Bà Xã, Em Thật Là Bá Đạo!

Chương 7: Hình phạt




Lạnh lẽo cùng âm u, rùng rợn cùng tịch mịch, Mạc Dao vừa tỉnh dậy liền biết mình đang ở cái địa phương nào, nếu không khác gì so với suy nghĩ của nàng thì chắc chắn đây chính là nhà ngục của hắn, nơi này tên gọi chỉ có hai chữ Quỷ Lệ.

Phía dưới động hai cái sau đó liền có một con chuột nhắt chui ra từ đống rơm, mặc dù nàng không sợ chuột nhưng thân là nữ nhân, lại ở cái nơi hẻo lánh này nên khi thấy có động tĩnh nàng cũng thực có chút giật mình, huống chi là từ nãy tới giờ nàng nằm trên đống rơm chứa đầy chuột a...

Nhích thân một cái, đau đớn liền từ dưới đùi nàng dâng lên, theo bản năng nàng hướng về phía dưới thân nhìn một cái, oa, quả thực là... bộ váy sườn xám diễm lệ của nàng giờ đây đã được thay bằng một cái váy trắng đơn thuần, phía dưới hai đùi nàng đều đã được băng lại, trắng ngắt một mảnh.

Ngoài cửa, một cái bưu hãn lính công tiến tới, hắn mở cửa ra, mặt không biểu cảm nói với Mạc Dao:

" Uy, hiện tại ngươi chuẩn bị chút,  theo ta đi lĩnh phạt. "

" Được. " Mạc Dao đáp lại một cái, trên mặt vẫn là nụ cười dửng dưng kia, hoàn toàn không có chút dáng dấp sợ hãi của kẻ sắp vào tử địa.

Mạc Dao chống hai tay xuống đất gượng người dậy, mặc dù chân nàng còn đang có thương tích, nhưng dù gì thì nàng cũng đã từng là một cái đệ nhất đặc công sát thủ a, chút hình phạt của Quỷ Lệ thì có là gì, huống hồ là kiếp trước nàng đã lĩnh không ít phạt ở đây, hình thức phạt nàng cũng có biết chút ít.

Quỷ Lệ được phân ra làm hai loại, một là dành cho phạm nhân ở bên ngoài, hai là dành cho nhân công của tổ chức.

Phía nàng thì chắc là thuộc về loại một đi, vì nàng còn chưa có gia nhập tổ chức, sau này có đi lĩnh phạt thêm lần nữa thì cũng có cái để hãnh diện a, ít ai trong tổ chức đã từng trải qua cả hai loại phạt đâu nga.

Mặc dù hình thức phạt được phân ra nhiều loại cùng nhiều cấp nặng nhẹ khác nhau, nhưng chung quy cũng chỉ là hành hạ thể xác lẫn trí óc của người khác thôi, cho nên nàng cũng không bận tâm lắm về cái việc này.

Mà cái địa phương Quỷ Lệ này cũng thật là biến thái quá đi, phạt thì cũng đã đành mà sau khi phạt xong ngươi liền được vài cái bác sĩ giúp ngươi hồi sức, phạt rồi lại hồi sức, hồi sức rồi lại tiếp tục phạt, mà độ nặng nhẹ của hình phạt lại ngày một tăng, cho dù ngươi có chịu được thì trí óc của ngươi cũng không có chịu nổi cái loại hành hạ này đâu nga.

Thoáng một cái suy nghĩ nàng đã được đưa tới nơi chấp phạt, nhìn một chút dụng cụ cùng một chút trang trí tượng quỷ xung quanh, thân thể nàng vô thức run lên vài cái, cái bầu không khí u ám này cũng là quá đáng sợ đi, doạ chết tiểu bảo bối a.....

Chưa được một lúc, phía sau nàng đã nhiều hơn một cái ngoại nhân, các phạm nhân khác cũng đã bắt đầu tới, xếp sau lưng nàng một hàng dài, lão đầu chấp phạt cũng đã đến, hắn nhìn một cái rồi hướng phía nàng cho một cái ám hiệu, gọi nàng lên đài chấp phạt.

Nàng ung dung bước lên đài, lão đầu tiến tới, cột chặt hai tay nàng rồi treo lên cao, tiếp đến, lão vòng ra phía sau lấy từ trong túi một cái roi cá đuối dài, trên roi gắn đầy gai, mỗi cái gai đều chứa một chất kịch độc, gọi là Tuyệt Vọng độc.

Về cái độc này nàng cũng đã tìm hiểu qua, kết quả..... con mẹ nó chứ, độc này cũng quá là biến thái đi, sớm không phát, muộn không  phát lại nhằm vào lúc ngươi tuyệt vọng nhất mà phát, đau đớn sẽ từ lục phủ ngũ tạng ngươi mà truyền ra, đến khi đó có Hoa Đà tái thế cũng không cứu được.

Đương nhiên, kết quả đó cũng chỉ là đối với phàm nhân bọn hắn, còn nàng, sống hai đời hai kiếp mà không đối phó được thì quá là mất mặt tổ tiên gia thế nhà nàng rồi.

Cái gọi là Tuyệt Vọng độc thì cũng chỉ có hiệu nghiệm đối với cái nhân đang tuyệt vọng, nếu trong quá trình chấp phạt nàng có thể giữ vững ý chí thì tuyệt đối không có một chút nội thương, cùng lắm cũng chỉ là thương tích bên ngoài.

Nghĩ vừa dứt, lão đầu bên kia cũng bắt đầu chấp phạt, mỗi lần tay lão vung lên liền có một đòn roi hướng người nàng quất tới, vừa xong roi thứ nhất, da nàng đã bắt đầu rỉ máu, cái váy trắng nay cũng đã rách tươm, bất quá mười roi đầu tiên cũng đã qua, hiện tại cũng chỉ chờ xong mười roi cuối cùng nàng liền được nghỉ a, nhiều nhất vẫn chỉ là tốn ít công sức giữ vững ý chí đi.

Về phía lão đầu chấp phạt, sức lực ban đầu nay cũng đã giảm đi không ít, không phải bởi vì nàng là nữ nhân mà hắn liền giảm nhẹ hình phạt, cái hắn chú ý chính là thái độ dửng dưng của nàng.

Hắn thân làm chấp phạt lão nhân cũng đã hơn năm năm, chưa bao giờ thấy phạm nhân nào có thái độ như này, nhiều nhất cũng chỉ là cắn răn chịu đựng, nhưng đây nàng là nữ nhân lại dửng dưng không một chút nhăn mày, đau đớn hình như không có tác động đến nàng nhiều, hảo cảm của hắn đối nàng liền tăng lên không ít.

Thoáng cái mười roi cuối đã xong, hai cái lính công bưu hãn có hảo ý giúp nàng lăn đến tận phòng giam, đối với ngoại nhân có hảo ý giúp đỡ, nàng không ngại giúp lại vài lần, nhưng đối nàng có ác ý, tất nàng sẽ diệt đến cùng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.