Bá Khí

Chương 370: Có muốn chết hay không?




Bí bảo của Phong Vân Vô Ngân, Kiếm Tiên Đồ Lục, tựa hồ đối với bất kỳ cổ kiếm ý, kiếm hồn, kiếm vận nào cũng đều muốn hấp thu vậy.

Đối với bảo kiếm của kiếm tu khi còn sống chính là sinh mạng, thì đối với kiếm cốt, cũng là như thế.

Giờ phút này, Cự Thụ Tôn Giả lấy ra đao cốt, kiếm cốt, Kiếm Tiên Đồ Lục ở sâu trong nạp giới Phong Vân Vô Ngân, lập tức cảm ứng, trong nháy mắt bộc phát ra hấp lực mịt mờ cổ xưa, muốn đem cái kiếm cốt kia hút lấy ngay vậy.

- Tiểu oa nhi! Không thể!

Chúc Lão cảm ứng được hấp lực của Kiếm Tiên Đồ Lục, kinh hãi truyền âm nhập mật.

- Tiểu oa nhi, ngươi cũng quá phóng đãng rồi, bao người trước mắt này, còn rất nhiều Đế Giai đỉnh phong, ngươi công khai muốn từ trong tay Cự Thụ Tôn Giả, đem kiếm cốt cướp đoạt là không được?

Trên thực tế, Phong Vân Vô Ngân cũng không muốn như vậy, nhưng Kiếm Tiên Đồ Lục đối với cái kiếm cốt kia khát vọng cực kỳ điên cuồng, phát ra hấp lực, cũng là bản năng. Phong Vân Vô Ngân trong lòng căng thẳng, vội vàng tập trung tinh thần, tạm thời khống chế Kiếm Tiên Đồ Lục.

Bất quá, Phong Vân Vô Ngân có thể khẳng định một chút, người khác không nói, bản thân Cự Thụ Tôn Giả, nhất định đã nhận ra cổ hấp lực này.

Quả nhiên, Cự Thụ Tôn Giả trên mặt hòa ái đạm bạc, chợt kinh hãi vô cùng, hắn ngưng thần nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, ánh mắt đã nghĩ muốn đem Phong Vân Vô Ngân nhìn thấu.

Phong Vân Vô Ngân một lòng cũng níu chặt, trong lòng thầm kêu hỏng bét, tay phải vừa lộn, lấy ra Thần Lực Chùy, tùy thời chuẩn bị đem Thần Lực Chùy dung nhập vào thân thể, bạo tăng lực lượng, phá vòng vây giết ra ngoài.

Nhưng Cự Thụ Tôn Giả nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái, sau đó, liền đem ánh mắt dời đi chỗ khác, khóe miệng vẫn kéo lên nụ cười, tựa hồ cũng không chuẩn bị động thủ.

- Ha ha, tốt lắm, chư vị, cây kiếm cốt cùng đao cốt này, các người cũng đã phân biệt thật giả. Như vậy bắt đầu đấu giá đi.

Cự Thụ Tôn Giả, tay phải vừa lộn ra, kiếm cốt cùng đao cốt trong tay, được hắn cất đi.

- Buổi đấu giá lần này, cũng không có quy củ nhiều rườm rà, nguyên tắc là người trả giá cao giành được bảo vật. Đan dược, thiên tài địa bảo, năng lượng linh thạch, bí tịch, pháp bảo... Thậm chí địa bàn, cũng có thể tham dự cạnh tranh, đầu tiên, muốn đấu giá là kiếm cốt.

Buổi đấu giá lần này, Hắc Đế hoàn toàn ủy thác Cự Thụ Tôn Giả chủ trì, hắn chỉ ở một bên quan sát, trong mắt hiển hiện ra quang mang nóng rực, thầm nghĩ, đạt được kiếm cốt cùng đao cốt này, là chuyện may mắn Giới Vương Quân Đoàn chi. Lần này, tất nhiên hắn muốn vét một khoản lớn rồi.

Nghĩ đến vậy, ánh mắt Hắc Đế, không khỏi nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân.

- Phong Vân Vô Ngân? Nếu quả thật chính là ngươi, nếu ngươi trực tiếp lấy ra mai mảnh vỡ thần cách kia, cái đao cốt cùng kiếm cốt này, sẽ là của ngươi, nhưng cục diện trước mắt này, người của Bạch Gia đang ở đây, chỉ sợ ngươi sẽ không dễ dàng bại lộ hành tung. Như vậy, Bổn đế có lẽ ho ngươi một chút ám hiệu.

Trong lúc Hắc Đế suy nghĩ, đám võ giả ở bốn phía cuồng nhiệt bắt đầu chuẩn bị báo giá.

- 50 vạn khối cực phẩm Chính Khí linh thạch.

Một tên trung niên kiếm tu, khí tức nội liễm, trên đỉnh đầu quanh quẩn hơn mười đạo Đế Giai kiếm văn thô to, có 3 đạo kiếp số, gia trì rèn luyện thân thể, trực tiếp gào to nói ra.

Có một phần kiếm tu, thấy trung niên kiếm tu này báo giá, trực tiếp bị dọa sợ.

- Cái gì? Vừa mở miệng, chính là 50 vạn khối Chính Khí linh thạch... điều này quá kinh khủng rồi.

Lần đầu tiên báo giá, lại hù dọa một nhóm người.

Đã lường trước, Hắc Đế cũng nở nụ cười mỉa mai.

- Chỉ có 50 vạn khối Chính Khí linh thạch, cũng dám lấy ra bêu xấu?

- 200 vạn khối Chính Khí linh thạch, cộng thêm một quyển Thiên Giai trung cấp kiếm pháp.

Một tôn hắc bào lão giả, ồm ồm nói ra.

- Ân?

Tên trung niên kiếm tu đầu tiên báo giá 50 vạn khối Chính Khí linh thạch, vẻ mặt cứng lại. Nhưng, không đợi hắn kịp phản ứng, lại có người bắt đầu điên cuồng báo giá.

- 500 vạn khối Chính Khí linh thạch, một quyển Thiên Giai cao cấp chưởng pháp, một quyển Thiên Giai cao cấp quyền pháp, một bụi Vong Ưu Thảo, một quả nội đan Thánh Giai yêu thú Hắc Kỳ Lân, mã não, Hồng Bảo Thạch, hoàng kim, ngọc bích, mỗi loại một thuyền.

- 5 Chính Khí linh mạch, 1000 vạn khối Chính Khí linh thạch, một bộ bảo y khôi giáp tổ truyền, một cây Phương Thiên Họa Kích, 1000 nữ tỳ Tiên Thiên Chính Khí cảnh mỹ lệ, đồng nam 1000, đồng nữ 1000, nhạc sư 200, hoa tượng 200, dược sư 100, 5 hòn đảo ở Vô Biên Hải Vực đệ nhất giới, 5 hòn đảo ở Vô Biên Hải Vực đệ nhị giới, 2 hòn đảo ở Vô Biên Hải Vực đệ tứ giới.

...

Báo giá như vậy, trực tiếp kéo lên, cơ hồ trong mấy hơi thở đã nâng giá vô cùng cao.

Phong Vân Vô Ngân cũng nhíu mày, hôm nay, Phong Vân Vô Ngân bảo vật chính là số mệnh cây 4 phẩm tông môn, mở ra ốc thổ nuôi dưỡng đại lượng kỳ hoa dị thảo, các loại bảo thạch, còn có rất rất nhiều Tử Khí linh thạch, Chính Khí linh thạch.

- Liều mạng, dùng tài lực lấy được cái kiếm cốt, tự nhiên là cứng rắn tranh đoạt gấp mười gấp trăm lần.

Phong Vân Vô Ngân trực tiếp đứng lên.

- Cao cấp dược thảo hoa cỏ 10 mẫu, Chính Khí linh thạch 1000 vạn khối. Bảo thạch, kỳ thạch, 10 mẫu.

Nói xong, từ trong lòng bàn tay Phong Vân Vô Ngân xuất hiện một đóa Tiểu Hoa màu vàng, giống như hoa cúc, phát ra mùi thơm ngào ngạt, trên mặt cánh hoa cổn động trân châu cùng lộ thủy, cực kỳ trong suốt, mặt ngoài bọc lên một tầng ngọn lửa sáng bóng, hừng hực thiêu đốt, tựa hồ ẩn chứa năng lượng hỏa nguyên tố.

- Ân? dược thảo cùng bảo thạch như vậy, ngươi có thể lấy ra 10 mẫu?

Hắc Đế rốt cục động dung, tựa hồ báo giá Phong Vân Vô Ngân đả động đến.

Hắc Đế cũng hơi biết một chút luyện dược, luyện đan thuật, Phong Vân Vô Ngân lấy ra đóa Tiểu Hoa màu vàng kia, Hắc Đế nhìn thấy chính là cực phẩm dược liệu, có thể luyện chế ra đan dược đặc thù, còn có, khối hồng sắc bảo Thạch Phong Vân Vô Ngân kia, chẳng những rất hoa lệ, trong đó còn ẩn chứa năng lượng hỏa nguyên tố.

- Chính xác, mỗi loại mười mẫu.

Phong Vân Vô Ngân nói, nhưng, hiện tại trong lòng Phong Vân Vô Ngân cũng run run, báo giá lần này, đã là cực hạn của hắn rồi.

- Sách sách, tiểu oa nhi, ngươi phải lấy số mệnh cây 4 phẩm tông môn sao.

Chúc Lão âm thầm kinh ngạc.

- So sánh với tài lực, ngươi ở Vô Biên Hải Vực, cũng là nhân vật số một.

Lý Vạn Tiên cùng Lý Thanh Thanh, cũng chưa từng thấy loại trận chiến này, vừa nghe Phong Vân Vô Ngân có thể lấy ra 1000 vạn khối Chính Khí linh thạch để cạnh tranh, bọn họ cũng bị dọa đến chút ngẩn người. Phải biết rằng, Lý Vạn Tiên kinh doanh nhiều năm, hắn nhiều lắm cũng chỉ có thể lấy ra hơn mấy trăm ngàn khối Chính Khí linh thạch mà thôi.

Nghe được Phong Vân Vô Ngân trả lời khẳng định, Hắc Đế lông mày chau lên, trầm tư nói.

- Cho Bổn đế suy tư một chút, xem có còn ai báo giá cao hơn nữa hay không.

Lúc này, có rất nhiều võ tu, đều đem ánh mắt nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân. Trong ánh mắt không khỏi âm độc. Có võ tu bất động thanh sắc, nhưng trong lòng thì đang suy nghĩ xem người này ở nơi nào? Chính là một tên Thánh Giai 1 chuyển mà lại giầu có như thế. Hơn nữa, còn cố ý dùng Thuần Dương kiếm khí bao trùm quanh thân, giấu diếm diện mục như vậy. Sau khi buổi đấu giá chấm dứt, nên theo sát người này, tìm cơ hội giết người cướp của.

Có một đám Đế Giai, đối với kiếm cốt là bắt buộc phải có, nhưng tài lực có hạn, lúc này đành buông tha cạnh tranh. Nhưng trong lòng đã quyết định chủ ý, muốn nửa đường cướp của giết người. Những Đế Giai này, trầm mặc xuống, nhưng dùng ánh mắt sát cơ, lạnh lùng nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân.

Đám người Bạch gia Xích Nô, cũng nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Ngân.

- Tổng Quản đại nhân, tên kia đấu giá, muốn tranh đoạt kiếm cốt. Mặc dù nói, Bạch gia chúng ta muốn đoạt được đao cốt, đối với kiếm cốt cũng không muốn, Nhưng cũng không thể để tên kia nhận được kiếm cốt. Nhất định phải đi phá hư chuyện tốt của hắn.

Một tên Đế Giai 2 kiếp ở bên tai Xích Nô nói ra. Chúng ta cũng báo giá để phá hư tên kia.

Trong con ngươi Xích Nô, càn quét hàn mang.

- Chúng ta không cần báo giá, tự nhiên sẽ có người thu thập tên kia. Cho dù tên kia nhận được kiếm cốt, cũng phải phun ra mà thôi.

Đúng lúc này, thanh âm Hôn Nha Tôn Giả kia, vừa mờ ảo vang lên.

- Cạc cạc... Thánh Giai 1 chuyển? Con kiến nhỏ, ngươi cũng muốn kiếm cốt? Thật là buồn cười, Cạc cạc cạc.

Hôn Nha Tôn Giả cũng không có trực tiếp hiện thân, con trai hắn, tóc dài che mặt, lệ khí ngất trời, phía sau có hai nhân vật, dáng vẻ khí thế độc ác sát cơ, trong nháy mắt đem Phong Vân Vô Ngân ghìm chặt, phía sau hắn dẫn phát một chút Phong Bạo, thổi toái vô tận hư không, phát ra tiếng giòn vang, tạo nên không gian nếp uốn.

- Con kiến hôi, ngươi dám cùng Bổn thiếu gia tranh đoạt kiếm cốt? Muốn chết, đích xác là tìm chết. Ngươi lập tức buông tha cạnh tranh, nếu không, diệt sát.

Phong Vân Vô Ngân toàn thân Thuần Dương kiếm khí cổn động, liên miên không dứt, đem sát khí của con trai Hôn Nha Tôn Giả xoắn thành bụi phấn, hắn ngay cả nhìn cũng không nhìn một cái, mà cười nhìn Cự Thụ Tôn Giả, Hắc Đế bổn tôn.

- Nếu như không có ai báo giá cao hơn tại hạ, như vậy, kiếm cốt liền về lại hạ.

- Không biết tiến thối!

Con trai của Hôn Nha Tôn Giả biến sắc, trên đỉnh đầu, lệ khí ngưng kết ra ngoài hư ảnh các loại yêu ma quỷ quái, gầm thét bắn ra hơi thở thái cổ.

- Càn rỡ!

Cự Thụ Tôn Giả vung tay, nhất thời đem lệ khí của con trai Hôn Nha Tôn Giả trực tiếp bị xua tan.

- Hôn Nha, ngươi hảo quản con trai của ngươi, không nên làm ầm ĩ. Các ngươi cho là đây là địa phương nào? Cũng tới giương oai? Nếu còn làm loạn, đừng trách bổn tọa không nói tình cảm.

- Hảo, hảo.

Hôn Nha Tôn Giả cười nói.

- Nhi tử ngoan, ngươi cũng đừng nổi giận, loại con kiến hôi này tùy thời có thể diệt sát, tiết mối hận trong lòng. Ngươi cũng báo giá đi, chúng ta tuân thủ quy tắc Cự Thụ lão huynh định ra, người trả giá cao, đoạt được kiếm cốt.

Lúc này con trai của Hôn Nha Tôn Giả cực kỳ kiêng kỵ nhìn Cự Thụ Tôn Giả một cái, cười nói.

- Bổn công tử ra giá, một hòn đảo Vô Biên Hải Vực giới thứ 8, 2 tên Đế Giai 1 kiếp nô bộc, pháp bảo 'Vạn Nha Phiên', Thánh thạch 2 khối, 10Thánh Giai tuyệt sắc nữ bộc, am hiểu song tu chi đạo, 5 mai Triêu Phượng Quả.

- Chà.

Báo giá vừa ra, mọi người cũng hít ra khí lạnh, ngay cả Bạch gia Xích Nô, cũng trợn mắt hốc mồm kinh ngạc. Con trai của Hôn Nha Tôn Giả thật là lỗ vốn rồi, không nói cái khác, chính là 2 tên Đế Giai 1 kiếp nô bộc, báo giá này, cũng so với Phong Vân Vô Ngân quý trọng hơn rất nhiều.

- Nga?

Hắc Đế cũng hồng quang.

- Vạn Nha Phiên? Dĩ nhiên là đoạt mệnh pháp bảo Hôn Nha Tôn Giả tự mình luyện chế. Đúng là tài đại khí thô, Hôn Nha Tôn Giả đích xác là tài đại khí thô.

Hắc Đế cũng động dung, kinh ngạc đến ngây người.

- Chính là Vạn Nha Phiên.

Con trai của Hôn Nha Tôn Giả vẻ mặt dương dương đắc ý, khóe miệng kéo ra ngoài nụ cười tà ác.

Rõ ràng trong lúc đó, một cái phiên kỳ xuất hiện, đón gió phấp phới, phiên kỳ này toàn thân màu đen, phát ra thanh âm sóng to gió lớn, từng bầy Ô Nha bay vào bay ra, mỗi một con quạ, cũng tán phát ra Thánh Quang, cùng với hơi thở tà ác âm lãnh, bên trong phiên kỳ, ước chừng nuôi hơn vạn đầu Thánh Quang Ô Nha. Mỗi một con, cũng tỏa ra hơi thở tà ác, tựa hồ là muốn ăn thịt người.

Phiên kỳ hơi chút vừa động, có thể đem địch nhân cuốn vào trong đó, tu vi hạn chế, bị vạn nha thôn phệ, hài cốt không còn.

Lúc này võ giả bốn phương tám hướng, cũng bị phiên kỳ này uy hiếp, rối rít lui lại, cả người lạnh như băng, không dám nhìn thẳng.

Chúc Lão thản nhiên nói.

- Không có gì, chẳng qua là một kiện bán thần khí, có một Thần cấp thấp, ở phiên kỳ thổi một ngụm hơi thở nhỏ không đáng kể. Có thể miễn cưỡng đối phó Đế Giai 4 kiếp, gặp phải đế kiếp 5 kiếp, đều không được.

- Cự Thụ tiền bối, Hắc Đế, hiện tại không có nghi vấn gì nhé? Bổn công tử báo giá, chỉ cần một kiện, cũng vượt qua con kiến hôi kia. Cái kiếm cốt kia, là đến tay Bổn công tử.

Hôn Nha công tử liếm láp một chút đôi môi, cười âm tà.

Hắc Đế đã dao động, nhưng hắn nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân.

- Vị bằng hữu kia, ngươi báo giá có thể cao hơn Hôn Nha công tử hay không?

Cùng lúc đó, Hắc Đế nhìn Phong Vân Vô Ngân truyền âm nhập mật.

- Ngươi là Phong Vân Vô Ngân công tử sao? Như vậy, ngươi nếu chịu đem mai thần cách ở bên trong Cổ Thương Kiếm Đế bảo tàng giao cho Bổn đế, mà Bổn đế cùng Phong Vân Vô Ngân công tử giao tình, cây kiếm cốt, đưa cho Phong Vân Vô Ngân công tử.

Phong Vân Vô Ngân mặc nhiên nhìn về phía Hôn Nha công tử vênh váo đắc ý kia, hắn cũng không có để ý Hắc Đế, cũng không truyền âm nhập mật cùng Hắc Đế nói chuyện.

Ngọc Yêu Nhiêu thấp giọng nói.- Vô Ngân công tử, Yêu Nhiêu nguyện ý dốc hết tất cả, đem tất cả đảo nhỏ, tư sản Phấn Hồng Quân Đoàn tặng cho Vô Ngân công tử, để cho Vô Ngân công tử cạnh tranh kiếm cốt.

Ngọc Yêu Nhiêu ánh mắt thắm thiết, không tiếc tất cả thành toàn cho Phong Vân Vô Ngân.

Phong Vân Vô Ngân nhướng mày, nhẹ giọng nói.

- Vô dụng, Yêu Nhiêu tiểu thư, mặc dù ngươi lấy ra tất cả thân gia, cũng không làm nên chuyện gì.

Phong Vân Vô Ngân ánh mắt khẽ nheo lại, trong lòng tính toán cân nhắc.

- Ha ha ha ha, Thánh Giai 1 chuyển nhỏ bé, ở trong phủ Bổn công tử, Thánh Giai 1 chuyển là đầy tớ, chính là chó, một con chó, còn dám cùng Bổn công tử cạnh tranh?

Hôn Nha công tử, cười nhạo mắng lên.

- Cũng được, đợi khi rời khỏi Giới Vương Quân Đoàn tổng bộ Bổn công tử mới hảo hảo bào chế con chó này.

Hắc Đế thấy Phong Vân Vô Ngân cũng không trả lời, trong lòng tức giận, trực tiếp nhìn Cự Thụ Tôn Giả truyền âm nhập mật nói.

- Sư tôn, Hôn Nha công tử báo giá, cũng không xê xích gì nhiều, không bằng, liền đem kiếm cốt...

- Đợi một chút.

Cự Thụ Tôn Giả từ mi thiện mục.

- Nhìn nhìn lại.

Sau đó hắn cười híp mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, thầm nghĩ, Phong Vân Vô Ngân, ngươi tiểu tử này, thiên phú dị bẩm, tại trước mặt Bạch gia đại cừu gia của ngươi, còn làm bộ làm tịch, hiện tại, lại cùng Hôn Nha Tôn Giả nhi tử cạnh tranh, rất có đảm phách. Khó trách lão Đại để cho ta trực tiếp đem ngươi tiếp dẫn. Bản thân ta muốn nhìn, ngươi ứng phó cục diện như thế nào, có cạnh tranh nữa hay không.

Rõ ràng trong lúc đó, Phong Vân Vô Ngân đi ra, cười nói.

- Tại hạ đã không có tài lực, tới cạnh tranh kiếm cốt nữa rồi.

Lời vừa nói ra, khiến cho một mảnh xôn xao.

- Nhưng...

Phong Vân Vô Ngân nói tiếp.

- Tại hạ còn dư lại một chút.

- A?

Hắc Đế trong lòng vừa động, thầm nghĩ.

- Khó có thể, người này thật là Phong Vân Vô Ngân, hiện tại vận dụng tài bảo Cổ Thương bảo tàng sao? Hắn có thể đem mai thần kia lấy ra hay không?

Nghĩ như thế, ánh mắt Hắc Đế, hoàn toàn nóng hổi.

- Ngươi còn có cái gì?

Phong Vân Vô Ngân cười hắc hắc.

- Ta thay Giới Vương Quân Đoàn giết một người, Giới Vương Quân Đoàn có cừu địch gì không có tiện xuất thủ là có thể giao cho ta đi làm. Dĩ nhiên, tại hạ chỉ giết có thể người, không giết thân nhân bằng hữu của mình. A, ta nghĩ, Giới Vương Quân Đoàn đứng vững vàng Vô Biên Hải Vực dài đến vạn năm, nhất định kết lại vô số cừu địch, trong chuyện này, có một chút không tiện xuất thủ giết người. Nhưng không sao, tại hạ thay Giới Vương Quân Đoàn giết một người.

Phong Vân Vô Ngân chậm rãi nói, hiện tại, hắn đã không có tài vật, dùng để tham dự đấu giá. Định không theo lẽ thường ra bài, mục đích, luôn là cái kiếm cốt kia.

Lời vừa nói ra...

- Phốc ha ha ha ha ha!

- Người này, chẳng lẽ là... Chẳng lẽ là một người điên?

- Hắn là vật gì? Thánh Giai 1 chuyển... Thánh Giai 1 chuyển mà đã nghĩ làm sát thủ, thay Giới Vương Quân Đoàn giết người? Ha ha ha! Đầu óc hỏng mất rồi... Giới Vương Quân Đoàn Thánh Giai nắm một bó to, Đế Giai cũng không ít... Ha ha ha! Còn có thể nhờ một tên Thánh Giai 1 chuyển sát thủ? Người này đầu tuyệt đối hỏng mất rồi.

- Khó có thể, hắn nghĩ thay Giới Vương Quân Đoàn, tùy ý giết mấy tên Tiên Thiên cừu gia, rồi sau đó báo cáo kết quả? Hơn nữa, Giới Vương Quân Đoàn cũng không có Tiên Thiên cừu gia.

...

Lúc này có một mảng lớn tiếng cười nhạo mắng lên, cũng chỉ trích Phong Vân Vô Ngân khinh cuồng, hoài nghi Phong Vân Vô Ngân đầu óc có vấn đề.

- Phốc... Bổn công tử chết cười rồi... Bổn công tử chết cười rồi...

Hôn Nha công tử, cười đến nghiêng ngửa.

Ngay cả Lý Vạn Tiên cùng Lý Thanh Thanh, cũng nhíu mày, có thể trở thành cừu địch Giới Vương Quân Đoàn, lại bị Giới Vương Quân Đoàn cố kỵ, không tiện giết người, tuyệt đối chính là Đế Giai cường giả, không phải là Đế Giai 4 kiếp, thì là Đế Giai 5 kiếp, loại cường giả này, không dễ dàng giết chết như vậy.

- Ngươi... Ngươi đang ở đây nói đùa gì vậy?

Hắc Đế vừa bực mình vừa buồn cười.

Cũng chỉ có Chúc Lão, khẽ lắc đầu.

- Móa nó, tiểu oa nhi muốn đùa bỡn rồi, trực tiếp đảo loạn tràng diện, lần này, không biết có người nào sẽ gặp họa.

Cự Thụ Tôn Giả nở nụ cười.

- Hảo Phong Vân Vô Ngân ngươi, lá gan quá lớn, cơ hồ là vì đạt được mục đích không chừa thủ đoạn nào. Được, lần này, lão tử muốn nhìn, ngươi có thể đùa bỡn ra cái hoa dạng gì.

Nghĩ xong, Cự Thụ Tôn Giả trực tiếp truyền âm nhập mật cho Phong Vân Vô Ngân, nói.

-Thiếu niên, bổn tôn đã biết thân phận chân thật của ngươi. Ngươi đứng chắn ngang sao, được rồi, ngươi nghĩ chơi như thế nào, hôm nay, ngươi chơi như thế nào, bổn tôn cũng muốn nhìn một chút thủ đoạn của ngươi.

- Ân?

Phong Vân Vô Ngân cứng lại.

- Để cho ta buông tay buông chân chơi? Có ý tứ gì?

Đúng lúc này, một tên Đế Giai 2 chuyển bước ra.

- Kẻ điên! Lập tức cút ngay, mẹ kiếp, phá hư nhã hứng lão tử, ngươi còn thay Giới Vương Quân Đoàn giết người? Ngươi có thể giết người nào? Hôm nay, ngươi liền giết giết lão tử thử xem.

Lúc này, Phong Vân Vô Ngân không chút nghĩ ngợi, một đạo Thuần Dương kiếm khí tráng kiện, từ trong thân thể trực tiếp bắn ra, kiếm khí như cầu vồng, trong nháy mắt liền từ bên trong thân thể Đế Giai 2 kiếp kia bắn tới.

Ở bên trong Đạo Thuần Dương kiếm khí này, vừa âm thầm bao vây bổn nguyên Băng Sát, bổn nguyên Phong Sát quả thực chính là ngưng tụ tinh hoa Cổ Thương kiếm thuật, cùng với chút kỳ ngộ của bản thân Phong Vân Vô Ngân quét ngang hết thảy, đem tên Đế Giai 2 kiếp kia chém thành hai khúc, máu huyết điên cuồng phun ra.

- Một con chó tầm thường, còn gọi rầm rĩ? Không giết ngươi thì giết ai?

Phong Vân Vô Ngân ác khí, Thuần Dương kiếm khí lần tràn ra, đem đầu tên Đế Giai 2 kiếp kia, trực tiếp chấn thành bụi phấn, hoàn toàn diệt sát.

Phong Vân Vô Ngân ngạo mạn vô cùng, quét mắt nhìn bốn phía.

- Còn có người nào muốn chết hay không, cùng nhau đứng ra, lão tử đều giải quyết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.