Anh Sẽ Là Người Duy Nhất Có Em

Chương 9: Lời tỏ tình




Anh ôm cô vào lòng mình, từ từ hôn lên trán, lên má, lên môi cô.

Nhìn cô anh rất muốn đêm nay cô sẽ là người phụ nữ của anh, nhưng cô mới 16t nên a đành cố chờ đến sinh nhật năm 18t sẽ cưới cô về làm vợ.

" Giai Mẫn! Anh chờ em"

Sáng hôm sau Giai Mẫn tĩnh dậy, Thiên Minh đã đi làm từ sớm, lúc này đầu cực kì đau nhức, hoa mắt chóng mặt buồn nôn, khó chịu.

Giai Mẫn nhìn xung quanh" Đây không phải nhà mình đây là biệt thự Thiên Minh."

Cô đi xuống lầu gặp quản gia " Dì ơi tại sao con lại ở đây"

" Tối qua con uống say Thiên Minh đưa con về "

" Cái gì chứ!" Giai Mẫn không nhớ gì cả, cô thắc mắc không biết tại sao Thiên Minh biết cô ở quán bar.

Suy nghỉ 1 hồi Giai Mẫn nhớ ra hôm nay có tiết kiểm tra cô phải về nhà lấy cặp sách rồi lên trường.

" Chào dì con đi nhé"

" Thiên Minh cậu ấy nhờ tài xế đưa con đi, tài xế đang chờ con ở cổng đấy"

" Dạ "

Hôm nay Giai Mẫn vô lớp muộn nhưng cũng may tiết kiểm tra là tiết 2 nên cô cũng không quá lo lắng.

Tan trường hôm nay Dương Quãng lại có chút việc nên không thể phụ đạo cho cô và việc bận mà Dương Quãng nói là đi chơi cùng mẹ và mẹ con Giai Ý.

Cô đang đi bộ trên đường về Thiên Minh chạy xe theo sau cô.

" Giai Mẫn lên xe anh đưa em về"

" Tôi tự về được, tôi không muốn làm phiền ngài"

" Đi theo anh, anh cho em biết Dương Quãng đang làm gì"

Bản tính tò mò của cô nổi dậy cộng thêm linh tính không hay về Dương Quãng, cô lập tức lên xe.

Thiên Minh đưa cô đến 1 nhà hàng sang trọng vừa bước vào, đập vào mắt cô là hình ảnh 4 người là: Mẹ cô, Giai Ý, Dương Quãng và mẹ Dương Quãng".

Cô lập tức xoay người chạy đi, ra đến xe hai hàng nước mắt của cô lập tức tuông rơi.

" Trước giờ cuộc sống của tôi luôn đen tối nhờ Dương Quãng là người đầu tiên quan tâm tôi nhưng...."

Thiên Minh an ủi và khuyên cô:" anh biết em thích cậu ta, nhưng cậu ta cũng rất thân với em gái em, em hãy suy nghĩ cho kĩ và hỏi Dương Quãng rõ ràng, dừng vì 1 người đàn ông mà khiến tình chị em rạn nức".

Cô nghe vậy cảm thấy rất có lý nên quyết định tối nay nhất định phải nói chuyện với Dương Quãng thứ nhất xem mối quan hệ của hai người là gì và thứ hai tìm hiểu kĩ xem Giai Ý có tình cảm với Dương Quãng không.

Tối đó, cô mặc một bộ váy rất xin xắn tóc xõa xuống mượt mà, Dương Quãng vừa đến cô liền hỏi:" Anh và Giai Ý là mối quan hệ gì vậy?". Mặc dù biết rõ là em gái cô cùng Dương Quãng hiện tại chưa tiến triễn thành người yêu nhưng cô vẫn muốn hỏi lại một lần nữa.

" Là bạn bè bình thường thôi" Dương Quãng dứt khoát trả lời.

" Em thích anh" Giai Mẫn mạnh dạng tỏ tình.

Dương Quãng hết sức bất ngờ không biết nói gì.

" Anh thích em không?"

" Có" Dương Quãng dứt thoát.

"Vậy anh có thích Giai Ý không?"

Giai Mẫn mong chờ câu trả lời thật lòng từ Dương Quãng.

" Anh không thích em ấy, anh chỉ xem em ấy như bạn bè thôi, anh thích em rồi làm sao có thể thích em ấy được, với lại anh định tỏ tình em mà em tỏ tình anh trước rồi"

Giai Mẫn vui vẻ " Không sao hết, ai tỏ tình trước cũng không sao"

" Khoan! Nhưng anh ơi, Giai Ý có thích anh không ạ?"

" Chắc không đâu em, anh nói chuyện với Giai Ý, anh nghĩ chắc em ấy không thích anh đâu".

Nghe đến đây Giai Mẫn thấy yên lòng hơn, vì Giai Mẫn cũng sợ Giai Ý buồn, bao lâu nay cô luôn bán tính bán nghi Giai Ý sẽ thích Dương Quãng nhưng khi nghe cậu nói vậy cô rất yên lòng.

___ Tại biệt thự

Thư kí bước vào phòng Thiên Minh"Thưa Giám đốc, Dương Quãng cũng thích cô Giai Mẫn, 2 người họ làm người yêu nhau rồi".

Toang! Ly rượu Thiên Minh cầm trên tay vụn nát, không nói lời nào nhưng ánh mắt anh chứa đầy sự đau khổ.

"Nếu tôi đến trước Dương Quãng thì em có yêu tôi không?".

"Tôi yêu em, tôi biết em thích hắn, tôi cứ tưởng hắn thích em gái em, nên tôi đã cố níu em về, lần này em và hắn đã là người yêu của nhau, tôi sẽ không là người thứ ba phá hoại hạnh phúc của em, tôi đành chúc cho em cả đời hạnh phúc, còn tôi sẽ mãi yêu đơn phương em đến chết, tôi thề cả đời này sẽ không cưới ai cả vì tôi chỉ yêu em, tôi sẽ không cưới người mà tôi không yêu,tôi yêu em không cần hồi đáp chỉ cần thấy em hạnh phúc là tôi vui rồi."__Thiên Minh

Anh khóc...,biết đến anh gần 10 năm nay lần đầu tiên thấy anh khóc vì 1 cô gái.

Giai Mẫn tung tăng vui vẻ về nhà, chưa bao giờ cô vui đến thế.Giai Ý thấy chị mình vui bèn lại hỏi thăm, nghĩ Giai Ý không thích Dương Quãng nên cô cũng kể chuyện mình với Dương Quãng cho Giai Ý nghe.

Giai Ý nghe xong òa lên khóc.

" Chị 2, em cũng thích anh ấy, mẹ ấy cũng thích em, chị 2 giờ phải làm sao đây"

Giai Mẫn không ngờ Giai Ý cũng thích Dương Quãng, tâm cô rối bời không biết làm gì.

Mẹ Liên từ xa chạy lại:

"Bốp! Mày dám cướp người yêu em gái mày à, con quỷ, đồ yêu nghiệt"..

Giai Mẫn cảm thấy vô cùng oan ức.

" Rõ ràng là con và anh ấy yêu nhau sao mẹ lại nói thế?"

"Vì nó là em mày! Mày phải nhường em nó rõ chưa, ngày mai chia tay Dương Quãng cho tao"

" Con không" Giai Mẫn chạy về phòng mình đóng cữa lại, la hét.

Ngoài đây mẹ Liên an ủi Giai Ý" Không sao con, Dương Quãng thích con, mẹ sẽ gả con cho nó"

"Hic hic" Giai Ý ngục đầu vào ngực bà khóc.

Trong lòng của Tống Giai Liên lúc này tim bà cũng đau xót cho Giai Mẫn nhưng không biết tại sao bà lại làm vậy với con gái lớn của bà.

Sáng hôm sau cả 2 chị em điều không đi học.

Dương Quãng thấy lạ nên quyết định tan trường sẽ đến nhà Giai Mẫn Giai Ý.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.