Bách Luyện Thành Tiên

Chương 24: Cực phẩm Tẩy Tủy Đan




Thượng phẩm Tẩy Tủy đan gần như không thấy, nghe nói ở các đại môn phái cực thịnh truyền thừa không biết bao nhiêu nghìn năm, dưới tình huống vận khí vô cùng tốt chỉ có thể ngộ mà không thể cầu mới luyện chế ra được.

Còn cực phẩm đan chưa ai từng gặp qua, có lời đồn cổ tu sĩ thời thượng cổ thần thông quảng đại luyện được còn hiện tại thì... Cũng có nhiều môn phái không tin, ấp ủ hi vọng tốn hao bao nhiêu tài vật kết quả chỉ là trắng tay.

Cực phẩm đan, chỉ còn tồn tại trong điển thư. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Song lúc này nó chính là hi vọng duy nhất của Lâm Hiên, chỉ có loại đan dược trong truyền thuyết tác dụng nghịch thiên mới có thể giúp một phàm nhân không có linh căn Trúc Cơ thành công.

Nghĩ là làm ngay Lâm Hiên bắt đầu tinh chế cực phẩm Tẩy Tủy Đan!

Khi bước vào cảnh giới đại viên mãn thì cho dù là thượng phẩm đan, từ mười viên trung phẩm hắn cũng tinh chế được một viên.

Còn cực phẩm đan thì…

Đã hơn mười ngày qua, tinh chế gần nghìn viên đan dược song không thể tinh chế được một viên cực phẩm đan.

"Ôi!"

Lâm Hiên thở dài nhìn vào đan dược đã hỏng trong tay mặt mày ủ rũ, cho dù hắn có định lực kinh người đến thế nào thì lúc này cũng tới cực hạn.

Tinh chế hơn một nghìn viên đan dược nhưng không một lần thành công, theo suy đoán của hắn, không phải tại tỷ lệ thành công quá thấp mà là không thể nào tinh chế ra cực phẩm đan được.

Nhưng nếu không có cực phẩm đan thì Trúc Cơ thế nào được?

Lẽ nào nỗ lực nhiều như vậy lại chỉ có thể dừng tại Linh Động Kỳ, không có linh căn thì không thể tiến xa trên tiên đạo như chúng nhân vẫn hay khinh miệt sao?

Lâm Hiên mất tinh thần song sau một hồi liền đem thất vọng cùng phiền muộn quẳng sang một bên tiếp tục nghĩ ngợi.

Có lẽ là do cực phẩm đan thực sự có điểm khác biệt so với các loại kia chăng?

Mấy ngày kế tiếp Lâm Hiên dành toàn bộ thời gian tra điển thư song trong đó nói cực phẩm Tẩy Tủy Đan quá là mơ hồ. Căn bản là chúng tu sĩ không cần đến đan dược nghịch thiên này.

Một tu sĩ chỉ cần có linh căn tàm tạm cố gắng vừa phải có được một viên thượng phẩm đan cũng đủ Trúc Cơ thành công, nếu là là đệ tử tinh anh dựa vào tư chất chỉ cần có trung phẩm hoặc thậm chí hạ phẩm cũng có thể Trúc Cơ.

Cần đến cực phẩm đan cũng chỉ phàm nhân không có linh căn như hắn mà thôi.

Hơn một nghìn năm không hề xuất hiện, ngoại trừ một số ngọc giản có từ thượng cổ thì những thư tịch khác không đề cập đến.

Lâm Hiên thăm dò qua rất nhiều điển thư song vẫn không có manh mối gì.

Hay là dịch dung thành Diệp Thiên trực tiếp tới thỉnh giáo Trưởng lão? Có điều làm vậy chẳng khác tự chui đầu vào rọ. Diệp Thiên tư chất linh căn tốt như vậy cần cực phẩm đan để làm gì?

Tiến thoái đều không có đường, lúc này Lâm Hiên phiền muộn đến mức muốn thổ huyết.

Không có cách nào hắn đành bất đắc dĩ tiếp tục dùng thượng phẩm đan để tu luyện, hy vọng một ngày tâm ý linh thông vượt qua bình cảnh.

Thỉnh thoảng Lâm Hiên dùng Thiên Ma Nghĩ Dung Thuật biến thành Diệp Thiên vào trong môn làm loạn khinh khi mấy gã đệ tử tư chất kém, hoặc là quanh quẩn bên mấy vị trưởng lão, nói bóng nói gió lợi dụng bọn họ không để tâm liền dò la về cực phẩm đan.

Lời bâng quơ lại có hiệu quả không ngờ, rốt cục một vài trưởng lão thổ lộ chân ngôn song điều này càng làm Lâm Hiên muốn lao đầu vào đá, ngay cả cao thủ Trúc Cơ Kỳ cũng không rõ về cực phẩm Tẩy Tủy Đan.

Cũng có người nói vật này ở danh môn đại phái có lẽ có, song hắn gạt bỏ ý định ngay lập tức tìm ở đó vì nó quá xa vời.

Ngay cả trưởng lão cũng không biết khiến Lâm Hiên như vào tuyệt cảnh, hắn từng tính việc bế quan hai ba mươi năm dùng thượng phẩm đan không ngừng tu luyện, song vậy có thể Trúc Cơ thành công hay không hắn có không chút niềm tin.

Thọ nguyên của đệ tử Linh Động Kỳ cũng khác nào phàm nhân, Lâm Hiên quả thực không có nhiều thời gian để mà đánh bạc, tăng thêm một tuổi là mơ ước Trúc Cơ cũng thêm xa vời.

Nên làm sao bây giờ?

Không ít lần Lâm hiên suy sụp nhưng sau đó quyết không từ bỏ. Mỗi ngày hắn đều nỗ lực tu luyện khiến cơ sở càng thêm vững chắc, có đan dược phụ trợ linh lực trong cơ thể hắn ngày càng tinh thuần.

Một thời gian sau.

Ngày hôm đó Lâm Hiên đang giả mạo Diệp Thiên chuẩn bị tới nghe trưởng lão giảng đạo thì trên đường gặp Mã Thiên Hùng, vị sư huynh để lại ấn tượng khá tốt trong Lâm Hiên. hai người thuận miệng nói vài câu chuyện phiếm.

Dường như là trong tâm khảm, Lâm Hiên lỡ lời đề cập tới cực phẩm đan.

"Cực phẩm đan? So với đan dược cấp độ dưới đương nhiên không giống, thành phần có chút khác biệt."

"Sao Sư huynh biết?"

Lâm Hiên ngẩn người ra sau đó trong lòng mừng như điên, ngay cả trưởng lão trong sư môn cũng không rõ mà không ngờ vị sư huynh này lại nắm được chút manh mối.

"Ngu huynh từng ngẫu nhiên biết qua" Mã Thiên Hùng gật đầu song thần sắc lộ ngạc nhiên "Ta thấy Diệp sư đệ tựa hồ rất có hứng thú với cực phẩm đan, không phải với tư chất của đệ, chỉ cần dùng hạ phẩm đan cùng cố gắng là có thể Trúc Cơ sao".

"Ha ha" Vẻ mặt Lâm Hiên tươi cười nhưng trong lòng giật thót, lộ vẻ bâng quơ nói:

"Khiến cho sư huynh chê cười, với các kỳ sự tiểu đệ luôn cảm thấy có hứng thú tìm hiểu, xin sư huynh nói qua cho"

"Ừm" Mã Thiên Hùng cũng không hề hoài nghi. Thiên Ma Nghĩ Dung Thuật của Lâm Hiên kỳ diệu vô cùng, lấy tu vị của hắn hiện tại nếu không phải đại cao thủ Ngưng Đan kỳ thì không thể nhận ra. Chỉ nghe Mã Thiên Hùng nói tiếp: "Ngu huynh từng ngẫu nhiên thấy trong một quyển cố tịch có giới thiệu qua về cực phẩm tẩy tủy đan

Hạ phẩm trung phẩm thượng phẩm căn cứ vào tạp chất bên trong mà phân chia cấp bậc, song cực phẩm đan trong truyền thuyết thì không hẳn như thế.

Do cực phẩm đan thực sự có công hiệu nghịch thiên, do bên trong tỉ lệ tinh hoa có cực cao cùng tạp chất cực nhỏ nên cần trải qua lần thối luyện thứ hai. "

"Cần trải qua lần thối luyện thứ hai?"

"Ừm. Muốn luyện cực phẩm đan thì trước tiên cần luyện chế thành công thượng phẩm đan, lại dùng thêm vài loại linh dược khác cùng luyện tiếp được gọi là lấy đan để luyện đan! Tổng cộng hai lần luyện chế nên được gọi là lần thối luyện thứ hai.

Song đây chỉ là trên theo truyền thuyết. Danh môn đại phái tuy có được tài phú kinh người cùng luyện đan đại sư nhưng có được thượng phẩm đan là do truyền thừa hoặc là may mắn tới cực hạn mới luyện ra được. Nếu một khi luyện chế cực phẩm đan thất bại thì ngay cả thượng phẩm đan cũng hỏng, còn có ai không tiếc đến hộc máu?"

Lời Mã Thiên Hùng lại khiến Lâm Hiên gặp phải nan đề.

"Cái gì, ngoại trừ cần thượng phẩm đan làm chủ nguyên liệu, còn cần thêm vài vị thiên địa linh thảo nữa?"

"Đúng vậy" Mã Thiên Hùng gật đầu: "Theo cổ tịch ghi lại, để luyện chế cực phẩm đan cần phải có Ngân Nguyệt Hoa, Lưu Huỳnh Thảo làm hai vị phụ trợ"

Thành phần của cực phẩm đan không giống với mấy đan được trước, điều này giải thích tại sao Lâm Hiên tinh chế áp súc tinh hoa tới gần cực hạn mà vẫn không thể thành công.

Lâm Hiên từng xem qua trên Bách Thảo lục, Ngân Nguyệt hoa cùng Lưu Huỳnh Thảo quả thực là thiên địa linh bảo, so với thiên niên nhân sâm còn hiếm hơn nhiều.

Đi đâu để tìm đây?

"Kỳ thực những thiên địa linh thảo này không phải là không thể cầu"

"Sư huynh biết nơi nào có?" Lâm Hiên vừa mừng vừa sợ, không nghĩ rằng Mã Thiên Hùng thô kệch này lại có kiến thức quảng bác như vậy, quả thực không hổ là Vạn Sự Thông

"Ta nghe đồn tại Khê Dược Giản có một ít"

"Khê Dược Giản! " trên mặt Lâm Hiên tuy bất động thanh sắc nhưng trong lòng thầm kêu khổ không thôi. Khê Dược Giản chính là địa danh nổi tiếng có yêu thú sinh trưởng nguy hiểm vô cùng. Đến đây thì Lâm Hiên cảm tạ rồi cáo từ Mã Thiên Hùng trở về cư thất mà không tới Tinh Anh điện nữa.

Khê Dược Giản ở phía bắc Duyện Châu cách Hỏa Linh môn chỉ hơn mười dặm, nằm trong phạm vi thế lực của tông phái này. Hiện tại hắn đi Khê Dược Giản hái linh dược không phải là tự chui đầu vào rọ hay sao?

Tuy vậy vẫn còn một cách, đó là dựa vào Thiên ma Nghĩ Dung Thuật hóa trang thành tán tu lén lén mà đi. Song điều này cũng không ổn.

Tuy nói tiêu hao chiến không phát sinh xung đột quy mô lớn nhưng các thủ đoạn khác lại không từ chút nào. Các tu giả nhìn bề ngoài thì ai cũng tiên phong đạo cốt, đạo mạo vô cùng nhưng bên trong âm hiểm vô sỉ còn hơn cả tà ma ngoại đạo võ lâm tục giới.

Trừ việc diệt sát đệ tử đơn độc của đối phương, còn phái tử sĩ trà trộn vào môn phái đối phương ám sát tu sĩ cấp cao. Đây là kế rút củi đáy nồi, tuy các tử sĩ bị phái đi hơn phân nửa là sẽ chết nhưng cũng tạo tổn thất cực lớn cho đối phương.

Vì vậy do đề phòng tử sĩ của đối phương nên các liên minh đều tự sáng chế ra một loại pháp thuật phân biệt thân phận, khi đánh vào trong cơ thể rồi thì có thể dễ dàng nhận ra người một nhà hay gian tế, như vậy không sợ đối phương trà trộn vào.

Việc có tiêu ký phân biệt địch ta khiến Lâm Hiên đau đầu vô cùng. Hiện trong cơ thể hắn có tiêu ký đặc thù, đối phương chỉ cần dùng Linh Nhãn Thuật cũng có thể dễ dàng nhận ra. Vậy kế hoạch giả mạo tán tu cũng hoàn toàn tiêu tùng.

Chuyến đi Khê Dược Giản lần này nguy hiểm vô cùng

Không chỉ phải đối mặt với móng vuốt của yêu thú mà còn phải tránh sự truy sát của liên minh Hỏa Linh Môn!

Lấy tu vị hiện tại cùng Linh Khí, Lâm Hiên tự phụ cho dù gặp phải sự vây công của mấy tinh anh Linh Động kỳ cũng có thể chạy thoát song nếu gặp cao thủ Trúc Cơ Trung kỳ thì…

Lâm Hiên bái nhập vào Phiêu Vân cốc đã bốn năm cũng có vài lần tận mắt nhìn thấy uy lực tu sĩ cấp cao kinh khủng thế nào…

Tâm trí hắn dao động một hồi, ai mà chẳng sợ chết song nếu tiên đạo không thành thì với hắn chết trước hay chết sau nào có khác gì?

Lâm Hiên quyết định mạo hiểm xuất cốc, đương nhiên là phải chuẩn bị an toàn tới mức tối đa.

Đầu tiên hắn chuẩn bị đi tới Đạo phù sơn một chuyến.

Trong vòng trăm năm nay Đạo Phù sơn luôn có giao hảo tốt cùng Phiêu Vân cốc. Lúc này đây đương nhiên kết thành đồng minh.

Đạo Phù sơn, nghe qua cũng biết môn phái này am hiểu chế phù. Thu thập hành trang, đem tất cả các bảo vật thu vào trong túi trữ vật. Lâm Hiên lại thi triển Thiên Ma Nghĩ Dung Thuật thay đổi diện mạo rời khỏi Phiêu Vân cốc.

Hiện tại Linh Khống Thuật đã có chút thành tựu, hắn đem Phi Kiếm tế ra nhân kiếm hợp nhất hóa thành một đạo lam quang tiến về phía chân trời.

Chỉ nghe gió gào rít bên tai, trước mắt mây trắng mịt mờ, đang đằng vân giá vũ nhìn những tiểu sơn phía dưới tâm tình Lâm Hiên trở lên sảng khoái. Những khó khăn nguy hiểm đều đã bị hắn vứt ra khỏi đầu, bất luận thế nào cũng phải lấy được linh thảo, phải Trúc Cơ thành công!

Đạo Phù sơn cách Phiêu Vân cốc hơn năm trăm dặm, chỉ trong một buổi sáng hắn đã tới nơi.

Lâm Hiên độn quang hạ xuống nghỉ ngơi một lát. Sáu canh giờ sau hắn tiếp tục biến hóa diện mục rồi mới bắt đầu đăng môn bái phỏng. Lâm Hiên vẫn dùng trang phục của Phiêu Vân cốc cho tiện hành sự.

"Người đến là ai? "

Thi triển ngự phong thuật được một lát liền nghe thấy tiếng quát to. Hai tiểu tu sĩ niên kỷ khoảng hơn hai mươi bất ngờ xuất hiện phía trước mấy dặm.

Lâm Hiên thầm rùng mình, biết rằng đã không cẩn thận đụng vào cấm chế của Đạo Phù sơn, nếu có một câu trả lời không ổn sẽ bị vây công.

Chung quanh mấy đại tông môn đều có bố trí cấm chế cùng trận pháp. Trong đó cấm chế đa phần chỉ có tác dụng cảnh báo, loại thứ hai là trận pháp công thủ lưỡng toàn.

Uy lực của trận pháp rất lớn, đừng nói là một tiểu tu sĩ Linh Động kỳ như hắn mà ngay cả cao thủ Trúc Cơ kỳ bị khốn trong cấm chế cũng đành thúc thủ chịu trói hoặc máu tươi nhuộm đất. Thậm chí còn có tương truyền tại hai trăm năm trước Vô Cực Bắc đẩu trận của Phiêu Vân cốc đã từng hạ sát một vị cao thủ Ngưng Đan kỳ.

Lâm Hiên không chút chậm trễ chắp tay nói: "Bái phỏng hai vị đạo hữu, tại hạ là Phiêu Vân Cốc Diệp Thiên có việc muốn đăng sơn"

"Người của Phiêu Vân cốc? "

Nghe lời này vẻ mặt hai người kia hòa hoãn xuống một chút. Tu sĩ bên trái lấy tay vuốt trán một cái, nhất thời trên mi tâm xuất hiện một đoàn thanh quang.

Thấy vậy Lâm Hiên đứng yên cho hắn kiểm tra.

Thanh quang kia lóe lên vài cái rồi biến ra hình thù như con mắt. Đây chính là Linh Nhãn Thuật có thể khám phá ngụy trang cũng như tu vị, thêm một công dụng là kiểm tra tiêu ký, phân biệt đối phương là địch hay bạn.

Người này nhìn chăm chú vào Lâm Hiên, sau khi kiểm tra xong vẻ mặt bắt đầu hòa hoãn xuống sau đó lại lộ vẻ kinh ngạc, không ngờ đối phương lại là cao thủ Linh động kỳ đại viên mãn. Hai tiểu tu sĩ liền bắt đầu lộ vẻ lấy lòng:

"Ha ha, thì ra là sư huynh của Phiêu Vân cốc, thất kính thất kính. Không biết sư huynh tới đây có chuyện gì quan trọng, chúng tiểu đệ có thể giúp gì cho sư huynh?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.