Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2323: Thu hoạch ngoài ý muốn




Thanh âm trung niên nhân vang lên, nếu Lâm Hiên có thể tấn cấp thành công thì chỗ tốt mà Tiên Vân Tông thu được thật khó nói nên lời. Loại cơ hội ngàn năm có một này thật khó khăn lắm mới tới tay thì sao hắn có thể buông tha chứ.

"Đúng vậy, sư thúc nếu cần thứ gì xin cứ phân phó. Bổn môn tuy không phải thế lực cường đại nhưng cũng được truyền thừa từ thời thượng cổ nên nội tình khá thâm hậu, sư thúc thiếu tài liệu gì xin hãy nói, chúng đệ tử nhất định sẽ toàn lực tìm kiếm." Mập mạp cũng ở bên góp miệng, giọng nói gấp gáp đầy hưng phấn.

Giờ khắc này tâm tình ba người sư huynh bọn họ đều giống nhau.

"A?" Thấy một màn như vậy thật khác hẳn những gì Lâm Hiên dự kiến.

Vốn hắn tới đây chỉ muốn nghe ngóng ít tin tức về linh mạch mà thôi, không ngờ đối phương lại muốn tình nguyện làm việc cho mình. Có chỗ tốt tất nhiên là phải chiếm, tiện nghi tới cửa mà còn không lấy chỉ có đồ ngốc mà thôi.

Vì vậy trên mặt Lâm Hiên lộ vẻ cảm kích, đương nhiên là giả vờ rồi: "Mấy vị sư điệt thật có tâm, các ngươi nếu tìm được mấy thứ bảo vật ấy thì tỷ lệ tiến cấp thành công của Lâm mỗ sẽ tăng lên không ít.

"A, không biết sư thúc muốn thứ gì, chỉ cần nói rõ thì đệ tử bổn môn nhất định sẽ xông pha khói lửa tìm về cho ngài." Trung nhân kia mặt đầy thành khẩn vỗ ngực cam đoan.

"Khô Đằng hoa, Tử Kim thảo, Ngọc Mễ Tu, Hồ Lô Bì, còn có..."

Lâm Hiên liên tiếp báo ra tên của hơn mười chủng thiên tài địa bảo, tất nhiên Ngọc mễ tu và Hồ lô Bì ở đây không có quan hệ gì với hai chủng thực vật trong thế tục, chỉ là danh tự giống nhau mà thôi.

Ba người nghe xong không khỏi khẽ cau mày, trên mặt lộ vẻ trầm từ.

"Sao ta cảm thấy mấy thứ này có chút quen tai nhỉ." Mập mạ đưa cánh tanh giống như củ sen của mình lên đỡ cằm, dường như nhớ ra cái gì đó mở miệng.

"Đúng vậy, ta cũng thấy quen tai." Trên mặt trung niên nhân lộ vẻ tán đồng, bất quá cũng chưa nghĩ ra.

"Ồ, không phải hơn ngàn năm trước, Huyền Đăng sư thúc diệt sát một tên tu tiên giả nhân loại lẻn vào thánh giới ta mà thu được sao, mấy thứ này là tài liệu dùng để luyện chế phân thần đan."

Bỗng một tiếng hét kinh hãi truyền ra từ phía cung trang nữ tử, nàng giật mình nhìn về phía Lâm Hiên: "Lâm Hiên sư thúc, ngài cần những tài liệu để luyện chế phân thần đan kia để làm gì?"

"Đúng vậy a, sư thúc." Nghe Tam sư muội nhắc nhở, trung niên nhân cùng mập mạp rốt cục cũng nhớ ra.

"Các ngươi nhìn ta như vậy là sao, chẳng nhẽ cho rằng Lâm mỗ là nhân loại lẻn vào Thánh giới làm gian tế sao?" Lâm Hiên bất mãn nói mà mặt hắn cũng không hề đổi sắc. Hắn vốn cũng không cần phải khẩn trương, việc thân phận bại lộ đối với hắn cũng chả ảnh hưởng gì, kẻ không may chính là đám cổ ma Tiên Vân Tông mới đúng, vì bảo trụ bí mật của mình thì Lâm Hiên không ngại hủy diệt cả môn phái này. Hắn không ngốc mà tự coi mình thật sự là sư thúc của mấy tên cổ ma này, lúc trước sở dĩ phải lá mặt lá trái với bọn họ chẳng qua là vì muốn tìm một nơi thích hợp để tu luyện mà thôi, song phương căn bản là chẳng có tình nghĩa gì.

Tất nhiên đây chẳng qua là tình huống xấu nhất mà thôi, nếu không cần làm vậy thì Lâm Hiên cũng chẳng lạm sát làm gì. Hắn cũng không phải kẻ hiếu sát, ngẫu nhiên bị ép phải ra tay đều là những lúc an toàn của mình bị uy hiếp mà thôi.

Nói chung là song phương vẫn có thể tiếp tục hợp tác.

Thật là lo chuyện dư thừa, ba gã cổ ma chưa từng hoài nghi thân phận Lâm Hiên. Không nói đến việc Lâm Hiên hai lần trượng nghĩa ra tay cứu giúp, nếu không thì Tiên Vân Tông đã sớm bị san thành bình địa rồi.

Lâm Hiên đã xuất thủ cứu giúp bổn môn lúc nguy nan hẳn là không có ác ý gì. Thứ hai nữa là tu tiên giả nếu lẻn vào Thánh giới hẳn là có âm mưu làm loạn. Mà Lâm Hiên thì làm những gì? Mọi đệ tử Tiên Vân Tông đều có thể trả lời được cho câu hỏi này.

Một người đóng cửa khổ tu 80 năm chưa từng ly khai tổng đà bổn môn một bước, nếu kẻ đó là gian tế của nhân loại thì chắc chắn là ấm đầu rồi, thiên tân vạn khổ mới lẻn vào được Thánh giới lại chạy đi khổ tu.

Còn nếu như thực sự là khổ tu giả của nhân loại thì còn điên hơn, Thánh giới lấy ma mạch làm chủ, phẩm chất linh mạch ưu dị có thúc ngựa cũng không theo kịp Linh giới. Mạo hiểm chạy đến một nơi có hoàn cảnh kém như vậy để tu luyện thì trừ mấy tên ngốc ra chả ai làm vậy cả.

Căn cứ vào mấy cái phân tích (tự cho là đúng) này, ba gã cổ ma không hề hoài nghi thân phận của Lâm Hiên, chỉ là thấy hơi kỳ quái mà thôi. Lâm sư thúc cần mấy thứ này làm gì nhỉ, chẳng lẽ là có công dụng khác?

Trong lòng tràn đầy nghi hoặc nhưng lúc này Lâm Hiên cũng mở miệng, đương nhiên là nói bậy rồi: "Không nghĩ tới các ngươi lại nhận ra chúng là tài liệu để luyện chế Phân thần đan, bất quá ta không dùng nó để luyện loại đan này."

"A?"

Trên mặt ba gã cổ ma vẫn hiện lên vẻ bán tín bán nghi như trước, Lâm Hiên lại nói tiếp: "Mặc dù tài liệu giống nhau nhưng phương thuốc lại bất đồng, phụ liệu cũng khác nữa. Thứ Lâm mỗ làm ra đương nhiên không phải phân thần đan mà là Ma thần đan."

"Ma Thần đan?"

"Đúng vậy, nó có thể phối hợp được với công pháp của ta, trợ giúp ta tiến vào Phân thần kỳ." Thanh âm lãnh đạm của Lâm Hiên truyền vào tai mọi người, nhưng lời tiếp theo lại hiện rõ sự hưng phấn: " Các ngươi nói gì cơ, Huyền Đăng đạo hữu ngàn năm trước đã diệt sát được một tên tu sĩ nhân loại lẻn vào Thánh giới ư, những nguyên liệu kia cũng đoạt được chứ?"

"Đúng vậy, nưng thứ này vô dụng với bổn môn nên vẫn được bảo tồn trong khố phòng, nếu sư thúc muốn tất nhiên là không vấn đề, sư điệt lập tức phái người đi lấy."

Trung niên nhân kia nịnh nọt nói. Thực lực Lâm Hiên lúc trước đã đủ khiến người ta kinh hãi cùng hâm mộ rồi, nếu giờ lại tiến giai thành công nữa thì… chậc chậc… tất nhiên là phải nịnh nọt tạo quan hệ thật tốt rồi.

"Làm phiền rồi."

Trong lòng Lâm Hiên vô cùng mừng rỡ, thật là đi mòn gót sắt tìm khống thấy, chẳng phí công phu lại có "hàng", vốn chỉ thuận miệng nói mà thôi , không ngờ lại thật sự lấy được bảo bối.

Chính mình tuy đã có phân thần đan, hơn nữa còn là loại thượng phẩm, nhưng nếu có thêm thì ai lại chê nhiều chứ. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Chuẩn bị càng tốt, cơ hội tiến giai càng nhiều, huống chi bản thân không cần đến thì có thể đưa lại cho Vân Ẩn tông, cũng dễ ăn nói với hai vị Thái thượng trưởng lão ở linh giới rồi.

Dù sao những thứ này là do đối phương tặng không cho mình, bản thân không phải trả bất cứ giá gì mà vẫn nhận được, trong tâm Lâm Hiên sao có thể mất hứng được.

Trung niên nhân phát ra truyền âm phù lệnh cho đệ tử bên dưới mang đồ đến, còn Lâm Hiên tuy là chưởng khống giả trên danh nghĩa của Tiên Vân Tông nhưng trước giờ hắn căn bản không hỏi thế sự, ba gã cổ ma trước mắt này mới là người phụ trách môn phái thực sự.

Cũng không phải đợi bao lâu, thời gian qua chừng hai nén nhang, tiếng bước chân ở bên ngoài đã truyền đến, đi vào là một gã ma tộc nguyên anh kỳ, sau khi bái kiến sư phó sư tổ liền lưu lại một túi đồ rồi rời đi.

"Sư thúc, đây là vật ngài cần, xin ngài hãy kiểm tra lại một chút."

"Ân."

Lâm Hiên nhẹ gật đầu, tay khẽ nhấc lên, túi trữ vật liền bị hút lại phía hắn. Sau khi dùng thần thức đảo qua, Lâm Hiên biết được trong túi có hơn mười loại nguyên liệu, số lượng cũng không ít.

"Uhm, đúng là những thứ này, nếu có thêm nhưng thứ này thì tỷ lệ tiến giai của Lâm mỗ sẽ tăng lên không ít. " Lâm Hiên thập phần kinh hỉ nói.

"Đệ tử xin chúc mừng sư thúc trước, mong người sớm tấn cấp, kể từ đó Thánh giới chúng ta lại có thêm một vị đại năng Phân thần kỳ" Giọng nói của Mập mạp truyền vào tai mọi người. haizz, tên này rất biết cách vuốt mông ngựa a.

"Nếu thực sự có ngày như vậy thì công lao của các ngươi cũng không nhỏ. Lâm mỗ sẽ không bạc đãi các ngươi, bất quá chuyện tiến cấp đâu có dễ dàng như vậy. Lâm mỗ hiện tại vẫn còn thiếu một linh mạch tốt.

"Linh mạch tốt ư?"

Ba gã cổ ma nghe vậy nhất thời ngẩn ngơ, sau một lát, trung niên nhân kia thở dài: "Sư thúc nói không sai, với tình huống linh mạch của bổn tông chỉ đủ cho tu luyện, nhưng một khi muốn đột phá tiến cấp lên phân thần kỳ thì vẫn còn thiếu một chút."

"Đúng vậy, cho nên Lâm mỗ mới cần các ngươi nghĩ cho kỹ xem xung quanh đây có linh mạch nào tốt để ta bế quan đột phá bình cảnh không." Trên mặt Lâm Hiên tràn ngập hi vọng cùng mong ngóng.

"Cái này..."

Lông mày ba gã cổ ma nhăn tít lại, đây đúng là một nan đề đối với bọn hắn.

Muốn nói đến linh mạch ưu dị ở Thiên Hạc châu tất nhiên là có, thậm chí mấy linh mạch ấy còn thích hợp cho việc đột phá bình cảnh Phân Thần kỳ, nhưng vấn đề là mấy chỗ đó đều không phải nơi vô chủ, chúng đều nằm trong tay các thế lực lớn.

Sư thúc làm sao có thể muốn dùng là dùng được, trừ phi người gia nhập vào mấy thế lực kia. Ba gã cổ ma tuyệt không muốn thấy tình huống này.

Kỳ thật Lâm Hiên làm sao lại không hiểu tâm tư của bọn họ, nhưng phương pháp này chỉ có thể thực hiện trên lý thuyết mà thôi, đến khi áp dụng vào thực tế thì không được. Mấy tông môn gia tộc đó sẽ ngốc đến mức để cho một kẻ nửa đường gia nhập sử dụng linh mạch của bọn chúng sao?

Thiên hạ làm sao có chuyện tốt như vậy. Trừ phi đạt được tín nhiệm của bọn hắn, nhưng muốn thế thì cần thời gian cùng rất nhiều tinh lực.

Lâm Hiên đâu có sức mà dây dưa với bọn họ như thế. Lúc trước gia nhập Tiên Vân tông liền thành thái thượng trưởng lão chỉ là tình huống đặc thù mà thôi. Lúc đó đối phương quá yếu, hơn nữa lại đang rơi vào tình trạng bấp bênh lại được mình cứu giúp nên mới có thể dễ dàng thu được tín nhiệm của đệ tử trong phái.

Việc gia nhập một đại môn phái quá mức phiền phức nên năm đó Lâm Hiên mới chọn Tiên Vân Tông. Hắn đâu phải kẻ ngốc, làm sao mà không nghĩ đến việc đầu nhập một đại môn phái để bây giờ có phải là tránh được phiền toái như vậy rồi a. Vấn đề là không làm như thế được, phải cân nhắc toàn diện một phen mới có thể đưa ra quyết định.

Ba gã cổ ma thật sự là có chút khó xử, linh mạch tốt làm sao lại vô chủ được. Yêu cầu của Lâm sư thúc thật đúng là một nan đề.

Lâm Hiên cũng không thúc dục mà yên lặng chờ đợi.

Thời gian qua chừng một tuần trà, thần sắc cung trang nữ tử khẽ động.

"Ma Lăng, ngươi nghĩ tới đều gì?" Lâm Hiên không khỏi mở miệng hỏi, nhìn biểu lộ của đối phương như vậy thì hẳn là có thu hoạch rồi.

"Cái này…" Trên mặt nàng lại lộ ra chút chần chờ.

"Sao vậy Tam sư muội, chẳng lẽ ngươi còn có điều gì cố kỵ ư, cứ nói rõ ra đi, cho dù không ổn thì chúng ta cũng cùng tham tường một chút xem thế nào?" Trung niên nhân kia mở miệng.

không biết biên đâu mất tiêu rồi


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.