Bá Khí

Chương 312: Ma nhãn thương hồn đao, tối chung áo nghĩa!




- A!!!!!!!!!!!! Phong Vân Vô Ngân! Ngươi hủy cơ nghiệp Thần Kiếm Đế Quốc ta! A!!!! Phốc.

Thần Kiếm Đế Quốc hoàng đế giống như sài lang bị thương, phát ra thanh âm thê thảm kinh thiên động địa, trong mắt nhỏ ra máu, dưới tâm thần kích động, cổ họng ngòn ngọt, một ngụm nhiệt huyết cũng phun ra ngoài.

Lúc này tràng diện rung động cực độ.

Lúc trước dưới sự bảo vệ của Thần Kiếm Đế Quốc hoàng đế, Thần Kiếm Đế Quốc mấy trăm tinh nhuệ, đều đã chết tuyệt.

Phong Vân Vô Ngân đứng ở trên lôi đài, cười híp mắt nhìn Thần Kiếm Đế Quốc hoàng đế.

- Chính là các ngươi ép tư, ngươi biết không? Tại sao phải ép ta đại khai sát giới? Các ngươi quá ngu ngốc rồi.

Nói xong, dưới ánh mắt Phong Vân Vô Ngân quét qua những đế quốc khác. Những đế quốc hoàng đế, trọng thần, tông môn Lĩnh Tụ kia lúc này, trong lòng sợ hãi, giống như bị một đầu viễn cổ man thú nhìn thẳng, toàn bộ đều lo lắng, lông tóc đột nhiên dựng lên.

Chiến Tần đế quốc hoàng đế vỗ án.

- Thoải mái! Thật là quá sung sướng! Thần Kiếm Đế Quốc, từ nay nguyên khí tổn thương nặng nề! Ha ha ha ha! Trẫm Chiến Tần đế quốc, cùng Thần Kiếm Đế Quốc láng giềng, hai nước giáp giới, thường xuyên cũng sẽ bộc phát chiến tranh. Hôm nay, Thần Kiếm Đế Quốc nguyên khí tổn thương nặng nề, ngay cả hộ quốc tướng quân, Thừa tướng, cũng bị đánh bại, ha ha ha ha! Phong Vân Vô Ngân, ngươi thay trẫm nhổ ra một ngụm ác khí thật to, Ha ha ha ha!

Thanh Đế bỗng nhiên thở dài.

- Phong Vân Vô Ngân này đúng là quá độc ác, Vô Biên Hải Vực Tứ Giới, Tần Cửu U đệ nhất ác nhân trước kia, cùng hắn xách giày cũng không xứng. Thật sự quá hung tàn rồi, động tý là giết người, diệt môn. Quá ác độc rồi.

Ngọc Yêu Nhiêu nói.

- Thanh Đế đại nhân, bây giờ nhìn lại, Phong Vân Vô Ngân có tư cách tiến vào tàng bảo hay không?"

Thanh Đế chậm rãi lắc đầu.

- Nếu như không có Bạch Quang xuất hiện, Phong Vân Vô Ngân đúng có tư cách tiến vào tàng bảo. Trong tay của hắn có cái chìa khóa, có Tàng Bảo Đồ kia, Bổn đế cũng sẽ cho phép hắn cùng chúng ta cùng tiến vào tàng bảo, phân một chén canh. Nhưng thế cục hôm nay, đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói, như cũ vẫn là tử cục. Bạch Quang sẽ không bỏ qua cho Phong Vân Vô Ngân đâu.

Ngừng lại một chút, ánh mắt Thanh Đế nhìn về phía Bạch Quang ngạo nghễ đứng ở trên chiến xa thượng cổ.

- Phong Vân Vô Ngân cùng Bạch Quang bất đồng. Phong Vân Vô Ngân dù mạnh thế nào, cũng chỉ là một kẻ rễ cỏ, sau rồi hãy nói, hắn thủy chung không có đạt tới Thánh Giai, lực chiến đấu mặc dù kinh người, vượt cấp tàn sát thánh như cắt rơm rạ. Nhưng cuối cùng là kém một chút nội tình cùng hỏa hầu.

- Bạch Quang lực chiến đấu trước mắt, có lẽ không kịp Phong Vân Vô Ngân, nhưng Bạch Quang có bối cảnh. Phong Vân Vô Ngân chỉ có hai bàn tay trắng. Vì vậy, Phong Vân Vô Ngân rất nhanh sẽ chết rồi.

Trong lúc này, Thần Kiếm Đế Quốc hoàng đế, cùng với Ngạo Hàn Tông Thái thượng Trưởng lão đều đã phát điên, cũng không có để ý thân phận, hướng Phong Vân Vô Ngân xuất thủ. Bạch Quang bỗng nhiên nhắm vào Phong Vân Vô Ngân.

- Đủ rồi! Phong Vân Vô Ngân, ngươi ra hết danh tiếng, quét ngang tứ phương, uy phong bát diện. Nhưng Bổn thiếu gia nói cho ngươi biết, đủ rồi! Hết thảy đến đây chấm dứt. Bổn thiếu gia muốn xuất thủ tru sát ngươi! Ân, ngươi đã đủ phân lượng để cho Bổn thiếu gia xuất thủ.

Ùng ùng!

Chín con Lão Trư thánh thú kéo xe, thượng cổ chiến xa nghiền nát thiên địa, hướng Phong Vân Vô Ngân chậm rãi lao tới. Bạch Quang đứng tại trên chiến xa, đưa mắt nhìn trời, dưới mắt không còn ai.

- Hết thảy cũng đến lúc kết thúc rồi, Phong Vân Vô Ngân, Bổn thiếu gia bây giờ cho ngươi ba lựa chọn. Thứ nhất, quỳ xuống, không giết, thứ hai, bị Bổn thiếu gia đích thân giết chết;, thứ ba, quy thuận Bổn thiếu gia, làm một con chó bên cạnh Bổn thiếu gia. Dĩ nhiên, loại chó như ngươi, coi như dùng là chó, Bổn thiếu gia sẽ không bạc đãi ngươi. Cho ngươi ba tức thời gian, ngươi suy nghĩ thật kỹ.

Bên kia, Mộc Tu Trưởng lão hơi bình phục cảm xúc trong lòng, trấn an chúng Thái thượng Trưởng lão nói.

- Được rồi, để cho Bạch Quang xuất thủ giết Phong Vân Vô Ngân. Bạch Quang cũng coi là Ngạo Hàn Tông đệ tử chúng ta, lại là người nhậm chức môn chủ kế tiếp, để hắn xuất thủ, danh chánh ngôn thuận. Bạch Quang sau khi đánh chết Phong Vân Vô Ngân, coi như là thay Ngạo Hàn Tông chúng ta, vãn hồi một tia mặt mũi.

Thần Kiếm Đế Quốc hoàng đế kia, vốn là muốn xuất thủ, thẳng giết chết Phong Vân Vô Ngân, nhưng bây giờ, Bạch Quang ra tay, hắn cũng chỉ có thể tạm thời ẩn nhẫn, âm trầm đứng tại trong hư không, nhìn Phong Vân Vô Ngân, giống như nhìn một vật chết.

Phong Vân Vô Ngân khẽ mỉm cười, vô cùng ngạo mạn, sau đó hắn chậm rãi vươn ra một đầu ngón tay, nghiền nát Gia Luật Hồng sắp bị nhục nhã gần chết nghĩ muốn chạy trốn, sau đó nhìn Bạch Quang.

- Bạch Quang, ngươi là tạp chủng.

Phong Vân Vô Ngân tự nhiên sẽ không sợ Bạch Quang, huyết tính trong xương cốt hắn không cho phép hắn e ngại, đạo ý chí của Huyết Vô Thường kia, không cho phép hắn e ngại, Kiếm Tiên Đồ Lục tỉnh lại kia lại càng không cho phép hắn e ngại.

Phong Vân Vô Ngân mắt cao hơn đầu nhìn Bạch Quang trên chiến xa cổ xưa, tên này là con của Đao đế, trời cao ban cho huyết mạch cao quý, nhưng lúc này, Phong Vân Vô Ngân thật giống là ở nhìn một con kiến rất nhỏ bé. Hắn lẩm bẩm nói.

- Chẳng qua là con súc sinh, súc sinh tự xưng là cao quý mà thôi, hắn cao quý sao? Tự cho là như vậy thôi! Có lẽ, bọn họ cũng không rõ, cái gì mới thật sự là cao quý.

Lúc này, Phong Vân Vô Ngân chợt quát lên.

- Bạch Quang, ngươi muốn chiến liền chiến!

Phong Vân Vô Ngân hào khí ngất trời, làm cho mây di chuyển, làm toàn trường chấn kinh.

Bạch Quang cũng là nhắm thẳng vào Phong Vân Vô Ngân, trên cao nhìn xuống.

- Phế vật! Ngươi là ai? Từ khi Bổn thiếu gia lần đầu tiên nhìn thấy ngươi, ta cũng biết, giữa chúng ta, tất có một trận đánh! Đó chính là định mện rồi, ngươi cũng đừng để cho Bổn thiếu gia thất vọng. Cách ba năm trước, ngươi có tư cách có thể đứng cùng Bổn thiếu gia nói chuyện như vậy. Bất quá, Bổn thiếu gia muốn đánh cho ngươi quỳ xuống! Bổn thiếu gia muốn cho ngươi biết, có người, trời sanh đã là cao quý, mà có người, trời sanh chính là ti tiện, vô luận dù cố gắng thế nào, cũng là ti tiện. Phong Vân Vô Ngân, ngươi chẳng qua là chăn đệm để cho Bổn thiếu gia xuất thế mà thôi!

Hai người đối chọi gay gắt, đều tự mình sáng tạo ra khí thế vĩ đại.

Lúc này trên đỉnh đầu Bạch Quang, một vòng thánh quang cự bàn, một thanh đoản đao toàn chuyển cắt ra, tán phát ra Thời Không Phong Bạo, Thiên Giới Thánh Hỏa, u lãnh đao ý, bao trùm toàn trường. Từng chiếc ma nhãn, từ trong hư không đẩy ra ngoài, thị huyết cuồng bạo, nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Ngân.

- Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!

Phía dưới Ma nhãn, tất cả hư không, đều bị phát tạc.

Phong Vân Vô Ngân, không chút sợ hãi, bổn nguyên Phong sát cổn động, trên đỉnh đầu Chính Khí nhộn nhạo, tạo thành đại dương biển rộng, mênh mông kích động. Thể nội tán phát ra đại cổ, thanh âm ùng ùng vang lên, 1О8 con rồng hình dạng chân khí, chuyển động quay chung quanh Phong Vân Vô Ngân, hai đấm Phong Vân Vô Ngân nắm chặt, một mảng lớn không gian đều bắt đầu nứt nẻ.

Hôm nay, một cuộc chiến đấu đáng sợ nhất, sẽ bắt đầu triển khai.

Một người là Đao Đế trực hệ huyết mạch, tin đồn là con tư sanh Bạch Cốt Đao Đế, nhưng độ dày huyết mạch, lại được Đao Đế truyền thừa. Cao điệu xuất thế, muốn thành tựu uy danh, phải chém giết hết thảy ngăn trở.

Một người là Vô Biên Hải Vực Tứ Giới đệ nhất ác nhân, hành tung tàn bạo, giết người như cỏ, tàn sát thánh như giết heo chó.

Lúc này mỗi người, cũng nhanh chóng dán mắt vào chiến cuộc, ánh mắt không dám có chút hoảng động, sợ bỏ lỡ một trận đánh chưa từng có này.

Đối với Gia Luật Hồng vừa rồi, thậm chí Ngạo Hàn Tông chủ, đều có chút bé nhỏ không đáng kể rồi, thật giống như vở hài kịch.

- Thanh Đế, lấy ánh mắt của ngươi, trận chiến này, Bạch Quang cùng Phong Vân Vô Ngân hai người, rốt cuộc người nào chiếm ưu thế lớn hơn?

Hùng Phong Quân Đoàn Lĩnh Tụ Vạn Thiên Sơn, có chút hăng hái dò hỏi.

Thanh Đế khẽ mỉm cười.

- Điều này rất khó nói, Phong Vân Vô Ngân chiến lực, các ngươi ước chừng cũng có thể đánh giá, bản thân hắn cảnh giới không cao, nhưng có kỳ ngộ. Một thân nhục thể lực lượng, có thể nói đăng phong tạo cực, ở vị diện chúng ta, sợ rằng không có người nào như vậy, người này ở Thần Long Đảo, đạt được kỳ ngộ. Huống chi, hắn luyện hóa Phong sát, có thể thúc dục Phong sát giết người, vừa lĩnh ngộ ra ngoài 10 phân thuộc về 9 kiếm ý, có thể nói, bất kỳ Thánh Giai Nhất Chuyển nào cũng không phải là đối thủ của Phong Vân Vô Ngân. Thánh Giai Nhị Chuyển, có thể cùng Phong Vân Vô Ngân đánh một trận, nhưng là thắng bại năm năm. Thánh Giai tam chuyển, có thể đánh tan Phong Vân Vô Ngân.

- Mà Bạch Quang, hắn là Thánh Giai Nhất Chuyển. Bất quá, thể nội hắn có huyết mạch Bạch Cốt Đao Đế, thượng cổ đại gia tộc ưu tú, giác tỉnh 10 phân thuộc về 8 đao ý, tu luyện thiên giai đao pháp, trong xương cốt, chiến thắng kiêu ngạo, tự tin. Còn có, hắn có 9 đầu Lão Trư thánh thú trợ trận, cỗ xe thượng cổ chiến xa kia, phía trên từng đạo thượng cổ chiến văn, là một kiện bảo vật, thôi động lên, lợi hại vô cùng, có thể nghiền nát hư vô.

- Ngoài mặt nhìn, hai người lực lượng ngang nhau. Bất quá...

- Phong Vân Vô Ngân cuối cùng vẫn là chết, nếu như Bạch Quang có thể thuận lợi đánh bại Phong Vân Vô Ngân, Phong Vân Vô Ngân kia chết một cách thống khoái, một khi Phong Vân Vô Ngân chiếm ưu thế, uy hiếp được tánh mạng Bạch Quang, như vậy, Phong Vân Vô Ngân bị chết vô cùng thê thảm.

- Điều này... Thanh Đế, ngươi nói có chút huyền ảo. Thứ cho Lưu Niên ta không hiểu.

Thiên Đảo Minh Lĩnh Tụ Lưu Niên công tử, nghi ngờ không hiểu nói ra.

- Thanh Đế, vì sao Bạch Quang thuận lợi đánh bại Phong Vân Vô Ngân, Phong Vân Vô Ngân chết thống khoái, Phong Vân Vô Ngân chiếm ưu thế, uy hiếp được Bạch Quang, Phong Vân Vô Ngân đồng dạng là chết, nhưng Phong Vân Vô Ngân cài nào cũng phải chết, là chuyện gì xảy ra?"

- Ha ha ha...

Thanh Đế cười to nói.

- Các ngươi chẳng qua là Thánh Giai bình thường, nhãn giới vẫn còn quá hẹp rồi. Các ngươi xem một chút, hắc bạch đao bộc của Bạch Quang, vẻ mặt nới lỏng, bình tĩnh, một chút cũng không vì chủ tử bọn họ là Bạch Quang lo lắng. Các ngươi cho là đây là cái gì? Đối với thực lực Bạch Quang, bọn chúng có lòng tin tuyệt đối? Thật ra thì không phải như vậy, Bổn đế nói cho các ngươi biết một chút. Bạch Quang là đệ tử được đại gia tộc trọng điểm bồi dưỡng, cũng không phải là khinh địch như vậy cũng sẽ bị giết chết. Nói trắng ra là, cho dù Bổn đế bổn tôn tự mình xuất thủ, đều không thể giết chết Bạch Quang, hơn nữa...

Thanh Đế nhíu mày lại, khuôn mặt trầm tĩnh.

- Rất có thể, bị Bạch Quang phản giết!

- A!!!!

Ngọc Yêu Nhiêu, Vạn Thiên Sơn, Lưu Niên công tử, đồng thời cũng hít vào khí lạnh.

- Thanh Đế, Ngài đang nói đùa phải không? Ngài là Đế Giai, làm sao có thể bị Bạch Quang giết chết?

- Không biết!

Thanh Đế cười lạnh nói.

- Ta nói cho các ngươi biết, giống như Bạch Quang, ở bên trong mi tâm, nhất định để lại siêu cấp cường giả, thí dụ như đao chiêu phụ thân hắn Bạch Cốt Đao Đế, một luồng ý chí, thời điểm Bạch Quang bị uy hiếp tánh mạng, cái đao chiêu này, sẽ trực tiếp phá vỡ mi tâm Bạch Quang, chém giết ra ngoài.

- Bạch Cốt Đao Đế là nhân vật nào? Thượng cổ Đao Đế cùng Cổ Thương Kiếm Đế đại năng. Là đại nhân vật muốn đánh sâu vào Thần Giai, không phải là Bổn đế tự coi nhẹ mình, Bổn đế vô luận như thế nào, cũng đón không được một đao của Bạch Cốt Đao Đế là đã bị miểu sát.

Thanh Đế nghiêm túc nói.

- Vì vậy, chỉ cần Bổn đế hướng Bạch Quang xuất thủ, tất nhiên bị ý chí Bạch Cốt Đao Đế chỗ mi tâm Bạch Quang đánh giết.

- Nguyên lai là như vậy.

Mấy tên Thánh Giai Lĩnh Tụ, cũng đã chợt hiểu ra. Đồng thời, trong lòng vừa dâng lên ghen tỵ mãnh liệt. Huyết mạch cao quý, gia tộc cường đại, điều này thật là trời sanh, trên người tùy thời mang theo bùa hộ mệnh.

Bạch Quang cuồng ngạo, là có tư cách, dù sao phía sau hắn còn có một siêu cấp lớn có thể bảo hộ hắn.

Phong Vân Vô Ngân lớn lối, ngược lại làm cho người ta cảm giác gắng gượng, phía sau Phong Vân Vô Ngân, không có đại năng trông nom.

Những Thánh Giai Lĩnh Tụ, cũng là đồng tình nhìn Phong Vân Vô Ngân. Trong tiềm thức, tuôn ra đi ra ngoài một loại cảm giác thỏ tử hồ bi, dù sao, đuổi theo căn nguyên kia, bọn họ cùng Phong Vân Vô Ngân, nhưng thật ra là cùng một loại người, cũng là rễ cỏ phấn đấu lên, có địa vị, thành tựu như lúc này.

Chiến Tần đế quốc nhất phương.

- Phụ thân đại nhân! Ngài nói, hắn và cái Bạch Quang kia, người nào sẽ thắng?

Lâm Lang công chúa, vẻ mặt lo lắng.

- Phong Vân Vô Ngân.

Chiến Tần đế quốc hoàng đế khẩu khí phi thường khẳng định.

- Phía sau Bạch Quang, nghe nói là có thượng cổ Đao Đế gia tộc truyền thừa, có núi khổng lồ dựa vào. Bất quá…

Chiến Tần đế quốc hoàng đế, ánh mắt đảo qua, ngắm nhìn bốn phía, rồi sau đó, hạ giọng cười trộm nói.

- Tất cả mọi người coi thường Phong Vân Vô Ngân rồi, không có ai biết phía sau Phong Vân Vô Ngân, giống như trước cũng có một ngọn núi dựa vào. Ngon núi này thực lực, đủ lật úp cả Bạch Cốt Đao Đế gia tộc.

Trên chiến trường.

- Phong Vân Vô Ngân chết đi!

Bạch Quang kiêu gọi một tiếng, chung quanh thân thể phát nổ ra mấy ngàn chiếc ma nhãn, mỗi một con ma nhãn, đồng thời mở ra, ánh sáng tà ác phát ra, có một loại thời không lực lượng, ánh sáng giăng khắp nơi, tạo thành một bàn cờ, rất nhiều ác ma văn tự, đao hình dạng văn tự, Yêu Tộc văn tự, cũng ở trong đó, trong phút chốc, nghiêm chỉnh liền mạch đã bị vén lên, vô số Thời Không Phong Bạo, Thiên Giới Thánh Hỏa, toàn bộ cũng nổi lên. Bàn cờ này hướng Phong Vân Vô Ngân đè ép xuống.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.