Bách Luyện Thành Tiên

Chương 2226: Thiên Quỷ phủ




Lâm Hiên cảm thấy kinh ngạc nhưng biểu hiện trên mặt vẫn lạnh lùng như trước. Vị trung niên Ma tộc kia cầm một chiếc hộp gỗ lên rồi bấm tay kháp quyết, nắp hộp "BA " một tiếng liền mở ra. Bên trong hộp gỗ là một cây búa ngắn có màu đen nhánh. Mặt ngoài chiếc búa được hắc khí lượn lờ quẩn quanh, chỉ cần vừa rót pháp lực vào thì một ít phù văn lớn nhỏ cỡ hạt gạo liền lập tức hiện mà ra. Cán búa ẩn hiện có một mặt quỷ dữ tợn, tai mắt mũi miệng đều có, nhìn trông rất sống động, tựa như yêu ma ác quỷ đang giương nanh múa vuốt vậy .

Đồng tử Lâm Hiên hơi co lại, bảo vật này xem ra không phải là phàm vật a, không ngờ trong phường thị lại có trân phẩm như vậy.

Trung niên Ma tộc tiếp tục giới thiệu:

" Không biết đạo hữu nghe tên Thiên Quỷ Phủ có cảm thấy quen tai hay không? Đây chính là bảo vật của Thiên Quỷ Thượng Nhân đã từng tung hoành Ma giới hơn vạn năm trước. Bảo vật này dùng Uế Ám Ma tinh làm chủ, lại thêm hơn mười chủng da lông cốt cách ma thú trân quý luyện chế thành. Đây chính là bảo vật lôi thuộc tính hiếm thấy, còn uy lực thì ... Hắc hắc. Đạo hữu chỉ cần tra cứu sự tích Thiên Quỷ Thượng Nhân chắc chắn sẽ rõ lời ta nói có phải là thật hay không. "Trung niên Ma tộc có chút tự ngạo nói.

"Ah? ." Lâm Hiên vẫn bất động thanh sắc, Thiên Quỷ thượng nhân cái gì gì đấy thì hắn chưa từng nghe qua, bất quá chuôi đoản phủ này tuyệt đối không phải là phàm vật, không biết tại sao lại xuất hiện ở đây. Nếu trong cửa hàng có bảo vật như vậy thì theo lý mà nói tất đã sớm bị mua đi rồi mới phải, chẳng lẽ còn có ẩn tình gì?

Trong đầu Lâm Hiên liên tục hiện lên mấy ý niệm nhưng hắn cũng không lộ ra ngoài: "Có thể cho Lâm mỗ nhìn qua được chứ?"

"Đương nhiên có thể, đạo hữu xin cứ tự nhiên."Trung niên nhân kia rất hào phóng nói.

Lâm Hiên cũng không khách khí, hắn vận chuyển linh lực thành ma lực rồi rót vào bảo vật trong tay. Âm thanh vù vù lập tức vang vọng khắp không gian, mặt ngoài không ngừng nổi lên từng tầng ô mang, trong chớp mắt Thiên Quỷ Phủ đã đón gió tăng vọt, xung quanh liên tục hiện lên hồ quang điện. Lông mày Lâm Hiên khẽ động, tuy hắn chỉ thoáng thử một chút nhưng uy năng bảo vật này tựa hồ còn mạnh hơn hắn tưởng tượng nhiều. Thậm chí còn vượt xa phỏng chế Linh Bảo.

"Đạo hữu cảm thấy thế nào? ."

"Cũng không tệ" Lâm Hiên đem Thiên Quỷ Phủ để lại vào trong hộp gỗ. Kiện đầu tiên đã tốt như vậy nên Lâm Hiên có chút chờ mong với những đồ vật kế tiếp.

Trung niên Ma tộc thấy vậy vẫn nhiệt tình tươi cười, liền đem hộp gỗ thứ hai mở ra. Xuất hiện trước mặt Lâm Hiên là một tầng quang mang đỏ rực, vô cùng chói mắt, đây là một bộ ma bảo có chút kỳ lạ.

"Pháp khí phi châm?" Trên mặt Lâm Hiên lộ ra vài phần kinh ngạc. Bộ ma bảo này có chín cây châm, mỗi một cây đều dài hơn một tấc, vô cùng sắc nhọn, toàn thân tỏa ra hỏa hồng sắc nóng cháy. Bên trong phi châm còn ẩn ẩn ma khí cực kỳ tinh thuần liên tục lưu động. Đây cũng là một bảo vật không tệ, nếu dùng để đánh lén thì càng tuyệt hảo. Lâm Hiên có chút hứng thú xem xét kỹ càng hơn.

"Đạo hữu thấy sao?"

"Cũng được." Lâm Hiên không mặn không nhạt nói. Bảo vật này nếu so với Quỷ Phủ vừa rồi thì quả thực không cùng một cấp bậc, nhưng nếu đem nó so với tiêu chuẩn bảo vật ở phường thị thì hơn xa. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

"Thật sao, bộ Truy Hồn Đoạt Mệnh Châm này dùng Vạn Niên Ma Viêm Thiết cùng mấy chục chủng phụ trợ, lại do tông sư luyện khí tốn hao ba tháng mới luyện thành. Giá không hề thấp đâu, vậy mà đạo hữu còn chưa ưng ý sao?" Trung niên nhân kia hơi không vui nói.

"Giá bán nói sau, Lâm mỗ cũng không có nói bảo vật này không tốt. trước hết ngươi hãy giới thiệu kiện bảo vật thứ ba đi đã." Lâm Hiên sắc mặt không mảy may biến hóa, nhàn nhạt mở miệng. Quả thật là khẩu khí của hắn thật quá lớn khiến trung niên Ma tộc không khỏi lộ ra vài phần kinh ngạc, ngẩng đầu lên đánh giá lại Lâm Hiên.

"Hắc hắc, thứ cho tại hạ nói thẳng, các hạ bất quá là Nguyên Anh kỳ, ba kiện bảo vật này liệu có mua nổi không ?"

"Đạo hữu không cần quản nhiều, Lâm mỗ thay mặt tông môn tới mua sắm mà" Lâm Hiên ra vẻ thần bí mở miệng.

"Thì ra là thế, đạo hữu đại diện môn phái mua sắm, thất kính rồi" Trung niên kia ngẩn ngơ, hướng Lâm Hiên ôm quyền rồi đem hộp gỗ cuối cùng mở ra, một mặt trống nhỏ xuất hiện trong tầm mắt.

"Thất Hồn Cổ. Vạn năm trước được một Ma nhân thần bí dùng tài liệu không biết tên tạo thành, từng nằm trong ma viêm dưới mặt đất mấy ngàn năm. Bảo vật này không chỉ có công kích Âm Ba làm người ta thất thần mà còn có những kỳ hiệu đặc thù khác, đây tuyệt đối là bảo vật hiếm có."

Trung niên Ma tộc chưa dứt lời đã đánh lên Thất Hồn Cổ một đạo pháp quyết.

"Đông!"

Khi sóng âm truyền ra, ngay lập tức Lâm Hiên cảm giác được một cổ lực lượng làm cho người ta thất thần.

"Như thế nào, cái này chỉ là 1% uy lực của nó. Đạo hữu thấy sao?"

"Thật sự chỉ là 1% ư?"

"Chuyện này sao có thể nói dối, đạo hữu cứ thử một lần tự nhiên hiểu được. Hơn nữa thần thông của nó còn xa không chỉ như thế. " Trung niên Ma tộc nói xong lại đánh ra một đạo pháp quyết nữa. Mặt ngoài tiểu cổ vô thanh vô bỗng nhiên sáng rõ, sau đó ma khí chen chúc hiện ra, rồi hướng chính giữa hợp lại, ngưng tụ thành mấy cái đầu lâu dữ tợn dị thường.

"Không tệ, không tệ." Lâm Hiên lấy tay vuốt cằm, trên mặt toát ra vài phần tán thành.

"Như thế nào, đạo hữu thoả mãn rồi chứ? ."

"Khá ưng ý, bất quá đạo hữu có ma bảo phòng ngự hay không? "


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.