(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Sói Lớn đứng dậy từ ghế sô pha, từng bước một lên lầu, đến trước cửa phòng với nụ cười thoáng hiện trong mắt. Hắn mở cửa, liền thấy Chó Lớn đang ngồi thẳng lưng, chăm chỉ học bài.
“Vài ngày nữa đi sòng bạc với anh.” Hắn tiến lại gần, liếc nhìn qua quyển sách của cậu rồi hỏi: “Nghỉ ngơi đủ rồi chứ?”
“Ừm.” Chó Lớn đặt sách xuống, khẽ gật đầu, ngẩng lên nhìn hắn. Đôi mắt cậu trong sáng, lại mang chút gì đó mời gọi, vừa ngây thơ vừa như đã hiểu rõ mọi chuyện, ánh mắt ấy khiến người khác không khỏi xao lòng.
Sói Lớn bị ánh mắt cậu nhìn đến mức lòng dạ rối bời, khẽ cười vài tiếng, rồi không chờ cậu kịp phản ứng, hắn đã cúi xuống hôn cậu. Nụ hôn lần này mãnh liệt hơn, không còn chỉ là thoáng qua như lúc trước, mà mang theo sự chiếm hữu mạnh mẽ.
Chó Lớn cảm nhận được hơi thở quen thuộc và mạnh mẽ ấy, như thể toàn bộ cơ thể cậu bị bao trùm. Cậu gắng sức đón nhận, đôi mắt nhắm chặt, dần dần chìm đắm trong sự quyến rũ của hắn.
Sói Lớn kéo cậu xuống giường, để cậu quỳ giữa hai chân mình, ngã vào lòng hắn. Hai người tiếp tục chìm sâu trong nụ hôn ấy, đến mức hơi thở dần trở nên khó khăn.
“Lần này em muốn tự làm không?” Trong mắt Sói Lớn ngập tràn dục vọng, nhưng khóe môi lại nhếch lên, vẫn cố ý trêu chọc.
Đúng như dự đoán, Chó Lớn trừng mắt nhìn hắn, gương mặt đỏ bừng, nhưng sự tức giận lại chẳng có chút uy lực nào, chỉ khiến cậu trông càng đáng yêu hơn. Cậu mạnh tay đẩy hắn xuống, hai tay chống lên ngực hắn. Sói Lớn nắm lấy tay cậu, nhắc nhở: “Anh còn chưa tắm đâu đấy.”
“Không tắm nữa!” Cậu nhíu mày lớn tiếng nói, rồi nhanh tay xé tung chiếc áo của hắn.
Hắn mặc một chiếc áo sơ mi màu tối, được đặt may riêng. Do nụ hôn cuồng nhiệt trước đó, áo đã có phần xộc xệch, để lộ những đường nét cơ thể mạnh mẽ, đầy quyến rũ. Chó Lớn sốt ruột, dùng sức giật mạnh một cái.
Nhưng mà... không xé được.
Cậu lại dùng sức thêm lần nữa, vẫn không xé ra.
Chó Lớn bực tức, mắt đỏ hoe, ngây ngốc nhìn chiếc áo, không biết phải làm gì tiếp theo.
Sói Lớn không nhịn được, tiếng cười trầm đục vang lên từ lồng ngực hắn, và cuối cùng hắn bật cười lớn. Chó Lớn vội lấy tay che miệng hắn lại, nói: “Không được cười!”
Dù bị che miệng, Sói Lớn vẫn cười thêm một lúc nữa, rồi liếm nhẹ vào lòng bàn tay cậu, đồng thời đẩy nhẹ phần dưới của mình lên, giọng khàn khàn: “Cởi ở dưới trước đã.”
Nhận được lời gợi ý, Chó Lớn bắt đầu tháo thắt lưng của hắn. Với sự hợp tác của Sói Lớn, mọi thứ diễn ra thật dễ dàng.
Sói Lớn lại cúi xuống hôn cậu, Chó Lớn nhắm mắt đáp trả, bên tai chỉ còn nghe tiếng thở gấp gáp của hắn, cơ thể cậu một lần nữa trở nên mềm nhũn.
Nhưng hôm nay, Chó Lớn nhất định phải giữ lại chút tôn nghiêm. Cậu đẩy hắn ra, kiên quyết chống lại sự cám dỗ, cúi đầu tách hai chân hắn ra.
Lần trước, cậu đã tận mắt nhìn thấy cảnh này khi đang trong tình trạng hơi say. Mặc dù không say đến mức không nhớ gì, hôm sau cậu vẫn nhớ rõ những gì đã xảy ra, nhưng khi nghĩ lại, cậu luôn có cảm giác như đang mơ, một cảm giác mơ hồ và xa vời.
Còn lần này, đầu óc cậu hoàn toàn tỉnh táo. Cậu nhìn thẳng vào mắt Sói Lớn, hắn không rời mắt khỏi cậu dù chỉ một giây, ánh mắt sâu thẳm và nguy hiểm, tiếng thở gấp gáp vì dục vọng. Chó Lớn nuốt khan, cảm thấy cả hơi thở của mình cũng bắt đầu run rẩy.
Sói Lớn trong tình trạng này khiến cậu say mê. Cậu thậm chí còn chẳng màng đến màn dạo đầu, trực tiếp tiến vào.
- --
Buổi sáng khi tỉnh dậy, Chó Lớn vẫn còn rất mệt. Tối hôm qua thật sự quá sức với cậu. Cậu đã đặt báo thức từ trước, vì buổi sáng có tiết học, không thể đến muộn.
Vừa mở mắt ra, cậu đã nhận ra mình đang vùi mặt vào lồng ngực của Sói Lớn, lập tức đỏ mặt. Sói Lớn cũng đã tỉnh, ánh mắt lười biếng cúi xuống nhìn cậu.
“Chào buổi sáng.” Hắn nói với vẻ trêu chọc.
Tối qua, Chó Lớn đã cố gắng dũng cảm hai lần, nhưng làm sao có thể thỏa mãn hoàn toàn được Sói Lớn. Cuối cùng, cậu chỉ có thể nằm dưới, rên rỉ chịu trận.
Không sao cả, cậu nghĩ thoáng. Cứ từ từ, sau này rồi sẽ dần dần tốt hơn, hừ.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");