Bách Luyện Thành Tiên

Chương 385: Lạc vào Vô Định Hà




Trong mắt Lâm Hiên hiện vẻ nghi hoặc, với tâm cơ của hắn, đương nhiên nhìn ra tiểu nha đầu còn có điểm dấu diếm.

Bất quá Lâm Hiên thật sự quá mức sủng ái nàng, nên đành làm ra vẻ không biết.

Thấy thiếu gia không có hỏi tiếp, Nguyệt nhi thở phào nhẹ nhõm, bí mật về Tu La vương, nàng thật sự không biết nên mở miệng thế nào.

"Nguyệt nhi, đang suy nghĩ gì đó? "

"Không có"

Tiểu nha đầu vội lắc đầu, bộ dáng khẩn trương của nàng khiến Lâm Hiên cười thầm, bất tri bất giác xua tan phiền não trong lòng.

Lúc này, cấp bách là tìm Cầm Tâm Cầm Tâm rồi nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này.

"Thiếu gia, người nói chúng ta còn ở Thiên Vân thập nhị châu không không? " Nguyệt Nhi chợt lên tiếng hỏi.

"Không rõ nữa" Lâm Hiên lộ nụ cười khổ.

Lốc xoáy không gian hàm chứa thiên địa pháp tắc, có thể truyền tống cự ly siêu xa. Tới một không gian quỷ dị nào đó.

Nguyệt nhi hóa thành một luồng sáng về lại ống tay áo. Lâm Hiên thu thuẫn bài vào túi trữ vật, sau đó nhắm hai mắt đem thần thức thả ra.

Nơi đây tuy quỷ dị nhưng không có âm phong, hơn nữa không bị hạn chế thần thức.

Lâm Hiên có thể cảm thụ rõ ràng trong vòng năm trăm dặm. Chừng sau một tuần trà thì mở mắt.

Chưa có phát hiện gì, cả người nổi thành quang, tùy ý chọn một hướng mà bay vút đi.

***

Cùng lúc đó.

Cách Hiên Viên thành chừng mười vạn dặm, sâu trong một một ngọn núi có một động phủ bí ẩn.

Một lão giả áo xám chừng lục tuần đang khoanh chân ngồi. Chính là La gia lão tổ.

Mà bốn phía còn ngồi mấy tu tiên giả Nguyên Anh kỳ

"Lão tổ, trong thành truyền tin, tất cả đã an bài xong, chúng ta có thể động thủ" Một gã nam tử áo bào trắng đứng lên nói.

"Hừ, chuẩn bị an bài xong, đại sự lần này cần chín tên quỷ nữ làm vật cúng tế, nhưng tiểu tử kia đã biến mất"

La gia lão tổ mở hai mắt, trên mặt lộ chút tức giận.

"Lão tổ thứ tội, Thập nhị đệ làm việc lỗ mãng, không rõ ràng thân phận đối phương, cũng may chúng ta vì để phòng vạn nhất nên đã tìm được quỷ nữ khác thay thế. Thời cơ đã đến tay, tuyệt không phá hủy đại kế La gia". Tu sĩ áo bào trắng nọ nói.

" Hừ, cũng may không có sai sót. Trong một nam chỉ có ba ngày âm khí dày đặc nhất, một khi bỏ qua thì đại kế đổ sông đổ biển hết" La gia lão tổ đã không còn tức giận nhưng vẫn hầm hừ nói.

"Lão tổ, có một việc Tử Thông không biết có nên hỏi hay không" Tu sĩ áo bào trắng hơi chần chờ một chút.

Các tu sĩ Nguyên Anh còn lại, cũng không dấu nổi vẻ quan tâm.

"Tử Thông, có phải ngươi muốn hỏi mục tiêu cuối cùng của chúng ta là gì? "

"Đúng vậy, lão tổ, không chỉ nhị ca, chúng ta cũng muốn biết". Một nữ tử tuyệt sắc chừng hai mươi, tu vị cũng đến Nguyên Anh trung kỳ.

"Lão phu không phải cố ý giấu, chỉ là chuyện này quan hệ quá lớn, La gia ta có thể một lần nữa quật khởi hay không, tất cả đều dựa vào nó". La gia lão tổ vuốt vuốt chòm râu, chậm rãi nói.

"Lão tổ, chúng tôn tử rất rõ ràng, nhưng sắp bắt đầu hành động, khẳng định sẽ lộ chút bí mật, nếu có thể hiểu rõ mục đích thì sẽ thuận lợi rất nhiều". La Tử Thông thi lễ cung kính.

"Ừm, lời này cũng có lý" Rốt cuộc La gia lão tổ gật đầu.

"Lão phu lần này không tiếc vốn liếng, mục đích là vì lấy một món bảo vật, chỉ cần đồ vật nọ tới tay, La gia ta sẽ có thể trọng chấn hưng phong…"

Lời này còn chưa dứt, các tu sĩ Nguyên Anh phía dưới cũng hai mặt nhìn nhau, bảo vật gì mà thần kỳ như vậy, phải biết rằng trải qua trăm vạn năm phát triển, thất đại tông môn đã vượt xa không phải thời kỳ thượng cổ.

Mỗi một phái đều có lão quái vật Ly Hợp kỳ, đặc biệt Vọng Đình Lâu, nghe nói đã là tu sĩ Ly Hợp hậu kỳ, hơn bảy phần nắm chắc phi thăng Linh giới, một thân tu vị sâu không lường được, La gia muốn xoay chuyển tình thế nào có dễ dàng như vậy.

"Lão tổ, bảo vật nghịch thiên như thế chúng tiểu bối chưa bao giờ nghe qua, chẳng lẽ là Thông thiên linh bảo trong truyền thuyết? " La Tử Thông ngẩn ngơ.

"Hừ, Thông thiên linh bảo, hiển nhiên không phải. Vật này tuy uy lực vô cùng nhưng bất quá chỉ là một bảo vật mà thôi, dựa vào nó sao có thể chấn hưng La gia ta? "

"Vậy đó là cái gì? " Đám tu sĩ Nguyên Anh kỳ ngồi ở đây tuy kiến thức uyên bác, nhưng chưa từng nghe có cái gì quý giá hơn Thông thiên linh bảo.

"Ta hỏi các ngươi, xa xưa trước đây, La gia ra thật ra cũng chỉ là một gia tộc tu tiên quy mô trung bình, sau lại làm thế nào mà một bước lên trời, trở thành bá chủ Thiên Vân thập nhị châu? "

"Cái này…" Mọi người không khỏi ngạc nhiên.

"Đó là bởi mấy trăm ngàn năm trước, La gia ta có một nữ tổ tiên cùng Thiên Sát minh vương hữu duyên, đã hoài thai huyết nhục của Minh Vương. đủ để cho La gia chúng ta tung hoành Nhân giới này, trở thành bá chủ Thiên Vân thập nhị châu". Ngữ khí của nữ tu tuyệt sắc tràn ngập sự tôn quý đối với Thiên Sát minh vương.

"Tử Sơ nói không sai, La gia ta năm đó phong quang vô hạn, sở dĩ cao thủ tầng tầng lớp lớp là do truyền thừa huyết mạch Minh Vương, mà bảo vật lão phu cầu cũng có liên quan tới điều này."

"Nhưng trong điển tịch ghi lại, khi xưa Âm Ti giới bạo phát đại chiến Linh giới, Minh vương cũng đã về Cửu U địa phủ, chẳng lẽ chúng ta còn có thể cầu người trợ giúp? " La Tử Thông khó hiểu mở miệng hỏi.

"Đương nhiên không phải, đoạn quan hệ năm đó với nữ tổ tiên chỉ là vô tình. Với thân phận của Minh Vương, sẽ không xem một tiểu gia tộc Nhân giới chúng ta vào đâu. Mà cho dù người có giúp cũng sẽ khiến tu sĩ Linh giới can thiệp, khi đó đại chiến hai giới lại lần nữa bạo phát". La gia lão tổ có điểm tức giận mở miệng.

"Đã như thế, rốt cuộc mục tiêu của lão tổ là gì. Sao lại có quan hệ tới Minh Vương? " La Tử Sơ ngẩn ngơ, có chút khó hiểu hỏi.

"Tu La thần huyết…. "Hai mắt La gia lão tổ cuồng nhiệt mở to, thì thào.

Đám trưởng lão nghe thì Nguyên Anh kỳ lộ vẻ mờ mịt.

"Lão tổ, Tu La thần huyết là cái gì, chẳng lẽ còn trân quý hơn cả Thông Thiên Linh Bảo sao?" Tu sĩ áo bào trắng liếm môi, ngạc nhiên mở miệng hỏi.

"Hừ, lão phu đã từng nói qua, sở dĩ năm đó La gia có thể trở thành bá chủ của Thiên Vân thập nhị châu không, là bởi vì được truyền thừa huyết mạch Thiên Sát Minh Vương, và có thể do trải qua thời gian sinh tồn kéo dài trăm vạn năm cho nên huyết mạch đã bị loãng, nếu không La gia đã sớm khôi phục nguyên khí, còn Tu La thần huyết chính là giọt máu thượng cổ Tu La Vương ở lại Nhân giới"

Một giọt máu ư?

La Tử Sơ ngẩng đầu lên, trong mắt hiện lên chút khó hiểu liền hỏi:

"Lão tổ, Tu La Vương nghe đồn là rất cao tay, nhưng luận về thực lực cũng chỉ ngang với Thiên Sát Minh Vương mà thôi, giọt máu của người này thực sự có thể làm cho La gia tái hiện lại sự huy hoàng như ngày xưa sao?"

"Tử Sơ nha đầu hiểu sai rồi". Lời nói của La gia lão tổ có chút thần bí.

Sai ư?

"Đúng vậy, Tu La Vương có lưu lại thần huyết, truyền thuyết các đời A Tu La, vị tiền bối này tài trí cao minh, tu vị cao cường, so với chân tiên thì cũng là kẻ tám lạng người nửa cân. Âm ti giới tổng cộng có sáu giới, bá chủ của mỗi giới khác nhau và không lệ thuộc vào nhau, đôi khi xảy ra tranh đấu, có thể nàng có sự khác biệt cho nên được ngũ vương còn lại cùng tôn sùng là bá chủ".

Tất cả lão quái Nguyên Anh kỳ đang ngồi nghe lão tổ nói, đồng loạt trợn mắt há mồm, ghé tai lên bàn luận.

"Tu La Vương đứng đầu âm ty giới, vậy bảo vật cần tìm kiếm có liên quan đến nàng? "

"Chân tiên chi huyết, liệu một giọt có quá ít không? "

"Đúng vậy, chỉ một giọt, làm sao có thể khiến La gia thay da đổi thịt được? "

" Hừ, các ngươi hoảng cái gì, phải chăng các ngươi sợ mình không đủ thực lực để công kích, cuối cùng không chiếm được ưu thế chứ gì? "

La gia lão tổ quát lên vài tiếng rồi sắc mặt trầm xuống. Các trưởng lão Nguyên Anh kỳ vội cúi đầu, không dám nói lung tung nữa.

"Lão tổ thứ tội, chúng ta tuyệt không có ý này, trăm vạn năm qua, đệ tử La gia cứ như chuột chạy qua đường vậy, chỉ cần có thể làm cho gia tộc phục hưng, chúng ta sao lại đi so đo lợi ích của bản thân. "

La Tử Thông chắp tay, trên mặt tỏ ra thành khẩn.

- Đúng vậy, lão tổ! Lời của nhị ca không sai, tất cả đều là vì gia tộc.

"Chúng ta tuyệt không tính toán lợi ích cho bản thân"

"Ừm, các ngươi nghĩ được như thế là tốt rồi"

La gia lão tổ gật gật đầu, nói:

"Mọi người cứ yên tâm, kế hoạch lần này nhất định sẽ thành công. muốn La gia trở lại huy hoàng, làm cho lực lượng truyền thừa Tu La Vương hùng mạnh, chỉ cần có nửa giọt thần huyết là đủ rồi, lão phu đã chọn trong gia tộc một nữ đệ tử mang thai, sau khi lấy được chân tiên chi huyết, ta sẽ dùng bí thuật dung nhập nửa giọt thần huyết vào thai nhi trong bụng nàng. Như vậy, sau này sẽ sinh hạ được tiểu hài tử được dịch kinh tẩy tủy, tư chất khác thường, tiếp đến nạp nhiều thê thiếp. nhiều nhất chỉ ngàn năm sau là La gia sẽ tái hiện huy hoàng. "

"Vậy nửa giọt thần huyết còn lại…" Một lão giả gầy gò ngồi ở phía dưới, vẻ mặt dao động liền mở miệng.

"Lão thất, ngươi thật không có cốt cách, lão phu nói sẽ không bạc đãi các đệ tử mạo hiểm lần này, còn lại nửa giọt thần huyết, lão phu sẽ giữ một nửa, còn một phần tư cuối cùng sẽ dùng linh dịch pha loãng, sau đó căn cứ vào biểu hiện của các ngươi, ai công lao lớn thì nhiều hơn một chút, còn nếu ai là lừa dối, không chịu xuất lực thì…"

Lão tổ nói đến chỗ này đột nhiên dừng lại. Các tu tiên giả đang ngồi xung quanh đều hiểu rõ ý.

Một phần tư giọt thần huyết, phân cho hơn mười người mà vẫn còn tác dụng sao?

Trong đám tôn tử, La Tử Sơ được sủng ái hơn. Cắn răng đem nghi vấn trong lòng nói ra.

"Các ngươi yên tâm, tuy rằng thần huyết chỉ còn lại có một chút, nhưng ẩn chứa bên trong chính là tiên lực, sau khi dung nhập vào thân thể sẽ rất hiệu quả, linh đan diệu dược cũng sánh không kịp, ví như Tử Thông nguyên bản đã là hậu kỳ, rất có thể tiến giai Ly Hợp Kỳ"

"Lão tổ, người làm như vậy thực sự có hiệu quả không? "

Tu sĩ áo bào trắng cứ ngẩn mặt ra, lộ vẻ vui mừng như điên.

"Đây là lẽ tự nhiên, nếu không chờ thai nhi chào đời, chỉ còn cách dùng phương pháp khai chi tán lá mới có thể làm cho La gia tái hiện huy hoàng, ít nhất cũng đã ngoài ngàn năm, trong thời gian ngắn cùng bảy đại tông môn địa vị ngang nhau, hy vọng uỷ thác ở trên người các ngươi, Tử Thông có cơ hội tiến giai Ly Hợp, về phần các ngươi, chỉ cần cố gắng sẽ có thể tiến giai hậu kỳ. "

Nhìn sắc mặt đám người tràn đầy hưng phấn, khí thế phục hưng gia tộc.

La gia lão tổ gật gật đầu tỏ vẻ vừa lòng. Bản thân lão độc chiếm một phần tư giọt thần huyết, sau khi dung nhập vào thân thể, đừng nói trở thành đệ nhất cao thủ Thiên Vân thập nhị châu, cho dù con đường trường sinh cũng sẽ dài rộng thênh thang.

"Được rồi, trong lòng mọi người đã hiểu rõ ý của lão phu, thời gian đã cấp bách, chúng ta đã đủ tinh lực không nên chậm rãi trì hoãn, chín quỷ nữ đã tìm đủ, chúng ta phải bắt đầu hành động ngay "

La gia lão tổ vừa dứt lời, liền bay lên trời hóa thành một đạo ánh sáng rực rỡ, bay ra động phủ, xem ra phương hướng đúng là hướng tới Hiên Viên thành.

Các lão quái vật khác theo phía sau.

Ở phía bên kia.

Lâm Hiên đang gặp phiền toái, gần trăm con âm hồn quỷ vật chắn trước mặt hắn, giương nanh múa vuốt tiến đến.

Muốn chết!

Lâm Hiên nhíu mày, chợt vung tay áo bắn ra những đạo kiếm quang.

Tiếng kêu thảm thiết liên miên không dứt, rất nhanh lũ quỷ vật này đã bị tan thành mây khói.

"Thiếu gia…. " Nguyệt nhi hiện lên trước mặt: "Chàng cảm thấy đúng là nơi đó chăng? "

Lâm Hiên gật gật đầu:

"Chín phần chúng ta đã rơi vào Vô Định hà. Đã qua Yêu Linh đảo nên ta làm sao có thể quên".

"Thiếu gia, thánh địa có thuộc Thất Tinh Đảo Vân Hải không? " Nguyệt nhi phỏng đoán.

"Nha đầu ngốc, ai nói tam thánh địa nhất định thuộc Vân Hải. Đấy chỉ là ghi trong điển tịch, nhưng Yêu Linh đảo rất mơ hồ, dường như ở giữa Linh giới cùng Nhân giới "

Lâm Hiên thoáng suy nghĩ, giải thích cho Nguyệt Nhi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

"Ý của thiếu gia muội đã hiểu, vậy Vô Định hà này có thể ở giữa Âm ty giới và Nhân giới chăng".

"Không sai. Trong ba thánh địa, Vô Định hà là thần bí nhất. Trong điển tịch có nhắc. Các tu sĩ đã từng đi qua Yêu Linh đảo cùng Bồng Lai sơn, nhưng không thấy có ai tới Vô Định hà mà còn trở lạiNhư vậy ở Vô Định hà chứa đựng rất nhiều điều nguy hiểm. Có rất nhiều âm hồn quỷ vật tu vị cao"

Phải mau chóng tìm được Cầm Tâm, sắc mặt Lâm Hiên hiện vẻ lo lắng.

***

Ở một nơi nào đó rất xa không biết, Cầm Tâm từ từ mở mắt ra.

Ta còn sống sao. Nơi này là nơi nào?

Cầm Tâm kiểm tra một chút, phát hiện thân thể không có gì bất ổn thì nhẹ nhàng thở ra.

Chung quanh là một vùng đen tối quỷ dị. Trời màu đen, đất cũng màu đen, ngay cả nham thạch cây cối cũng đều tối đen như mực.

Đôi lông mày của nàng không khỏi nhíu lại. Nơi này chứa đựng âm khí dày đặc.

"Nghe nói không gian lốc xoáy có thể truyền tống đi rất xa…ta có còn ở Vân Châu không?" Cầm Tâm yên lặng ngẫm nghĩ.

Không biết hiện tại Lâm Hiên thế nào, có ở trong hoàn cảnh nguy hiểm như nàng không?

Lúc ấy hắn đã lao theo cứu nàng, chứng minh nàng cũng có phần quan trọng với hắn. Còn hắn có thực sự quang trọng với nàng không?

Suy nghĩ một hồi, Cầm Tầm chậm rãi dụng thần thức cảm ứng. Âm khí nơi này không hiểu sao rất nồng nặc, chẳng lẽ đây là âm tào địa phủ?

Vẻ mặt Cầm Tâm rất khó coi, Thiên Chu Cổ Độc trên người nàng vẫn chưa đẩy ra, chưa biết lúc nào sẽ lại phát tác tiếp.

Đột nhiên một con quỷ vật Nguyên Anh kỳ hình dáng khủng khiếp xuất hiện ở trước mắt.

Theo sau lên đến cả trăm con có tu vị Ngưng Đan Kỳ.

Lúc trước ở U Châu, Cầm Tâm đã thường xuyên giao chiến với đám lệ quỷ

Hiện tại tu vị của nàng chưa khôi phục, hơn nữa địch nhân mạnh hơn rất nhiều. Không có chút do dự, linh quang toàn thân chợt lóe. Cầm Tâm nhanh như chớp bay vút đi.

***

Cùng lúc đó.

Hồng quang hiện lên, một tiểu quỷ cao gần một tấc bụng bị mổ banh bụng nhưng không thấy có nội tạng lòi ra. Bụp một tiếng đã hóa thành âm khí.

" Sư huynh, chúng ta tiến vào cổ động đã hơn mười ngày rồi, ngoài gặp đám quỷ vật thì không có chút manh mối khác, huynh không cảm thấy là có chút kỳ lạ sao? " Một hắc y nữ tử che mặt lên tiếng.

Nàng vừa nói vừa kháp quyết, lập tức tiên kiếm chớp lên, đã có mấy con quỷ bị chém thành hai mảnh.

Một lão giả tiên phong đạo cốt gật gật đầu, người này chính là nhị trưởng lão của Thiên Xảo môn.

"Sư huynh. Đám Vạn Phật Tông kia thì liên quan gì đến chúng ta? Tiểu muội nghĩ huyệt động này rất quỷ dị, sao có thể tìm được bọn họ? " Nữ tu che mặt có vẻ bất mãn.

"Sư muội hiểu sai rồi, không phải ta tìm người của Vạn Phật Tông gây phiền toái, Vạn Phật Tông tiến vào huyệt động này chín phầm có cùng mục đích như chúng ta. Lão giả vừa nói vừa bấm tay bắn ra một đạo điện hồ xanh lè.

Đạo điện quang vừa bay ra, liền biến thành một con Lôi Long chừng một trượng, đùng đùng tiếng nổ vang vọng lại, tất cả quỷ vật bị càn quét hết sạch.

Đại tu sĩ ra tay quả nhiên bất phàm.

"Sư muội, đừng nóng giận, huyệt động càng khó thăm dò càng có lợi. " Lời của lão giả có vẻ khó hiểu, ánh mắt nữ tu bịt mặt lộ tia kỳ quái.

"Đám lừa trọc đi trước hơn chúng ta, nếu trong này dễ dàng như vậy thì chúng đã sớm đoạt bảo vật"

"Lời của sư huynh không sai, hiện tại chúng ta nên làm thế nào? "

"Làm thế nào ư? Đương nhiên tiếp tục tìm kiếm, nếu bảo vật đã bị bọn họ lấy được thì chúng ta chỉ còn cách lén đoạt lại" Lão giả hung tợn nói. Lời còn chưa dứt thì đã nghe một tiếng nổ truyền đến.

Hai người ngơ ngẩn, chỉ thấy phía xa hơn trăm trượng, vách động vỡ ra, một huyệt động sâu không thấy đáy xuất hiện trước mặt.

Đáng sợ hơn chính là bên trong phát ra lực hút kinh thiên động địa.

Không gian lốc xoáy!

Lão giả sợ tới mức hồn bay phách tán, hai tay vội vàng niệm pháp chú. Nhất thời hào quang lóe lên. Lão tu luyện công pháp lôi thuộc tính hiếm thấy.

Thân là đại tu tiên giả, tuy trên trán rỉ đầy mồ hôi nhưng may mắn tránh được, về phần ữ tu bịt mặt đã bị hút vào trong.

Lúc này ánh mắt nữ tu vẻ sợ hãi đến cực điểm.

"Sư huynh, cứu ta! "

Lão giả lúc này chỉ có thể tự bảo vệ mình, bất chấp lao vào cứu người thì thật không sáng suốt. Thành công rất thấp, rất có thể chôn vùi cả mình trong đó.

Thấy lão giả vô tình, nữ tử nhanh chóng lộ vẻ oán giận. Hôm nay bổn tiên tử cũng phải mang ngươi theo.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.