CHƯƠNG 480: SỰ THẬT CHÍNH LÀ HẮN DÂY DƯA NGÔ TĨNH NHIÊN
"Tôi vẫn cảm thấy Tống Như là một diễn viên cực kỳ tốt, nghĩ không ra lại có một người em có nhân phẩm kém đến mức độ này, dùng quyền thế và địa vị để chen chân vào tình cảm của người khác sao?”
"Lúc Hạo Dịch tham dự các sự kiện vẫn rất khiêm tốn, đối với người hâm mộ giữ thái độ rất tốt, sao lại có thể là người như vậy?”
"Haizzz. Các ngươi thì biết cái gì? Biết người biết mặt không biết lòng, nếu không phải anh ta làm quá phận, hai vợ chồng người ta sẽ để lộ chuyện cá nhân để nói xấu anh ta sao?”
Nghe các phóng viên bàn luận, Anh Mạt nhìn chằm chằm Ngô Tĩnh Nhiên và Khang kỳ, con người sao có thể vô sỉ đến mực độ này
"Hạo Dịch có đến đây hôm nay?”
"Hãy để cho anh ta tự mình giải thích.”
"Anh ta còn muốn nói dối thêm những gì để lừa dối công chúng? Sự việc chính là như vậy, anh ta dây dưa với vị hôn thê của tôi, theo dõi, đây chính là sự thật.” Khang Kỳ nói hùng hồn, sau đó kéo tay Ngô Tĩnh Nhiên muốn rời đi.
Sự việc phát triển đến mức này, anh ta chỉ cần đưa Ngô Tĩnh Nhiên rời đi, chỉ là bọn họ vừa quay người, liền thấy cửa hội trước mở ra, một người tiến đến.
Tất cả các phóng viên đều hiếu kỳ nhìn sang...
Tám người mặc âu phục màu đen cùng bảo vệ một đôi vợ chồng xuất hiện. Ngoại trừ bọn họ thì còn có ai có thể mang theo khí thế như vậy?
"Là Dương Gia Cửu và Tống Như!"
Tống Như vừa tuyên bố nghỉ ngơi vậy mà dùng cách như vậy xuất hiện trước ống kính của các phóng viên.
Cô đang mặc một chiếc áo khoác cao cấp màu lam, phối hợp với giày da màu đen. Cả người toát ra khí chất mạnh mẽ, giữ cánh tay Dương Gia Cửu, hai vợ chồng từng bước tiến đến. Đây chính là phong độ của một ngôi sao, mặc kệ chuyện gì xảy ra đều có thể mang theo ánh hào quang xuất hiện...
"Tống Như!"
Tất cả phóng viên nhao nhao chạy qua, dường như chặn mọi phương hướng, Dương Gia Cửu chú ý bảo vệ Tống Như, vệ sĩ cũng tận tực bảo vệ bọn họ.
Đối mặt với tình huống bất ngờ này, Tống Như không hề dao động chút nào.
"Tôi nghĩ rằng nên xem xét một chút, xem sự việc phát triển đến mức nào, đã có một số người làm ảnh hưởng đến danh dự của tôi, tôi cũng không thể để bọn họ tùy ý làm bậy.”
Nghe Tống Như nói như vậy, thân thể Ngô Tĩnh Nhiên không chịu được mà run rẩy…
Cô biết rất rõ Tống Như là người như thế nào. Trong lòng có chút hối hận, cô không nên để Khang Kỳ nói ra thân phận thật của Hạo Dịch.
Cảm nhận được sự e ngại của cô, Khang Kỳ nắm chặt tay Ngô Tĩnh Nhiên, hướng Tống Như cứng rắn nói: “Những gì tôi nói đều là sự thật, em cô làm những việc khó coi như vậy, cho dù cô có ra mặt cũng không thay đổi được điều gì.”
Tống Như bình tĩnh mở miệng, thừa nhận nói: "Hạo Dịch đúng em trai của tôi, Tứ thiếu gia của Tống gia, Tống Kiệt." Giọng nói của cô thông qua micro của các phóng viên truyền đến tai của mọi người rất rõ ràng. “Nhưng quan hệ của Tống Kiệt cùng Ngô Tĩnh Nhiên không phải như anh nói, chẳng lẽ em trai của tôi lại có thể dây dưa với một người đàn bà có chồng? Ánh mặt của anh cũng không khỏi quá buồn cười?”
"Tống Kiệt chính là dây dưa với vị hôn thê của tôi!"
"Vậy anh hãy đưa ra bằng chứng?” Tống Như cười lạnh hỏi lại: "Chính mắt anh nhìn thấy bọn họ hôn nhau không?”
"Tôi không có, nhưng là..."
"Đã không có, vậy anh dựa vào cái gì chắc chắn vị em trai tôi dây dưa với vị hôn thê của anh như vậy? Anh không thể đợi được mà hướng công chúng thông báo anh bị đội nón xanh, có phải còn có mục đích nào khác không?”
"Tôi không có tâm trạng để tranh luận cùng cô, tôi nói không lại cô, nhưng sự thật không thể nào lật ngược được.” Khang Kỳ trợn mắt giận dữ.
"Chẳng lẽ lời tôi nói không phải sự thật? Anh biết rõ Tống Kiệt là em trai tôi, còn muốn dội nước bẩn vào nó, anh làm điều đó rất không khôn ngoan.”
"Hôm nay tôi đến đấy chính là muốn bảo vệ em trai của mình, cho dù các ngươi nói tôi ỷ thế hiếp người cũng không sao.” Tống Như lạnh lùng nhìn hai người kia: "Tống Kiệt sinh ra ở Tống gia, liền trở thành một người đàn ông xấu xa? Tống Kiệt trở thành một ngôi sao ca nhạc nổi tiếng, liền chính là dựa vào quan hệ đi cửa sau? Thừa nhận tài năng thiên phú của người khác khó đến như vậy sao? Có nhất định phải sử dụng đôi mắt hẹp hòi của mình để kiếm cớ không?”
"Tống Như, cô muốn..."
"Người không có tư cách ngăn cản tôi nhất chính là cô.” Tống Như trực tiếp đánh gãy lời của Ngô Tĩnh Nhiên: "Nếu như cô vẫn còn là người, hôm nay sẽ không đứng ở chỗ này."
Ngô Tĩnh Nhiên đột nhiên kinh sợ.
Cô thật sự cảm nhận được sự tức giận của Tống Như.
Trong nháy mắt, cô biết mình nói cái gì cũng vô dụng, bởi vì Tống Như thật sự rất tức giận...
"Tất cả mọi người thấy chưa! Đây chính là Tổng tài phu nhân Đại Thiên, vậy mà trước mặt mọi người tuyên bố sẽ dùng thân phận cùng quyền thế để khi dễ chúng tôi.”
"Nếu không phải em trai tôi, nhìn các ngươi một chút tôi cũng cảm thấy buồn nôn.” Tống Như rời mắt, hướng sân khấu đi đến...
Nhìn bước chân của cô, tim Ngô Tĩnh Nhiên như muốn ngừng đập.
Tống Như chưa bao giờ thất bại...
Cô vẫn luôn không phải người dễ bị bắt nạt, bêu xấu, hôm nay cô vì Tống Kiệt xuất hiện ở đây, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý định.
"Khang Kỳ, chúng ta làm sao bây giờ?" Ngô Tĩnh Nhiên hiện tại chỉ có thể cầu cứu người đàn ông bên cạnh, thân thể của cô nhỏ bé đến mức không ngừng run rẩy.
"Sợ cái gì? Cô ta còn có thể phủ định lời nói của chúng ta sao? Không có khả năng! Dù cô ta có là Tống Như cũng không thể bảo vệ được em trai của cô ta.” Khang Kỳ cười lạnh, anh ta tự đại cho rằng trên tay Tống Như không có bất kỳ bằng chứng nào.
Trên đường đi Tống Như không nói gì, đi đến phía trên sân khấu mới hướng Anh Mạt đang đứng bên cạnh nói: “Cô vất vả rồi, những chuyện còn lại, để tôi.”
"Chị Như!"
"Yên tâm." Tống Như hương Anh Mạt ôn nhu cười một tiếng, ánh mắt bình tĩnh.
Anh Mạt đi sang một bên, lạnh lùng nhìn đôi cẩu nam nữ kia.
Các phóng viên vẫn chụp ảnh Tống Như không ngừng, hôm nay Tống Như mặc quần áo rất rộng rãi, đứng phía sau bục sân khấu, cô hướng về phía trước cúi người, để mình gần micro hơn, cũng mượn động tác như vậy để che phần bụng của mình.
Trong vày giây, toàn bộ phóng viên trong hội trường đền yên tĩnh, nín thở chờ cô nói.
"Ngô Tĩnh Nhiên, tôi đã cho cô cơ hội nói, nhưng cô lại không biết trân trọng, những chuyện phát sinh say này đều là do cô gieo gió gặp bão.”
Ngô Tĩnh Nhiên không biết trong tay Tống Như có con át chủ bài gì, khẩn trương nói không ra lời.
"Tôi nghĩ trước nên cùng mọi người ôn lại một sự kiện xảy ra mười năm trước." Tống Như nói.
"Không!" Ngô Tĩnh Nhiên đột nhiên mở to hai mắt, hô to, ngăn cản Tống Như: "Không muốn!"
"Sự việc này rất đặc sắc, tin tưởng mọi người nhất định sẽ hài lòng."
"Không muốn!" Ngô Tĩnh Nhiên run rẩy, chật vật không chịu nổi nhào về phía trước: "Tôi thừa nhận, tôi có qua lại cùng Hạo Dịch, tôi thừa nhận!”
"Như vậy cô đã hài lòng chưa? Cầu xin cô!”
"Cô bây giờ ngăn cản tôi như vậy, mọi người còn tưởng rằng tôi đang uy hiếp cô.” Tống Như bình tĩnh cười cười: "Chính cô tự làm rõ sự việc hay là để tôi tiếp tục kể chuyện xưa?”
Ngô Tĩnh Nhiên cứng ngắc đứng thẳng người, cô hoàn toàn không nghĩ tới Tống Như sao có thể điều tra chuyện ngộ sát của mình trong quá khứ, quan trọng nhất là, người cô giết lại là em trai của Khang Kỳ…
"Đủ rồi." Khang kỳ lạnh giọng kéo Ngô Tĩnh Nhiên lại.