Bách Luyện Thành Tiên

Chương 523: Kết bái




"A, chẳng lẽ vật trong tay tiên tử đặc biệt thế sao?" Lâm Hiên quay sang, thanh âm có chút ngạc nhiên.

"Cũng khó trách tiền bối không rõ, dù sao người chỉ mới tới Linh giới. Huyết Chú Văn Thư đương nhiên có phân cấp bậc khác nhau. Phường thị chỉ sử dụng loại phẩm cấp thông thường nên không khó giải trừ, tự nhiên không quản được tiền bối. Dù bị Huyết chú phản phệ thì chỉ cần một thời gian ngắn là có thể phục hồi chân nguyên. Còn tấm trong tay tiểu nữ phẩm cấp tương đối cao, là đại thủ bút của một vị chú thuật đại sư lưu lại. Cho dù lão tổ Ly Hợp Kỳ có pháp thuật thông thiên cũng không thể giải trừ."

"Hừ, nói như vậy một khi Lâm mỗ ký kết, chẳng phải cả đời phải chịu trói buộc sao?" Lâm Hiên nhướng mày lên, trên mặt lộ vẻ không vui.

"Tiền bối hiểu lầm, tiểu nữ chỉ nói là Ly Hợp Kỳ không thể giải trừ. Nhưng khi người tiến giai Động Huyền thì Huyết Chú Văn Thư này không còn hiệu quả. Mà với thực lực hiện tại của tiền bối, Hồng Diệp đảo sao lại lọt vào pháp nhãn của người. Cho nên tiểu nữ tử làm vậy thì hai ta đều không phải lo nghĩ về sau." Hồng Diệp tiên tử hé mở đôi môi anh đào, thanh âm thanh lãnh truyền vào tai.

"Như vậy sao..." Lâm Hiên lấy tay chống cằm, trên mặt lộ vẻ trầm ngâm.

Thấy hắn đã tâm động, Hồng Diệp tiên tử mừng thầm. Thanh âm càng trở nên thành khẩn: "Tiền bối yên tâm, người trở thành Thái thượng trưởng lão đương nhiên không cần làm bất luận tục vụ gì. Chỉ là tọa trấn tại bản đảo mà thôi. Lại có thể hưởng thụ nhiều đãi ngộ, ngoài tinh thạch cung phụng còn có thể điều động hơn một ngàn nhân thủ. Quyền thế to lớn vượt xa người tưởng tượng. Còn những lợi ích khác, nếu tiền bối muốn biết rõ thì ta có thể nói tỉ mỉ từng cái"

"Không cần! Như Hồng đảo chủ nói, Lâm mỗ lúc tại Nhân giới cũng nắm trong tay một đại thế lực, luận quy mô tuyệt không kém Hồng Diệp đảo. Tại hạ tự nhiên rõ ràng chỗ tốt khi trở thành Thái thượng trưởng lão." Lâm Hiên khoát tay áo, ngữ khí bình thản nói.

"Vậy là tiền bối đáp ứng rồi?" Đôi bàn tay nhỏ của Hồng Diệp tiên tử đan chặt vào nhau, trong mắt lộ rõ vẻ hưng phấn. Từ khi tổ phụ ngã xuống, nàng chống đỡ phần gia nghiệp này thật sự quá sức. Loạn trong giặc ngoài, sớm hy vọng có người thực lực mạnh mẽ chống lưng. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

"Đáp ứng hay không hiện tại nói còn hơi sớm. Lâm mỗ còn có vài chuyện muốn thỉnh giáo tiên tử."

"Tiền bối mời nói."

"Sao các ngươi có thể khám phá được thân phận của ta?" Thanh âm Lâm Hiên mang theo vẻ khác thường. Hắn đương nhiên không muốn lần sau lại phạm sai lầm để người khác nhận ra.

"Thì ra tiền bối để ý điểm này, kỳ thật cũng không có gì. Chỉ do cơ duyên xảo hợp. Nhắc đến còn phải lần nữa cảm tạ tiền bối ba tuần trăng trước giáo huấn Vạn Mạnh Hào!"

"Vạn Mạnh Hào?" Thần sắc Lâm Hiên khẽ động:

"Vậy là các ngươi là từ trường giao đấu kia mà nhìn ra manh mối?" Lâm Hiên có chút ngạc nhiên.

"Không hẳn, chuyện đó chỉ khiến chúng ta cảm thấy nghi hoặc mà thôi. Vạn Mạnh Hào tuy Nguyên Anh trung kỳ nhưng chỉ như con hổ giấy, một tu sĩ sơ kỳ thần thông đặc biệt cũng có thể dễ dàng đả bại hắn.

Điểm mấu chốt là, tiền bối nếu thật sự là một tán tu Nguyên Anh kỳ thì chắc chắn phải kiêng kỵ thế lực to lớn của Vạn Thú đảo. Nhưng người lại không quan tâm chút nào. Cái này rõ ràng không hợp lẽ thường, vì thế chúng ta đã điều tra thêm những gì người trải qua tại phường thị "

"Thì ra là thế."

Nghe Hồng Diệp tiên tử êm tai thuật lại, Lâm Hiên cuối cùng cũng rõ ràng.

Ở phường thị hắn chỉ lộ những sơ hở rất nhỏ mà người thường không chú ý. Nhưng nếu với thân phận của Hồng Diệp tiên tử muốn tìm hiểu, xâu chuỗi lại thì cũng không đoán ra.

"Tiền bối còn có nghi vấn? Vãn bối cũng không dám dấu diếm. Từ tổ phụ ngã xuống, Vạn Thú tôn giả đã lộ dã tâm với Hồng Diệp hải vực chúng ta. Người trở thành Thái thượng trưởng lão bản đảo thì không tránh được sẽ xung đột cùng hắn..."

Trong lòng Lâm Hiên khẽ động, chuyện này hắn đương nhiên đã nghe nói và chứng kiến qua một phần.

Lúc này thiếu nữ thẳng thắn nói ra khiến Lâm Hiên chợt có chút hảo cảm với nàng.

"Tiên tử thành thật như thế thì Lâm mỗ đa tạ. Vậy nếu tại hạ đoán không lầm thì Hồ Tung hồ đạo hữu cũng là phụng mệnh tiên tử mà tới." Lâm Hiên chợt mỉm cười mở miệng.

"Điều này..."

Hồng Diệp nghe xong vội chuyển thân vái sang Lâm Hiên một cái: "Thừa mong tiền bối đừng chấp, Hồ Tung đạo hữu quả thật là do tiểu nữ sai phái tới đây. Tuy nói có Huyết Chú Văn Thư nhưng ta không muốn Hồng Diệp Đảo phía trước đuổi hổ phía sau mời sói, tự nhiên muốn khảo sát tâm tính của tiền bối một phần."

"Ha ha, không sao."

Trong mắt Lâm Hiên chợt lóe tia kinh ngạc. Thiếu nữ này thật đúng thẳng thắn nhưng lời lẽ thật không được uyển chuyển cho lắm.

Tính cách như vậy trở thành nhất đảo chi chủ đương nhiên gặp khó khăn không ít.

Chẳng qua hắn không giận mà mừng, tuy thuộc dạng có tâm cơ nhưng đã hợp tác thì song phương cần nhất là thẳng thắn chân thành. Nếu mỗi ngày đều phải dùng tâm kế thì thật sự rất mệt mỏi.

"Tiền bối, ta thấy niên kỷ người hơn không ta bao nhiêu, tiểu nữ mạn phép mời ngươi kết nghĩa kim lan, đồng thời trở thành bản đảo Thái thượng trưởng lão!" Hồng Diệp tiên tử đột nhiên cắn răng mở miệng.

Lâm Hiên nghe thì cười khổ rồi trầm ngâm không nói. Cười khổ vì không ngờ Hồng Diệp tiên tử lại muốn kết nghĩa kim lan với hắn như trường hợp của Như Yên tiên tử. Hơn nữa hắn có còn điểm lo lắng về Vạn Thú tôn giả.

Tuy nhiên nước đến thì đắp đập, binh đến thì tướng ngăn. Dù sao cũng đã đắc tội với Vạn Thú Đảo. Trừ phi là rời khỏi đây, nếu không nhất định có ngày phải đối mặt với lão yêu kia.

"Tiên tử đã có tâm ý như thế, há nào Lâm mỗ lại có thể cự tuyệt."

Hồng Diệp tiên tử nghe xong lời này thì mừng rỡ không thôi. Ngọc thủ phất một cái, một vật như da thú mà không phải da thú xuất hiện trước mắt.

Huyết Chú Văn Thư!

So với thứ tại phường thị thì nó thần bí huyền ảo hơn nhiều.

"Đại ca ngươi xem, chỉ cần ký kết vật này thì đã là huynh trưởng khác họ của Hồng Diệp rồi."

Lâm Hiên nghe mà dở khóc dở cười, đem thần thức thả cường đại đảo qua huyết chú. Thấy các điều khoản đều không sai mới cắt ngón trỏ, nhỏ một giọt tinh huyết vào Huyết Chú Văn Thư.

Tức khắc tiếng minh quỷ nổ vang đồng thời huyết quang chợt lóe. Không ngờ văn tự đỏ sẫm trên tấm da thật sự sống lại, hóa thành một đám phù chú quỷ dị nhập vào bên trong thân thể Lâm Hiên.

Tình cảnh của Hồng Diệp cũng tương tự. Sau một lát thì song phương đã ký kết thành công

"Đại ca!"

Hồng Diệp tiên tử vô cùng vừa lòng, trên mặt tràn đầy ý cười quay sang Lâm Hiên: "Tiểu muội tuy là đảo chủ nhưng kiến thức nông cạn, sau này nhờ ca ca chiếu cố nhiều hơn."

"Hả…được rồi"

Lâm Hiên sờ sờ mũi, hai người chưa chút giao tình. Mới gặp lần đầu gặp mà Hồng Diệp đã ngọt ngào kêu hắn một tiếng đại ca, quả thật có chút không quen.

Nhưng qua đây đã nhìn ra nàng quả thật tuân thủ hứa hẹn. Nhanh như vậy đã làm lễ huynh trưởng với hắn.

Mà với tính cách Lâm Hiên, đối phương chân thành thì hắn cũng không hư tình giả ý. Nghĩ một lát hắn duỗi tay vỗ tại bên hông, một cái bình ngọc tinh xảo hiện ra.

"Tiểu muội, ngươi cũng rõ đại ca chỉ là từ hạ giới tới đây. Lần đầu gặp mặt không có lễ vật gì tốt, bình đan dược tăng tiến pháp lực Nguyên Anh kỳ này cô cầm đi." Lâm Hiên gãi gãi đầu, mỉm cười phất tay một cái.

Hồng Diệp tiên tử tiếp nhận đồng thời lộ nụ cười. Nàng đương nhiên nghĩ Lâm Hiên sẽ không thể đưa ra lễ vật gì quá trân quý.

Tu sĩ phi thăng tuy chiến lực cường đại nhưng tài nguyên nơi hạ giới quả thật quá thưa thớt. Nàng vốn được kế thừa tài phú của tổ phụ lưu lại, gia thân có thể sánh với tu sĩ Ly Hợp Kỳ.

Vừa nghĩ đến tổ phụ, bộ dáng Hồng Diệp tiên tử không khỏi có chút thương cảm.

"Cô làm sao vậy?"

Tuy rằng ký Huyết Chú Văn Thư nhưng chưa gặp bao lâu, kêu Hồng Diệp tiên tử bằng tiểu muội Lâm Hiên quả thực chưa quen.

"Ha ha, không sao, đã khiến đại ca chê cười."

Khác với Lâm Hiên, tâm tư của Hồng Diệp dường như thay đổi rất nhanh. Nhanh chóng trấn định rồi vươn ngọc thủ, động tác linh hoạt ôn nhu đem bình ngọc mở ra.

Sau đó nàng dốc ra một viên đan dược màu tím hồng, tức thời một luồng hương thơm khiến người ngất ngây bay vào chóp mũi.

"Này..."

Nhìn vào viên đan dược cỡ hạt đậu trước mắt, Hồng Diệp ngẩn ngơ, sau đó đưa hai ngọc chỉ thon dài như ngọn thông kẹp lấy đan dược tinh tế xem xét một hồi.

Sau một lúc thì nàng lộ vẻ mặt không thể tin, thanh âm trở nên lắp bắp : "... Đây là Tử Uyển Đan?"

"Không sai, tiểu muội kiến thức thật uyên bác, vi huynh còn tưởng ngươi nhận không ra."

Tiếng cười của Lâm Hiên truyền vào tai. Hiện hắn đã thông suốt, tuy mới gặp nhưng một khi đã ký Huyết Chú Văn Thư thì cần phải đối xử tốt với đối phương. Cảm tình là được bồi dưỡng dần dần. Hiện Nguyệt Nhi không ở bên cạnh, Như yên tỷ tỷ cùng Cầm Tâm thì không chút tung tích. Ở nơi Linh giới còn khá lạ lẫm này, so với việc đơn thân thì có thêm một vị muội muội cũng không tồi.

Nam tử hán khi đã quyết định sự tình thì không hối hận. Trong mắt Lâm Hiên thì tính cách của Hồng Diệp tiên tử cũng không tệ. Hắn kêu hai tiếng "Tiểu muội" chân thành hơn lần đầu rất nhiều.

Có điều thiếu nữ căn bản không chú ý. Lúc này nàng hoàn toàn bị đan dược trước mắt hấp dẫn.

Quả thật Hồng Diệp tiên tử đã gặp qua Tử Uyển đan này, chính xác là xảo hợp từng phục dùng qua một viên.

Hiệu quả của nó đã khiến nàng khắc sâu ấn tượng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.