Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần

Chương 67: Mộng Ảnh tiểu thư?




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Công tử, công tử, ngươi có bên trong không?”

Cốc Cốc

Lạc Thần và Tố Mai vừa xuất hiện trong phòng đã nghe âm thanh gõ cửa

cùng giọng nói hấp tấp của Trần Giang bên ngoài vang lên.

Mm cười nắm lấy bàn tay nhỏ của Tố Mai, mở cửa bước ra ngoài.

“Công...” Trần Giang lời còn chưa nói hết, lập tức chứng kiến một nữ nhân áo trắng như từ cổ tích bước ra đứng cạnh Lạc Thần, hắn hai mắt cấp tốc trợn tròn mãnh liệt, cái miệng mở lớn hết cỡ, lập tức lẩm bẩm lắp bắp: “Tiên nữ, tiên nữ hạ phàm, ta nhìn thấy tiên nữ”

Trần Giang xin thề với trời, cả đời này hắn chưa từng thấy nữ tử xinh đẹp như vậy, không phải, xinh đẹp hai từ đã không đủ để hình dung nàng, Bạch Tố Mai cao. quý khiến hắn không dám nhìn thẳng, vội vàng chuyển dời đôi mắt, sợ ánh nhìn hèn mọn khinh nhờn đến nàng.

“Hừ, mau gọi thiếu phu nhân” Lạc Thần vừa tức giận vừa buồn cười, đạp vào. mông hắn một cước.

“Tiểu tử tham kiến thiếu phu nhân” Trần Giang vẫn chưa hết ngu ngơ, theo. bản năng nói nói, hắn có nằm mơ cũng không ngờ bên cạnh công tử đột ngột xuất hiện một vị tiên tử như vậy, theo cách xưng hô công tử muốn hắn gọi, nàng rõ ràng là nữ nhân của công tử.

“Hihi, hắn là thuộc hạ của chàng?” Bạch Tố Mai che miệng cười khẽ, nghe Lạc Thần giới thiệu mình, nàng hạnh phúc nép mình vào người hắn.

“À phải rồi công tử, còn 2 giờ nữa đã đến thời gian đấu giá, Mộng Ảnh tiểu thư đang chờ đợi công tử” Trần Giang cố gắng ổn định tâm thần, nhớ lại chính đề bẩm

báo.

“Mộng Ảnh tiểu thư?” Lạc Thần sắc mặt cổ quái nhìn Trần Giang, tên này gọi hắn công tử, lại gọi Tân Mộng Ảnh là tiểu thư, đây không phải là nói...

“Là nàng muốn ta gọi như vậy?” Trần Giang lúng túng giải thích, hắn cũng không hiểu vì sao một người cao cao tại thượng như Tân Mộng Ảnh đột ngột muốn như vậy.

“Được rï p tức xuất phát” Lạc Thần gật đầu, không tiếp tục tra hỏi.

Một tấm lưng mê người vô hạn lại xuất hiện trong tầm mắt, hôm nay nàng mặc bộ cung trang màu tím trơn nhẫn, càng làm nổi bật đường cong vô hạn của cơ thể mỹ miều.

Nghe tiếng bước chân, Tân Mộng Ảnh quay đầu lại, chợt ánh mắt nàng lóe. lên, ý vị thâm trường nhìn chằm chằm một nữ tử áo trắng.

Hôm nay Tân Mộng Ảnh mang một tấm lụa mỏng che phủ gương mặt, cho. người ta một cảm giác mơ màng.

“Đây là tiên tử phương nào? Tiểu Thần ngươi còn không giới thiệu?”

Đợi đám người Lạc Thần đến gần, Tân Mộng Ảnh liếc xéo hắn mở miệng hỏi.

Nghe trong giọng điệu của nàng một tia khác thường, Lạc Thần cũng không suy nghĩ nhiều, hắn cười gật đầu nói:

“Nàng gọi Bạch Tố Mai, một trong những người phụ nữ của ta”

Nói xong không để ý ánh mắt khác thường của nàng, nhìn Bạch Tố Mai cười nói:

“Tố Mai, đây là bằng hữu của ta, nàng có thể gọi nàng Mộng Ảnh tỷ”

Bạch Tố Mai ôn nhu gật đầu, vuốt ve lọn tóc, nhìn Tân Mộng Ảnh gật đầu ôn nhu nói: “Tố Mai ra mắt Mộng Ảnh tỷ”

Với ánh mắt của Tần Mộng Ảnh sao có thể không nhận ra bản thể của Tố Mai? hơn nữa nàng còn nhận ra khế ước chủ tớ giữa hai người, rõ ràng Lạc Thần đã trở thành sinh mệnh của nữ yêu tên Tố Mai này.

Nghĩ đến đây, Tần Mộng Ảnh ôn nhu cười, kéo tay Bạch Tốt Mai hết sức thân thiết nói: “Muội muội thật xinh đẹp, thật phúc khí cho tên ngốc này”

Vốn dĩ Tân Mộng Ảnh cảm giác tu vi của Lạc Thần tiến bộ, biết hắn đã thành công luyện hóa Chân Thổ mình tặng, định mở miệng chúc mừng, bất qua sự xuất hiện Tố Mai khiến nàng lười để ý đến hắn.

Lạc Thần vuốt mũi xấu hổ, đi sau hai người các nàng.

Mà Trần Giang chính thức trở thành cái đuôi đi sau bọn hản.

Đa Bảo Các

Mặc dù không phải chính thức đến nơi này, nhưng mỗi lần Lạc Thần đều phải cảm thán mức độ xa hoa của nó, hôm nay nơi đây tấp nập gấp nghìn lần thường ngày, vô số tu sĩ phi hành trên không, các loại pháp bảo, tọa ky đa dạng không kể xiếc, hiển nhiên đều đến tham gia Đấu giá hội.

Cứ vài hơi thở là có một đội chừng trăm người toàn thân bao phủ khôi giáp lấp lánh đi tuần xung quanh, giải quyết các vấn đề xung đột cũng như mất trật tự, tu vi bọn hắn đều ở mức Kim Đan kỳ trở lên.

“Đó là Hộ Kim Vệ, một lực lượng tinh nhuệ của Đa Bảo Các dùng để duy trì an ninh các dịp quan trọng” Tân Mộng Ảnh lên tiếng giải thích nói.

Bạch Tố Mai cảm thấy mọi thứ đều mới lạ, nàng nhìn đông nhìn tây, bộ dạng hết sức khả ái.

Lúc này Bạch Tố Mai cũng được Tần Mộng Ảnh dùng khăn che lại gương mặt thiên thần, tránh những phiền phức không đáng có.

Mặc dù như vậy nhưng vẫn liên tục có vô số ánh mắt nhìn chằm chằm hai người các nàng, hiển nhiên thân thể hoàn mỹ và khí chất đặc biệt rất khó để che giấu.

Chưa kể một cặp Tiên Lữ Tình Duyên Y nàng và Lạc Thần đang mặc, vừa nhìn đã cao quý thoát tục, chẳng khác nào một đôi thần tiên quyến lữ, muốn người khác không chú ý cũng rất khó.

Mà Lạc Thần cũng cảm giác được thỉnh thoảng có vài nữ tử nhìn lén hắn, hiển nhiên danh tiếng tại Đấu Thú Trường đã truyền ra, khiến tên này cũng có chút gọi là máu mặt.

“Kính chào quý khách, xin cho kiểm tra thiệp mời, người có thiệp mời có thể mang theo một người đồng hành” Hai vị nữ tử xinh đẹp mặc sườn sám đứng ngay lối vào, chú ý đến trang phục Tố Mai đang mặc, trong mắt lóe lên một tia hâm mộ, bất qua vẫn lịch sự cung kính.

Lạc Thần nhớ đến tấm thẻ hoàng kim mà vị nữ Chấp sự Đa Bảo Các gọi Thành Bích cho hắn, lúc này lấy ra đưa hai nữ tử xem xét.

Mà Tần Mộng Ảnh cũng thong thả lấy ra một tấm thẻ sáng lấp lánh màu đen tuyền, đưa đến trước mặt hai nữ.

Nhìn tấm thẻ đen tuyền trên tay Tân Mộng Ảnh, hai nữ tiếp tân gương mặt chợt đại biến, cả hai khom sát người đồng thanh nói:

“Xin ra mắt đại nhân, là chúng ta chậm trễ, đại nhân có thể mang bao nhiêu người vào tùy ý, gian phòng bậc nhất tại đấu giá hội đã được chuẩn bị sẳn sàng”

“Được rồi, còn không mau tiến vào!”

Tân Mộng Ảnh huýt đám người Lạc Thần một cái, không thèm để ý thiệp mời hoàng kim của hẳn, thong dong tiến vào.

Lạc Thần đám người mộng bức, trước mặt Tân Mộng Ảnh bọn hắn hơi lộ vẻ quê mùa, bất qua vẫn ngoan ngoãn theo sau nàng.

Một màn này cũng khiến vô số quan khách gần đó chứng kiến, một đám vẻ mặt khiếp sợ nhìn nhau nghị luận ầm ï:

“Nữ nhân áo tím kia là ai? Dù là thành chủ đích thân đến cũng không có đãi ngộ như vậy nha”

“Tấm thẻ màu đen kia là thế nào? Sao khác biệt thiệp mời của chúng ta quá vậy?”

“Hừ, kiến thức hạn hẹp, đó là Hắc Tinh Tạp, một loại thẻ cực Vip của Đa Bảo.

Các” “Đúng rồi, nghe nói chỉ những người thân phận bất phàm, lại từng làm ăn lớn với Đa Bảo Các mới được cấp thẻ”

“Ta cũng nghe sư phụ nói qua, cả Băng Thiên Đại Lục ức vạn cường giả, không vượt quá trăm vị có được loại thẻ này, không ngờ hôm nay may mắn diện kiến”

“Lát nữa đấu giá, tuyệt đối nhường nhịn nữ nhân kia một chút, nhân vật như vậy chúng ta không chọc nổi”

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.