Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần

Chương 108: Đây có thể xem như lấy thân báo đáp không?




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Đây có thể xem như lấy thân báo đáp không?”

Nhìn gương mặt anh tuấn đang mĩm cười tà dị, con mắt bạc trắng nhìn chầm chầm vào mình, bên dưới hang động chật hẹp bị vật thể xa lạ lắp đầy...

Mộc Tử Âm vừa phãn nộ vừa bất lực... Đối phương cứu mạng nàng không giả, nhưng nàng đã là phụ nữ có chồng,... Cảm giác tủi nhục dâng lên trong lòng...

Mộc Tử Âm phẫn hận nhìn nam nhân này, hận không thể lập tức bóp chết hắn...

Bất quá dù đủ sức làm chủ tỉnh thần, nhưng thể xác của nàng đã quá mỏi mệt, muốn vận chuyển linh lực tự bạo cũng không làm được...

“A,Ưm”

Lạc Thần mặc kệ nàng suy nghĩ gì, đâm lao thì phải theo lao, cúi đầu mạnh mẽ gặm lấy đôi môi chín mọng, bá đạo tách ra hai cánh môi, cái lưỡi tham lam thò vào thưởng thức nước miếng ngọt liệm...

Hắn biết nàng khác mấy người Sương Nhi, nàng là phụ nữ thành thục, từng trãi...hắn không phải nam nhân đầu tiên của nàng, muốn khắc họa tên mình vào

lòng nàng, không dễ dàng như vậy...

Ít nhất việc chiếm đoạt nàng là một bước tiến lớn trong công cuộc chỉnh phục. nữ nhân này...

Nàng đã quan hệ cùng phu quân, hắn cũng phải quan hệ cùng nàng...từ đó để trong lòng nàng có ấn tượng khó phai với hắn..

Dù là yêu hay là hận...

Hận và yêu tưởng chừng như xa, nhưng nếu biết cách khai quật, chúng nó sẽ cách nhau rất gần...

Chụt chụt

Lạc Thần điên cuồng nút lưỡi khiến đâu óc Mộc Tử Âm trống rỗng, nàng chưa từng bị đối xử mạnh bạo như vậy...

Doãn Chí Bình thực lực thậm chí còn kém nàng một chút, trong quan hệ vợ chồng rất quân tử lễ độ, sợ làm phật lòng nàng...

Lạc Thần sao có thể để nàng có thời gian suy nghĩ? Hiện tại là thời điểm phụ nhân này yếu đuối dễ xâm nhập nhất, nếu để nàng bình tĩnh khôi phục, khi đó

nàng sẽ trở lại cao cao tại thượng Hóa Thần cường giả,...

Hắn hai tay siết chặt eo nàng, ép sát bộ ngực hùng vĩ vào ngực mình, nhịp tim đập trong hai lòng ngực đối phương điều cảm nhận được...

Cảm giác ấm áp bầu vú nàng mang lại trong làn nước lạnh, Lạc Thần hưng phấn vô cùng...

Dương vật vốn nằm im trong âm đạo chật hẹp cũng từ từ chuyển động...

Mộc Tử Âm trong lòng hoảng hốt, biết hôm nay khó thoát kiếp này, nàng nhãn nhịn tức giận, cố gắng đè nén khoái cảm ngày một gia tăng,...

Quyết không phát ra âm thanh mê người thoải mái của mình... Lạc Thần hôn nàng một chút, lúc này rời môi, nhìn đôi môi đã ửng đỏ lấp lánh, hắn cười mĩm, tiếp tục hôn khắp khuôn mặt như sứ kia, liếm láp vành tai tinh xảo,

vùi đầu vào mái tóc bồng bềnh...

Ngửi lấy hương thơm thành thục quyến rũ của người phụ nữ, hắn khàn khàn thủ thỉ:

“Thê tử của Doãn Chí Bình đã chết trong tay thụ yêu, người ta cứu được là Mộc Tử Âm của Lạc Thần!”

Mộc Tử Âm trong lòng chấn động... Hắn vậy mà biết danh tính phu quân mình? Trong nhất thời, trong lòng Mộc Tử Âm cảm thấy bất an...

Bên dưới hai bộ phận tư mật vẫn từ từ cọ sát, dương vật Lạc Thần nhẹ nhàng ra vào, không nhanh không chậm...

Nhìn thấy nét bất an trên gương mặt thiếu phụ vì lo lắng, Lạc Thần hừ lạnh nói:

“Kẻ kia không xứng với Tử Âm nàng”

Nói xong lại tiếp tục cướp lấy môi thơm, mặc cho nàng yếu ớt dãy dụa, bên dưới bắt đầu gia tăng tốc độ...

Chẹp chẹp

Bên trong dòng nước, dương vật ra vào mãnh liệt nơi âm đạo, làn nước mát mẻ cuốn trôi toàn bộ dung dịch do hai người tiết ra...

“AP

Mộc Tử Âm nhíu mày, của hắn quá lớn làm nàng đau đớn, lại thêm nước nhờn bị cuốn trôi khiến nàng hơi rát...

Lạc Thần nhận ra khó khăn của nàng, đưa tay bế phóc thân hình thành thục lên, hai bộ phận sinh dục vẫn chặt chế kết hợp..

Hắn phi người lên một hồn đá lớn, ngồi bẹch xuống, đặt Mộc Tử Âm ngồi trên đùi, âm đạo càng thêm siết chặt côn thịt nóng bỏng...

Ở tư thế này, Lạc Thần thoải mái bú mút hai bầu vú thơm mùi sửa...

Mộc Tử Âm dần cảm giác được sung sướng tình dục mang lại, bất quá hận ý trong lòng không giảm, như gấu bông mặc nam nhân nhào nặn...

Gắt gao cắn chặt môi, không cho tiếng rên nơi cổ họng thoát ra...

“Của nàng còn khít quá, ta thích lắm” Lạc Thần nhả ra núm vú cương cứng ướt át, cảm nhận khe thịt bó sát, lên tiếng khen ngợi...

“Tử Âm của ta thật mẫn cảm, nhiều nước như vậy, thoải mái thật” Lạc Thần từ dưới thúc lên, dương vật chạm đáy tử cung nàng...

Lầy lội, trơn tuột, chật hẹp, mềm mại đây sướng khoái...

Mộc Tử Âm nhắm lại đôi mắt đẹp, quyết không nghe kẻ xa lạ thô bỉ này, thầm nghĩ đợi khôi phục thực lực chuyện đầu tiên làm là giết chết hắn...

“Thả lỏng toàn thân, ta có chuyện muốn cho nàng xem” Lạc Thần báo hiệu, không đợi nàng phản ứng, một lần nữa hung hăng cướp đoạt cái lưỡi đinh hương

trong miệng...

Bên dưới âm đạo, một tia hồn lực chuyển qua cơ thể nàng, mang theo một đoạn trí nhớ...

Trí nhớ tu sĩ phần lớn cất giấu trong linh hồn, đó là lý do vì sao nhiều người thường bị kẻ địch sưu hồn để cướp lấy trí nhớ...

Mà Lạc Thần chủ động truyền tải trí nhớ qua linh hồn cho nàng...

Mộc Tử Âm cũng cảm nhận được điều đó, nàng trong lòng cười lạnh, xem ngươi muốn giở trò gì...

Mặc kệ đoạn kia trí nhớ hòa nhập cùng linh hồn...

Chỉ thoáng chốc, sắc mặt nàng đại biến, làn da vốn dĩ khôi phục chút huyết sắc trở nên trắng bệch...

Lạc Thần thậm chí cảm nhận được thân thể ấm áp của nàng đang run lẩy bẩy...

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.