*Chương có nội dung hình ảnh
"Mẹ Tiểu Bảo bớt giận, nhất định là do hai đứa ham chơi nên mới xảy ra như vậy. Hay là Tiều Bảo và UU bắt tay hoà giải được không?"
"Cái gì mà bắt tay hoà giải. Đây là nhà trẻ quốc tế vậy mà lại dung túng cho một đứa bé hành hung người khác sao?"
"Hành hung người khác? Con trai cô làm sai trước nên mới bị đánh đấy" UU ngẩng đầu nhìn cô ta, ánh mắt không chút sợ sệt.
Mẹ Tiểu Bảo tức giận đến đỏ cả mặt. Trước giờ luôn là người khác nhìn sắc mặt cô ta mà cư xử, bây giờ lại bị một đứa nhóc miệng còn hôi sữa cãi lại.
"Mày..."
"Vị phụ huynh này xin hãy bình tĩnh lại. Chuyện này nhà trẻ nhất định sẽ cho cô một câu trả lời công băng"
Hiệu trưởng hay tin cũng vội vàng đi xuống đây. Thấy mẹ Tiểu Bảo đã bị UU làm cho tức giận thì lập tức bước vào.
Thấy là hiệu trưởng, mẹ Tiểu Bảo càng được thể kiêu ngạo hơn. Cô ta còn đang nghĩ nhà trẻ này không biết nhìn người nhưng xem ra cũng không tệ, hiệu trưởng còn không phải nể mặt cô ta mà xuống tận đây sao?
"Chuyện này muốn cho qua cũng được thôi, chỉ cần con bé kia và ba mẹ nó đến cúi đầu xin lỗi con trai tôi là được." cô ta vắt chéo chân, dựa người ra sau nhếch môi cười.
Hiệu trưởng nhíu mày, thực hư đều đã nằm trong máy tính của ông ta. Ut có sai thật hay không còn chưa rõ vậy mà đã bắt cả con bé lẫn ba mẹ cúi đầu xin lỗi trước một đứa trẻ con, đúng là quá xem thường người khác.
"Đây là cách hoà giải duy nhất rồi, nếu không tôi sẽ hiện lên toà. Đến lúc đó, không chỉ nó mà tất cả các người cũng sẽ bị liên quan."
"Cô nói... kiện ai?"
Giọng nói nhàn nhạt vang lên, Lăng Mặc mặc bộ vest đen đi vào. Khí chất hơn người của anh khiến hiệu trưởng lập tức nhìn ra con người này tuyệt không thể chọc đến.
Lăng Mặc đi đến chỗ UU, xác nhận con gái không có chuyện gì mới thằng người ngâng cao đầu nhìn mọi người một lượt.
"Vừa nãy cô nói muốn kiện ai?" ánh mắt anh lạnh lẽo nhìn người phụ nữ trước mặt.
"Con gái anh đánh người lại không chịu xin lỗi, tôi kiện thì đã làm sao..."
Khí thế trên người đàn ông này quá lớn, mẹ Tiểu Bảo cũng có chút dè dặt nhưng nghĩ đến gia thế nhà mình cũng không phải nhỏ liền hất mặt nói.
"Con đánh người sao?" anh quay sang hỏi con gái.
UU không hề do dự gật đầu thừa nhận.
"Thấy chưa, con gái anh cũng đã thừa nhận đã đánh con trai tôi." Mẹ Tiểu Bảo lớn tiếng nói.
"Lý do?" Lăng Mặc không để ý tới cô ta tiếp tục hỏi.
"Cậu ta muốn thơm con."
Cả căn phòng bỗng chốc im lặng đến đáng sợ. Lăng Mặc từ từ quay lại nhìn Tiểu Bảo, lại nhìn lên mẹ của thằng nhóc, hồi lâu mới mở miệng, giọng nói lạnh lẽo đến đáng sợ.
"Thằng bé đó đáng bị đánh."
"Không có bằng chứng thì muốn nói sao chẳng được. Chắc chắn là con bé đang nói dối" mẹ Tiểu Bảo bị giọng nói của Lăng Mặc làm cho sợ hãi lùi lại một bước nhưng vẫn không chịu nhượng bộ.
Hiệu trưởng nghe vậy lập tức lấy máy tính ra, ấn chuột vài cái rồi quay máy tính lại cho mọi người cùng xem. Trong màn hình là cảnh Tiểu Bảo đang cố gắng thơm UU nhưng bị đẩy ra, sau đó mới bị bé con đánh cho sưng đầu.
"Toàn bộ nhà trẻ đều có camera giám sát. Nếu cô cần bằng chứng thì chúng tôi luôn luôn CÓ."
Mẹ Tiêu Bảo cúi đầu cắn mạnh môi dưới. Chất lượng âm thanh hình ảnh tốt như vậy, cô ta muôn phản bác lại cũng không thể. Mặc dù vậy cô ta vẫn cảm thấy không cam lòng, ở đây nhiều người nhìn vào, nếu cô ta nhận sai chẳng phải sẽ mất mặt lắm sao?
"Được con trai tôi nhìn trúng chính là phúc phận của nó. Không cho thơm thì thôi, sao lại đánh thăng bé ra nông nỗi này."
"Con trai cô đến xách giày cho UU cũng không xứng."
Tiêu chuẩn của anh không cao, chỉ cần hơn anh là được. Lăng Mặc nói xong liền dắt tay con gải quay người chuẩn bị rời đi.
"Hừ... còn nhỏ đã bạo lực như vậy, đúng là có mẹ sinh mà không có mẹ dạy." cô ta mỉa mai nhìn UU.
"Mẹ Tiểu Bảo, xin đừng làm to chuyện nữa." cô giáo nói.
UU bỏng nắm chặt lấy tay anh, câu nói này đã chính thức làm tổn thương bé con. Papa nói nó có mẹ, nhưng suốt mấy năm qua mẹ chưa từng xuất hiện trước mặt nó, chưa từng bên cạnh nó một ngày nào, sao có thể dạy nó được.
Lăng Mặc vốn định cho qua chuyện này. Dù sao thơm cũng chưa thơm được, còn bị đánh sưng đầu, thằng bé đó cũng coi như đã được một bài học nhớ đời. Nhưng đáng tiếc mẹ của nó thì không dễ dàng bỏ qua được. Nói tới ai thì không nói lại nói tới Thâm Ninh, phải biết cô và UU chính là nghịch lân trong lòng anh.