Bá Khí

Chương 113: So hung tàn cùng ta sao?




Từ Đồ lao thao bất tuyệt một hồi, từ trong nạp giới lôi ra một thanh đao màu đỏ sậm.

Bất thình lình một mùi máu tươi sặc sụa toàn ngập toàn trường.

Thân đao đỏ như máu, chuôi đao là một đầu sói hung tợn, tản ra sát khí không tài nào tưởng tượng nổi.

Phong vân ảm đạm, thiên địa biến sắc!

Trong nháy mắt con ngươi của Từ Đồ cũng trở nên đỏ sẫm một mảnh, hỉnh tượng chân chất trung thực kia cũng hoàn toàn biến mất.

Thay vào đó là điên cuồng, là hiếu sát, là tàn bạo!

- Hay là ta đem ngươi bầm thây vạn đoạn, chỉ sợ Lý Vạn Tiên đại nhân cũng không cứu được ngươi! Hắc hắc, ta bây giờ mới chỉ là Thiên Nhân Đồ (kẻ giết ngàn người), nhưng ta tuổi vân còn trẻ, sớm muộn gì cũng có một ngày ta trở thành Vạn Nhân Đồ (kẻ giết vạn người)!

Từ Đồ bỗng nhiên kích động hét lên.

Không thể không nói tướng mạo của Từ Đồ này có tính lừa gạt vô cùng cao, nhìn thì trung hậu chân chất tựa như một thiếu niên mới đi ra từ miền quê, nhưng sau khi hắn lấy Huyết Lang đao ra thì tất cả đều hoàn toàn thay đổi!

Ánh đao đỏ tươi như máu kỳ dị bao phủ lấy thân hình Từ Đồ, trong ánh mắt hắn lúc này chỉ còn lại sự khát máu và giết chóc điên cuồng, một đám huyết vân từ từ dâng lên sau lưng hắn, lơ lửng trôi nổi giữa không trung, khiển cho toàn bộ võ đài đều bị bao phủ trong huyết khí.

Trong đám huyết vân kia còn kèm theo cả ngàn luồng đao mang, vạn cỗ đao ý. Từng khuôn mặt già trẻ nam nữ tựa như những bọt khí hiện lên trong huyết vân, sau đó nổ tung, lại xuất hiện, rồi lại nổ tung...

A A A

-ÔÒ...ÔÔ...ÔÔ...

Thanh âm của vạn quỷ gào khóc phát ra từ bên trong đám mây.

Huyết Lang đao trong tay Từ Đồ dường như có phong ấn vô số âm hồn, từng con từng con đều có tử trạng thể thảm, bị mổ bụng phanh ngực, lăng trì xử tử, chặt gãy tứ chi... từng cái bóng hư ảo giãy dụa hiện ra từ trong hư không, hoặc là kêu gào thảm thiết, hoặc là khóc lóc thê lương, hoặc là cào cấu, hoặc là cắn xé...

Toàn bộ võ đài lúc này đã giống như địa ngục a tì, không chỗ nào không có ánh đao, không chỗ nào không có sát khí.

Hắc hắc hắc!

Từ Đồ thè cái lưỡi đỏ tươi liếm liếm đôi môi khô nứt, cười ghê rợn:

Tiểu tử, chịu chết đi!

Sát khí mạnh thật!

Võ giả Tiên Thiên trên bốn phía quảng trường cùng với những vị thiếu đương gia tới dự thi, trong lòng đều trầm xuống, thoáng có chút kinh sợ.

Từ Đồ này phảng phất tựa như một tên đồ tể từ trong lò mổ vạn người bò ra, sát khí toàn thân hầu như đã ngưng luyện tới mức tận cùng, tựa như thực chất! Cùng giao thủ với kẻ như thế, một khi bị luồng sát khí đó áp bức, thực lực bản thân chỉ phát huy ra chưa được tám phần! Người tâm trí không kiên định e ràng còn sợ hãi tới mức quỳ xuống xin tha thứ!

Không dám nói giỡn! Từ Đồ này bản thân ta có biết, lúc 5 tuổi đã bắt đầu giết người! Một thân tu vi hoàn toàn dựa vào giết chóc mà tích lũy ra, đến nay đã giết gần 3000 người, hơn nữa còn có sở thích thu thập bộ phận cơ thể người chết... Là một tên điên cuồng biến thái. A, đương nhiên người Đồ Đao môn toàn là lũ biến thái cả.

Lúc này Phong Vân Vô Ngân đứng trên võ đài sừng sững bất động. Sát khí tựa như thực chất cắt lên cơ thể không ngừng gặm nhấm Phong Vân Vô Ngân, nhưng Phong Vân Vô Ngân coi như không có, vẫn ngạo nghễ đứng yên tại chỗ, căn bản không hề chịu bất kỳ ảnh hưởng gì.

Đừng cố gượng nữa!

Từ Đồ nhe răng cười một tiếng, thúc đẩy sát khí lên đến mức tận cùng, mấy nghìn hư ảnh âm hồn bắt đầu đồng thời gào thét khóc than.

Mặt đất cũng bắt đầu rung động!

Có thể cô đọng sát khí tới loại trình độ này, quả thực là một nhân tài!

Bất thỉnh lình, hư không trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân đột ngột hiện ra hàng loạt những hư ảnh người chết! Mỗi một hư ảnh người chết đều có thể mơ hồ nhận ra dáng dấp khi còn sống. Có vài đệ tử thanh niên các gia tộc bị hắn đánh chết ở Bạch Mang sơn, còn có mấy tên tán tu trong đ7ợt khảo nghiệm, một bộ phận đệ tử tông môn trong thành Nham Thạch bao gồm Đường Thanh, Chu Hàm, Lãnh Như Sương, Vị Ương Nghị, còn có cả đám thủ hạ tán tu của Nhị thiểu gia, Tam thiểu gia mà hắn đã giết sau khi tiến vào thành Vạn Tiên...

Nhất thời, hư không trên đỉnh đầu Phong Vân Vô Ngân cũng hiện ra núi thây biển xác, oán khí tận trời!

Ha ha ha ha!

Phong Vân Vô Ngân cuồng ngạo cười lớn:

Thật là ấu trĩ! Muốn dựa vào sát khí để dọa ta sao! Lão tử giết người cũng chẳng ít hơn ngươi đâu! Ha ha ha! Chết cho ta!

Sát khí Từ Đồ ép tới chẳng những không phá hủy được ý chí của Phong Vân Vô Ngân, thậm chí còn khiến cho sát khí tiềm ẩn trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân triệt để bùng phát.

Lúc này bên trong đan điền Phong Vân Vô Ngân yêu thai gào thét, lệ khí lan tràn, hai mắt hắn nhìn chằm chằm Từ Đồ, sát khí trong lòng không tài nào ngăn chặn nổi!

Sau một khắc, Thần Lực Chùy trong nạp giới hiện ra, hai tay cầm chùy, lăng không nhảy lên, một chùy đập thẳng vào đầu Từ Đồ:

Lão tử nện chết ngươi!

Rắc! Rắc! Rắc rắc rắc!

Một chùy này ngàn quân phải tránh lui, đối diện thiên quân vạn mâ đều dễ dàng quét sạch, hơn hai mươi vạn cân thần lực dê dàng đánh cho không gian xung quanh nứt toác rồi phá tan thành từng mảnh nhỏ!

- Cái gỉ!

Trong lòng Từ Đồ dâng lên một loại cảm giác khủng hoảng không thể nào tả nổi! Hắn chỉ cảm thấy sát khí cả đời mình ngưng luyện đã bị đối phương hoàn toàn áp che!

Người hắn giết... lẽ nào so với ta còn nhiều hơn?

Phải biết tuy rằng Phong Vân Vô Ngân giết rất nhiều người nhưng đúng là không thể nào so sánh với một tên biển thái chuyên lẩy giết người làm thú vui như Từ Đồ được. Trong cuộc đời Từ Đồ, số người bị hắn giết đã tới 2887 người, đây không phải là con số Phong Vân Vô Ngân có thể so sánh.

Nhưng những người mà Phong Vân Vô Ngân giết, đại đa số đều là cường giả! Cường giả thập phẩm đại viên mãn, giết không ít, cao thủ lĩnh ngộ ra "ý", cũng giết không ít! Chẳng quản là đệ tử tông môn hay là tán tu, chỉ cân kẻ nào làm nhục tới cửa, hết thảy đều đánh chết!

Nói đơn giản, Từ Đồ giết người, lấy "số" để tính, còn Phong Vân Vô Ngân giết người, lấy "lượng" để tính.

Sát khí của Từ Đồ bị Phong Vân Vô Ngân mạnh mẽ áp chế! Hiện tại vòng xoáy sát khi vây quanh người hắn đang dần dần bị ăn mòn, phát huy không được tới tám phần mười thực lực ở trạng thái đỉnh phong.

Liều mạng!

Đứng giữa sinh tử, Từ Đồ toàn lực chém ra một đao! Một đao kia mang theo 3 phần đao ý, ầm ầm chém lên cự chùy đang đập xuống trước mặt!

- Rầm!

Đao mang bị chùy phong đập cho vỡ tan thành từng mảnh! Chùy thế không giảm, trực tiếp đập thẳng về phía Từ Đồ!

Biểu tỉnh Phong Vân Vô Ngân dữ tợn tựa ác ma, trong nháy mắt phóng đại thành vô hạn trong con ngươi của Từ Đồ, tim mật hắn phát lạnh, khàn giọng gào lên:

- Đừng...

Lập tức từ trong hai ống quần của Từ Đồ chảy ra những dòng nước hôi thối màu vàng, hóa ra là bị dọa tới mức vãi cả đái.

Nhưng sát khí của Phong Vân Vô Ngân đã động thì không thể nào khống chế được, chùy phong gào thét mà tới, tựa như thôn thiên cật địa, đã sắp sửa ập xuống nện chết tươi Từ Đồ!

- Được rồi, Quách Khiếu Thiên, ngươi thẳng!

Lý Vạn Tiên ở giữa không trung nhướng mày phất tay, một cỗ hạo khí bay ra, trực tiếp thổi lên trên cự chùy của Phong Vân Vô Ngân. Lập tức hai mươi mấy vạn cân thần lực của Phong Vân Vô Ngân biến mất như chưa từng tồn tại!

Hả?

Hai chân Phong Vân Vô Ngân hạ xuống đất, chỉ cảm thấy Thần Lực Chùy vốn phải nặng tới vạn cân, nhưng lúc này lại nhẹ bâng không hề có một chút lực đạo nào, tựa như hai tay hắn đang nắm vào một đám bông!

Phong Vân Vô Ngân quét mắt nhìn Lý Vạn Tiên, bất chợt thả Thần Lực Chùy vào trong nạp giới.

Phù...

Từ Đồ thở phào ra một hơi, kinh hoảng không ngớt, liếc mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, trong lòng nhất thời dâng lên cảm xúc không phục... Mẹ nó! Đao ý của lão tử đã bị sát khí của tên tạp chủng này ảnh hưởng mới không thể dễ dàng xuất đao, cuối cùng lại bị thua, thực sự là nghẹn khuất!

Bỗng nhiên Từ Đồ cười nanh ác:

Con em ngươi, lần này coi như ngươi thẳng, chẳng qua ngươi cũng không đi được tới cuối cùng đâu, chuyện ở đây lão tử sẽ còn tìm ngươi để tính so!

Sát khí Phong Vân Vô Ngân vừa thu lại, cảm giác không phục trong lòng Từ Đồ càng ngày càng đậm, tới cuối không nhân nại được lại đi mở miệng uy hiếp Phong Vân Vô Ngân.

Thỉnh lỉnh!

- Rầm!

Phong Vân Vô Ngân không hề có chút dấu hiệu nào, trực tiếp một quyền đấm thẳng vào ngực Từ Đồ, lực lượng mấy vạn cân như sóng lớn bất ngờ bùng phát, trong nháy mất đánh nát toàn bộ xương cốt của Từ Đồ, ngũ tạng lục phủ cũng bị nghiền thành cám vụn, lồng ngực lõm vào một mảng lớn, mình mà thấy kinh người! Từ Đồ ngã ngửa ra sau.

- Rầm rầm! Rầm rầm!

Phong Vân Vô Ngân lại giơ chân đạp loạn một trận, khiến cho mặt đất bị lún thành một cái hố đáng sợ, những vết nứt nẻ tựa như mạng nhện lan rộng ra bốn phía. Đáng thương cho Từ Đồ kia, toàn thân bị đánh cho nát vụn như cám, mặt đất xung quanh cũng vấy đầy máu thịt nội tạng!

-Đủ rồi!

Lý Vạn Tiên rống lớn một tiếng, một luồng hạo khí bao bọc lẩy đống thịt vụn của Từ Đồ, cùng lúc đó phát ra một luồng lực lượng khác, đẩy lùi Phong Vân Vô Ngân về phía sau.

Tiểu bối họ Quách! Ngươi sát khí quá nặng, hơn nữa thủ đoạn lại hung tàn không gì sánh được, ngươi... nếu như ngươi đã thẳng, hà tất phải đuổi tận giết tuyệt! Thôi, thôi, ngươi mau mau lui lại, trận này... là ngươi thẳng!

Khuôn mặt Lý Vạn Tiên cũng đỏ lên, hiển nhiên là bị hành động của Phong Vân Vô Ngân làm cho tức giận.

Phong Vân Vô Ngân hành hung được Từ Đồ một trận, một ngụm ác khí trong lòng cũng được nhả ra, thầm hô to đã nghiền, sau đó thu lại bộ dạng hung ác, nho nhã lễ độ thi lễ với Lý Vạn Tiên ở giữa không trung:

Lý Vạn Tiên đại nhân, người này dám đe dọa uy hiếp ta, nếu như ta không đánh chết hắn đi, về sau hắn gọi thêm nhân thủ chắc chắn là sẽ đánh chết ta. Con người ta, một khi động thủ tuyệt đối sẽ không lưu lại bất kỳ hậu hoạn nào cho mình cả. Đây chính là tôn chỉ làm người của ta.

Nói xong, Phong Vân Vô Ngân tự nhiên lui xuống.

Lúc này một cường giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh bên cạnh Lý Vạn Tiên bỗng nhiên mở miệng nói:

Thành chủ đại nhân, cách nói của tiểu tử họ Quách này cũng không phải không có đạo lý, tán tu chúng ta nếu đã hành sự thì phải làm như vậy. Xem ra tiểu tử họ Quách này đã nẳm được tinh túy của hai chứ hung tàn rồi! Được lắm, bản thân ta có chút tán thưởng hắn.

Lý Vạn Tiên cũng không đưa ra ý kiến gì, thôi động Xuân Phong Hóa Vũ Quyết, hạo khí bao bọc lấy thi thể Từ Đồ bắt đầu trở nên nồng nặc.

Sau một khắc, sự tình phát sinh tựa như kỳ tích, Từ Đồ vốn đã bị Phong Vân Vô Ngân đánh thành một bãi thịt nát bỗng nhiên đắp nặn lại thân thể, sau đó đứng lên hoàn hảo không có chút hao tổn gì!

Chẳng qua khuôn mặt hắn tái nhợt, cảnh giới huyền khí từ thập phẩm đã rớt xuống ngũ phẩm, cả đời cũng không thể nào phục hồi như cũ được nữa.

A? Như... như vậy mà cũng chữa trị được sao?

Phong Vân Vô Ngân sau khi trở lại chỗ ngồi liền dụi dụi hai mắt, cảm thấy việc vừa xảy ra thực không thể nào tưởng tượng nổi!

Xuân Phong Hóa Vũ Quyết của Lý Vạn Tiên đại nhân đã luyện đến đỉnh phong cực hạn, có thể khiến cho người chết dưới Tiên Thiên, trong nháy mắt khi vừa tử vong, một lần nữa sống lại được! Quả thực chính là một môn kỳ công đoạt thiên địa tạo hóa!

Bất quá, Lý Vạn Tiên đại nhân vì cứu sống Từ Đồ kia mà đã tiêu hao không ít hạo khí, phải tĩnh dưỡng mấy ngày mới có thể phục hồi như cũ.

Từ Đồ này tuy ràng không chết, lần này kiếm về được một mạng, nhưng tu vi huyền khí lại rớt xuống ngũ phẩm, cả đời đều không thể nào tu luyện được nữa, quả thực sống không bằng chết!

Đám tán tu bốn phía quảng trường ào ào bàn tán.

Giữa không trung, trên mặt Lý Vạn Tiên hiện lên vẻ tái nhợt, chẳng qua rất nhanh đã khôi phục lại bình thường, cao giọng nói:

Thi đấu tiếp tục!

Từ Đồ vừa kinh hoảng lại vừa tuyệt vọng, nhưng cũng cảm thấy may mắn, thất tha thất thểu bước về phía khu vực của mình, không dám liếc mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân nữa.

Hoàng tiền bối cùng với Lý Tu ngồi ở trong khu vực lưỡn nhất cũng nhìn nhau cười...

Ha ha, Hoàng thúc thúc, Từ Đồ kia quả là ngu xuẩn! Cùng so sát khí, so hung tàn với Quách huynh, khác nào tự đào hố chôn mình! Phải biết rằng Quách huynh giữa đường giết chết mấy chục tên tán tu thủ hạ của Đại ca ta, lại chặn cửa phủ đệ Nhị ca ta, tàn sát hết sạch đám tán tu thủ hạ của Nhị ca, sát khí nặng như vậy, thủ đoạn hung tàn như vậy, thực sự không gì sánh được!

ừm, tiếp tục xem thi đấu đi. Tiểu bối họ Quách đã tiến vào vòng thứ hai, để xem đối thủ vòng sau của hắn sẽ là ai. Chỉ cần không gặp phải những kẻ thiên tài yêu nghiệt như Đế Huyền cùng Phong Lực Hành, tiểu bối họ Quách sẽ không có bất cứ vấn đề gì, cuối cùng tiến vào được một trong ba vị trí đầu cũng không phải là không có khả năng!

Hoàng tiền bối mỉm cười nói.

Phong Vân Vô Ngân nhẹ nhàng đánh thắng đối thủ đầu tiên của mình, tiến vào nhóm 54 người vòng hai. Thuần túy chỉ dựa vào lực lượng cơ thể, vân chưa cần phải sớm sử dụng đến Yêu Thai Bí Thuật cùng với kiếm ý. Chẳng qua chỉ là lực lượng cơ thể đã nhiều hơn 20 vạn cân, quả thực là phi thường kinh khủng.

Lực lượng cơ thể của tên kia thật cường hân, cứ vậy đánh tan đao ý của Từ Đồ!

Đúng vậy, tu vi huyền khí của Từ Đồ đã đạt được Hậu Thiên thập phẩm, 3 phần đao ý, ngưng tụ thành một kích tất sát, vậy mà lại bị lực lượng cơ thể tinh thuần của tiểu tử họ Quách kia phá tan! Lợi hại!

Hóa ra là cao thủ luyện thể! Lực lượng cơ thể sợ rằng đã vượt quá 10 vạn cân! Thực sự là kỳ tài! Chẳng trách lại dám hô to gọi nhỏ trước mặt Đế Huyền. Nhưng có lẽ cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng thôi. Ta thấy toàn thân hắn không có bất kỳ chút dao động huyền khí nào, nếu như chi dựa vào lực lượng cơ thể thì sao đánh lại được Đế Huyền? Một chiêu liền bị miểu sát thôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.