Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây

Chương 784




CHƯƠNG 784

Âm thanh khá lớn, khiến Chu Nhã Khiết giật nảy mình. Cô ta muốn hỏi có chuyện gì nhưng thấy vẻ mặt của Lục Nghiên Tịch không tốt nên dứt khoát chọn cách im miệng.

Lúc sáng Lục Nghiên Tịch đã làm xong hết mọi chuyện cần làm rồi, ăn xong bữa tối về nhà liền thấy một tin.

Đối tác đó đã hợp tác với Hoắc Thị… Rơi vào tay nhà họ Hoắc, Lục Nghiên Tịch cũng cảm thấy tốt hơn. Cô cầm xấp tài liệu chất chồng trên bàn, cầm lên đi tới máy hủy tài liệu, mở tài liệu ra, bỏ một tờ vào, tiếp đến bỏ thêm tờ khác. Sau đó cô phát hiện có gì đó bất ổn.

Tài liệu này không phải phần sáng nay cô làm. Trang một và trang hai thì đúng, nhưng tới phía sau thì lộn xộn cả lên, trông cứ như kịch bản bị người ta xáo trộn, trước sau không khớp.

Ai… Ai đã động vào bản dự án của cô?

Cô đứng trước máy hủy tài liệu, trong đầu suy nghĩ, từ khi sửa xong thì cô chỉ đối mặt với hai người, dì Lý và Tư Bác Văn.

Dì Lý thì có lẽ không làm rồi, vậy chỉ còn Tư Bác Văn thôi.

Ở trong một phòng, cũng chỉ có anh là có cơ hội nhất.

Trong đầu của Lục Nghiên Tịch đã hiện ra quá trình gây án của anh. Đợi buổi chiều khi đi làm, cô trực tiếp đi theo Tư Bác Văn vào văn phòng.

“Anh cố tình có đúng không? Cố tình huỷ dự án hợp tác lần này!” Lục Nghiên Tịch lên tiếng chất vấn, hai mắt nhìn chằm chằm Tư Bác Văn, sợ bỏ lỡ ánh mắt trốn tránh của anh.

Tư Bác Văn thoải mái mặc cho Lục Nghiên Tịch dò xét, đồng thời anh cũng không phủ nhận: “Ừ, bớt đơn hàng này, cô đoán xem Lục Thị sẽ thế nào? Còn nữa, chắc cô cũng chẳng để ý hôm qua Vu Diễm My ở trong biệt thự phải không?”

Câu nói này như nhắc nhở Lục Nghiên Tịch. Hôm qua lúc cô trở về ăn cơm cũng làm việc trong phòng, hình như có loáng thoáng nghe thấy giọng nói của cô ta. Nhưng tại sao Vu Diễm My phải làm vậy? Cô ta là người của nhà họ Lục, làm vậy thì có ích lợi gì cho cô ta?

Chẳng mấy chốc, Lục Nghiên Tịch đã biết nguyên nhân.

Chu Nhã Khiết gõ cửa đi vào: “Tổng giám đốc Tư, công ty tổ chức một cuộc họp hội đồng quản trị tạm thời, yêu cầu Lục Nghiên Tịch cùng tham gia.”

Chu Nhã Khiết vừa dứt lời đã lập tức đi ra ngoài.

Ban quản trị gọi cô, chuyện này là sao? Lục Nghiên Tịch cảm thấy khó hiểu vô cùng.

Cô đành tạm thời gác chuyện này sang một bên, đi tới phòng họp.

Hai mươi mấy thành viên hội đồng quản trị đang ngồi nghiêm chỉnh.

Vị trí của Lục Nghiên Tịch là ở bên cạnh Tư Bác Văn.

Đợi khi anh ngồi xuống, lần này Vương Chấn, người đứng ra tổ chức cuộc họp lên tiếng: “Tổng giám đốc Tư, tại sao lại đột nhiên dừng hợp tác với Lý Thị? Chúng tôi muốn nghe giải thích. Dù gì tất cả sản nghiệp của Lý Thị cũng đều không hợp tác với chúng ta, tạo tổn thất không ít cho các thành viên hội đồng quản trị chúng tôi.”

“Đúng đó. Lý Thị là nhà đầu tư lớn, đột nhiên phân rõ giới hạn như vậy, nguyên nhân là gì?” Có người hùa theo.

Bỗng chốc, càng có nhiều người chất vấn.

Xem ra, cuộc họp lần này là vì lợi ích của họ bị tổn thất. Thật đúng là chuyện bé xé ra to.

Mở công ty, sao có thể cứ có lợi nhuận mà không gặp khó khăn chứ? Lục Nghiên Tịch tỏ ra bất đắc dĩ, ngồi thấp xuống để làm giảm sự tồn tại của mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.