Bá Khí

Chương 504: Phong Vân Vô Ngân giết thần! Điểm số tăng vọt!




- Ha ha ha! Dễ như vậy đã có được 3 điểm! Những con quái thú này đúng là sinh vật ảo, sau khi giết chết thi thể cũng không còn, trực tiếp tan biến mất.

Gã thần cấp đó vô cùng đắc ý nói.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Bỗng nhiên, mặt đất rung chuyển, tiếp đó:

- Phì phì phì!

Từng con quái thú hình giun đất trực tiếp đội đất chui lên, tấn công võ giả.

- A!!!!

Có gã đế cấp võ giả tu vi không cao lắm trong nháy mắt liền bị quái thú giết chết.

Còn chuẩn thần và thần cấp liền đại khai sát giới, thi triển sát chiêu tuyệt kỹ, tiêu diệt đám quái thú này.

Số liệu trên đỉnh đầu võ giả không ngừng thay đổi.

Ở trong một khu rừng rậm!

- Gừ!!!

Một con mãnh hổ toàn thân ngũ sắc, thân thể to lớn, tỏa ra đế cấp khí tức ngăn trước mặt Phong Vân Vô Ngân, Tử Viêm viện trưởng và âm ảnh sinh vật kia.

- Ầm!

Mãnh hổ bỗng nhiên vồ về phía đám người Phong Vân Vô Ngân.

- Ồ? Đây là sinh vật ảo sao?

Phong Vân Vô Ngân hấp thu Thần Lực Chùy vào cơ thể, 11000 long thần lực nhập thể, giống như có thần trợ giúp, bốn phương mây gió cuồn cuộn nổi lên, hắn bắt lấy con mãnh hổ đó, xé xác ra.

- 2 điểm, xếp hạng 7098.

Số liệu đó xuất hiện trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân.

- Ồ? Ta đoạt được 2 điểm. Ồ, nhưng xếp hạng thấp quá... đi! Viện trưởng đại nhân, quy tắc trò chơi rất đơn giản, chúng ta mau đi giết sinh vật ảo thôi.

Phong Vân Vô Ngân vô cùng phấn chấn, trực tiếp bước nhanh lên.

- Ừ!

Tử Viêm viện trưởng và âm ảnh sinh vật cũng theo sát phía sau.

- Gừ! Gừ! Gừ!

Đột nhiên, từ trong rừng rậm, tiếng hổ gầm không ngừng vang lên, vô số mãnh hổ cũng không biết từ đâu chui ra, bao vây chặt lấy đám người Phong Vân Vô Ngân.

- Ha ha.... đến đúng lúc lắm!

Tử Viêm không hề kinh hãi, còn cười vui mừng, toàn thân thần mang lóe sáng, từng đạo tử sắc quang mang trong nháy mắt liền bắn ra.

Mỗi đạo tử sắc quang mang đều ẩn chứa thần đạo, mang theo thời gian pháp tắc, không gian pháp tắc cường hãn bắn ra.

- Phụp! Phụp! Phụp!

Trong nháy mắt, mấy trăm con mãnh hổ đã bỏ mạng. Bị Tử Viêm viện trưởng một chiêu giết chết.

Trên đỉnh đầu Tử Viêm cũng hiện ra dãy số...

- 780 điểm, xếp hạng 1087!

- Ồ?

Phong Vân Vô Ngân nhìn 2 điểm ít ỏi trên đỉnh đầu mình, không khỏi ngây người, lẩm bẩm:

- Viện trưởng đại nhân, ngươi thật là trâu vật, vừa ra tay đã giết chết một đám, đoạt được không ít điểm số, xếp hạng cũng rất cao...

Nào ngờ, lời vừa dứt, số liệu của Tử Viêm viện trưởng lập tức thay đổi...

- 780 điểm, xếp hạng 1892.

- 780 điểm, xếp hạng 2094.

- 780 điểm, xếp hạng 2509.

.........

- Trời ơi! Vô Ngân, xếp hạng của ta đang tụt thê thảm! Nhất định là các võ giả khác đang điên cuồng giết sinh vật ảo, không ngừng vượt ta. Thật là quyết liệt! Cạnh tranh như thế này thật là quyết liệt!

Tử Viêm viện trưởng kinh hoang kêu lên.

Cuộc thi cuối cùng trên vị diện này đã mở màn!

Đúng như quy tắc do phân phân ảnh kia đã tuyên bố, cuộc thi này quả thực là một cuộc giết chóc!

- Rầm!!!!

Phong Vân Vô Ngân tung ra một chiêu Chân Long Sám Hối quyền, hàng vạn đạo chân long khí kình bắn ra, phát ra những thanh âm lầm rầm như tiếng sám hối, đánh nát vụn một đám sinh vật ảo giống như một loại côn trùng màu xanh vừa từ trong rừng chui ra, khiến cho điểm số trên đỉnh đầu hắn cũng có sự thay đổi…

1202 điểm, xếp hạng 3498

Tử Viêm viện trưởng và âm ảnh sinh vật cũng đã giết không ít sinh vật ảo, đoạt được hàng ngàn điểm. Ở trong khu rừng rậm này, những con sinh vật xuất hiện nhìn thanh thế thì vô cùng đáng sợ, nhưng thực ra thực lực lại vô cùng rác rưởi, hầu như đều ở mức độ đế cấp 2, 3 kiếp, trong mắt của Tử Viêm và Phong Vân Vô Ngân chẳng khác gì sâu kiến, giơ tay lên là có thể giết được cả đám, vô cùng dễ dàng. Tuy nhiên, điểm số đạt được cũng vô cùng ít ỏi.

- Viện trưởng đại nhân, chúng ta phải rời khỏi khu rừng này, đi săn những sinh vật cao cấp hơn ở những khu vực khác, đoạt được nhiều điểm hơn. Cứ ở trong khu rừng này, e rằng thứ hạng sẽ vĩnh viễn không thể nào chen vào top 500 được.

Phong Vân Vô Ngân lớn tiếng nói, tung mình lên bay ra khỏi khu rừng.

Phong Vân Vô Ngân nhục thể lực lượng thi triển hết ra, cả người giống như một con yêu thú hình người, những nơi đi qua nhục thân húc mạnh, vô số cây đại thụ bị húc nát vụn, lỗ chân lông trên cơ thể hắn còn phát ra những thanh âm như tiếng rồng gầm lên.

- Vô Ngân quả nhiên thiên phú trác tuyệt, nhục thể cường đại chỉ còn kém thần thể mà thôi. Chúng ta đi!

Tử Viêm và âm ảnh sinh vật đưa mắt nhìn nhau rồi cùng bay theo sau Phong Vân Vô Ngân.

Trên đường đi, không ngừng có các loại chim muông dã thú, côn trùng sâu bọ bị bọn chúng giết chết, điểm số cũng không ngừng tăng lên, nhưng số điểm như vậy chỉ như muối bỏ bể, thứ hạng của ba người vẫn không hề tăng lên mà còn tiếp tục giảm đi, tụt ra ngoài top 5000.

Tình hình vô cùng khẩn cấp.

- Gừ!

Khi ba người sắp rời khỏi khu rừng, bỗng nhiên bên ngoài khu rừng vang lên một tiếng gầm khủng khiếp. Thanh âm đó giống như có thể chấn nát hàng rào không gian! Hiển nhiên là có sinh vật vô cùng nguy hiểm gì đó đang hoành hành ở ngoài khu rừng.

Tiếp đó là tiếng kêu đau khổ tuyệt vọng của con người:

- A!!!! A!!!!

- Viện trưởng đại nhân, phía trước hình như có con mồi lớn.

Tốc độ di chuyển của Phong Vân Vô Ngân lập tức giảm xuống, ánh mắt lộ ra vẻ suy tư.

- Vô Ngân, ta dùng thần thức tra xét thì phát hiện ra, phía trước có một con thần cấp yêu thú, khí tức tựa hồ chỉ kém ta một chút, vô số chuẩn thần và đế cấp võ giả đều đã bị chết trong tay con thần cấp yêu thú đó.

Tử Viêm dùng thần thức điều tra rõ tình hình hiện tại.

Ngưng một lát, Tử Viêm tiếp tục nói:

- Vô Ngân, chúng ta xông ra, giết chết thần cấp sinh vật sẽ đoạt được số điểm rất hậu hĩnh.

- Đợi đã!

Phong Vân Vô Ngân vội vàng ngăn lại, trong lòng tựa hồ đã có ý tưởng gì đó, thấp giọng nói:

- Viện trưởng đại nhân, trên đầu ta có Khí Vận Chi Hỏa của học phủ, ngươi là viện trưởng của học phủ, có lẽ lúc nào cũng có thể cảm nhận được vị trí của ta đúng không?

- À... đúng. Vô Ngân, đúng là như vậy. Nếu không có gì bất thường thì trong phạm vi vạn dặm, ta có thể cảm nhận được vị trí chính xác của ngươi.

Tử Viêm viện trưởng đáp.

- Được!

Phong Vân Vô Ngân đã có chủ ý:

- Viện trưởng đại nhân, ngươi và âm ảnh sinh vật lặng lẽ ẩn ngoài bìa rừng này, ta một mình đi ra. Bây giờ, vị diện này vô cùng nguy hiểm, ta địch khó phân biệt nổi, ta đi trước dò đường, nếu gặp nguy hiểm các ngươi đột ngột xông ra, có thể đạt được hiệu quả bất ngờ. Nếu chúng ta cùng xông ra, gặp phải bẫy mai phục, không có đường lui. Yên tâm, chúng ta phối hợp ăn ý, trong vòng ba ngày mọi người phân phối hợp lý điểm số, chắc chắn sẽ đạt được kết quả không tồi!

- Ồ?

Tử Viêm và âm ảnh sinh vật cùng khẽ sững người, rồi Tử Viêm cười nói:

- Vô Ngân, ngươi quả nhiên suy nghĩ sâu xa. Được! Ta và Bàng Giải nấp ở trong này, sẵn sàng xông ra. Ngươi một mình đi ra, phải hết sức cẩn thận, ta sẽ luôn cảm ứng vị trí của ngươi.

- Được!

Phong Vân Vô Ngân gật đầu, đồng thời, theo tiềm thức nhìn về phía âm ảnh sinh vật kia, chậc chậc nói:

- Bàng Giải, đúng là một cái tên rất có cá tính....

- Hả...

Âm ảnh sinh vật kia ngượng ngùng hừ một cái, vội nói:

- Vô Ngân, ngươi mau đi đi! Gặp nguy hiểm ta và viện trưởng đại nhân sẽ xông ra, nhưng ngươi cũng phải cẩn thận, đừng để người khác một chiêu giết chết, nếu không chúng ta cũng chẳng cứu được ngươi.

- Ha ha ha! Yên tâm đi! Ta đi đây!

Phong Vân Vô Ngân cười lớn, thân hình loáng một cái đã vọt ra xa.

Âm ảnh sinh vật cười mắng:

- Tiểu tử này... tuy nhiên, viện trưởng đại nhân, khí chất của tiểu tử này quả thực đã có thay đổi nghiêng trời lở đất, hoàn toàn khác so với ngày trước.

Ở ngoài rừng!

Cảnh tượng xuất hiện trước mặt Phong Vân Vô Ngân vô cùng đẫm máu!

Chỉ thấy, một con sinh vật đầu hổ mình người, quanh người thần quang lóe sáng đang không ngừng gầm thét.

Một đám đế cấp, chuẩn thần, đại khái có hơn trăm người đang bao vây chặt lấy sinh vật đó. Mỗi một gã đế cấp và chuẩn thần đều phát ra tuyệt kỹ sát chiêu, thiêu đốt tiềm lực, giống như đối phó với kẻ thù sát phụ đoạt thê, tấn công về phía sinh vật đầu hổ mình người kia.

Trên mặt đất đang có thi thể của mấy chục võ giả, tất cả đều cụt tay mất chân, lòi ruột lòi gan, cảnh tượng vô cùng tàn khốc.

- Phù! Phù! Phù!

Gã sinh vật đầu hổ mình người kia phát ra mấy đạo thần mang sắc bén, chém nát mấy gã đế cấp võ giả.

- Mọi người cố lên. Sinh vật này trúng phải tổ truyền pháp bảo của bổn tọa, bị vây khốn rồi, không thể phát huy được toàn bộ công kích. Hắn đã bị thương rồi! Mọi người mau công kích! Đây là thần cấp sinh vật, một khi giết chết thì sẽ có vô số điểm! Giết đi!

Một gã chuẩn thần trốn ở phía sau, tế ra kiếm khí, điên cuồng tấn công.

Quả nhiên, sinh vật đầu hổ mình người kia như bị bao trùm trong một lớp yên vụ màu vàng nhạt, hành động bị hạn chế, pháp tắc chi lực cũng không thể nào phát huy ra hết được.

- Ầm! Ầm! Ầm!

Công kích của đế cấp và chuẩn thần võ giả, nào là kiếm khí, đao ý, chưởng pháp, quyền thuật, cước pháp ầm ầm lao tới, công kích lên thân thể của sinh vật kia, tạo nên từng đám huyết vụ lớn.

Đối diện với công kích của hàng trăm nhân loại võ giả, sinh vật kia cũng đã bị thương tổn nhất định.

- Ồ!

Phong Vân Vô Ngân dừng chân lại, hiểu ra:

- Thì ra là một đám võ giả đang vây đánh một con mãnh thú.

Tuy nhiên, Phong Vân Vô Ngân không lập tức động thủ mà đứng ở một bên, lạnh lùng quan sát, chờ đợi thời cơ. Hắn cũng dùng linh hồn truyền âm cho Tử Viêm viện trưởng và âm ảnh sinh vật, tường thuật lại tình hình ở bên này.

- Phì!!!!

Bỗng nhiên, sinh vật đầu hổ mình người kia há to miệng ra, một vũng xoáy chân khí xuất hiện trong miệng nó....

Hấp lực điên cuồng truyền ra!

- Ầm!

Cát bụi bay mù mịt!

Trong nháy mắt đã có mấy chục nhân loại võ giả bị hút sống vào trong miệng của quái thú, trực tiếp bị nhai nát.

- A! Con quái thú đó liều mạng rồi! Chúng ta buộc phải đối diện trực tiếp với công kích của nó! Chúng ta cũng liều mạng thôi! Liều thôi!

Mười mấy gã chuẩn thần cùng đạt được sự nhất trí.

- Tự hạ đẳng cấp! Thi triển cấm thuật sát chiêu! Giết!

- Ầm!!!!

Thân thể của mười mấy gã chuẩn thần bỗng nhiên rực cháy, một vài cấm thuật chú ngữ hiện ra, đẳng cấp tu vi của bọn chúng trực tiếp tụt xuống!

Từ chuẩn thần tụt xuống đế cấp 5 kiếp, đế cấp 4 kiếp, đế cấp 3 kiếp....

Tuy nhiên, cũng đổi lại được một tuyệt chiêu vô cùng cường đại!

- Ầm! Ầm! Ầm!

Từng đạo công kích hủy diệt đánh thẳng lên thân thể của con yêu thú kia.

- Phù! Phù! Phù!

Thân thể của quái thú bị đánh tan tác, xuất hiện những vết thương sâu hoắm, huyết nhục bắn tung tóe, thân thể không ngừng thối lui về phía sau, máu tươi không ngừng phun ra!

- Phù!

Mười mấy gã chuẩn thần cũng không ngừng phun ra máu tươi, giống như đã quyết định đồng quy vu tận!

- Ngào!!!!

Con sinh vật đầu hổ mình người gầm lên một tiếng thống khổ, chân tay cùng tung ra, lại đánh chết một đám võ giả đang bao vây nó. Tuy nhiên, nó cũng lại hứng chịu một đợt cấm chú công kích nữa, một cánh tay bị đánh nát bay.

- Thật nguy hiểm, thật là nguy hiểm...

Phong Vân Vô Ngân ở bên cạnh nhìn là kinh hồn động phách.

- Lần này mình đã được mở rộng tầm mắt rồi, hơn trăm gã chuẩn thần, đế cấp đỉnh cao vây đánh một con thần cấp sinh vật, dùng hết mọi lực lượng mới có được kết cục lưỡng bại câu thương...

- Tốt quá! Mình kiếm được một món hời!

Bỗng nhiên, Phong Vân Vô Ngân ngưng tụ 11000 long chi lực vào cánh tay phải.

- Yên Diệt!!!!

Sát Thần Quyền Pháp vô địch cường hãn đánh ra!

- Gừ!!!!

Tiếng rồng gầm vang lên, một cỗ chân khí hình rồng, mang theo long uy với khí thế vô cùng cường hãn đánh lên ngực của con quái thú đầu hổ mình người!

- Phụp!!!

Một thanh âm nhỏ vang lên, chân khí hình rồng vô cùng cường đại không ngờ đã chui thẳng vào trong thân thể của con yêu thú.

Tiếp theo...

- Ầm! Ầm! Ầm!

Trong thân thể của con quái thú phát ra những tiếng nổ lớn, khiến toàn thân nó khét lẹt, không ngừng phun máu ra.

- A?!! Quái thú sắp chết rồi! công kích! Công kích!

Những võ giả còn sống sót đều trở nên cuồng loạn, cố liều mạng phát ra công kích.

- Tốt lắm! Ta đã cảm nhận thấy sinh mệnh khí tức của con quái thú đó ngày càng suy yếu. Cố lên, ta đánh thêm mấy quyền nữa.

Phong Vân Vô Ngân trong lòng thầm vui mừng, trực tiếp đánh ra mấy chiêu Long Bao Kích!

5 chiêu Long Bạo Kích, trong đó có một chiêu xuất hiện bạo kích, lực lượng tăng gấp 10 lần.

- Ầm!

Chiêu Long Bạo Kích này khiến cho ngực của con quái thú xuất hiện một hố sâu lớn, ruột lòi cả ra ngoài.

- Tốt lắm! Sắp chết rồi! Vô số điểm số sắp đến tay rồi!

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân dâng lên cảm giác phấn chấn, giống như thời trước khi xuyên qua thời không, hắn chơi điện tử, sắp đánh chết BOSS, giành được một đống trang bị!

Đúng lúc đó!....

- Ha ha ha ha ha! Không ngờ bổn tọa lại nhặt được món hời như vậy. Ha ha ha! Ta cũng không khách khí, không khách khí!

Bỗng nhiên!

- Phù!

Một bàn tay diệt tuyệt trực tiếp bắt ra, xé nát hư không, giống như thần ưng xé gió, cự kình vượt biển, cường hãn lao tới!

Con quái thú đã bị trọng thương sắp chết bị bàn tay cường hãn đó bắt lấy, trực tiếp bóp nát vụn, hơn nữa, uy lực dư ba của bàn tay diệt tuyệt đó khiến cho tất cả đế cấp, chuẩn thần võ giả ở xung quanh đều bị giết chết, biến thành cát bụi.

- Ầm!

Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy rõ ràng, sau khi con quái vật đó chết đi, 5000 điểm trước tiếp bay ra....

Tuy nhiên, số điểm đó không phải giành cho Phong Vân Vô Ngân!

- Ầm! Ầm!

Một tuyệt thế cường giả từ trong hư không bước ra!

Đó là một gã trung niên nam tử, ánh mắt có thần sắc uy nghiêm mà hung bạo, hai tay chắp sau lưng, trong mắt thần mang tuôn động.

Đó là một vị thần!

Khí tức tương đương với Tử Viêm.

Có lẽ là một nhân vật vương giả của một đại lục nào đó!

5000 điểm xuất hiện sau khi con quái vật kia bị chết, cũng như không ít điểm số lẻ tẻ xuất hiện sau khi đám chuẩn thần, đế cấp đỉnh cao võ giả kia bị bóp chết đều bị gã thần cấp cường giả này hấp thu hết.

Lúc này, trên đỉnh đầu gã thần cấp này đang lóe sáng một dãy số rất hậu hĩnh....

- 40001 điểm, xếp hạng 201

Đó là một con mồi béo bở!

- Ồ?

Phong Vân Vô Ngân do cách sinh vật đầu hổ thân người và đám chuẩn thần, đế cấp võ giả kia tương đối xa, đánh ra Sát Thần Quyền Pháp cũng đều là công kích từ xa, bởi vậy nên vừa rồi hắn không bị công kích của gã thần cấp này ảnh hưởng tới.

Lúc này, trong lòng Phong Vân Vô Ngân đang tràn ngập nộ hỏa.

Một đám đế cấp đỉnh cao, một đám chuẩn thần trả giá bằng cả sinh mệnh, sắp giết chết được con sinh vật này rồi thì lại xuất hiện một gã nhặt món hời, vừa ra tay đã giết chết cả con sinh vật kia lẫn đám chuẩn thần, được một miếng vô cùng béo bở.

Hơn nữa, vừa rồi Phong Vân Vô Ngân còn bỏ ra công sức lớn, công kích con quái thú kia. Nếu không có Sát Thần Quyền Pháp công kích của Phong Vân Vô Ngân thì con sinh vật kia vẫn chưa dễ dàng bị giết đến như vậy.

- Hừ... cốc mò để cho cò xơi...

Phong Vân Vô Ngân vẫn không chịu rời đi, đứng im tại chỗ.

Hơn nữa, Phong Vân Vô Ngân còn suy ngẫm ra được một đạo lý... giết sinh vật ảo, chỉ nhìn kết cục, không nhìn quá trình, cũng có nghĩa là, cho dù ngươi đã đánh cho sinh vật ảo kia đến sắp chết, nhưng chỉ cần sinh vật đó còn có một hơi thở, rồi bị kẻ khác dễ dàng đập chết thì điểm số vẫn chuyển tới cho kẻ khác.

Ai giết chết được sinh vật ảo, kẻ đó có được điểm số.

Đoạt được điểm số cuối cùng chỉ có một người!

- Vô Ngân, có thần cấp đi tới, khí thế rất hung hãn! E rằng muốn gây bất lợi cho ngươi! Ta sẽ xông ra! Thanh âm của Tử Viêm viện trưởng vang lên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân.

- Đợi đã!

Phong Vân Vô Ngân vội vã đáp:

- Các ngươi tạm thời đợi đã! Yên tâm, thời khắc quan trọng ta tất có năng lực tự bảo vệ mình. Không thể bị giết chết ngay được!

- Con kiến kia!

Bỗng nhiên, gã thần cấp cường giả lạnh lùng nhìn Phong Vân Vô Ngân, ánh mắt hắn bắt đầu lóe lên cái nhìn âm hiểm.

- Ồ? Các hạ vừa rồi thừa nước đục thả câu, loáng một cái đã đoạt được vô số tích điểm, không tốn chút sức lực nào, bây giờ chắc trong lòng đang vô cùng sảng khoái phải không?

Phong Vân Vô Ngân trực tiếp nói, đồng thời, Phong Vân Vô Ngân thầm liên lạc với kiếm thần khôi lỗi và thần cấp ngũ trảo kim long ở trong đan điền, chỉ cần có chút bất thường thì sẽ lập tức động thủ! Sát Thần Quyền Pháp cũng thầm bắt đầu vận hành một chiêu mạnh nhất, Hoán Long Thức!

- Câm mồm!

Gã thần cấp cường giả đó vẻ mặt giận dữ, ánh mắt tràn ngập sát cơ, cố gắng kìm nén:

- Tiểu tử như ngươi, bổn tọa chỉ dùng một ngón tay cũng có thể giết chết vô số! Ngươi hãy xem ngươi, trên đầu chỉ có chút điểm đáng thương, bổn tọa không thèm giết ngươi. Được rồi, không nói nhiều nữa, ngươi đi theo bổn tọa.

- Hả?

Phong Vân Vô Ngân sững người.

- Ha ha ha!

Gã thần cấp cường giả đó đột nhiên cười cuồng tiếu:

- Bổn tọa đúng là trí cao hơn trời. Hạng sâu kiến như ngươi, bổn tọa bình thường không thèm nhìn đến, nhưng... hì hì, lúc này, con kiến, ngươi còn có chút giá trị, có biết không?

Gã thần cấp cường giả đó đột nhiên mặt mày hớn hở nói:

- Con kiến, ngươi đi theo bổn tọa, bổn tọa cũng sẽ cho ngươi giết một vài sinh vật ảo, kiếm được không ít điểm số.

- Ồ?

Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân tràn ngập sự nghi hoặc, đồng thời, đầu óc hắn cũng nhanh chóng suy nghĩ, rất nhanh ánh mắt Phong Vân Vô Ngân sáng rực, buột miệng nói:

- Ồ, ta biết rồi, ngươi cố ý để ta đoạt được vô số điểm số, dẫn dụ những võ giả khác tới, tốt nhất là để ta bị vây khốn, sau đó ngươi đột nhiên ra tay, giết chết hết đám võ giả đã bao vây ta, ngươi nhân cơ hội đó mà đoạt được vô số điểm số... ta là con mồi, ngươi là thợ săn. Quả nhiên là kế sách hay! Quá âm hiểm!

- Ồ? Thật không ngờ một con kiến như ngươi cũng có trí thông minh như vậy.

Ánh mắt gã thần cấp võ giả lộ ra vẻ không vui và âm hiểm, cười lạnh nói:

- Nếu ngươi đã biết rồi thì bổn tọa cũng không giấu ngươi nữa, quả thực, ngươi sẽ trở thành mồi câu của bổn tọa. Hạng rác rưởi như ngươi, trên đỉnh đầu lại có vô số điểm số chắc chắn sẽ bị điên cuồng cướp đoạt. Ôm ngọc có tội, ngươi có biết không! Ha ha ha, ngươi là mồi câu tốt nhất! Ngươi phải biết rằng, không phải bất cứ ai cũng có tư cách trở thành mồi câu của bổn tọa. Tới lúc đó, ngươi cũng sẽ đoạt được vô số điểm số, chưa biết chừng cuối cùng còn có thể hoàn thành cuộc thi này, ha ha ha...

Phong Vân Vô Ngân thở dài nói:

- Đợi ngươi đoạt được đủ điểm số rồi, sau đó cũng sẽ giết ta, đoạt điểm số của ta... đúng không?

- Ồ?

Gã thần cấp cường giả đó hiển nhiên không ngờ rằng Phong Vân Vô Ngân lại cơ trí đến vậy, sắc mặt đột biến, nhất thời thất thần.

- Chính là lúc này! Lão tử muốn giết thần!

Bỗng nhiên, một đạo thần cấp kiếm khí từ trên trời giáng xuống, trong hư không mây đen vũ động, kiếm khí cường bạo, một vị thần cấp kiếm tu sừng sững bước ra.

- Phù!

Thần cấp kiếm khí chí cao vô thượng xuyên thấu hư vô, trực tiếp đâm thẳng lên ngực của gã thần cấp cường giả lúc này đang thất thần, tạo nên một vết thương sâu hoắm, máu tươi điên cuồng phun ra!

- Gừ!

Gã thần cấp cường giả căn bản không thể ngờ được rằng, bỗng nhiên có một gã thần cấp cường giả xông ra, chẳng nói chẳng rằng đâm hắn một cái. Hắn gầm lên giận dữ, định thi triển sát chiêu hủy diệt để phản công.

Đúng lúc đó....

- Gừ!!!!

Đan điền của Phong Vân Vô Ngân lồi lên, một con ngũ trảo kim long vọt ra, long uy cái thế, thần mang chói lòa.

- Phù!

Ngũ trảo kim long ngậm chặt lấy gã thần cấp cường giả.

- A!!! Không!!!

Gã thần cấp cường giả kinh hãi kêu lên!

- Vù!!!

Kiếm thần khôi lỗi lại thừa cơ chém ra một đạo thần cấp kiếm khí, quét qua cổ gã thần cấp cường giả kia.

- Phù!

Đầu của gã thần cấp cường giả bay ra, thần huyết bắn tứ tung.

- Ục!

Ngũ trảo kim long nuốt chửng thi thể của gã thần cấp cường giả.

Phong Vân Vô Ngân thu kiếm thần khôi lỗi lại, trực tiếp tế ra trái tim đế vương, ầm một cái, hấp thu đầu của gã thần cấp kia, trong nháy mắt liền luyện hóa thành từng tia bản nguyên năng lượng.

Một gã thần cấp đã bỏ mạng!

Nói chính xác là bị Phong Vân Vô Ngân chơi cho một vố!

- Ầm!

Bỗng nhiên, điểm số trên đầu Phong Vân Vô Ngân tăng vọt.

- 41203 điểm, xếp hạng 198

Thứ hạng của Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên chen lên top 200.

- Vù! Vù!

Lúc này, Tử Viêm và âm ảnh sinh vật cũng đã từ trong rừng bay ra.

- Vô Ngân, ngươi, ngươi không ngờ đã giết được thần cấp...

Tử Viêm viện trưởng không thể tin nổi:

- Gã kiếm tu thần bí đó không ngờ vẫn đi theo bảo vệ ngươi, tới cả cuộc thi này... cái này... còn có, trong bụng ngươi nuôi một con ngũ trảo kim long, cái này... cái này....

Cho dù là thần cấp như Tử Viêm viện trưởng thì lúc này cũng ngây ngốc.

Âm ảnh sinh vật kia cũng chỉ không ngừng nhúc nhích, một lúc lâu sau vẫn không nói nên lời.

Chúc lão lại vô cùng kích động, ở trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân nói:

- Tiểu tử! Lão già ta đã hiểu rồi! Cuộc thi này, giết sinh vật ảo cũng không bằng giết người! Ha ha ha! Điểm số đoạt được từ giết người e rằng còn nhiều hơn giết sinh vật ảo rất nhiều.

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân cũng đã có được phương hướng... mẹ kiếp, sao lại phải vất vả đi giết sinh vật ảo chứ? Chi bằng nhìn thấy võ giả trên đầu có nhiều điểm liền giết luôn!

- À... gia tộc quả thực có phái một gã thần cấp âm thầm bảo vệ ta, còn kiếm thần thúc thúc làm cách nào để lọt được vào cuộc thi lần này thì ta cũng không biết. Cái này... còn nữa, yêu thai bí thuật của ta, tu luyện thành thần cũng trở thành một trợ lực lớn. Bởi vậy ta cũng không sợ những gã thần cấp bình thường.

Phong Vân Vô Ngân cười hì hì nói. Điểm số tăng vọt khiến tâm trạng của hắn cũng rất tốt.

Tử Viêm viện trưởng nuốt một ngụm nước bọt:

- Vậy, Vô Ngân, vừa rồi gã thần cấp đó định tính kế hại ngươi, sao ngươi lại đoán ra được? Sao ngươi có thể biết hắn muốn dùng ngươi làm mồi nhử, dẫn dụ những gã võ giả khác?

- À...

Phong Vân Vô Ngân cười nói:

- Cái này, nếu ta là thần cấp cường giả, ta cũng sẽ đi tìm một miếng mồi nhử nhìn thì rất yếu ớt để dẫn dụ những võ giả khác trúng câu, sau đó giết chết hết... điểm số tăng vọt. Cuộc thi lần này, lòng người hiểm ác, một tướng thành danh vạn kẻ phơi xương, ngươi không giết người thì người sẽ giết ngươi.

- A...

Trong lòng Tử Viêm viện trưởng và âm ảnh sinh vật đều cảm thấy kinh hãi, thầm nghĩ, Vô Ngân chém giết quyết đoán vượt xa người thường, đúng là bậc kiêu hùng.

- À, viện trưởng đại nhân, từ bây giờ ta sẽ làm miếng mồi, các ngươi mai phục ở sau, ta sẽ đi dẫn dụ võ giả khác, sau đó chúng ta cùng ra tay giết chết.

Phong Vân Vô Ngân nói chắc chắn.

- Cái này... Vô Ngân, ngươi làm mồi nhử có nguy hiểm quá không?

Tử Viêm khẽ nhíu mày.

- Ha ha, viện trưởng đại nhân, người bắt đầu lo lắng cho Vô Ngân rồi sao. Cái này... thực ra, tâm tư của Vô Ngân còn thâm trầm hơn chúng ta rất nhiều, trí mưu vô địch, hơn nữa còn có kiếm thần bảo vệ cho, trong cơ thể còn nuôi dưỡng thần cấp yêu thai, đúng là giả lợn đi ăn thịt hổ. Hắn mà không đi trị người khác thì người ta đã có thể chắp tay thầm mừng rồi, kẻ khác mà trêu chọc tới hắn chẳng khác nào tự tìm cái chết. Bởi vậy, hắn làm mồi nhử là tốt nhất.

Âm ảnh sinh vật không kìm được truyền âm nói với Tử Viêm:

- Viện trưởng đại nhân, thủ đã hiểu rõ tâm ý của người rồi, xem ra, hì hì hì, Tử Anh học phủ sắp có chuyện vui rồi! Ha ha ha!

- Câm mồm!

Tử Viêm viện trưởng giận dữ quát.

- Ồ? Viện trưởng đại nhân, mặt của người sao đột nhiên lại đỏ như vậy. Được rồi, bây giờ để ta làm mồi nhử, các ngươi ngầm theo sau... cứ như vậy đi.

Phong Vân Vô Ngân mang theo mấy vạn điểm số trên đỉnh đầu, hấp thu trái tim đế vương vào trong cơ thể, đế cấp pháp tắc cuồn cuộn trên đỉnh đầu, chân bước hiên ngang về phía trước.

- Đế cấp... Vô Ngân đột phá lên đế cấp rồi... hơn nữa, trong cơ thể của hắn dường như có ẩn chứa năng lượng mà đế cấp thông thường không thể nào sánh nổi....

Tử Viêm nhìn theo bóng của Phong Vân Vô Ngân, dáng vẻ thất thần.

- Viện trưởng đại nhân, đừng nhìn nữa, chúng ta mau theo sau thôi.

Âm ảnh sinh vật cười đầy mờ ám.

- Không được cười ta nữa.

Tử Viêm giậm mạnh chân, bay theo sau. Âm ảnh sinh vật vẫn cười lớn, theo sát phía sau.

Phong Vân Vô Ngân bay theo sát phía sau, bỗng nhiên phía trước xuất hiện một đội võ giả lớn, tất cả đều là đế cấp và chuẩn thần, đang ngó nghiêng tìm kiếm sinh vật ảo. Đám chuẩn thần và đế cấp này điểm số đều không cao, trên đỉnh đầu mỗi tên chỉ có mấy trăm điểm, chỉ có một ít là đạt trên ngàn điểm.

Phong Vân Vô Ngân tốc độ cực nhanh, lướt qua đám người đó.

- Cái gì?!!!

Đám chuẩn thần và đế cấp đó nhìn thấy điểm số khủng khiếp trên đầu hắn, tất cả đều trợn tròn mắt.

- Hơn 4 vạn điểm? Mẹ kiếp? Không sai chứ! Mau! Đuổi theo!

Một gã chuẩn thần phát ra tiếng kêu quái dị, khóe miệng lộ ra nụ cười nanh độc:

- Trời rủ lòng thương, không ngờ là một con cừu béo. Ăn vào chắc chắn sẽ béo ngậy!

- Ầm ầm ầm!

Một đám đế cấp và chuẩn thần vẻ mặt tràn ngập sự tham lam và hung tợn, như nước lũ đuổi theo Phong Vân Vô Ngân, sát khí đằng đằng.

Phong Vân Vô Ngân thi triển toàn lực, 11000 long lực lượng tuôn đầy vào tứ chi bách cốt, tốc độ đạt tới mức độ có thể di chuyển tức thời trong cự ly ngắn, hơn nữa, thể lực cuồn cuộn không ngừng, bỏ xa đám đế cấp phía sau.

- Mẹ kiếp! Tiểu tử này tu vi không cao, cũng không biết có được vận may gì mà đạt được nhiều điểm số như vậy. Nhưng mà tốc độ quả thực rất nhanh.

Một gã chuẩn thần dở khóc dở cười:

- Cả đám người chúng ta không ngờ lại không đuổi kịp hắn.

- Tiểu huynh đệ! Đợi đã! Đừng sợ, chúng ta không có ác ý.

- Tiểu huynh đệ, ngươi chạy gì chứ? Phía trước nguy hiểm, có sinh vật ảo rất đáng sợ. Mau dừng lại, mọi người lập đội mới là ý hay.

- Tiểu đệ, ngươi đợi đã, tỷ tỷ nhìn thấy ngươi đã yêu thương say đắm, tỷ tỷ yêu ngươi!

- Thằng ranh con! Dừng lại! Nếu không, loạn đao chém chết!

..........

Một đám đế cấp vừa dụ dỗ vừa đe dọa, không ngừng kêu lớn phía sau.

Phong Vân Vô Ngân nâng tốc độ lên mức cực hạn, trên đường đi lại gặp mấy đám đế cấp, chuẩn thần nữa, không có gì bất ngờ, chỉ cần nhìn thấy điểm số hậu hĩnh trên đầu Phong Vân Vô Ngân, ai ai cũng đều đỏ mắt thèm thuồng, giống như một gã háo sức đã phải nhịn lâu ngày, đột nhiên gặp được một thiếu nữ xinh đẹp ăn mặc hở hang xuất hiện trước mặt.

Bởi vậy, từng tốp võ giả gia nhập vào đội ngũ đuổi theo Phong Vân Vô Ngân.

Không lâu sau, số lượng người đuổi theo Phong Vân Vô Ngân đã lên tới mấy trăm người.

Phong Vân Vô Ngân vòng qua một sơn cốc, bỗng nhiên, một nhân vật đội trời đạp đất, đỉnh đầu lóe sáng thần quang âm trầm chặn trước mặt Phong Vân Vô Ngân.

- Ha ha ha... đúng là vận số...

Gã thần cấp võ giả đó, khí tức tương đương với gã thần cấp vừa bị Phong Vân Vô Ngân giết chết, lúc này đang cười hì hì nhìn Phong Vân Vô Ngân, trên đỉnh đầu thần quang lóe sáng.

- Tiểu tử, đừng chạy nữa.

- A!! Thần, thần cấp cường giả....

Phong Vân Vô Ngân kinh hoàng kêu lên, dừng chân lại, sắc mặt lộ ra vẻ hoảng sợ tới tộc đỉnh.

- Ngươi, ngươi muốn làm gì...

Lúc này, đám chuẩn thần, đế cấp đuổi phía sau Phong Vân Vô Ngân cũng đã theo kịp tới, ngăn đường rút lui của Phong Vân Vô Ngân lại.

Phía sau là mấy trăm gã chuẩn thần, đế cấp võ giả, phía trước là một gã thần cấp, Phong Vân Vô Ngân bị kẹp ở giữa, vẻ mặt khóc không ra nước mắt:

- Đừng... đừng....

- Ha ha ha ha ha....

Gã thần cấp đó đưa mắt nhìn mấy trăm gã chuẩn thần, đế cấp ở phía sau Phong Vân Vô Ngân, nụ cười trên mặt ngày càng rạng rỡ:

- Tốt, tốt, tốt! Trời ban lộc lớn, cho ta một đám cừu to béo, dự báo bổn tọa sắp trỗi dậy rồi. Tiểu tử, ngươi làm sao đoạt được số điểm khổng lồ đến như vậy? Với thực lực của ngươi, căn bản không thể nào!

- Ta... ta chỉ là... nhìn thấy một gã thần cấp và một con thần cấp sinh vật đấu với nhau tới mức lưỡng bại câu thương, bởi vậy ta xông lên, giết chết bọn chúng, đoạt được điểm số này...

Phong Vân Vô Ngân cười rạng rỡ, đột nhiên ánh mắt lướt qua, nhìn thấy điểm số của gã thần cấp kia cũng vô cùng khủng khiếp...

- 38100 điểm, xếp hạng 219

- Hì hì hì!

Bỗng nhiên, Phong Vân Vô Ngân ngây ra cười:

- Điểm số của ngươi nếu cho ta, vậy ta sẽ có hơn 7 vạn điểm, có lẽ có thể chen vào top 100 nhỉ?

- Hả?

Sắc mặt gã thần cấp chợt ngây ra, rồi ngẩng mặt cười lớn:

- Tiểu tử, đầu ngươi có vấn đề hả? Ha ha ha! Giết bổn tọa? Đoạt điểm số của bổn tọa? Ha ha ha!

Phong Vân Vô Ngân nhún nhún vai:

- Không, không phải ta muốn giết ngươi.

Ngưng lại một lát, Phong Vân Vô Ngân quay đều nhìn mấy trăm gã chuẩn thần, đế cấp, lẩm bẩm:

- Ta muốn giết chết toàn bộ các ngươi! Không lưu lại một tên nào cả!

- Tử Viêm viện trưởng! Bàng Giải! Động thủ!

Trong nháy mắt, Phong Vân Vô Ngân liền dùng linh hồn truyền âm.

Đồng thời, trong hư không, kiếm khí tuôn động, kiếm thần khôi lỗi như u linh hiện ra.

- Ào!

Đan điền Phong Vân Vô Ngân lại phồng lên, long uy cuồn cuộn lan ra! Trong nháy mắt, thần cấp ngũ trảo kim long đã lao vọt ra trực tiếp xông về phía gã thần cấp kia.

Đồng thời, trái tim đế vương của Phong Vân Vô Ngân đập thình thịch, khí thế toàn thân không ngừng tăng vọt! Hoàng kim kiếm cốt kích phát ra một đạo kiếm khí gần đạt tới cảnh giới của thần cấp, chém thẳng về phía gã thần cấp kia.

Phong Vân Vô Ngân tay chân cùng tung ra, liên tiếp đánh ra 4 chiêu Sát Thần Quyền Pháp!

Yên Diệt! Yên Diệt! Long Bạo Kích! Long Bạo Kích!

Kiếm khí công kích của kiếm thần khôi lỗi! Công kích của yêu thai ngũ trảo kim long! Công kích của hoàng kim kiếm cốt! Sát Thần Quyền Pháp!

Trong nháy mắt, gã thần cấp đó bị vây khốn trong những đợt công kích hỗn loạn.

- Sao có thể?

Gã thần cấp cường giả đó chỉ cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi! Con kiến ở trước mặt hắn sao đột nhiên lại biến thành con voi.

- Phù!

Trước tiên, cánh tay phải của hắn bị thần kiếm công kích của kiếm thần khôi lỗi đâm thủng! Tiếp đó, chân phải của hắn bị ngũ trảo kim long gặm đứt, nuốt sống.

Tiếp đó, mái tóc dài của hắn bị công kích của hoàng kim kiếm cốt chém nát, khiến hắn trở thành một tên đầu trọc.

Cuối cùng, ngực hắn trúng liên tiếp bốn quyền.

Gã thần cấp cường giả đó bị đánh không kịp trở tay, không ngừng kêu lên oa oa, đang chuẩn bị phản kích thì kiếm thần khôi lỗi đã lại liều mạng tấn công liên tiếp ra hai đạo thần cấp kiếm khí.

- Phù! Phù!

Lần lượt xuyên thủng vai phải và vai trái của gã thần cấp cường giả đó.

Như vậy, số lần công kích của kiếm thần khôi lỗi chỉ còn lại 15 lần.

Tuy nhiên, gã thần cấp cường giả kia cũng đã bị thương không nhẹ, toàn thân đẫm máu, hoàn toàn mất đi cơ hội phản kích! Bỗng nhiên, hắn gầm lên giận dữ:

- Cẩu tặc! Lão tử đồng quy vu tận với ngươi! Tự phát nổ! Thần cách của ta!

- Ầm!

Toàn thân của gã thần cấp cường giả bỗng nhiên bốc cháy, ở chỗ đan điền bỗng tỏa ra văn minh khí tức vô cùng khủng bố, hội tụ thành một vũng xoáy năng lượng, chuẩn bị phát nổ, hủy hoại tất cả.

Đúng lúc đó....

- Phù!

Ngũ trảo kim long miệng há to, cả thân thể của gã thần cấp cường giả đều bị nuốt chửng.

- Hì hì, rất đáng tiếc, ngươi đã mất cơ hội tự phát nổ.

Phong Vân Vô Ngân cười lạnh nói.

Gã thần cấp cường giả đó chết rất oan uổng, hoàn toàn là bị vây đánh đến chết.

Kiếm thần khôi lỗi, ngũ trảo kim long đều có thần cấp công kích, thêm vào công kích của hoàng kim kiếm cốt trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân, Sát Thần Quyền Pháp, hoàn toàn là chiến thật quần hùng loạn đả!

- Chậc chậc, tiểu tử, ngươi thật là cường hãn, ha ha ha!

Chúc lão cười nói, vô cùng khoan khoái:

- Thấp cấp thần thông thường bị ngươi tấn công liên tiếp như vậy, phần lớn là sẽ bị chết.

- Ầm!

Bỗng nhiên, số điểm trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân bỗng biến đổi....

- 79403 điểm, xếp hạng 107

Đồng thời, yêu thai cũng phun ra hai viên thần cách, đó là hai viên thần cách sau khi đã luyện hóa hết thi thể của hai gã thần cấp. Phong Vân Vô Ngân tùy tiện ném ra, đưa 2 viên thần cách cho kiếm thần khôi lỗi hấp thu.

Lúc này, Tử Viêm viện trưởng và âm ảnh sinh vật đã liên thủ giết chết toàn bộ mấy trăm gã đế cấp, chuẩn thần ở phía sau, cũng tích lũy được số điểm khổng lồ.

Trên đỉnh đầu của Tử Viêm... 22845 điểm, xếp hạng 760

Trên đỉnh đầu của âm ảnh sinh vật... 19878 điểm, xếp hạng 987

Đều trong top 1000! Số điểm của cả ba đều đã chen vào trong top 1000. Phong Vân Vô Ngân còn đạt được tới thứ hạng 107 vô cùng khả quan.

- Ha ha ha! Tốt quá!

Phong Vân Vô Ngân không kìm được cười lớn.

Tử Viêm viện trưởng và âm ảnh sinh vật cũng đều vô cùng kích động.

Tử Viêm cười rạng rỡ:

- Phong Vân Vô Ngân, cứ như thế này, số điểm của chúng ta chưa biết chừng còn có thể chen vào top 500! Ít nhất cũng có được lệnh bài miễn chết!

Ngưng lại một lát, nàng lại tỏ vẻ lo lắng:

- Tuy nhiên, Phong Vân Vô Ngân, ngươi dùng bản thân làm mồi nhử cũng vô cùng nguy hiểm...

Phong Vân Vô Ngân cười thản nhiên:

- Phú quý tìm từ trong hiểm nguy mà!

Bỗng nhiên, ở trong linh hồn, dấu ấn linh hồn của Liên Y dùng linh hồn truyền âm với Phong Vân Vô Ngân:

- Chủ nhân! Ngươi phải hết sức cẩn thần, Hồng Đao giáo chủ và Bắc Tinh Thần đã tập trung một đám lớn thần cấp, muốn nhân cuộc thi này giết chết các ngươi. Bây giờ đang tìm tin tức của các ngươi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.