(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Đánh dấu hoàn toàn khác với đánh dấu tạm thời, omega ngừng sử dụng thuốc ức chế và chuyển sang trạng thái động dục một cách tự nhiên hoặc alpha sau khi đánh dấu sẽ sử dụng pheromone để thúc đẩy quá trình động dục của omega.
Bác sĩ Lục đang dạy lớp sinh lý về AO. Thẩm Húc lười biếng lắng nghe. Khi nghe điều này, cậu hỏi anh: “ Mối quan hệ nhạy cảm có thể được khơi dậy mà không cần đánh dấu? ”
“Sẽ.”
“Sau đó chúng ta có thể làm điều đó bất cứ lúc nào?”
Bác sĩ Lục nhìn cậu và tiếp tục giảng giải. Cái gọi là đánh dấu hoàn toàn“ Alpha và omega trong động dục, tạo thành một nút thắt trong cơ thể để kích thích khoang sinh sản và chuẩn bị thụ thai.”
“Đây là sự sinh sản chứ không chỉ là niềm vui. ”
Thẩm Húc nhận xét: “Bác sĩ Lục, anh có vẻ không muốn đánh dấu nhỉ?”
“Anh cần đảm bảo rằng em hiểu quy trình và kết quả của việc đánh dấu hoàn toàn.” Anh tiếp tục, “Toàn bộ quá trình thường kéo dài từ hai đến ba ngày. không phải là mất quá nhiều thời gian để đánh dấu hoàn toàn, mà là sau khi đánh dấu, omega sẽ cực kỳ ỷ lại với pheromone và sự vuốt ve của alpha.”
Thẩm Húc “ừ” một tiếng, trong lòng không có chút dao động nào, "Vậy bác sĩ Lục, anh đã xin nghỉ xong chưa?"
Lục Bạc Ngôn hình như thở dài, "Tháng sau."
Thẩm Húc cố ý nói: "Anh trước đây còn nói không có alpha nào lại không muốn đánh dấu omega của mình, giờ anh lại thở dài, anh không yêu em nữa à?"
Dù biết cậu cố tình nói vậy, Lục Bạc Ngôn vẫn trả lời: "Không phải là không yêu."
Thẩm Húc lại "ừ" một tiếng, "Em thấy trên diễn đàn trao đổi có alpha nói rằng, sau khi đánh dấu xong sẽ ngủ suốt một ngày một đêm, chẳng lẽ bác sĩ Lục sẽ mệt sao?"
Cậu suýt nữa đã trực tiếp nói Lục Bạc Ngôn không đủ sức.
Lục Bạc Ngôn nâng cằm cậu lên, nhẹ nhàng hôn vào khóe môi, giọng điệu bình tĩnh nói: "Rồi em sẽ biết."
Thẩm Húc cúi đầu cắn tay anh, mơ hồ nói: "Vậy em đợi."
Lý do để lùi thời gian lại là vì Lục Bạc Ngôn nói rằng, đánh dấu hoàn toàn rất hao tổn thể lực của cả hai bên omega và alpha, nếu không muốn sau đó phải dành thời gian để hồi phục cơ thể, tốt nhất vẫn nên chuẩn bị trước.
Thẩm Húc mặc dù miệng thì lém lỉnh, nhưng trong lòng cũng hiểu, người chịu hao tổn nhiều hơn hẳn là cậu, nên ngoan ngoãn thực hiện theo kế hoạch ba mươi ngày mà Lục Bạc Ngôn đã lên. Kế hoạch ba mươi ngày thực ra cốt lõi là đi ngủ sớm, dậy sớm, rèn luyện cơ thể, kiêng rượu, kiêng thuốc và ăn uống lành mạnh.
Sau khi qua giai đoạn nhạy cảm, Thẩm Húc thỉnh thoảng vẫn đi đến câu lạc bộ. Hiệp hội omega Lan Thành có hợp tác với một câu lạc bộ cưỡi ngựa, mấy tháng nay họ mở lớp huấn luyện cưỡi ngựa cơ bản tại trường đua.
Thẩm Húc rất hứng thú với việc này, đã thử một lần tại trường đua, lần thứ hai đến, ông chủ trường đua đã tự ra đón tiếp cậu, còn dẫn theo mấy con ngựa để cậu chọn, nói là ý của chủ tịch. Thẩm Húc cảm nhận được niềm vui của nhà hào môn.
Sau đó, cậu gần như mỗi ngày đều thức dậy rất sớm đến trường đua, chơi cả buổi sáng, ăn trưa xong về nghỉ trưa, coi như thực hiện tốt việc đi ngủ sớm, dậy sớm và rèn luyện cơ thể.
Trường đua có nhà hàng, hội viên có thể ăn miễn phí, đương nhiên cũng có các món cao cấp trả tiền. Thẩm Húc chỉ có một mình, không quá chú trọng, hầu hết đều ăn tự chọn.
Tuy nhiên, hôm nay, một cô gái beta cùng học mấy lớp cưỡi ngựa với cậu đã mời cậu ăn cơm.
Cô gái nói: "Tôi muốn mở một chai rượu, một mình không uống hết được."
Beta không ngửi được tin tức tố, Thẩm Húc không chắc cô ấy có biết cậu là omega và có bạn đời hay không, nên cậu liền nói thẳng: "Tôi đang chuẩn bị đánh dấu, kiêng rượu."
Cô gái ngạc nhiên nhìn cậu một cái, rồi cười: "Là bác sĩ dặn à? Cậu nghiêm túc quá, đây chẳng phải là cái mà bác sĩ nào cũng nói với bệnh nhân sao?"
Thẩm Húc không biện minh, cô ấy nói cũng không sai, nhưng như Lục Bạc Ngôn nói, bác sĩ chỉ đưa ra lời khuyên, còn gia đình thì có thể làm nhiều hơn.
Cô ấy không đề cập đến rượu nữa mà chuyển sang nói: "Chỉ là muốn làm quen với cậu thôi, làm bạn với nhau. Cậu thấy đấy, cậu một mình đến lớp, tôi cũng một mình, sau này có thể ăn chung."
Thẩm Húc không phản đối việc làm bạn, chỉ cần không gây ra hiểu lầm không cần thiết, cậu gật đầu đồng ý.
Kế hoạch ba mươi ngày của Lục Bạc Ngôn không chỉ áp dụng cho Thẩm Húc mà còn cho chính anh, tuy nhiên thói quen sống của Lục Bạc Ngôn rất tốt, phần lớn là kế hoạch công việc của anh. Vì đã lập kế hoạch từ trước một tháng, anh đã có thể sắp xếp một kỳ nghỉ ngắn khá thuận lợi.
Vào giữa trưa thứ Năm, Lục Bạc Ngôn đã nghỉ làm, Thẩm Húc cùng anh đi siêu thị mua sắm, mua rất nhiều nguyên liệu, phần lớn là những thứ thích hợp để nấu súp hoặc hầm.
Sau khi ra khỏi siêu thị, họ đến cửa hàng chuyên bán đồ dùng AO trong trung tâm thương mại. Kệ hàng trong khu vực đồ dùng omega mà Thẩm Húc từng tham quan trước đây chủ yếu là đồ dùng cho omega, nhưng ở đây thì khác, Thẩm Húc nghi ngờ mình đã vào một cửa hàng chuyên bán đồ chơi tình dục.
Không có nhân viên bán hàng và tự thanh toán là hai điểm giống nhau.
Điểm khác biệt có lẽ là có một quầy tư vấn cung cấp dịch vụ nhân viên.
Lục Bạc Ngôn rõ ràng đã chuẩn bị trước, mục tiêu rất rõ ràng, chọn lựa những món cần thiết từ hàng hóa phong phú rồi bỏ vào giỏ, Thẩm Húc theo sau, nhìn vào giỏ thì thấy có dung dịch bôi trơn và thuốc dưỡng.
Lục Bạc Ngôn nhận ra ánh mắt của cậu, giải thích ngắn gọn: "Phòng bị trước."
Lần đầu tiên Lục Bạc Ngôn không chuẩn bị những thứ này, Thẩm Húc bắt đầu có một nhận thức thẳng thắn về việc đánh dấu hoàn toàn, có vẻ, có thể, chắc chắn nó không đơn giản như cậu tưởng.
Bên cạnh họ là những món đồ chơi, có cái nhìn là nhận ra ngay hình dạng, có cái nhìn mãi cũng không biết dùng làm gì. Thẩm Húc vì tò mò nhìn thêm vài lần, Lục Bạc Ngôn liền hỏi: "Em muốn không?"
Thẩm Húc đột nhiên hồi thần, lắc đầu.
Nói giỡn à, Lục Bạc Ngôn đã đủ khiến cậu chịu đựng rồi, anh trên giường có vẻ không mấy hiền lành, hầu như lần nào cũng khiến cậu phải rơi nước mắt. Cậu cũng không thể chấp nhận những thứ kỳ lạ xâm nhập vào cơ thể mình.
Điều này không giống như xích chân, Thẩm Húc thật sự không thích, nhưng Lục Bạc Ngôn luôn tôn trọng bạn đời về phương diện này, nên không nhìn thêm lần nào.
Khu vực thanh toán có bao cao su và chăn nhỏ. Vì là đánh dấu hoàn toàn, lần này không cần bao cao su, nhưng Lục Bạc Ngôn lấy một chiếc chăn nhỏ. Thẩm Húc hơi ngạc nhiên, bao cao su cũng còn có thể hiểu, hợp với phong cách của cửa hàng này, nhưng sao lại có cả chăn nhỏ, mà Lục Bạc Ngôn còn lấy một cái.
Cậu hỏi, Lục Bạc Ngôn nói: "Có thể không cần giặt ga giường."
Thẩm Húc:.
Thực ra Thẩm Húc trước đây cũng đã nghĩ đến, nhưng vì cảm giác xấu hổ lạ lùng, cậu thà ngày nào cũng giặt ga giường. Nhà chỉ có một chiếc giường, khi đánh dấu hoàn toàn thì rõ ràng không thực tế.
Thẩm Húc trong lòng tính toán, sau này sẽ giấu đi, không nhìn thấy thì thôi.
Bữa tối do Lục Bạc Ngôn nấu, không chỉ nấu bữa tối, mà còn chuẩn bị sẵn nguyên liệu cho hai ngày tới và phân loại cẩn thận để trong tủ lạnh.
Thẩm Húc nhìn anh làm mà cảm thấy rất thích, cậu tưởng mẹ mình đã chú trọng lắm rồi, nhưng Lục Bạc Ngôn còn cẩn thận hơn cả mẹ cậu.
Cậu lấy điện thoại ra nói: "Em sẽ quay video cho mẹ xem, chắc bà sẽ rất vui."
Lục Bạc Ngôn hơi nghiêng người, nhường ra một chút không gian để cậu quay video. Cả một buổi chiều trôi qua, cho đến khi ăn xong bữa tối cũng không có gì khác biệt so với thường ngày, sau bữa tối, Lục Bạc Ngôn còn kêu cậu đi dạo, nhưng Thẩm Húc dần cảm thấy lo lắng.
Thẩm Húc nhớ lại những gì thầy cô đã nói vào đêm trước kỳ thi đại học nhiều năm trước: "Mọi thứ vẫn như bình thường." Nhưng ai cũng biết rằng kỳ thi phía trước có thể quyết định cả cuộc đời.
Lục Bạc Ngôn càng như vậy, Thẩm Húc càng cảm thấy hôm nay chính là ngày đó. Khi họ trở về từ buổi dạo bộ và đang thay giày ở cửa, cậu không nhịn được, hỏi Lục Bạc Ngôn: "Tối nay chúng ta sẽ đánh dấu à?"
"Hay là em cần thêm thời gian chuẩn bị?"
Thẩm Húc muốn nói gì đó, nhưng cuối cùng lại lắc đầu, "Hôm nay đi."
Cậu thể hiện vẻ quyết tâm, "càng sớm càng tốt, đau một lần còn hơn kéo dài," Lục Bạc Ngôn nói: "Giờ em vẫn có thể suy nghĩ lại."
Thẩm Húc không có quá nhiều thời gian để suy nghĩ, vì ngay khi Lục Bạc Ngôn bước ra từ phòng tắm, cậu đã ngửi thấy mùi tin tức tố alpha nồng nặc. Mùi tin tức tố rất mát lạnh, nhưng cơ thể Thẩm Húc lại nóng bừng.
Đó không phải do thuốc ức chế mất tác dụng, cũng không phải vì sự xao lãng trong khoảnh khắc cuồng loạn, mà Thẩm Húc nhận ra rõ ràng rằng cậu đang dần mất kiểm soát cơ thể, cảm giác hoang mang bắt đầu dâng lên.
Bác sĩ Lục không nói dối cậu, và thậm chí không cố tình kéo dài quá trình, Thẩm Húc đã rất mệt mỏi, bác sĩ Lục thay đổi tư thế khác, cậu khó mà theo kịp anh. Vào lúc thắt nút, Thẩm Huccs đột nhiên trở nên căng thẳng, môi cắn chặt, cổ họng phát ra những tiếng thút thít đầy đáng thương
Lục Bạc Ngôn một tay ôm eo, một tay cạy môi cậu. Thẩm Húc bất đắc dĩ cắn lên ngón tay anh. Cùng lúc này, alpha từ từ cắn vào tuyến thể omega và lưu lại dấu răng sâu hoắc vào gáy omega.
Bác sĩ Lục nói rằng đây là sinh sản chứ không phải hoàn toàn là khoái cảm. Thẩm Húc nhận ra rằng thực sự có một số khó chịu về tâm lý hoặc sinh lý. Điều này khác với dấu hiệu tạm thời và giao thoa hàng ngày. Quá trình thắt nút của việc đánh dấu hoàn toàn cũng dài, Thẩm Húc dần mất đi lý trí, sau đó dần dần tỉnh táo hơn, nhận thức mọi thứ một cách có ý thức rõ ràng.
Thẩm Húc khẽ nói: “ Căng quá... bác sĩ...”
Omega cả người đầy mồ hôi, tóc dính trên mặt, cả người quấn lên người alpha, nằm nghiêng trên giường, vòng eo thon trắng nõn, nhưng bụng dưới dần phình ra. Đằng sau gáy là tay bác sĩ Lục phủ lên, xoa nhẹ để giải tỏa sự khó chịu của cậu. Cảm giác khi nghe cậu nói điều này, tay Lục Bạc Ngôn hơi dừng lại, sau đó di chuyển chậm rãi, mạnh tay hơn trước một chút.
Thẩm Húc khẽ rên một tiếng, Lục Bạc Ngôn mới nhẹ nhàng hơn.
Quá trình kéo dài kết thúc, Thẩm Húc vẫn còn hơi mơ màng, "Lục Bạc Ngôn, giờ chúng ta là bạn đời thật sự."
"Đúng vậy, chúng ta là bạn đời hoàn chỉnh về mọi thứ."
Đánh dấu vĩnh viễn, ràng buộc suốt đời.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");