- Này em , nghe thấy tụi anh nói gì chứ ? Sao cứ phải bơ đi nhỉ.
- Các ... các người làm ơn tránh ra chỗ khác được không ạ ?
Mặc Hương lui ra sau, lưng áp vào cột tường.
- Sao phải tránh chứ? Đứng thế này mới ngắm trọn vẹn người đẹp a~
Tên đầu sỏ đưa tay lên vuốt má Mặc Hương.
- Đừng chạm vào tôi !
Hất tay.
- Ồ... chớ có làm anh tức nha, anh chỉ muốn hôn lên đôi môi xinh xinh đó thôi.
- Dù gì tôi cũng là đàn ông, đừng nói chuyện với tôi bằng mấy thứ ngôn ngữ sến súa ấy, tránh ra.
- Thái độ gì đây ? Không tránh thì em định làm gì?
Hắn chống tay vào cột tường, chặn lối anh, mấy tên khác vây gần hơn.
- Tránh ra, mùi của các người làm tôi muốn nôn rồi.
- Cái gì !? Thử nói lại lần nữa xem nào !?
Hắn đã bắt đầu cáu, mấy tên đằng sau đã thò tay thủ sẵn vũ khí đe dọa.
-... Nếu đánh tôi người như anh sẽ ngồi tù đấy.
- hmph! Đánh người cùng lắm chỉ là ngồi uống nước chè giết thời gian trên đồn cảnh sát, có dọa cũng chỉ đến thế thôi !
Tay hắn định đưa tới tóm lấy cổ Mặc Hương.
Đoàng !
Tiếng súng từ xa nổ.
Một tên đau không kịp kêu bèn ngã lăn ra đất ôm chân. Máu lênh láng.
- ( bước tới ) Mày đã từng uống nước chè bên đồn cảnh sát, vậy mày có muốn uống luôn nước chè với diêm vương không?
Đường Bạch Hoàng tay chĩa họng súng vào giữa trán tên côn đồ.
" Đại ca !"
Những tên còn lại đã bắt đầu rút vũ khí tính lao vào.
- Giỏi thì vào đây.
Bạch Hoàng ánh mắt sắc lại.
-Nếu tao đã không ngại bắn một phát vào chân thằng trẩu kia thì với đại ca chúng mày tao cũng không ngại nã vào giữa não nó đâu. Bỏ vũ khí xuống!
Chúng khựng lại, run run thả hết đồ xuống.
- Lũ chúng mày chắc là học sinh chứ gì? Ăn chơi xong đi thể hiện ra cái não hạt nho của chúng mày cho thiên hạ xem, sau này chúng mày có khi chính bản thân mình cũng không nuôi nổi đâu biết chưa!? Cút về nhà học đi lũ con giời!
Bạch Hoàng túm tóc tên trước mặt mình ném sang một góc, ném một tệp tiền nhỏ xuống.
- Tiền chữa trị vết thương cho tụi mày, còn thừa thì giữ lấy mà mua sách vở học hành đi ! Ít nhất phải cho người ta thấy chúng mày có tí có dụng chứ không vô dụng . Biến !
To be continued...