Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần

Chương 709: Không biết qua bao lâu




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Băng Lam Tịch chỉ cảm thấy toàn thân đau nhứt dữ dội, máu huyết trong người khó khăn không thể lưu động, linh khí cũng trở nên khó thể hấp thu ...

Thời gian trôi qua, đột ngột có sự chuyển biến tốt đẹp, nơi tư mật của nàng như có gì đó xâm nhập, vô tận linh khí tiến vào, chữa trị từng vết thương trên thân thể nàng, đem băng giá bức ra bên ngoài ...

Không biết qua bao lâu, một tia thanh minh trở lại trong trí óc, lông mi dài nhẹ nhàng rung động, đôi mắt xinh đẹp nhẹ nhàng mở ra ...

Đập vào tầm nhìn của nàng là gương mặt nam nhân quen thuộc đang phủ đầy nhu tình ...

Hai người đang nằm trên giường tại Băng Tịch Cung của nàng, bầu không khí hơi mát lạnh ...

Băng Lam Tịch hoảng hốt, bởi vì hai người đang trần truồng ôm ấp nhau, xúc cảm da thịt khiến nàng say đắm ...

“Uʼm ...

Chợt dưới âm đạo truyền đến cảm giác khác thường khiến nàng không nhịn được rên rỉ nỉ non một tiếng, vội vàng dùng thần thức quan sát ...

Một cây côn thịt nóng hỏi cứng cáp cắm sâu vào tận cùng lỗ nhỏ của nàng, hai mép môi hồng tách ra ôm sát lấy thân côn, hạt châu ngọc đỏ hỏng ướt át, thảm cỏ non đen tuyền tô điểm khu vực màu hồng phấn đó, hết sức gợi tình ...

Trong đầu Băng Lam Tịch oanh một tiếng, nước mắt tràn ra ngoài cắn mạnh vào ngực hắn, đột nhiên khóc tu tu:

“Chàng khi dễ thiếp, lần đầu của chúng ta mà thiếp chẳng hay biết gì cả, huhu ... ”

Lạc Nam cười khổ, cúi đầu hôn môi nàng một ngụm, ra sức vỗ về an ủi:

“Ta cũng muốn đêm đầu tiên của phu thế chúng mình được trọn vẹn, bất quá thương thế của nàng so với tưởng tượng còn nặng hơn, các tế bào hoàn toàn tê liệt, mạch máu không thể lưu thông, lục phũ ngũ tạng thậm chí kết thành băng khối ... nếu không lập tức song tu, chỉ sợ lành ít dữ nhiều, ta mất đến chín ngày mới khiến nàng tỉnh lại đấy ... "

Băng Lam Tịch mím môi, tình huống của nàng đương nhiên nàng biết rõ, nhận chủ một thanh Chân cấp quả nhiên cái giá không hề rẻ chút nào, biết hắn nói là sự thật, nhưng cảm giác luyến tiếc vẫn không sao tả hết ..

Lúc này đây, các vết thương dữ tợn đã biến mất không còn nữa, thay vào đó là làn da trắng hồng như mới, không chút tỳ vết nào ...

Thân hình nàng cao quý trang nhã, khí chất của một công chúa được thể hiện rõ nét hơn bao giờ hết ...

Cổ cao trắng ngần như thiên nga, xương quai xanh tinh mỹ lấp lánh, bộ ngực to tròn cao ngạo venh lên, hai nụ hoa đỏ thắm khiến Lạc Nam hận không thể lập tức cắn một ngụm ...

Vòng eo thon gọn trơn nhẫn như rắn nước, lỗ rốn nhỏ nhắn đáng yêu, phần dưới chính là u cốc đẫm nước đang được hắn lắp đầy ...

Đôi chân dài của nàng kẹp chặt hông hắn từ bao giờ, hai người gắn khít không một kẻ hở ...

“Xú bà nương đừng tiếc nuối, phu quân vội vàng song tu nên vẫn chưa làm gì, hiện tại toàn lực bồi thường cho nàng ... " Lạc Nam cúi sát đầu liếm nhẹ vành tai mẫn cảm của Lam Tịch, khiến cơ thể nàng đỏ lên ...

"Hừ, tiện nghi cho chàng!" Băng Lam Tịch yêu kiều hừ một tiếng, chủ động hôn lên môi hắn ...

Lạc Nam nhu tình mỉm cười, đem cái lưỡi ngọt ngào mát diệu của thê tử cuốn lấy, bàn tay tìm đến bầu ngực nàng xoa nắn ...

"Xú bà nương, quy mô vẫn lớn như vậy a ... " Hắn nghịch ngợm truyền âm trêu chọc ...

Năm đó khi lần đầu hai người gặp nhau, Lạc Nam từng trêu đùa bộ ngực nàng trên lưng hạc ...

"Còn không phải đúng sở thích của chàng sao?" Băng Lam Tịch liếc mắt truyền âm đáp trả, cảm giác tê dại nơi đầu vú khi hai ngón tay hai xoe xoe khiến nàng mê ly ...

Hai người đang hôn nhau, nên chỉ có thể truyền âm trò chuyện, cũng là một việc thú vị ...

"Động bên dưới đi chàng!" Phản ứng của cơ thể khiến bên trong âm đạo nàng ngứa ngáy, bị lắp đầy không đủ thỏa mãn ...

Cơn đau khi bị phá thân đã sớm biến mất trong quá trình song tu mất rồi ...

Lạc Nam thích thu rời môi, tìm đến bầu ngực cự đại ngậm lấy, như trẻ con khát sửa nút chùn chụt ...

Bên dưới dương vật bắt đầu vận động, theo tư thế truyền thống không ngừng đánh sâu vào ...

"A, Cảm giác này, thì ra sướng như vậy ... trách không được chàng có nhiều nữ nhân như vậy ... đáng ghét, thoải mái quá ... " Băng Lam Tịch lúc lắc đầu rên rỉ, tận tình hưởng thụ, mái tóc đen tuyền xỏa tung trên niệm, khiến nàng càng thêm mê hoặc ...

Âm đạo lần đầu tiên bị khai phá, độ khít chật không cần phải nói, khiến Lạc Nam hưởng hết diễm phúc trong thiên hạ, bất quá hắn vẫn cười cười trêu chọc:

"Vòng eo này sao lại như khúc gỗ thế kia? Nghênh đón phu quân tiến vào đi chứ?”

Băng Lam Tịch lườm tên này một cái, lúc này uốn éo lắc lư vòng eo thon, tập tành đón nhận hắn ...

Bạch ...

Quả nhiên lần này xúc cảm càng thêm sướng khoái, Lạc Nam thúc mạnh khiến nàng cảm giác thân thể như bị xé rách, đỉnh hoa tâm bị hắn chạm lấy, bên dưới nơi tư mật của hai người lầy lội không chịu nổi ...

"Sâu quá Tiểu Nam, muốn đâm chết thiếp sao?" Băng Lam Tịch yêu kiều rên rỉ, nàng đút ngón tay trỏ vào miệng ngậm lấy, thân thể lắc lư, bộ ngực bị nam nhân xoa nắn, phong tình đến cực hạn ...

Lạc Nam cười hà hà, lại ra sức nhấp sâu vào, thể xác và tâm hồn đều thỏa mãn đến lật trời, xú bà nương này rốt cuộc trở thành thê tử chân chính của hắn, trong lòng yêu thương không nói nên lời ...

Có lẽ vì là lần đầu tiên, cơ thể Băng Lam Tịch phi thường mẫn cảm, bị hắn đâm vào rút ra khoảng vài trăm cái, toàn bộ thân thể đã giật giật, nơi tận cùng âm đạo có nước ấm bắn ra, phủ đầy côn thịt hắn ...

Hai mắt nàng khép hờ, miệng thơm thở hon hen, lồng ngực phập phồng lên xuống, đã lên đỉnh rồi ...

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.