Bá Khí

Chương 368: Phong vân vô ngân cũng chưa chết!




Nói xong, quanh thân Xích Nô khí diễm mênh mông, vô số Đế Giai pháp tắc diễn sinh ra ngoài, che đậy bầu trời, hiện ra vô số dị tượng, khí thế sâm nghiêm vô cùng.

Trên bầu trời, ngưng tụ ra Cự Nhân hư ảnh cao ngàn trượng, như Ma thần, quan sát chúng sanh.

- Xích Nô đại nhân, muốn phát uy rồi.

- Tên kiếm tu kia đã gây đại họa, dám sát thương người của Bạch gia, hiện tại, khó có thể giải quyết tốt hậu quả rồi.

- Hắn hối hận cũng không kịp rồi, nếu như chịu quỳ xuống nhận tội, cầu xin tha thứ, có lẽ có khả năng còn mạng sống.

- Trẻ con! Xích Nô đại nhân, làm sao chịu bỏ qua cho tên kiếm tu này? Nhất định là muốn giết lập uy. Người của Bạch gia, đối với danh tiếng, là phi thường cùng yêu quý. Không tiếc tru diệt vạn người, cũng muốn duy trì danh tiếng Bạch gia.

...

Bốn phương tám hướng, mọi người xem náo nhiệt, càng nhiều, còn có rất rất nhiều võ giả, từ Giới Vương Quân Đoàn đảo nhỏ chạy đến bến cảng quan sát.

Phong Vân Vô Ngân giương mắt nhìn Xích Nô một chút, trong lòng tính toán thật nhanh.

Lúc này, tên bị Đế Giai 1 kiếp cắt thành hai khúc, há mồm mắng lên.

- Ngươi nhất định phải chết, ngươi dám đả thương bổn tọa, Tổng Quản đại nhân sẽ đem ngươi nghiền xương thành tro, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

- Om sòm!

Phong Vân Vô Ngân tâm niệm hơi động, một cổ Thuần Dương kiếm khí cổn động ra, trực tiếp đem đỉnh đầu tên Đế Giai 1 kiếp kia, đánh nổ tung lên, hóa thành một cổ bụi, linh hồn tan biến, hoàn toàn tử vong.

- Thôi, thế cục trước mắt không thể nào nhận tội, nhất định phải chiến đấu một cuộc, đem người của Bạch gia, toàn bộ tru diệt rồi hãy nói.

Phong Vân Vô Ngân ác tâm sinh ra, thân hình hóa thành một cổ Thuần Dương kiếm khí, phóng lên cao, cả bầu trời, bắt đầu nhộn nhạo ba động Thuần Dương, nếp uốn, không khí trở nên sắc bén như kiếm, cắt hư vô.

- Rống!!!!!!!

Lúc này Xích Nô phát ra tiếng rống như cổ thú hoang dã, trời long đất nở, cơn giận không kềm được.

- Càn rỡ! Dám giết thuộc hạ bổn tọa! Chết! Tuyệt đối đáng chết, không có ai có thể cứu được ngươi.

Xích Nô tán phát ra lửa giận, ngưng tụ thành thực chất, tạo thành bầu trời sụp đổ, sau đó bắt đầu trầm luân, cả khu vực, cũng bắt đầu là bóng tối.

Bốn phương tám hướng võ giả xem náo nhiệt, toàn bộ lạnh run, người người cảm thấy bất an.

Phong Vân Vô Ngân tay phải vừa lộn, đem Thần Lực Chùy lặng lẽ ởữ trong tay, hắni liều mạng đánh một trận tử chiến.

Đối mặt tên Đế Giai 5 kiếp cường giả, trong lòng Phong Vân Vô Ngân, dâng lên tới một cổ chiến ý, hắn thầm nghĩ, nếu bản thân Bạch Cốt Đao Đế, không có đích thân tới, ta cũng không phải không có cơ hội liều mạng. Chúc Lão ở bên, thời khắc mấu chốt, cho ta một chút trợ giúp. Chỉ cần đem tên Đế Giai 5 kiếp tru diệt, luyện hóa thi thể, ta có thể đột phá Thánh Giai 2 chuyển.

- Ha ha ha ha!

Lúc này, Xích Nô kia cười giận dữ, thân thể hơi chút động, nghiền nát vô số không gian, phát ra nổ tung.

- Còn muốn cùng bổn tọa đối chiến? Ha ha! Không biết tự lượng sức mình, nhưng cũng tốt, trong phủ bổn tọa đang thiếu một tấm da người làm thảm, hôm nay tru diệt ngươi, sau đó lột da, làm thành một tấm thảm, cũng cực kỳ tốt.

Phong Vân Vô Ngân đem năng lượng kiếm khí ẩn chứa bên trong kiếm cốt, toàn bộ điều động ra ngoài, toàn bộ thế giới, cũng Thuần Dương ba động, quanh co từng đạo Thuần Dương chân khí, diễn sinh ra vô số chiêu thức Thuần Dương kiếm pháp, vô số kiếm pháp chân đế, kiếm đạo chí lý, hơn nữa, bổn nguyên Băng Sát cùng bổn nguyên Phong Sát, cũng sắp dâng lên. Thần Lực Chùy tùy thời chuẩn bị dung nhập vào thân thể.

Hai tên cường giả, chuẩn bị đánh giết.

Đúng lúc này...

- Ha ha, hai vị, tại sao tại Giới Vương Quân Đoàn tổng bộ vung tay? Tại sao muốn phá hư quy củ Giới Vương Quân Đoàn?

Một thanh âm ấm áp tựa hồ là từ trên trời giáng xuống, làm cho người ta có cảm giác như tắm gió xuân, Xích Nô đang tạo lên bóng tối, trong nháy mắt bị xua tan, sát ý của hắn cũng bị tản ra.

Thuần Dương kiếm khí Phong Vân Vô Ngân, cũng hoàn toàn bị chế trụ, giam cầm ở bên trong.

Chỉ thấy, từ đảo nhỏ Giới Vương Quân Đoàn tổng bộ, xuất hiện một cái cầu vồng bảy màu, bên trên, đi lại một lão giả phong cách cổ xưa. Lão giả này Thiên Đình ôm trọn, mắt như tinh thần, mặt mũi phong cách cổ xưa, có bảo quang lưu chuyển, không có ai có thể nhìn thấu cảnh giới của hắn. Hắn thản nhiên đi lại trên cầu vồng, mỗi khi đi ra một bước, trên bầu trời sinh dài ra rất nhiều đại thụ chọc trời, cành lá rậm rạp, tạo ra một mảnh mát mẻ.

Giới Vương Quân Đoàn rất nhiều cao tầng, bao gồm Giới Vương Quân Đoàn lãnh tụ, Hắc Đế bổn tôn, cũng ngoan ngoãn đi theo phía sau lão giả.

Hắc Đế bổn tôn, trên đỉnh đầu có 6 đạo kiếp số, có hắc động ngọa nguậy, khí thế kinh người, là Đế Giai 6 kiếp.

Nhưng, Hắc Đế thành tựu Đế Giai 6 kiếp, thời gian không lâu, vẫn không có thể có tư cách đánh sâu vào Thần Giai.

Nhưng vẫn là một đại nhân vật khó lường.

Nhưng hiện tại Hắc Đế bổn tôn lại vô cùng cung kính lão giả.

Phong Vân Vô Ngân trong lòng trầm xuống, hắn nhìn về phía lão giả kia, chỉ cảm thấy lão giả kia có vô thượng thần thông, tựa hồ có thể tùy ý xuyên qua vị diện, vượt qua thời không, trở tay làm mây, lật tay làm mưa.

Lúc này, thanh âm Chúc Lão, lọt vào trong đầu Phong Vân Vô Ngân.

- Tiểu oa nhi, người nầy là Cự Thụ Tôn Giả, thời điểm lão đầu tử mới tới vị diện này, từng có gặp mặt một lần. Nghe nói là một gốc cây viễn cổ kỳ thụ, tu hành thành công, luyện thành hình người. Là nhân vật Đế Giai 6 kiếp đứng đầu, cùng thực lực Bạch Cốt Đao Đế, không kém bao nhiêu, cũng là tồn tại một bước thành thần. Loại lão cổ đổng này, luôn luôn ẩn tàng tại Hải Vực thứ 8 thần bí, không xuất thế, không biết lần này, làm sao đột nhiên hiện thân tại buổi đấu giá. Thật là khiến người ta suy nghĩ. Tiểu oa nhi, lão đầu tử nói cho ngươi biết, tại cái vị diện này, chỗ thần bí nhất, chính là Vô Biên Hải Vực giới thứ 8, ngay cả lão đầu tử, cũng chưa từng đi khu vực trọng yếu Vô Biên Hải Vực giới thứ 8. Ách, ngươi đừng vội, nhìn Cự Thụ Tôn Giả có lời gì muốn nói.

Phong Vân Vô Ngân mới vừa đến Giới Vương Quân Đoàn tổng bộ, lại gặp phải đám người của Bạch Gia, sau đó xung đột. Phong Vân Vô Ngân tự nhiên là không chịu thua, thúc dục kiếm cốt Cổ Thương Kiếm Đế, thi triển ra Thuần Dương kiếm khí, trực tiếp chém giết một tên Đế Giai 1 kiếp Bạch gia. Đây là làm mất mặt Bạch gia, đối với Bạch gia là quái vật lớn mà nói, Đế Giai cũng không thể tùy ý tổn thất, mỗi khi tổn thất một người, chẳng những vô cùng nhục nhã, hơn nữa tổn thất còn rất khó đền bù.

Vì vậy, Phong Vân Vô Ngân cho dù là ngụy trang thân phận, cũng đã cùng Bạch gia kết thù, không chết không thôi.

- Lão tử có phải cùng Bạch gia kiếp trước cùng có cừu oán hay không, vô luận đi tới nơi nào, cũng muốn chém giết.

Phong Vân Vô Ngân trong lòng cảm thấy không biết nên khóc hay cười.

Xích Nô đại biểu Bạch Cốt Đao Đế, tham dự buổi đấu giá lần này, hôm nay, bị Phong Vân Vô Ngân tru diệt thủ hạ ở tại trước mặt, hắn tự nhiên là muốn giết Phong Vân Vô Ngân rồi.

Xích Nô cùng Phong Vân Vô Ngân, tràn ngập chiến ý, lúc này, Giới Vương Quân Đoàn, rốt cục đã ra mặt.

Trên bảy sắc cầu vồng, một lão giả tiên phong đạo cốt, mỉm cười đi ra, dọc đường hiện ra vô số cổ thụ chọc trời, xanh um tươi tốt, sinh cơ dạt dào, đem trọn phiến thiên không, cũng diễn biến thành cảnh tượng rừng rậm nguyên thủy, còn có hơi thở cỏ cây cổn động, đem Phong Vân Vô Ngân cùng Xích Nô chiến ý ngập trời, hoàn toàn hóa giải.

Là Cự Thụ Tôn Giả, Đế Giai 6 kiếp, là nhân vật một bước thành thần, đến từ Vô Biên Hải Vực giới thứ 8 thần bí nhất, là lão cổ đổng, chiến lực không thua Bạch Cốt Đao Đế.

Hắc Đế bổn tôn, đi phía sau Cự Thụ Tôn Giả, khúm núm nói.

- Sư tôn, lại là người của Bạch gia. Lần trước đi Cổ Thương tinh cầu tầm bảo, người của Bạch gia ngang ngược, muốn cùng Giới Vương Quân Đoàn chúng ta xung đột. Lần này, lại không có nhìn quy tắc, ở địa bàn của chúng ta vung tay. Sư tôn, xin ngài xuất thủ, dạy dỗ Bạch gia một chút, chèn ép bọn họ, để cho bọn họ tuân theo quy củ.

Cự Thụ Tôn Giả vân đạm phong khinh cười cười, nói.

- Ngươi không nên nóng nảy, chuyện hôm nay, để vi sư tới xử lý.

Lúc này, đám người vây xem, nghe được Cự Thụ Tôn Giả cùng Hắc Đế nói chuyện với nhau, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn. Thì ra lão giả tôn quý vô cùng, chính là sư tôn Hắc Đế, không trách được, Giới Vương Quân Đoàn ở Vô Biên Hải Vực đứng vững vàng vạn năm không ngã, có thể cùng Bạch gia có địa vị ngang nhau, thì ra là có hậu đài mạnh mẻ như thế.

Đạo thải hồng cầu kia, vẫn kéo dài đến trước mặt Phong Vân Vô Ngân cùng Xích Nô, Cự Thụ Tôn Giả đứng ở giữa hai người Phong Vân Vô Ngân cùng Xích Nô, giống như một đạo bình chướng thiên nhiên, đem hai người hoàn toàn ngăn cách ra.

Lúc này trong lòng Phong Vân Vô Ngân cùng Xích Nô, cũng khẽ sinh ra một loại ảo giác. Hôm nay, hai người bọn họ, nhìn như khoảng cách mấy chục thước mà thôi, nhưng điểm khoảng cách này thật giống là vạn dặm xa xôi, vừa giống như là đem một cái không gian, cắt thành hai cái không gian độc lập vậy. nguồn t.u.n.g h.o.a.n.h (.) c.o.m

Tóm lại, Cự Thụ Tôn Giả hướng giữa hai người vừa đứng, hai người căn bản không cách nào chém giết lẫn nhau rồi.

Hơn nữa, khí thế hai người, cũng suy bại xuống.

- Lão đầu tử, làm cho ta có một loại cảm giác tạm thời không cách nào đánh bại.

Phong Vân Vô Ngân trong lòng, xẹt qua ý niệm.

- Cũng đúng, hắn là đại nhân vật Đế Giai 6 kiếp, ta không thể trực diện tranh phong, cũng rất là bình thường.

Lúc này, Phong Vân Vô Ngân đem Thuần Dương kiếm khí khuếch tán ra ngoài, trực tiếp áp súc ra chung quanh.

Xích Nô hung hăng ngang ngược, cũng phải ăn nói khép nép.

- Thì ra là Cự Thụ Tôn Giả lão nhân gia, không ngờ rằng, ngài cũng tự mình đến tham dự buổi đấu giá lần này.

Cự Thụ Tôn Giả sắc mặt hòa khí.

- Ha ha, Xích Nô, chủ tử nhà ngươi, Bạch huynh, gần đây tốt không?

- Cảm ơn lão nhân gia quan tâm, chủ nhân nhà ta, đang ở một cái cao cấp vị diện học phủ làm khách, nghiên cứu đao pháp.

Ở trước mặt Cự Thụ Tôn Giả, Xích Nô thật giống như một con mèo nhà, cực kỳ ôn thuần, trong lòng hắn cũng mắng to xui xẻo.

- Mẹ kiếp! Chủ nhân cũng tính sai. Không ngờ rằng, Giới Vương Quân Đoàn, lần này mời Cự Thụ Tôn Giả rời núi. Phải biết rằng, Cự Thụ Tôn Giả lão cổ đổng, xưa nay căn bản không rời khỏi Vô Biên Hải Vực giới thứ tám. Theo lý thuyết, cho dù Cự Thụ Tôn Giả là sư tôn Hắc Đế, Hắc Đế cũng không thể mời được Cự Thụ Tôn Giả. Cự Thụ Tôn Giả là nhân vật muốn thành thần, làm sao đến một buổi đấu giá thế tục sao?

Cự Thụ Tôn Giả cười một tiếng nói.

- Làm sao, Xích Nô, tiểu tử này, một thân hỏa bạo, còn không có từ bỏ? Muốn cùng người chém giết?

- Tôn Giả, cũng không phải là Xích Nô lỗ mãng, người này, giết một tên Đế Giai Bạch gia chúng ta, đây quả thực là vô pháp vô thiên, Xích Nô nhất định phải chính tay giết chết người này, sau khi trở về, mới có thể hướng chủ tử nhà ta báo cáo kết quả, nếu không, chính là thất trách.

Xích Nô nhắm thẳng vào Phong Vân Vô Ngân.

- Thỉnh Tôn Giả lão nhân gia ngài không nên nhúng tay chuyện này, để cho Xích Nô đem người này giết chết.

Cự Thụ Tôn Giả khoát khoát tay.

- Xích Nô, ngươi đừng vội om sòm. Nơi này, không phải là địa phương ngươi đùa bỡn được. Ngươi cần tuân thủ một chút quy tắc, tốt lắm, ngươi trước trèo lên đảo, ngươi muốn tìm ai phiền phức, sau buổi đấu giá chấm dứt rồi hãy nói. Nhớ lấy, không nên ở chỗ này chém giết, nếu không...

Xích Nô vô cùng không cam lòng, nhưng lại không dám nghịch ý của Cự Thụ Tôn Giả, chỉ đành phải hung hăng nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái, phóng thích ra lệ khí cùng sát cơ không cách nào hóa giải, chợt vung tay lên, dẫn dắt thủ hạ, trực tiếp bước lên Giới Vương Quân Đoàn tổng bộ.

- A, kiếm khí rất tinh thuần, là Thuần Dương kiếm khí, sợ đã có vạn năm hỏa hầu rồi.

Lúc này, ánh mắt Cự Thụ Tôn Giả, lại chuyển hướng nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, ở bên trong ánh mắt của hắn, bao hàm hơi thở lịch sử nồng nặc, thâm thúy giống như vũ trụ, lúc này tựa hồ muốn đem Phong Vân Vô Ngân nhìn thấu.

Phong Vân Vô Ngân trong lòng ngưng tụ, cảm giác được Thuần Dương kiếm khí cả người tựa hồ cũng ngăn cản không nổi ánh mắt Cự Thụ Tôn Giả, muốn bị đâm thủng, sau đó bị khám phá diện mục thật vậy.

Cảm giác này đều quanh quẩn ở trong lòng Phong Vân Vô Ngân.

Nhưng Cự Thụ Tôn Giả chẳng qua là nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái, sau đó thu hồi ánh mắt, trong mắt của hắn tinh quang lóe lên, ý vị thâm trường nói.

- Thì ra là như vậy, thì ra là như vậy, không trách được, kiếm pháp tu vi cường tuyệt như thế, cảnh giới bản thân chẳng qua là Thánh Giai 1 chuyển, thì ra là cái duyên cớ này.

Cự Thụ Tôn Giả hơi có thâm ý nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái.

- Thiên phú dị bẩm, nhưng tự giải quyết cho tốt rồi nói sau.

Nói xong, Cự Thụ Tôn Giả thản nhiên rời đi, cũng không có cùng Phong Vân Vô Ngân nói nhiều lời.

- Xem ra, bí mật kiếm cốt tựa hồ là bị Cự Thụ Tôn Giả này nhìn thấu. Như vậy, thân phận chân thật của ta, hơn phân nửa cũng không dấu diếm được hắn.

Phong Vân Vô Ngân trong lòng khẽ lạnh cả người.

Hắc Đế cũng không có đi theo Cự Thụ Tôn Giả rời đi, ánh mắt của hắn mắt nhìn xuống, tự nhiên là thấy được Ngọc Yêu Nhiêu. Sau đó ánh mắt sáng lên, thân thể hơi chút di động, sau đó bước lên boong tàu Ngọc Yêu Nhiêu.

- Ngọc Yêu Nhiêu, thật sự không ngờ rằng, ngươi lại còn sống sót. Sách sách, nếu như Bổn đế không có nhớ lầm, lúc ấy tiến vào Cổ Thương tinh cầu tầm bảo, cũng có phần của ngươi. Ngươi từ trước đến nay cùng đám người Phong Vân Vô Ngân công tử ở chung một chỗ. Bổn đế phân thân, cùng với Thanh Đế bổn tôn, đám người U Phó, ở bên trong Cổ Thương tinh cầu bị luyện chết. Yêu Nhiêu, ngươi làm sao sống được? Phong Vân Vô Ngân công tử đâu?

- Ân?

Ngọc Yêu Nhiêu hiện tại, mới định thần lại, lại bị Hắc Đế hỏi khó.

- Hưu!

Phong Vân Vô Ngân từ không trung lắc mình rơi xuống, sau đó lẳng lặng đứng bên cạnh ở Ngọc Yêu Nhiêu.

Có Phong Vân Vô Ngân ở bên, cảm xúc Ngọc Yêu Nhiêu, mới dần dần ổn định lại, bật thốt lên nói.

- Hắc Đế đại nhân, thiếp thân căn bản cũng không biết xảy ra chuyện gì, cũng chính là trong nháy mắt, thiếp thân đã bị truyền tống đi ra. Cũng mất đi liên lạc với Vô Ngân công tử. Hiện tại, thiếp thân cũng đang tìm kiếm Vô Ngân công tử.

- Nga?

Hắc Đế hiển nhiên không tin Ngọc Yêu Nhiêu nói chuyện, ánh mắt của hắn khẽ nhìn Phong Vân Vô Ngân cả người bị Thuần Dương kiếm khí bao vây.

- Vị bằng hữu kia, xin thỉnh giáo đại danh.

- Ta là hạng người vô danh, cần gì phải hỏi.

Phong Vân Vô Ngân giả thanh âm khàn khàn nói ra.

- Đây là một tên khách khanh của Yêu Nhiêu.

Ngọc Yêu Nhiêu vội vàng nói.

- Vâng,đúng vậy, là Vô Danh tiên sinh.

Dưới tình thế cấp bách, Ngọc Yêu Nhiêu cũng để cho Phong Vân Vô Ngân một cái tên. Trực tiếp lấy cho Phong Vân Vô Ngân một cái tên giả 'Vô Danh'.

- Vô Danh' tiên sinh?

Hắc Đế lông mày nhíu lại, cùng lúc đó, Lý Thanh Thanh ở trong lòng Lý Vạn Tiên, cũng mặc niệm.

- Vô Danh tiên sinh?

Hắc Đế ánh mắt chuyển động mấy cái, sau đó đưa mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân.

- Tiên sinh, ngươi lấy tu vi Thánh Giai 1 chuyển, dễ dàng tàn sát đế giai. Loại vượt cấp giết người này, hắc hắc, cũng là giống như một vị cố nhân của Bổn đế.

- A?

Phong Vân Vô Ngân không muốn nhiều lời, nhẹ nhàng thở dài.

Hắc Đế cũng không buông tha.

- Tiên sinh, vị cố nhân Bổn đế kia, tuổi còn trẻ, nhưng võ đạo tu vi, vô cùng là yêu nghiệt, còn có thần cấp lão sư. Hắn tại tiên thiên Chính Khí cảnh là có thể tàn sát thánh. Cùng tiên sinh hành động, vô cùng tương tự. Di, tiên sinh, Bổn đế cũng là cảm thấy, Bổn đế nhất định là gặp qua tiên sinh.

Phong Vân Vô Ngân quả quyết nói.

- Xin lỗi, bản nhân chưa từng có gặp qua các hạ.

Hắn sẽ không cùng Thanh Thanh quen biết nhau, tự nhiên càng không cùng Hắc Đế quen biết nhau.

Hắc Đế cười cười.

- Có lẽ là bởi vì bản đế cực kỳ tưởng niệm vị cố nhân kia, vì vậy, cũng là càn rở, nhận lầm người. Tốt lắm, tiên sinh, sau khi các ngươi tiến vào đảo, ngày mai, buổi đấu giá đúng hạn cử hành. Tiên sinh là một tên kiếm tu, ước chừng, cũng là muốn cái kiếm cốt kia, hi vọng tiên sinh sẽ được như nguyện, nhận được kiếm cốt.

Ngừng lại một chút, Hắc Đế cười một tiếng, lẩm bẩm nói.

- Bạch gia Xích Nô, tự mình đại biểu Bạch Cốt Đao Đế, tới tham gia buổi đấu giá. Ai, Xích Nô người này, rất khó đối phó.

Nói xong, Hắc Đế trở về đảo nhỏ.

- Vô Ngân... Ách... Vô Danh tiên sinh, chúng ta cũng tiến vào đảo sao.

Ngọc Yêu Nhiêu nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân.

- Ân, Trước tiến vào đảo rồi hãy nói.

Phong Vân Vô Ngân gật đầu, liền dẫn mọi người, bước lên Giới Vương Quân Đoàn tổng bộ.

Bên trên Đảo nhỏ, tự nhiên có thành viên Giới Vương Quân Đoàn, chịu trách nhiệm tiếp dẫn khách nhân. Hai tên võ giả Tiên Thiên Chính Khí cảnh, cung kính, đem Phong Vân Vô Ngân dẫn tới một chỗ trong biệt viện.

Dọc đường, Phong Vân Vô Ngân cũng tham quan cảnh tượng tại Giới Vương Quân Đoàn tổng bộ. Chỉ nhìn thấy, bên trong thành trì, đại lượng kiến trúc cao vút trong mây, bất kỳ địa phương nào cũng có đình viện ngàn trượng, lầu các khí tượng. Quả nhiên không hổ là thế siêu cấp lớn lực Vô Biên Hải Vực, Giới Vương Quân Đoàn tổng bộ.

Hơn nữa, võ giả đi lại ở bên trong thành, chẳng những số lượng rất nhiều, hơn nữa, cảnh giới phần lớn cũng là tinh anh Thánh Giai, Đế Giai cũng không thiếu. Còn có một chút Đế Giai hơi thở trầm trọng, tùy ý đi lại, cũng phát ra khí thế làm người tim đập nhanh hơn.

Buổi đấu giá còn chưa bắt đầu, Giới Vương Quân Đoàn tổng bộ đã đến rất nhiều.

Cũng vì đao cốt cùng kiếm cốt mà đến.

Trong biệt viện, Phong Vân Vô Ngân cùng Chúc Lão, ngồi ở phía dưới giàn nho, vừa uống rượu, một bên nói chuyện với nhau. Ngọc Yêu Nhiêu thức thời tránh lui. Thanh Thanh vốn muốn ở bên cạnh Phong Vân Vô Ngân, lại bị Lý Vạn Tiên mạnh mẽ lôi đi.

- Tiểu oa nhi, tình huống tựa hồ có chút không ổn. Hắc Đế kia, ước chừng đối với ngươi nổi lên lòng nghi ngờ.

Chúc Lão nhíu mày nói.

Phong Vân Vô Ngân trịnh trọng gật đầu.

- Hắc Đế tất nhiên hoài nghi thân phận của ta, bất quá, hắn cũng không có thể khẳng định. Nhưng Cự Thụ Tôn Giả, nhất định là dò xét huyền cơ, khám phá thân phận của ta. Hắn thậm chí còn lên tiếng cảnh cáo ta, để cho ta tự giải quyết cho tốt.

Chúc Lão gật đầu nói.

- Lấy cảnh giới thực lực Cự Thụ Tôn Giả lão nhi kia, muốn xem chân thân nhươi là đích xác dễ dàng. Vì vậy, lão đầu tử mới nói, chuyện này hỏng bét. Cự Thụ Tôn Giả là sư tôn Hắc Đế kia, một khi hắn đem thân phận chân thật của ngươi, tiết lộ cho Hắc Đế, vậy phiền rồi.

- Chúc Lão, ngài nói đúng. Hắc Đế nếu như biết ta từ ở bên trong Cổ Thương tinh cầu, còn sống trở về, bọn họ nhất định sẽ nhớ vài món bảo vật của Cổ Thương kia. Đó là Tru Tiên Bảo Kiếm, Thiên Giai bí tịch, Phần Thế Ma Chung, Hỏa Diễm Ba Tiêu Phiến, cùng với mảnh vỡ thần cách, mà Hắc Đế cũng không biết, ngài đã dung hợp.

- Ân, mảnh vỡ Thần cách, loại vị diện cấp thấp nhà quê này, nhìn như trân bảo, liều lĩnh cũng muốn cướp đoạt, vọng tưởng từ bên trong thần cách nhận được chỗ tốt khổng lồ, tìm hiểu một chút Thần Thuật.

Chúc Lão khóe miệng, kéo đi ra nụ cười mỉa mai.

- Thân phận của ngươi một khi tiết lộ, không riêng gì Hắc Đế, cùng rất nhiều người, xuất thủ cướp đoạt. Tiểu oa nhi, chúng ta bây giờ, đã ở tình cảnh cực kỳ nguy hiểm.

Phong Vân Vô Ngân chân mày nhíu lại, hắn suy nghĩ tìm kiếm phương pháp giải quyết tình thế nguy hiểm.

- Chúc Lão, nếu cũng đã đi tới Giới Vương Quân Đoàn tổng bộ, trăm triệu lần không có tay không mà quay về về, binh tới tướng đở, nước tới đấp đất chặn, hết thảy tất cả, ta cũng ứng phó.

...

Giới Vương Quân Đoàn tổng bộ, tại lãnh phủ đệ tụ Hắc Đế.

Lúc này ở bên trong một gian mật thất, Hắc Đế triệu tập lại tất cả nòng cốt, tinh anh Giới Vương Quân Đoàn, sau đó thương nghị một chút chuyện cơ mật.

Hắc Đế ngưng trọng nói.

- Buổi đấu giá ngày mai, các ngươi theo sát khách khanh của Ngọc Yêu Nhiêu kia. Trên người Thuần Dương kiếm khí, vô cùng dễ dàng phân biệt. Người này, rất cổ quái.

- Vâng, lãnh tụ đại nhân!

Hắc Đế bên trong lóe lên một chút quang mang tham lam.

- Khó có thể, thật là Phong Vân Vô Ngân? Nếu như là hắn, như vậy, Cổ Thương chí bảo, thậm chí thần cách kia chính là bị hắn thu rồi mà, hắn còn sống rời khỏi Cổ Thương tinh cầu. Lực chiến đấu tăng vọt, tàn sát đế như giết heo chó, hết thảy, có lẽ cũng là từ ở bên trong Cổ Thương Kiếm Đế bảo tàng, lấy được chỗ tốt. Bổn đế phân thân, cũng chết ở bên trong Cổ Thương tinh cầu, nhưng ngay cả một chút điểm chỗ tốt cũng không có. Thanh Đế bổn tôn, cũng vẫn lạc, Giới Vương Quân Đoàn chúng ta tổn thất thảm trọng. Phong Vân Vô Ngân, ngươi có thần cấp lão sư, Bổn đế cũng không ép ngươi, Bổn đế chỉ cần ngươi lấy ra một chút bảo vật, chia xẻ cho Bổn đế, những thứ này Bổn đế nên được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.