Bá Chủ Thiên Hạ - Phong Thần

Chương 500: Chuyện gì?




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); "Ngươi giết Hắc Ngao?”

Lời nói của Lạc Nam lập tức khiến Đông Minh Triết phì cười, mặc dù hắn biết người giết Hắc Ngao không phải thuộc Hải Hồng Phái, nhưng nhìn bộ dạng trẻ tuổi của Lạc Nam, hắn cảm thấy buồn cười ...

Một tiểu tử vắt mũi chưa sạch giết Hắc Ngao? Xem hắn là thằng ngu sao?

Bất quá rất nhanh hắn phát hiện bầu không khí có phần không đúng, bởi bất kể Thủy Nương Khanh, Thủy Hùng hay đám trưởng lão cũng đều đang dùng ánh mắt nhìn một thẳng ngu nhìn hắn ...

"Chuyện gì?" Đông Minh Triết khó hiểu cau mày ...

"Bẩm thiếu chủ, theo tin tức chúng ta đạt được, người giết Hắc Ngao xác thực là một thanh niên trẻ tuổi chưa đạt tới Hóa Thần!" Một lão già đi sau lưng hắn truyền âm ...

"Thật?" Đông Minh Triết sửng người, bản thân hắn vốn có phần lười biếng, nên khi đạt được tin tức chỉ xem qua loa, hơn nữa nhân vật như Hắc Ngao bị giết hắn cũng chẳng quan tâm nên không chú ý chi tiết ...

"Chính xác! Không tin ngươi có thể thử một chút!" Lạc Nam cười thản nhiên nói, ánh mắt màu trắng nhẹ nhàng chóp chóp khiến Đông Minh Triết rùng mình ...

“Haha, nếu ngươi đã dâng tới cửa không có lý do gì Hắc Sát không nhận, chấp nhận cho ngươi cùng Thủy Nương Khanh đến sào huyệt Cá Mập!" Đông Minh Triết cười gượng, dùng ánh mắt nhìn người chết để nhìn Lạc Nam ...

"Có cần ta đem tu vi phong ấn hay không?" Lạc Nam bình thản hỏi ...

"Haha, đương nhiên là cần! dù ngươi chỉ là Nguyên Anh tu sĩ, nhưng có thể giết Hắc Ngao nhất định có chút thực lực, Phong Ấn Phù rất quý giá, có thể mang ra sử dụng trên thân ngươi nên cảm thấy vinh hạnh!"

Đông Minh Triết ra vẻ đương nhiên nói, hắn cũng không ngu mà để Lạc Nam bảo toàn tu vi đi cùng Thủy Nguyên Khanh, chẳng may tên này bắt nàng bỏ trốn mất dạng, khi đó ai chịu trách nhiệm?

Chỉ cần đem tu vi hai người Phong Ấn, khi đó chẳng thể tạo nên sóng gió gì ...

“Phong Ấn Phù?” Thủy Nương Khanh nhướn mày ...

"Đung vậy, chính là Địa Cấp Cực Phẩm Phong Ấn Phù, dưới Luyện Hư Viên Mãn đừng mong hóa giải, toàn bộ Đông Minh Thương Hội chỉ có hai tấm mà thôi ... , Hắc Sát căn dặn phải chính mắt ta nhìn thấy Nương Khanh tỷ bị phong ấn thực lực ... "

Đông Minh Triết cố ý lẩm bẩm nói tiếp:

"Hơn nữa trong vòng ba ngày, nếu ta vẫn không bình an trở về Đông Minh Thương Hội, Thủy Mặc cũng sẽ gặp họa nha!"

Lời này có Đông Minh Triết ý tứ rất rõ ràng, Hải Hồng Phái không được ra tay với hắn, nếu hắn có chuyện gì Thủy Mặc cũng sẽ lãnh hậu quả ...

"Từ bao giờ Đông Minh Thương Hội các ngươi trở thành chó săn trung thành cho Băng Cá Mập Đen thế?” Một vị trưởng lão mở miệng chế giễu ...

Đông Minh Triết xụ mặt, bất quá vẫn thản nhiên đáp:

"Chỉ trách đây là thế giới mạnh được yếu thua, Đông Minh Thương Hội chúng tôi không có Luyện Hư Kỳ cường giả ... chỉ trách Hải Hồng Phái các ngươi thực lực yếu hơn Băng Cá Mập Đen ... haizz đáng tiếc cho một cái đã từng là Bát Cấp Thế Lực ... ”

“Ngươi ... "

Đám trưởng lão giận dữ đến gương mặt đỏ bừng, nếu ngàn năm trước không xuất hiện phản đồ, Hải Hồng Phái làm sao lâm vào bước đường này?

"Không cần tiếp tục nói nhảm! Phong Ấn đi!" Thủy Nương Khanh lạnh giọng quát ...

"Ây da, Nương Khanh tỷ nóng lòng gả cho Hắc Sát đến thế sao? cũng đúng thôi, hắn mặc dù già một chút, nhưng có thể đột phá Luyện Hư Trung Kỳ khi gần 800 tuổi, cũng là nhân vật không tầm thường ... " Đông Minh Triết thở dài tiếc nuối, chép chép miệng ...

Lạc Nam ánh mắt lóe lên, nếu không vì an nguy của Thủy Mặc tên này đã trở thành một xác chết trước mặt hắn, quá đáng ghét ...

“Ta không thể giết ngươi, nhưng lấy một bộ phận trên người ngươi được chứ?" Thủy Nương Khanh sát khí lượn lờ quanh thân, trong mắt xuất hiện ý lạnh như hàn băng ...

Đông Minh Triết rùng mình, trong lòng tức giận cười gằn: "Nếu không phải "người kia" nhắm vào Dị Thủy của ngươi, đâu cần tốn công tốn sức như vậy ... nữ nhân sắp chết đến nơi còn không biết!"

Ngoài mặt lại im miệng, từ nhẫn trữ vật lấy ra một tấm Phù Lục chứa vô số cổ tự huyền ảo lượn lờn, chính là Phong Ấn Phù ...

Thủy Nương Khanh sắc mặt hơi đổi, cảm giác cho nàng biết mình không thể phá giải tấm phù này ...

"Yên tâm đi! Có ta ... " Một âm thanh nhàn nhạt truyền vào tai nàng ...

Thủy Nương Khanh thân thể nhẹ rung, trong lòng dâng lên cảm giác an tâm khó hiểu, vô ý thức liếc về thanh niên vẫn thản nhiên đứng đó như chưa có gì xảy ra ...

Đông Minh Triết thấy tình cảnh này cho rằng Thủy Nương Khanh sợ hãi Phong Ấn Phù, mở miệng cười chế giễu:

"Nương Khanh Tỷ đứng im nha, Phong Ấn Phù rất quý giá, nếu xảy ra ngoài ý muốn, Thủy Mặc sẽ rất đau khổ a ... "

Tên này mở miệng ngậm miệng là đem tính mạng Thủy Mặc ra uy hiếp, uổng công trước đó tiểu tử ngốc còn tin tưởng hắn, giao dịch hàng hóa với hắn ...

Người của Hải Hồng Phái thật sự bị chọc giận, nếu lần này tai qua nạn khỏi, bọn hắn tìm Đông Minh Thương Hội giải quyết trước tiên ..

Bất quá nghĩ lại tình cảnh hiện tại khiến sắc mặt cả đám đều khó coi ... Thủy Mặc rất được lòng đám trưởng lão, vì thế không ai ở đây mở miệng khuyên nhủ Thủy Nương Khanh từ bỏ cứu hắn ...

Hơn nữa đám trưởng lão chính là trưởng bối của đôi tỷ muội này, nhìn bọn hắn từ nhỏ lớn lên, rất hiểu tính cách của bọn hắn, nhìn vẻ mặt quyết tuyệt của Thủy Nương Khanh hiện tại, dù có khuyên nhủ nàng cũng chẳng thèm nghe đâu ...

Trong luc nhất thời cả đám chỉ am thầm cầu nguyện Thủy Nương Khanh có suy tính riêng nào đó hóa nguy thành an, bằng không Hải Hồng Phái lần này thật sự xong rồi ...

Nghĩ đến đây cả đám âm thầm hận đến nghiến răng nghiến lợi tên gian tế, nếu phát hiện ra hắn là ai, nhất định lăng trì xử tử cho hả giận ...

“Nương Khanh tỷ đứng im nha, ta bắt đầu dùng Phong Ấn Phù rồi ... "

Đông Minh Triết đem Phong An Phù hướng đến trước người Thủy Nương Khanh ...

"Khoan đã!" Phúc bá vội vàng la lên, hai mắt rưng rung nhìn Thủy Nương Khanh nói:

"Tiểu thư, chi bằng chung ta dốc hết lực lượng Hải Hồng Phái, liều chiến một trận với đám súc sinh Cá Mập Đen, dù chết cũng kéo bọn hắn chôn cùng ... "

"Đúng vậy, chiến một trận!" Đám trưởng lão bị kích thích, nhao nhao rống to ..

“Im miệng, chiến một trận? chỉ sợ đại chiến chưa phát ra thì các ngươi đã nhận được đầu của Thủy Mặc rồi!" Thủy Nương Khanh nghiêm nghị quát lớn ..

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.