Bà Xã Đừng Trốn Nữa!

Chương 11: 11: Trận Sống Mái




Tô Tích Cầm đã bàn bạc xong với Mạc Tây Cố về các điều kiện, vì thế bắt đầu liên hệ với giám đốc bộ phận thiết kế bên Trác Thịnh, cô từ phòng làm việc của Mạc Tây Cố trở lại văn phòng của mình, Tô Tích Cầm cầm lấy điện thoại cố định, bấm số của Trác Thịnh.

Vài giây sau, đầu dây bên kia truyền đến tiếng của nữ tiếp tân dịu dàng: "Xin chào, Trác Thịnh xin nghe.

"

"Phiền cô chuyển tới văn phòng giám đốc thiết kế.

"

Sau khi Tô Tích Cầm nghe được một tiếng "Chờ một chút", một tiếng chuông lanh lảnh truyền đến, hơn mười giây sau một giọng nam rõ ràng êm dịu truyền vào màng nhĩ.

"Tôi là Quý Thanh Dương, xin hỏi ai vậy?"

Tô Tích Cầm hắng giọng: "Giám đốc Quý, xin chào, tôi là Tô Tích Cầm bên Mạc thị.

"

"Tô tiểu thư, chào cô.

"

Cô tiếp tục: "Giám đốc Quý, hôm qua thật sự rất xin lỗi, vì trên đường xảy ra tai nạn giao thông, nên làm trễ thời gian, anh xem khi nào chúng ta hẹn lại một cuộc khác được không?" Tô Tích Cầm kỳ thật cũng rõ, giám đốc của một công ty niêm yết, thời gian rất quý giá, cho nên ngữ khí nói chuyện cũng rất uyển chuyển.

"Tô tiểu thư, nói thật lịch trình của tôi đều đã sắp xếp xong xuôi, muốn chen ra một chút thời gian, thật đúng là có chút khó.

"

Kỳ thật tình huống này, Tô Tích Cầm đã đoán được, nhưng hiện tại cô phải đánh trận sống mái, bất luận thế nào cũng phải tranh thủ được cơ hội, cô không khỏi xiết chặt cây bút trên tay, nói.

"Giám đốc Quý, tôi vô cùng xin lỗi vì đã làm trễ thời gian của anh, nhưng vẫn hy vọng giám đốc Quý cho tôi thêm một cơ hội.

"

Kỳ thật hiện tại ở thành phố S cô cũng coi như là một nhà thiết kế có danh tiếng, mỗi công ty hiện tại đều tranh nhau khai thác cô, điều này đã lan rộng trong ngành, cho nên bình thường người ta ít nhiều đều sẽ có chút nể mặt, cho nên Quý Thanh Dương sau khi nghe Tô Tích Cầm nói vậy, cũng từ từ chuyển giọng.

"Vậy đi, để tôi xác nhận lại lịch trình một chút, rồi tôi sẽ bảo trợ lý liên lạc với cô sau!"

Trong lòng Tô Tích Cầm đột nhiên dâng lên một tia hy vọng, giọng điệu nhẹ nhàng.

"Cám ơn anh, tôi xin chờ tin tốt.

"

Cúp điện thoại, Tô Tích Cầm vội vàng lấy bản thảo thiết kế của mình ra, xem xét lại một lần nữa.

Cô hy vọng bản thảo thiết kế sẽ lọt vào mắt đối phương.

Nhưng cô đợi thẳng đến chiều mà một cuộc điện thoại cũng không nhận được, không khỏi lo lắng, có lẽ đây là một loại từ chối, cô nghĩ liệu có nên gọi điện qua đó hỏi lại không.

Nhưng cô rất thông thạo môi trường công sở, các lãnh đạo doanh nghiệp lớn thường khó chịu nhất với những cuộc gọi thúc giục người khác liên tiếp, cho nên cô đè nén tâm trạng sốt ruột, kiên nhẫn chờ đợi.

Trước khi tan tầm, Trương Tịnh đi vào: "Chị Tô, bên phía Trác Thịnh vẫn chưa gặp mặt, vừa rồi em nghe được tin tức nhỏ, bên Trác Thịnh gần như đều gặp mặt với các công ty tuyển chọn khác, duy chỉ có chúng ta là còn chưa gặp mặt, chị xem có cần liên lạc với giám đốc Trác Thịnh không?"

Tô Tích Cầm đang cúi đầu nghiêm túc vẽ bản thảo, cũng không ngẩng đầu lên nói: "Tôi đã liên lạc rồi, đang chờ bọn họ thông báo.

"

"Ồ, vậy thì tốt rồi.

"

Đúng lúc này, tiếng giày cao gót từ cửa truyền vào, Trương Tịnh xoay người nhìn, chỉ thấy một nhà thiết kế khác trong công ty là Chu Ân Đình.

"Trương Tịnh, sàn trong văn phòng bị bẩn, đi lau sạch đi.

" Chu Ân Đình nói.

Trương Tịnh đối với Chu Ân Đình đã sớm không ưa gì, từ sau khi cô ta đến công ty, những việc đất bụi toàn bộ để cho cô ta một mình làm, khiến cô ta như người dọn vệ sinh, nhưng vì Chu Ân Đình là nhà thiết kế, cô ta dám giận chứ không dám nói.

Đang định cất bước thì Tô Tích Cầm đứng lên, mở miệng nói: "Trương Tịnh, giờ theo tôi ra ngoài.

"

Trương Tịnh là người thông minh, biết Tô Tích Cầm đang giúp cô ta, gật đầu: "Vâng, em đi chuẩn bị.

"

Dứt lời, cô ta cất bước đi về phía cửa, lúc đi ngang qua người Chu Ân Đình, vẻ mặt xin lỗi nói: "Thiết kế Chu, tôi phải làm việc trước rồi, cô bảo dì dọn dẹp quét dọn nhé.

"

Sau đó lướt qua cô ta, Chu Ân Đình tức giận nhìn lại Trương Tịnh, sau đó lại nhìn về phía Tô Tích Cầm.

"Tô Tích Cầm, cô có ý gì?"

"Trợ lý của tôi, tôi không thể sai được à?" Tô Tích Cầm đã thu dọn xong, cầm túi xách lên nhìn cô ta.

Chu Ân Đình tức giận thở phì phì, nhìn Tô Tích Cầm đi qua người cô ta, rồi mang dáng vẻ tủi thân chạy tới văn phòng Mạc Tây Cố.

* * *

Tô Tích Cầm và Trương Tịnh ra khỏi công ty, Tô Tích Cầm bảo Trương Tịnh về nhà, còn cô đi đón con trai.

Chỉ là cô vừa đón được con trai thì nhận được điện thoại của Quý Thanh Dương, bảo cô hiện giờ đến Vận Đường.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.