"Về chuyện của anh trai em, không tin được anh ấy lại là gay. Em cứ cảm thấy trong chuyện này có vấn đề."
"Có vấn đề gì chứ. Con trai họ cứ nghĩ họ thẳng cho đến khi tìm được người đàn ông của đời mình. Anh vợ chính là trường hợp như vậy." Lăng Mặc cười nói. Làm sao anh có thể nói với cô chính anh là người nghĩ ra cách này để cắt mọi đường theo đuổi của Lăng Y. Ngay cả đi bar gay cũng là do anh đề xuất ý kiến.
"Anh cũng vậy sao?" Thẩm Ninh nghi ngờ nhìn anh từ đầu đến chân.
"Anh là trai thẳng 100%, em dùng anh lâu như vậy mà còn nghi ngờ anh sao."
"Khụ, nói chung em vẫn không tin được. Hay là anh đến bar gay quan sát anh ấy hộ em."
"Sao lại là anh?" Lăng Mặc nhíu mày nói. Lăng gia chỉ cần có Lăng Thiên gay là đủ rồi.
"Anh không biết bar gay không cho nữ vào sao. Ngoài anh ra thì còn ai nữa."
Lăng Mặc nhướng mày, không cho nữ vào thì anh cũng sẽ không vào đó đâu. Hơn nữa trong lòng anh cũng đã nghĩ đến một người sẽ làm việc này rồi.
Một ngày làm việc mệt mỏi, vừa tắm xong, Lâm Triết đã nhận được điện thoại của Lăng Mặc. Nghe đến nhiệm vụ anh giao cho, anh ta chỉ muốn giới ngón giữa lên chửi bậy một tiếng. Bạn bè giúp đỡ nhau chỉ là chuyện phù du, hại nhau mới là chân ái.
"Cậu có suy nghĩ cho tương lai của tôi không vậy. Nhỡ Diệp Tử mà biết thì nửa đời sau tôi biết sống với ai?" Lâm Triết tức giận nói.
"Cậu trước giờ sống một mình có sao đâu, nhìn Diệp Tử có vẻ cũng không thích cậu lắm. Biết đâu đến đấy rồi, cậu lại phát hiện ra khuynh hướng tình dục của bản thân. Mau chóng thay đồ đến bar gay đi, có kết quả phải báo cho tôi đầu tiên đấy." Lăng Mặc nói xong liền tắt máy, cũng không để cho Lâm Triết có cơ hội phản bác lại.
"Lăng Mặc chết tiệt, cậu cho tôi lý do để tiếp tục làm bạn với cậu đi." Lâm Triết gào lên.
Mặc dù trong lòng bất bình đến muốn đánh người nhưng vẫn phải ngoan ngoãn thay đồ đến bar gay. Chắc chắn kiếp trước anh ta nợ nần Lăng Mặc nên kiếp này mới phải làm bạn với ác ma.
1
.
Bar gay trong thành phố không có nhiều nhưng đặc biệt đông người đến. Vậy mới nói đàn ông thích nhau chỉ là chuyện bình thường, tìm được chân ái cuộc đời mới là quan trọng. Lâm Triết đeo khẩu trang đội mũ, dáng vẻ y như một tên trộm nghiệp dư. Vừa thấy Lệ Tử Ngôn xuất hiện, anh ta liền trợ mắt há miệng ngạc nhiên. Lăng Y cũng đã không bám theo rồi mà Lệ Tử Ngôn vẫn còn chăm chỉ đến đây, chẳng lẽ thật sự là gay? Lăng Mặc chỉ là vô tình gợi ý mà giúp anh ta phát hiện ra khuynh hướng tình dục của bản thân?
Lệ Tử Ngôn như bình thường, vào trong liền gọi một ly rượu sau đó sẽ ngồi đấy cho đến 1, 2 giờ sáng thì về. Lúc này một bóng người đi đến quầy, gọi ly rượu giống của anh ta.
"Bé con này nhìn thật ngon, đêm nay có muốn đi chơi cùng anh không?" lúc sau một người đàn ông cao lớn đi đến ve vãn, cười đến nham hiểm.
Lệ Tủ Ngôn vắt chéo chân nhíu mày uống rượu, người này chính là người lần trước đến xin việc ở Lệ thị, cũng là người anh ta từng ra tay giúp một lần. Biết rõ đến đây sẽ không tránh khỏi mấy chuyện tán tỉnh ghê tởm này nhưng vẫn cố chấp đến. Chẳng lẽ cho rằng lúc nào cũng sẽ xuất hiện người đến giúp hay sao.
"Xin lỗi, tôi có hẹn rồi." Mặc Thuần nhàn nhạt từ chối.
"Có hẹn? Tôi quan sát từ nãy giờ, em đợi ở đây một mình, làm gì có ai đến. Đừng sợ, chúng ta vui vẻ một chút thôi." người đàn ông cao lớn bắt đầu động tay động chân, ánh mắt hiện lên tia dục vọng.
"Đừng có chạm vào tôi."
"Ngoan ngoãn thì sẽ tốt hơn đấy."
Hai người bắt đầu giằng co nhau, những người khác lại chỉ đứng đó xem kịch, đối với bọn họ chuyện như thế này ngày nào cũng xảy ra ở đây. Thậm chí có người còn bỏ thuốc để mang người mình muốn đi khách sạn. Đằng sau quán bar này chính là một dãy khách sạn làm ăn rất được.
Người đàn ông cao lớn tức giận, đẩy Mặc Thuần xuống bàn. Anh ta gạt mạnh những thứ vướng víu trên bàn xuống đất, vừa hay làm rượu bắn lên giày của Lệ Tử Ngôn.
"Hôm nay tao chơi mày ở đây luôn." tên đó cười lớn, đưa tay xé rách chiếc áo mỏng manh trên người Mặc Thuần.
Tiếng bàn tán cười nhạo của mọi người lập tức vang lên. Mặc Thuần liều mạng muốn thoát ra nhưng không thể làm gì được. Anh ta nhắm chặt mắt, không muốn nhìn thấy cảnh tiếp theo xảy ra.
Choang. Lệ Tử Ngôn ném chai rượu vỡ trong tay xuống đất, ánh mắt sắc bén nhìn người trước mặt. Máu từ trên đầu tên to con chảy xuống, hắn ta hét lớn giận giữ, vung nắm đấm về phía Lệ Tử Ngôn. Anh ta nhẹ nhàng tránh được, còn bắt lấy tay tên đó bẻ ngược ra sau.
"Mẹ kiếp... mau thả tạo ra...đau quá..." tên to con đau đớn hét lên.