Nên nhớ Tháp Tháp Nhi Bộ cũng là một bộ phận của phía Kim quốc. Kỳ thực họ ngay từ đầu là phiên quốc của Liêu quốc, cùng với Kim quốc cũng là lợi dụng lẫn nhau. Bởi vì họ có kẻ thù chung, chính là Mông Cổ bộ. Và Khất Nhan bộ cũng là một trong số đó.
Tháp Tháp Nhi Bộ này có một chút khó khăn, một mặt là thần tài, một mặt là lão đại ca, nhưng Tháp Tháp Nhi Bộ cuối cùng cũng vẫn hướng về phía tiền. Kim quốc không cho họ tiền, hơn nữa còn muốn họ ngăn chặn trước mặt Mông Cổ tộc. Mà Lý Kỳ lại mang tới cho họ không ít lợi thế, cho nên thủ lĩnh Tháp Tháp Nhi Bộ này cũng đang nghĩ, hôm nay bán ân tình này cho Đại Tống, tương lai chắc chắn sẽ nhận được hồi báo hậu hĩnh. Huống hồ Nhạc Phi vô cùng hào phóng, tặng cho Tháp Tháp Nhi Bộ rất nhiều tơ lụa, đều là loại thượng đẳng nhất.
Nói đi cũng phải nói lại, đều là tiền đang tác oai tác quái. Các trưởng lão của Tháp Tháp Nhi Bộ này đều nhận được vàng thật bạc trắng của Nhạc Phi, cho nên họ quyết định ngầm giúp đỡ Nhạc Phi, thả cho Nhạc Phi đi, hơn nữa còn có được không ít bò dê.
Nhạc Phi đương nhiên là cảm kích vô cùng, chỉ cần thuận lợi đi qua lĩnh vực Tháp Tháp Nhi Bộ là tới Kim quốc rồi.
Tuy nhiên trước khi đi, Nhạc Phi đã tìm tới Bát Lý Đan, nói cho gã biết, bây giờ mình ở đây, Tháp Tháp Nhi Bộ sẽ nể mặt ta, nhưng ta đi rồi, họ nhất định sẽ giết chết ngươi. Nếu ngươi muốn sống thì trà trộn vào trong quân đội của ta, đi cùng ta. Nếu chúng ta thuận lợi, ngươi sẽ từ Đại Tống ta quay trở về bộ tộc của các ngươi. Bởi vì Nhạc Phi thấy cánh quân Tháp Tháp Nhi Bộ này tuyệt đối không phải là thiện nam tín nữ, không giống như người nói chuyện nghĩa khí. Tin chắc rằng, Bát Lý Đan này cũng là một người đàn ông đầy nhiệt huyết, anh hùng kính anh hùng, cho nên y muốn giúp đỡ Bát Lý Đan.
Bát Lý Đan cảm thấy cũng đúng, ở đây quá nguy hiểm, hơn nữa Mông Cổ tộc cũng có thù với Kim quốc, dù sao Nhạc Phi cũng là đi đánh Kim quốc, không đi ngu sao mà không đi. Bình thường ta cũng muốn đi mà không đi nổi, do đó đã nhận lời Nhạc Phi, lặng lẽ trà trộn vào trong quân Tống.
Quả nhiên, Nhạc Phi vừa đi, Tháp Tháp Nhi Bộ đã sai lượng lớn binh mã đi truy sát Bát Lý Đan.
Sau khi Bát Lý Đan biết được chuyện này, trong lòng vô cùng cảm kích. Nhạc Phi đã ba lần bốn lượt cứu tính mạng của gã, do đó liền cùng Nhạc Phi kết bái An Đáp cùng sống chết, trường tồn cùng thiên hạ.
Đại quân này của Nhạc Phi ở đây cũng không dám đi theo đường lớn. Dưới sự giúp đỡ ngầm của Tháp Tháp Nhi Bộ, họ đã lén vượt qua ngọn núi Đại Hưng An, vòng qua phòng tuyến có trọng binh Kim quốc trấn chủ ở Lâm Hoàng phủ và Đại Định phủ, trực tiếp đi vào bên trong Kim quốc. Mặt khác thuận lợi tiến vào Xuân Châu.
Xuân Châu này cũng không phải là thành phố Trường Xuân sau này, mà là khu vực phía bắc huyện Càn An thành phố Tùng Nguyên, cũng chính là thượng du sông Tùng Hoa.
Lần này trong màn biểu diễn vừa rồi kia, đám chiến sỹ áo xanh đó chính là binh lính của Bát Lý Đan và gã. Người Nữ Chân cưỡi ngựa bắn cung thì vô cùng tài giỏi, nhưng người Mông Cổ còn mạnh hơn họ, sức chịu đựng của ngựa còn hơn ngựa của Nữ Chân. Mà mục đích của họ chính là dụ dỗ binh lính Xuân Châu đuổi theo.
Người của tộc Mông Cổ này cũng đã từng đánh không ít với Kim quốc rồi. Nhưng bây giờ Mông Cổ tộc vẫn chưa thống nhất, thực lực so với Kim quốc còn kém xa. Họ nhiều lắm cũng chính là quấy rầy. Đó cũng là muốn người Nữ Chân sơ suất, đám ăn mày các ngươi lại tới rồi, còn chạy tới tận bên trong Đại Kim chúng ta, do đó đã sai quân chủ lực đi tiêu diệt đám người Bát Lý Đan. Đánh theo, đánh theo liền rơi vào trong bẫy của Nhạc Phi.
Bởi vì nơi mà họ tiến vào là một bồn địa lòng chảo nhỏ, năm nghìn người xông vào bên trong, đội hình căn bản không thể triển khai được. Kỵ binh rút lui phía sau đều là chuyện khó, mà đại quân của Nhạc Phi là một trận hình bao vây, binh lực thì phân tán, xông vào đừng nói chỉ có năm nghìn người, cho dù là ba vạn người, cúng chỉ có bị tiêu diệt. Người cổ đại đánh giặc cực kỳ dựa vào địa hình.
Trận đánh này Nhạc Phi đã giành được thắng lợi lớn, đánh cho chủ lực của Nữ Chân bị tiêu diệt hoàn toàn.
- Bát Lý Đan An Đáp, ngươi và dũng sỹ của ngươi thật sự là cung mã thành thạo, Nhạc Phi không thể sánh kịp.
Nhạc Phi đi tới bên cạnh Bát Lý Đan bật cười ha hả nói.
Bát Lý Đan vẫy tay nói: - Nhạc Phi An Đáp, những bản lĩnh này có đáng gì chứ. Khất Nhan bộ chúng ta dũng sỹ ai nấy cũng đều được cả, vẫn là mưu lược của An Đáp người lợi hại, bỗng chốc đã tiêu diệt được nhiều quân Kim như vậy. Nói thật ta sống đã 20 năm rồi, đây là lần đầu tiên giết được nhiều quân Kim như vậy, thật sự rất sảng khoái.
Người Mông Cổ trời sinh bản tính hảo sảng, không thể khiêm tốn, có gì nói đó, rất thẳng thắn. Bát Lý Đan từ tận trong lòng rất khâm phụ vị An Đáp này của gã.
- Điện Soái, Điện Soái.
Vương Quý bỗng nhiên vui mừng chạy tới, nói với Nhạc Phi: - Điện Soái, vừa rồi ta đã đi thăm dò, qua Xuân Châu này chính là Hoàng Long phủ của Kim quốc rồi.
Họ từ trước tới giờ không có đi qua nơi này, hiện tại vẫn không biết mình đang ở nơi nào.
Nhạc Phi vui mừng nói: - Thật chứ?
Vương Quý liền gật đầu liên tiếp mấy cái liền, lại nói: - Không chỉ như vậy, nghe nói Hoàng Long phủ có lẽ là thị trấn quân sự của Kim quốc. Việc chi viện cho chiến tuyến tiền phương dều là xuất phát từ Hoàng Long phủ. Hơn nữa, Đô Thành Kim quốc lên kinh đều phải lên Hoàng Long phủ. Một khi chúng ta công phá được Hoàng Long phủ, chúng ta có thể đi tới kinh thành rồi.
- Vậy thì tốt quá rồi. Ánh mắt Nhạc Phi chớp chớp vài cái, nói: - Ngươi và Đổng Tiên, Phó Tuyển mỗi người dẫn theo hai nghìn binh mã làm tiên phong, chúng ta phải giành được thắng lợi, cho dù đối phương có bao nhiêu người, nhất định phải đánh cho quân Kim không kịp trở tay. Đây là cơ hội duy nhất của chúng ta.
- Tuân mệnh.
Lần hành quân đánh trận này vốn là chú ý tới mưu sau là hành động, chính là nói ngươi muốn tấn công kẻ địch, thì trước tiên phải làm rõ thực hư của kẻ địch, không thể lèm nhèm tiến công được.
Tuy nhiên, Nhạc Phi cũng không có lựa chọn nào khác, bởi vì y đã nằm trong sự bao vây của thế lực quân Kim, phải nhanh chóng hành động. Y đã dẫn theo hai vạn người tới đây, trên đường cũng đã bị chết hàng nghìn người rồi, còn có không ít người vì bệnh mà ở lại một số bộ lạc thảo nguyên Mông Cổ dưỡng bệnh. Cho nên, nếu đám người Nhạc Phi chỉ tiêu tiệt được một vạn quâm Kim, vậy thì họ đã bị lỗ to rồi. Nếu là hai vạn thì chính là giữ được vốn. Nếu là hai vạn cộng thêm Hoàng Long phủ, thì y đã có lãi rồi.
Cho nên Nhạc Phi không có thời gian để suy nghĩ tới bố phòng của Hoàng Long. Y cần phải nhanh chóng hành động, cho dù là phía trước có muốn vàn trở ngại, y cũng phải đi. Y đã không còn đường lui nữa rồi. Bởi vì hành tung của y đã bị bại lộ, nếu vẫn tiếp tục kéo dài, quân Kim kịp phản ứng lại nhất định sẽ bao vây họ. Như vậy thì y sẽ giống như cá nằm trong chậu rồi.