ý" này có công năng sanh trưởng tất cả công đức, có thể đáp ứng mọi sở nguyện của con người.
"Bát Di" vốn nên đọc là "Bát Đặc Di," dịch là "quang minh viên giác"; cũng dịch là "liên hoa khai," tức là diệu tâm của Bồ tát Quán Thế Âm, diệu tâm ấy viên mãn đầy đủ, vô ngại. Đó là chữ "bát di."
Chữ "Hồng" có nghĩa là "xuất sanh" —tất cả mọi thứ đều có thể được sanh ra từ chữ "Hồng" này. Lại có nghĩa là "ủng hộ" —niệm chữ này thì liền cảm ứng chư hộ pháp thiện thần đến trợ giúp, che chở cho con người. Lại còn có nghĩa là "tiêu tai" — có tai nạn gì, tụng chữ này liền được tai qua nạn khỏi. Lại cũng có nghĩa là "thành tựu" —bất luận cầu nguyện điều gì, đều có thể được thành tựu như ý.
Quyển 7: Chu du tam giới