Trong vài ngày liên tiếp, Hạ Nhiên bận rộn chạy khắp nơi. Nếu không phải hôm nay có một buổi giao lưu và giám đốc thiết kế phải đi, Hạ Nhiên có lẽ sẽ không thể gặp Trình Thâm trước khi đến hội nghị tri ân.
Vừa mở chiếc xe do công ty sắp xếp cho cô ra, nhìn thấy Trình Thâm đang ngồi trong đó, Hạ Nhiên lập tức sững người tại chỗ.
Cuối cùng do dự một hồi, cô cũng ngồi vào trong. Đóng cửa xe lại, cô quay đầu nhìn Trình Thâm bên cạnh, chào một tiếng: "Trình tổng."
Trình Thâm từ đầu đến cuối đều không mở mắt nhìn cô, nghe cô nói xong cũng không có đáp lại.
Vốn dĩ Hạ Nhiên sợ Trình Thâm sẽ nói hay làm những chuyện khiến cô khó xử, nhưng bây giờ anh đối với cô lại thờ ơ như vậy, cô đột nhiên cảm thấy thoải mái hơn.
Cô dần dần thả lỏng, cúi đầu bắt đầu nghịch điện thoại di động, chợt nghe bên cạnh có một giọng nói cố ý trầm thấp vang lên, ớn lạnh khiến sống lưng cô cứng đờ:
“Xem ra khoảng thời gian này em rất vui vẻ. "
Hạ Nhiên không biết anh làm sao nghĩ tới chuyện này, sợ không cẩn thận sẽ tức giận, vì vậy mơ hồ nói: "Cũng không tệ."
Trình Thâm không muốn nghe câu trả lời của cô chút nào, vì vậy anh chỉ nói 'hừ' với Hạ Nhiên, sau đó nói: “Nghe nói gần đây Lục Bắc Thần rất bận rộn. Đi khắp nơi nghe ngóng tín tức về cuốn sách gì đó. Cô có biết chuyện này không?"
Hạ Nhiên nghiêm túc nói: "Chuyện cá nhân của Lục tiên sinh, tôi không biết nhiều lắm."
Cô vừa dứt lời, một bàn tay đã ôm lấy eo cô, Trình Thâm trực tiếp đem nửa người trên của cô kéo vào trong lòng. Trình Thâm mơ hồ áp vào tai cô, cúi đầu hôn cô.
Hạ Nhiên nín thở, giơ tay định đẩy Trình Thâm ra. Nhưng bị anh dùng sức ấn chặt tay cô, môi anh áp vào cổ cô.
"Trình tổng."
Hạ Nhiên lớn tiếng ngăn anh lại, nhưng Trình Thâm không để tâm đến sự kháng cự của cô còn cắn cô.
Hạ Nhiên nhíu mày đau đớn, cúi đầu xuống, từ góc độ này, cô chỉ có thể nhìn thấy ngọn tóc đen của anh, cô nhấn mạnh: "Trình Thâm!. Nếu đã yêu ai thì phải hết lòng đối đãi, cứ mãi như vậy, chỉ làm cạn kiệt tình cảm của người phụ nữ dành cho mình mà thôi. "
Nghe những lời này, Trình Thâm cuối cùng nhìn cô. Trình Thâm ánh mắt vô cùng nặng nề, nói: "Tôi lúc nào không thật lòng? Hay là em oán tôi đối với em không tốt?"
Hạ Nhiên bỏ đi mà không nói một lời trong năm năm! Hơn nữa năm năm trước, ngoại trừ lần cô ép gả cho anh, sau đó không phải vẫn đối đãi tốt với cô sao?
Người phụ nữ này không có mắt sao!
"Anh đang nói nhảm sao?" Hạ Nhiên bị da mặt dày của anh làm cho giật mình. Cô không hiểu tại sao Trình Thâm lại đột nhiên đem chuyện này nói với cô, Hạ Nhiên sợ hãi nói.
"Anh định làm gì tôi? Đừng."
Trình Thâm không muốn đôi co với cô, trực tiếp thể hiện nỗi nhớ nhung của mình. Đôi môi nóng bỏng mút cần cổ trắng nõn của người phụ nữ mình yêu. Bàn tay không yên phận đặt trước ngực cô, chỉ thiếu chút hành động. Bàn tay còn lại dùng sức giữ lấy eo cô, khiến cơ thể hai người dán chặt vào nhau, cảm nhận nhiệt độ nóng bỏng của đối phương.
Nhiệt độ trong xe nháy chốc tăng cao, những âm thanh ái muội khiến người ta đỏ mặt. Tài xế còn là cẩu độc thân lâu năm. Năm nay đã ngoài bà mươi còn chưa được nắm tay phụ nữ. Cuối cùng anh ta cũng không nhìn được nữa mà kéo tấm chắn cách âm lên, để cho đôi tình nhân có không gian riêng.
Hạ Nhiên thấy vậy thì lại càng hoảng. Cô cứ nghĩ có người ở đây, anh sẽ không dám đi quá giới hạn. Ai biết xe của Trình Thâm lại còn có thiết kế như vậy. Hẳn là dùng khi ở cũng Nhiếp Tư Diệu, cả hai không kìm lòng được mà phát sinh quan hệ. Nghĩ đến khả năng này, Hạ Nhiên càng cảm thấy chán ghét cử chỉ thân mật của anh, cô tức giận mắng.
"Trình Thâm, anh không thể làm vậy với tôi! Khi anh ở bên tôi, đã bao giờ nghĩ cô ấy sẽ khó chịu như thế nào không?"
Không khí xung quanh bỗng trở nên im lặng. Trình Thâm hồi lâu mới ý thức được lời cô nói không giống lời anh nói, anh phát hiện giữa hai người hình như có chút hiểu lầm: "Ai? Ai sẽ cảm thấy khó chịu?"
Hạ Nhiên vẻ mặt hoang mang nhìn Trình Thâm, chớp chớp mắt, xác nhận Trình Thâm quả thật không biết, cô mới nói.
"Nhiếp Tư Diệu."
Đột nhiên, Trình Thâm nhớ lại những gì Ngôn Ngôn đã từng nói.
Hạ Nhiên rời đi nhất định phải có nguyên nhân, chẳng lẽ cô hiểu lầm quan hệ của anh cùng Nhiếp Tư Diệu?
Trình Thâm nghiêm túc nhìn biểu cảm của Hạ Nhiên trong vài giây, đột nhiên hỏi: "Em đang ghen à?"
Trái tim của Hạ Nhiên rất đau khi cô ấy nói điều này. Mặc dù cô thực sự không thoải mái về việc Trình Thâm thích Nhiếp Tư Diệu, nhưng cô lấy quyền gì mà ghen?
Sau khi nhận ra Hạ Nhiên không hề dao động trước lời nói của mình, Trình Thâm lập tức cảm thấy trong lòng như rơi xuống đáy vực. Mặc dù tâm tình không tốt nhưng anh vẫn giải thích:
“Mối quan hệ giữa tôi và Nhiếp Tư Diệu không giống như vậy. Tuy rằng có tin đồn đính hôn... Nhưng vợ trên danh nghĩa của anh là em, vợ trong lòng anh, cũng là em."
Đầu óc Hạ Nhiên đột nhiên choáng váng, cô ngơ ngác nhìn Trình Thâm, thật lâu sau mới thốt ra một chữ:
"Gì."
Nhìn thấy vẻ mặt đờ đẫn của Hạ Nhiên, Trình Thâm đột nhiên cười lên. Anh dùng ngón tay nhéo mũi Hạ Nhiên, nói: "Bây giờ chắc em đã hiểu tại sao anh không đồng ý ly hôn rồi đúng không? Trình phu nhân."
Cả quãng đường sau đó, Hạ Nhiễn vẫn chưa thể hồi phục tinh thần. Tâm trí cô tràn ngập lời tỏ tình của Trình Thâm.
Anh thực sự đã giải thích mình và Nhiếp Tư Diệu không có loại quan hệ đó!
Hóa ra anh không muốn ly hôn vì còn nhớ cô.
Biết không phải mình vọng tưởng, Hạ Nhiên lập tức bắt đầu cẩn thận quan sát Trình Thâm bên cạnh, sợ vừa rồi chỉ là lời trêu chọc cô.
Trình Thâm thấy cô chăm chú nhìn mình, anh liền nở nụ cười thật tươi. Nhìn nụ cười trên mặt Trình Thâm, Hạ Nhiên suýt chút nữa ngất đi.
Lúc chuẩn bị xuống xe, Hạ Nhiên đột nhiên nhìn về phía Trình Thâm, hỏi: "Lời anh vừa nói là nghiêm túc sao?"
Trình Thâm thấy cô còn đang phân vân, ánh mắt đột nhiên tối sầm lại, anh cảm thấy cảm giác an toàn mà mình có thể cho cô thật sự ít đến đáng thương:
"Nghiêm túc đến mức không thể nghiêm túc hơn được."
Hạ Nhiên gật đầu, một suy nghĩ cứ hiện lên trong đầu cô. Vừa ra ngoài, gió lạnh thổi vào mặt, ý nghĩ trong đầu lập tức vụt tắt. Nhưng Trình Thâm nói rằng anh ấy và Nhiếp Tư Diệu đến không có quan hệ nam nữ.
Cô choáng váng đến mức suýt chút nữa quên mất mình tới đây làm bàn công việc, mãi đến khi Trình Thâm trước mặt Lý tổng giới thiệu mình, cô mới nhận ra mình thất lễ.
Cô nhanh chóng đứng dậy đưa tay về phía Lý tổng, lịch sự nói:
"Xin chào Lý tổng, tôi là Hạ Nhiên, giám đốc thiết kế của Philka, tương lai còn nhờ ngài chỉ dạy nhiều hơn."
Đôi mắt của Chủ tịch Lý đó sáng lên ngay khi nhìn thấy Hạ Nhiên. Sau khi đánh giá cô từ trên xuống, ông nhẹ nhàng bắt tay với cô ấy.
Ông Lý nói với Trình Thâm: "Trình tổng, tôi thực sự không ngờ phong thủy của công ty tốt như vậy. Đặc biệt là bộ phận thiết kế đẹp như nhau."
Trình Thâm nhàn nhạt gật đầu. Hạ Nhiên cười nói: "Lý tổng chào hỏi xong rồi, chúng ta cũng nên bắt đầu chủ đề chính thôi."
Sau khi nói chuyện, ông Lý và Hạ Nhiên bắt đầu thảo luận về những vấn đề quan trọng, còn Trình Thâm chủ yếu lắng nghe, thỉnh thoảng xen vào vài lời.