Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2433: Hồng nhan họa thủy




Mặc dù là lần đầu tiên giải trừ loại kỳ độc này, nhưng Huyễn Linh Thiên Hỏa của Lâm Hiên thần kỳ vô cùng, rút cuộc cũng không xuất hiện sai lầm gì. Hai canh giờ sau, thiếu niên tóc trắng chậm rãi mở hai mắt ra, tuy vẫn có vài phần yếu nhược nhưng nếu đã tỉnh lại thì chứng tỏ giờ cũng không còn gì đáng ngại nữa.

"Phù!" 

Ngân Đồng thiếu nữ thở nhẹ một hơi, thần sắc vui mừng hỏi han: "Sư đệ, ngươi thấy trong người như thế nào? Tốt nhất cứ thử vận chuyển pháp lực nhẹ một cái xem còn có điều gì không ổn không."

"Sư tỷ, là tỷ đã cứu ta?"

"Không, là Lâm sư đệ ra tay. Nếu không có hắn ngăn cơn sóng dữ, đừng nói là Long sư đệ ngươi, ngay cả Vân Ẩn Tông nói không chừng cũng sẽ không còn nữa rồi." Ngân Đồng thiếu nữ ảm đạm nói, trong lòng thầm kêu may mắn không thôi, năm đó mời Lâm Hiên nhập tông quả thật là lựa chọn vô cùng chính xác.

"Lâm sư đệ?" 

Long thiếu niên ngẩn ngơ, trên dưới Vân Ẩn Tông cũng chỉ có mình và sư tỷ là hai Thái thượng Trưởng lão thôi mà, lúc nào lại có một vị Lâm sư đệ nữa.

Nhưng hắn cũng chỉ kinh ngạc một lát mà thôi, ánh mắt nhanh chóng đặt lên người Lâm Hiên: "Là ngươi sao? Ồ, tu vi của ngươi..."

Biểu hiện của hắn giống hệt lúc Ngân Đồng thiếu nữ vừa gặp Lâm Hiên. Thần thức Long thiếu niên đảo qua, trong nội tâm thầm than gặp quỷ rồi, hắn cơ hồ không tin vào hai mắt của mình nữa.

Từ đó tới nay mới ngắn ngủn hơn trăm năm, theo lý thuyết thì đối phương vẫn còn đang tham gia Phân Thần thí luyện chứ. Không ngờ hắn thực sự đã tấn cấp trở thành tu sĩ Đại năng như mình. Cái này thật sự đã vượt quá khả năng nhận thức của hắn rồi.

Ngoại trừ kinh ngạc vẫn chỉ có kinh ngạc, giờ phút này thật không thể tìm ra từ nào để hình dung tâm tình của vị Long thiếu niên này. Nhưng hắn dù gì cũng là lão quái vật đã sống vài vạn năm, hắn nuốt một ngụm nước bọt rồi hít sâu một hơi, miễn cưỡng đè nén sự kinh ngạc trong lòng: "Lâm sư đệ, rút cuộc ngươi có bao nhiêu kỳ ngộ vậy?"

"Sự tình của Lâm mỗ sau này nói cũng không muộn. Cuối cùng bổn tông đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại động chạm tới đại địch như Thiên Tuyệt môn vậy?"

Lâm Hiên nghiêm túc mở miệng, hắn khẳng định trận chiến lần này tuy giành thắng lợi nhưng mọi sự không thể êm thấm trôi qua như vậy được. Thiên Tuyệt môn chắc chắn không thể dễ dàng bỏ qua, hơn nữa Thiên Tuyệt Lão Quái vẫn chưa ra mặt. Hao binh tổn tướng hôm nay sẽ chỉ làm đối phương càng thêm nổi trận lôi đình mà thôi.

Ngân Đồng thiếu nữ thở dài đáp: "Mầm tai vạ là do ta đưa tới đấy."

"Sư tỷ, tại sao ngươi lại nói như thế, hết thảy đều do tiểu tử không biết sống chết kia, gieo gió gặt bão, chẳng liên can gì tới ngươi cả." Long thiếu niên mở miệng cãi lại, trên mặt mang vẻ tức giận bất bình.

Trong nội tâm Lâm Hiên không khỏi lấy làm kỳ lạ, xem ra chuyện này còn rất nhiều khúc chiết, phức tạp hơn nhiều so với mình tưởng tượng. Trong lòng nghĩ như vậy nên nét mặt của hắn đương nhiên lộ vẻ tò mò, lẳng lặng đợi đối phương nói tiếp.

"Sự tình là như vầy..."

Ngân Đồng thiếu nữ hé đôi môi anh đào, thanh âm êm ái truyền vào lỗ tai. Theo giọng nói của nàng, từ đầu đến cuối câu chuyện hiện ra trước mắt Lâm Hiên.

Lâm Hiên vừa nghe vừa trợn mắt há mồm. Cho dù hắn có kiến thức rộng rãi, kinh nghiệm mưa gió vô số đi chăng nữa cũng thật không ngờ đại kiếp nạn của Vân Ẩn Tông lại tới một cách kỳ quái như thế.

Hoặc có thể nói là không thể hiểu nổi.

Sự tình phát sinh ở hai tháng trước. Lúc đó Ngân Đồng thiếu nữ đang ra ngoài du lịch, trong phường thị tại một tòa tiên thành, không ngờ dung nhan của nàng đã lọt vào mắt một tên thiếu gia ăn chơi hư hỏng.

Lâm Hiên nghe đến đây im lặng một hồi. Nhưng nghiêm chỉnh mà nói, loại chuyện này cũng không có gì kỳ lạ cả. Tuy vị sư tỷ này là lão bà bà đã sống không biết bao nhiêu vạn năm, nhưng Tu tiên giả Phân Thần kỳ có thuật trú nhan, dung mạo vóc dáng chỉ như thiếu nữ hơn đôi mươi. Mặc dù ngũ quan không đến mức tuyệt sắc giai nhân, nhưng cũng là xinh đẹp tuyệt trần, lọt vào mắt của yêu râu xanh cũng không kỳ lạ chút nào.

Chắc hẳn nàng ta đã thu liễm tu vi, dù sao ngay cả Hàn Long giới thì Tu tiên giả Đại năng Phân Thần kỳ cũng rất hiếm khi nhìn thấy. Một khi lỗ mãng tiến vào phường thị không thể không gây ra một hồi sóng gió. Tạm thời thu liễm tu vi tất nhiên là là lựa chọn tốt nhất, mà lời Ngân Đồng thiếu nữ kể cũng đã xác nhận suy đoán của Lâm Hiên.

Vì không muốn người khác chú ý nên nàng xác thực đã ẩn nặc tu vi. Nào biết được dung nhan xinh đẹp của nàng lại gây tai hoạ, một gã thiếu gia ăn chơi thản nhiên xông tới đùa bỡn trêu chọc.

Ngân Đồng thiếu nữ đương nhiên giận dữ vô cùng, chỉ là một Tu tiên giả Nguyên Anh kỳ mà cũng dám không biết sống chết. Nhưng nàng lại không lập tức động thủ, dù sao nàng cũng là một Đại năng Phân Thần kỳ, điểm ấy khí độ vẫn phải có, sao phải so đo cùng một con sâu cái kiến làm gì?

Nàng này cũng coi như một người nhân từ khoan dung, không muốn dây dưa cùng đối phương nên không ẩn dấu thực lực nữa, tức thì thả ra linh áp vô cùng cường đại.

Ngân Đồng thiếu nữ nghĩ đối phương chắc chắn sẽ hết sức kinh sợ, nếu hắn chịu nhận lỗi thì chuyện này cũng cho qua. Nào ngờ người tính không bằng trời tính, một màn kế tiếp lại hoàn toàn trái ngược với suy đoán của nàng.

Khi biết được nàng là Tu tiên giả Phân Thần kỳ, trên mặt thiếu gia ăn chơi tràn đầy vẻ kinh ngạc, nhưng hắn cũng không lộ ra bao nhiêu sợ hãi, hơn nữa lại còn càng thêm vui mừng nữa....

Lâm Hiên nghe đến đó cũng có chút ngạc nhiên, việc này thật không hợp lẽ thường. Dựa theo tình huống bình thường mà nói, một Nguyên Anh kỳ con sâu cái kiến đắc tội với cao thủ Phân Thần kỳ phải vô cùng kinh hãi, sợ bị diệt trừ mới phải chứ! Chẳng lẽ tên kia cũng là “giả heo ăn thịt hổ”?

Lâm Hiên nhịn không được hỏi ngay nghi hoặc trong lòng. Ngân Đồng thiếu nữ lắc đầu, đối phương không phải là “giả heo ăn thịt hổ”, hắn thực sự không sợ hãi vì tiểu tử này chính là nhi tử của Thiên Tuyệt Lão Quái!

Hơn nữa lại là hậu nhân duy nhất. Từ trước đến nay được lão quái vật sủng ái vô cùng, cho nên hắn mới sinh ra tính cách ngang ngược càn rỡ như vậy.

Tuy Thiên Tuyệt Lão Quái cũng là Tu tiên giả Phân Thần Kỳ, nhưng đã mang danh xưng đệ nhất nhân phía dưới Độ Kiếp kỳ Hàn Long giới này từ lâu, thực lực mạnh mẽ kinh người, sao tu sĩ Phân Thần kỳ bình thường có thể đánh đồng được. Mà tiểu tử kia ỷ vào thực lực cường hoành của Thiên Tuyệt Lão Quá nên rõ ràng không sợ hãi chút nào, vẫn dõng dạc tuyên bố muốn Ngân Đồng thiếu nữ trở về cùng hắn làm đạo lữ song tu.

Điều này quả thực là trượt thiên hạ to lớn kê, tu tiên giới cường giả vi tôn, so với nam tử thì con đường tu tiên của nữ còn khó khăn hơn một chút. Cũng không thiếu nữ tu dùng sắc đẹp của mình để có thể đi được xa hơn, hi vọng được cường giả che chở. Tuy nhiên người mà các nàng dựa dẫm vào phải lợi hại hơn mình rất nhiều, tiểu tử trước mắt này chỉ là Nguyên Anh kỳ mà lại muốn Ngân Đồng thiếu nữ làm đạo lữ song tu của hắn. Đây chẳng phải là một chuyện quá hài hước sao.

Vốn dĩ tội không đáng chết, nhưng tên điên này lại dám động thổ trên đầu Thái Tuế. Thật đúng là chán sống a.

Có thể nhẫn nại nhưng không thể nhẫn nhục. Tuy tính tình Ngân Đồng thiếu nữ có thể nói là tốt hơn vô số các tu tiên giả khác, nhưng tượng đất cũng còn biết giận, huống chi là gặp loại vấn đề này.

Vì vậy tên gia hỏa không biết trời cao kia trực tiếp bị trừu hồn luyện phách, mấy tên tùy tùng đi theo cũng bị đưa đi âm tào địa phủ. Lúc đó nàng đang ở trong phường thị nên có rất nhiều Tu tiên giả chứng kiến, tai vách mạch rừng, cho dù Ngân Đồng thiếu nữ lập tức ly khai nơi thị phi đó nhưng rút cuộc thân phận vẫn bị bại lộ.

"Thì ra là thế!"

Trên mặt Lâm Hiên lộ ra vài phần do dự. Sư tỷ đúng là đã mềm lòng nên mới gây họa hôm nay rồi. Nếu như đổi lại là mình thì toàn bộ Tu tiên giả tận mắt nhìn thấy mình ra tay, chẳng quản bọn khỉ gió chúng có là người vô tội hay không, trước tiên cứ trực tiếp giết người diệt khẩu rồi tính sau. Như vậy thì chẳng phải hết thảy đều bình an, làm sao tông môn gặp phải kiếp nạn hôm nay?

Tuy nhiên sự đã rồi, phàn nàn càng thêm vô dụng mà thôi. Lâm Hiên chỉ dùng ánh mắt kinh ngạc thoáng nhìn Ngân Đồng thiếu nữ, nàng đường đường Đại năng Phân Thần kỳ, kinh nghiệm gió tanh mưa máu vô số, tại sao lại mềm lòng như vậy?

Tựa hồ phát giác được ánh mắt ẩn chứa vẻ trách cứ của Lâm Hiên, Ngân Đồng thiếu nữ thở dài, trầm mặc không nói câu gì. Long thiếu niên thấy vậy có chút bất mãn, hắn ho khan một tiếng mở miệng: "Lâm sư đệ, ngươi cũng đừng trách sư tỷ. Việc đó có quan hệ trực tiếp với công pháp nàng tu luyện.”

"A!" 

Lâm Hiên nhẹ gật đầu, giờ thì hắn đã hiểu tại sao. Công pháp Tu tiên giới vô số, có một bộ phận sẽ bị ảnh hưởng bởi tâm tính người tu luyện, điều này hắn đương nhiên biết rõ.

"Chỉ là chuyện đã tới nước này thì hai vị định làm như thế nào?" Lâm Hiên trừng mắt nhìn, thanh âm bình thản truyền tới.

"Họa là do ta gây ra, vốn là ta còn hi vọng việc này sẽ không bại lộ. Nhưng hôm nay bổn môn đã phải hứng chịu hậu quả do sai lầm của ta, cũng may lần này có Lâm sư đệ ngăn cơn sóng dữ. Tuy nhiên sớm muộn gì Thiên Tuyệt Lão Quái cũng sẽ tìm tới tận cửa. Ta chịu đại ân Vân Ẩn Tông, tự nhiên không muốn liên lụy tông môn, người nào làm người đó chịu, ta sẽ tự mình đi Thiên Tuyệt môn." Ngân Đồng thiếu nữ thở dài, trong mắt lộ vẻ quyết đoán.

"Sư tỷ, điều này làm sao có thể..." Long thiếu niên đột nhiên biến sắc.

Nhưng hắn còn chưa kịp nói hết thì Lâm Hiên bên cạnh đã tiếp lời: "Đúng vậy. Sư tỷ nói vậy quá mức ích kỷ rồi. Việc đã đến nước này thì cho dù ngươi có chịu đòn nhận tội đi chăng nữa cũng không thay đổi được gì đâu. Chẳng lẽ Thiên Tuyệt Lão Quái sẽ từ bỏ ý đồ sao? Đừng quên trận chiến vừa rồi Thiên Tuyệt môn hao binh tổn tướng, đệ tử vẫn lạc phải tính bằng đơn vị hàng nghìn. Thậm chí trong đó còn có cả Thái thượng Trưởng lão Phân Thần kỳ cũng ngã xuống tại đây. Từ nay cũng không phải chỉ có ân oán cá nhân sư tỷ với Thiên Tuyệt Lão Quái, mà vấn đề giữa Vân Ẩn Tông và Thiên Tuyệt môn đã là kết cục không chết không thôi."

"Vậy nên làm sao bây giờ?"

Sắc mặt Ngân Đồng thiếu nữ lo lắng vô cùng, kỳ thật những điều Lâm Hiên vừa nói nàng làm sao không hiểu. Nhưng lý trí tinh tường là một chuyện, còn việc muốn trốn tránh lại là việc khác. Việc đã đến nước này nàng thực sự không muốn liên lụy đến tông môn. Tuy nhiên cho dù nàng có thể trốn tránh thì cũng không giải quyết được vấn đề. Hôm nay hai đại môn phái đã trở thành đại địch không đội trời chung rồi.

Mà tình hình hiện tại còn trầm trọng hơn nhiều so với nàng tưởng tượng. Nàng đã từng đọc qua tư liệu về Thiên Tuyệt môn trên điển tịch. Môn phái này có Thái thượng Trưởng lão là Thiên Tuyệt Lão Quái bưu hãn như vậy nên những năm gần đây phát triển rất nhanh. Tuy vẫn chưa đạt tới mức là siêu cấp thế lực ở Hàn Long giới, nhưng cũng vượt quá xa Vân Ẩn Tông. Mà căn cứ theo điển tịch miêu tả thì không phải chỉ nhỉnh Vân Ẩn Tông một chút.

Vân Ẩn Tông chống lại quái vật khổng lồ như vậy thì có thể nói là nửa điểm cơ hội cũng không có. Chắc chắn là đại bại, hơn nữa đối phương nhất định sẽ không ngừng lại, hơn phân nửa là đuổi tận giết tuyệt. Truyền thừa trên trăm vạn năm của Vân Ẩn Tông chỉ sợ sẽ bị hủy tại trong tay mình.

Nghĩ tới đây, thần sắc Ngân Đồng thiếu nữ cực kỳ khó coi, hận không thể lập tức chết đi. Tuy nghiêm khắc mà nói, đây chỉ là tai họa bất ngờ mà thôi, nhưng bất luận ra sao thì nàng cũng thoát không khỏi liên quan trực tiếp. Vì mình nên tông môn bị diệt trừ, làm gì còn mặt mũi gặp các đời tổ tiên dưới Cửu Tuyền nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.