Ánh nắng mặt trời rực rỡ của tháng năm chiếu rọi lên thành phố A, sự ấp áp phủ lên trên cơ thể con người, có loại cảm giác thoải mái dễ chịu.
Hôm nay là buổi họp báo công bố sản phẩm mới của BTD, tất cả nhân viên của BTD đều tất bật chuẩn bị những khâu cuối cùng, không khí cực kỳ khẩn trương, chỉ có một người, núp ở trong góc mà không có ai chú ý, nhìn qua cửa sổ như có điều suy nghĩ.
Vì phối hợp với buổi họp báo ra mắt sản phẩm, hôm nay Tân Đồng cố ý mặc một đồ công sở màu đen, mái tóc dài được cột cao, xa xa từ phía sau nhìn lại, nhìn thế nào cũng thấy rất nghiêm túc, nhưng chỉ cần đứng ở dưới lầu BTD nhìn lên, sẽ phát hiện ra, lúc này vẻ mặt cô dường như là vừa lòng, mắt lúc đóng lúc mở, miễn cưỡng cầm một ly nước, hơi mím môi, áo sơ mi trắng lộ ra ngoài, nút áo chỉ đóng ở nút thứ ba, xương quai hàm đẹp đẽ lúc ẩn lúc hiện, không có một chút cứng nhắc, ngược lại lộ ra một chút hấp dẫn.
“Eileen!” Do-ra thở hổn hển từ bên kia chạy tới, vừa chạy vừa nhìntrái phải tìm kiếm, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, không biết là vội vàng hay khẩn trương “Eileen!” Rốt cuộc lúc cô định xoay người xuống lầu thì thấy Tân Đồng đứng trong góc “Thì ra cô ở đây, khiến tôi tìm khắp nơi” Cô đỡ hai đầu gối thở mạnh “Mọi người đã tới gần đủ roifom tổng giám đốc Lý đang tìm cô khắp nơi.”
Tân Đồng lười biếng xoay người “Hình như gần đây ngủ không đỏ giấc.” Nói xong cũng nhắm mắt lại.
“Không phải đâu, đây là lúc quan trọng, cô không thể đùa giỡn được, nhanh, xuống dưới cùng tôi.” Do-ra bước tới gần, kéo cánh tay Tân Đồng muốn đi xuống dưới.
“Đợi một lát!” Tân Đồng cố sức kéo tay mình ra, giống như chưa tỉnh ngủ dụi dụi mắt “Cô phải để tôi đưa nước tới, nếu không người ta nhìn thấy còn tưởng tôi tới đây làm cái gì.” Cầm ly nước quơ quơ trước mặt Do-ra.
“Tôi sắp vội muốn chết rồi! Sản phẩm ban đầu bị cắt mất một nửa, tất cả mọi người đều gấp gáp chuẩn bị, chỉ có cô ngày ngày lười biếng......” Do-ra cũng không muốn ép buộc, cô gần như rối loạn, đôi mắt đột nhiên lóe sáng “Lúc trước mỗi tối cô đều có chiến sự, không phải là có chứ? Mấy gói ô mai của tôi đều bị cô cướp mất, đến này không rõ tung tích ở đâu!” Nói xong không khỏi quan sát Tân Đồng tỉ mỉ từ trên xuống dưới.
“Đi thôi! Vừa rồi còn gấp gáp như lửa đốt, bây giờ lại rảnh rỗi để ý tới việc của tôi sao? Đi đi đi, nhanh đi xuống giúp đỡ, lát nữa tôi sẽ xuống ngay.” Khuôn mặt Tân Đồng ửng đỏ sau khi nghe những lời cô ấy nói, ánh mắt tràn đầy nghi ngờ, Trâu Thần không dùng biện pháp tránh thai nào, cô không khuyên được, tự nhắc mình phải đi mua thuốc tránh thai sau khi xong việc nhưng lại quên mất, xem như anh có lương tâm, thỉnh thoảng mang từ bệnh viện về cho cô hai hộp, nhưng mà bây giờ nghĩ lại, không phải thuốc kia có vấn đề gì chứ, thuốc gì mà mỏng......đôi mắt trợn to! Tên khốn này!
Mặc dù có chút không yên lòng, nhưng Tân Đồng vẫn biết phân rõ chuyện nặng nhẹ, trước tiên đặt chuyện riêng sang một bên, cô vội vàng quay về phòng làm việc khóa cửa lại, thừa dịp tất cả mọi người bận rộn dưới lầu, cô đứng trước máy vi tính của Lý Trung Khải, mọi ngày, ngoài Lý Trung Khải không ai có thể đụng vào cái máy tính này, tầng tầng mật mã cộng thêm tác phong làm việc nghiêm túc của anh ta, xem như ở chung phòng làm việc với anh ta, cô cũng không có cơ hội kiểm tra, nhưng mà, hôm nay là một ngày tốt, người cẩn thận đến mấy cũng sẽ có lúc sơ hở, nhìn ánh huỳnh quang lập lòe trên máy tính, cô móc ra một cái usb, ấn vào “My computer” mở file mà cô muốn tìm, mặc dù bình thường không thấy được, nhưng lúc anh ta gọi điện thoại thỉnh thoảng vẫn có thể nghe thấy anh ta nhắc tới, hơn nữa đối với sự hiểu biết anh ta của cô, file vẫn bị cô chậm rãi tìm thấy và lưu vào usb.
Mặc dù BTD có thể phát triển trong một thời gian ngắn như vậy, ngoại trừ dựa vào sự cố gắng của bản thân Lý Trung Khải cùng với sự chống đỡ của Tống Thị, chủ yếu vẫn là những thủ đoạn mà Lý Trung Khải không muốn người khác biết, mà lúc này cô lưu lại chính là những chứng cứ của những thủ đoạn kia, mặc dù chỉ là tảng băng ngầm, nhưng một khi được công bố, không chỉ có danh dự của BTD bị ảnh hưởng, chủ yếu nhất là rất có thể hoàn toàn kết thúc sự nghiệp thiết kế của Lý Trung Khải.
Nhìn thấy từng tổ từng tổ những thủ đoạn để công ty thiết kế được nổi tiếng, ánh mắt cô càng ngày càng trở nên lạnh, bao nhiêu công ty chuẩn bị công bố sản phẩm mới lại bị thất bại trong gang tấc, bao nhiêu nhân viên thiết kế bởi vì hoài nghi tiết lộ thiết kế mà bị đuổi việc ......Chỗ này đều có ghi chép đầy đủ, thậm chí còn ghi rõ cặn kẽ thân phận cùng bối cảnh của những người kia, cô khẽ run người, vốn dĩ cho rằng chỉ cần tìm được “tay súng” mà Lý Trung Khải sử dụng, giống như anh ta đối xử với cô như lúc ban đầu, không có ai dám dùng, bị buộc phải cách xa thiết kế là được rồi, nhưng lúc này nhìn những chứng cứ này, cô lại đột nhiên hoảng sợ! Cầm usb đã lưu lại hết tài liệu, cô chỉ cảm thấy tay mình như đang cầm một củ khoai nóng......
“Sao vậy? Sắc mặt không tốt chút nào?” Lý Trung Khải lo lắng đụng Tân Đồng đang thất thần, lúc này bọn họ đang ngồi trong buổi họp báo ra mắt sản phẩm, mặc dù anh ta có thể trấn định trả lời các câu hỏi của nhà báo, nhưng phóng viên làm sao có thể bỏ qua Tân Đồng đang ngồi cạnh anh ta chứ
“Xin hỏi cô Tân Đồng, cô có phải là người mà tổng giám đốc Lý nghi ngờ đã sao chép thiết kế của người khác không?” Một nhà báo đeo mắt kính chuyển sự chú ý từ Lý Trung Khải sang Tân Đồng.
“Xin hỏi cô Tân Đồng, cô có phải là người mà nhà thiết kế nổi tiếng Rams công khai bày tỏ tán thưởng mộ không?”
“Xin hỏi cô Tân Đồng, tại sao lúc đầu cô lại rời khỏi BTD, sau đó lại quay lại?”
... .....
Vô số câu hỏi cùng ánh đè flash xông thẳng về phía Tân Đồng.
Quay đầu thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Tân Đồng đã trắng bệch, Lý Trung Khải lập tức trả lời “Caâc bạn phóng viên, hy vọng mọi người chú ý một chút, bây giờ là buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của công ty BTD, xin các bạn hãy tập trung sự chú ý vào sản phẩm mới của công ty, điểm nhấn của sản phẩm là......” Anh ta tức thời kéo quay trở lại chủ đề chính, cũng may những phóng viên kia không phải là không biết nhìn sắc mặt người khác, lập tức đưa ánh mắt quay lại sản phẩm mới của BTD.
“Tiểu Đồng, em làm sao vậy?” Thừa dịp ánh mắt của mọi người bị nhân viên thiết kế thu hút sự chú ý, Lý Trung Khải lo lắng đẩy ly nước trên bàn tới trước mặt Tân Đồng “Sáng nay vẫn còn tốt, sao chỉ một lúc không thấy em bộ dáng liền trở thành mất hồn mất vía thế này?”
“Đàn anh” Tân Đồng cúi đầu, giọng nói hơi run rẩy “Đối với anh mà nói công thành danh tại có quan trọng như vậy không?” Cô ngừng “Dù là dùng hết tất cả mọi thủ đoạn?” Cô chậm rãi ngẩng đầu, trong ánh mắt tràn đầy thất vọng cùng tức giận “Dù là đem tất cả mọi người đẩy vào trong vực sâu tràn đầy tuyệt vọng?” Tất cả tình cảm bị một loại sợ hãi cũng hận thù thay thế.
Anh ta sửng sốt một chút, nhưng không quá lâu, giống như trong lòng đã sớm có dự cảm “Em phát hiện ra rồi sao?” Anh ta mím môi hít sâu một hơi “Cảm ơn em còn có thể để anh ở BTD đến ngày hôm nay, đối với chuyện lúc trước anh rất hổ thẹn, nhưng chưa bao giờ hối hận, nếu như anh không dùng thủ đoạn, thì người bị đẩy xuống vực sâu tuyệt vọng chính là anh, ở trong xã hội này, em không hại người, không nhất định sẽ không có người hại em, đây là một vòng luẩn quẩn, nếu như anh chưa từng dùng thủ đoạn, chỉ sợ sẽ không có ngày hôm nay. Cảm ơn em tiểu Đồng, tối thiểu còn cho anh cảm thấy lần đặt cược cuối cùng này là đánh giá.”
“Anh đều biết hết? Chỉ đang đánh cuộc sự nhẹ dạ của em?” Cô hốt hoảng, cảm xúc trong đôi mắt là hoàn toàn đổ vỡ.
“Tổng giám đốc Lý, sản phẩm mới của công ty anh lần này thành công thế này, không biết là kiểu vẽ của ai?” Một nhà báo đặt câu hỏi cắt ngang cuộc nói chuyện của Lý Trung Khải và Tân Đồng “Hoàn toàn làm cho người ta có cảm giác mới mẻ, chẳng lẽ là nhà thiết kế mới sao?”
“Hơn nữa sản phẩm mới này, hoàn toàn đột phá phương thức truyền thống, có phải điều này cũng biểu lộ sau này BTD sẽ thay đổi phương thức?”
Nhìn sự nhiệt tình của các nhà báo ở phía dưới, Lý Trung Khải cùng Tân Đồng cũng biết, sản phẩm mới của bọn họ đã thành công, chỉ là, trong đáy lòng, tâm tư của hai người bọn họ một trời một vực.
Trong không khí náo nhiệt, đột nhiên truyền tới tiếng tranh chấp, cũng hấp dẫn không ít nhà báo.
“Anh khỏe chứ, Lý Trung Khải” Dưới một đám hộ vệ, một người đàn ông nghiêm cẩn đi tới phía trước “Chúng tôi ở chi cục quyền sở hữu tài sản, sản phẩm mới của quý công ty bị tố cáo xâm phạm bản quyền, chúng tôi muốn mời anh tới phối hợp điều tra.”
Một mảnh xôn xao......
Chúng quanh xao động bất an lại càng làm cho Lý Trung Khải trấn tĩnh, anh ta chậm rãi từ trên ghế đứng dậy, mỉm cười lạnh nhạt nói “Tôi nhất định tích cực phối hợp.” Nhưng khi anh ta đi qua chỗ Tân Đồng đang cúi đầu không nhịn được dừng bước “Cảm ơn em, còn có thật sự hận em, tại sao vào thời điểm anh cảm thấy đáng giá lại làm tổn thương anh......” Anh ta hơi lắc đầu, ánh mắt dừng lại trên người cô, lưu luyến rồi lại bi thương “Thôi, hy vọng anh có thể uống rượu mừng của hai người.”
Khi màn đêm buông xuống, Tân Đồng cảm thấy trống rỗng trong lòng, bàn tay nhẹ nhàng ấn chuột, trên màn hình máy vi tính hiện lên chữ “Đang định dạng”, thôi, để tất cả chấm dứt đi, mặc dù không hạnh phúc, nhưng cũng yên tâm......
“Vợ yêu.” Gọng nói cưng chiều từ phía sau vang tới, sự ấm áp bao quanh cơ thể cô “Đang làm gì đó?” Trìu mến khẽ chạm vào khuôn mặt ửng hồng của cô “Em nên nghỉ ngơi cho tốt, còn lại để anh xử lý.”
“Có đặc quyền thật là tốt, mới mấy ngày mà đã làm xong chuyện, hai anh em các anh làm việc khiến người ta cảm thấy yên tâm.” Giọng nói không rõ, nhưng lại có chút tức giận.
“Sao vậy? Không bỏ được sao?” Trâu Thần không để ý, cười ha hả lại hôn hai cái “Cái này không phải nhờ có em đưa tài liệu thiết kế cùng kết cấu sản phẩm cho sao? Ban đầu anh chỉ muốn, đời này đắc tội tới anh cũng không thể đắc tội với em, cô nhóc nhà anh mà làm ầm lên thật sự sẽ làm cho người ta đổ mồ hôi lạnh.”
“Biết sợ sao?” Đôi mắt to không di chuyển, cô nhìn anh “Bây giờ hối hận vẫn còn kịp!”
“Làm sao anh có thể hối hận chứ! Anh vui mừng còn không kịp! Con đường theo đuổi vợ của anh thật dài! Chỉ là, khi nào thì em mới có thể chân chính gả cho anh?” Bàn tay vô ý sờ trên bụng cô, làn da ấm áp không ngừng di chuyển.
“Trâu Thần! Anh nói tỉ mỉ những việc mà anh làm trong thời gian gần đây cho em nghe một chút!” Cô đẩy tay anh ra “Nếu như không biết phải nói gì, em có thể gợi ý cho anh, ví dụ như vết thương phải băng bó trên người anh, hay trong thời gian này tùy hứng muốn làm gì thì làm!”
“Thứ nhất anh nhận sai!” anh nở nụ cười tà mị ôm cô vào lòng “Thứ hai, trước hết xin vợ hãy giải thích rõ cho anh biết, cái gì gọi là tùy hứng muốn làm gì thì làm? Anh đã từng làm nhiều cuộc phẫu thuật, vẫn luôn có thái độ nghiêm túc, rại sao lại tùy hứng chứ? Lại càng không biết cái gì gọi là muốn làm gì thì làm.”
“Trâu Thần! Anh đừng giả bộ vô tội với em!”