CHƯƠNG 466: TỨ BỀ THỌ ĐỊCH
CHƯƠNG 466: TỨ BỀ THỌ ĐỊCH
Mấy đoạn video ngắn này bị chuyển tiếp điên cuồng trên mạng, rất nhiều người hâm mộ đều bình luận bên dưới, có người nói nhất định là Tống Như không thoát thân được, nhưng cũng có người đồng ý.
"Minh tinh đúng là minh tinh, làm sao quan tâm đến người hâm mộ nhỏ nhoi như bọn mình được?"
"Bọn họ là con hát chỉ biết kiếm tiền!"
"Tôi đã từng là người hâm mộ của Tống Như, nhưng bây giờ đã chuyển sang antifan luôn rồi, trong tay tôi có rất nhiều video lúc cô mới ra mắt khán giả, thân thiện với fan lắm, nhưng bây giờ đã thay đổi hoàn toàn rồi."
Những cuộc thảo luận như thế này càng nói càng quá đáng, thậm chí có người còn lôi mấy bài báo bôi đen cô ra để nói.
"Tôi thấy mấy tin này đều nói đúng hết ráo, có điều Đại Thiên giúp Tống Như che giấu đấy!"
"Không biết Đại Thiên đã đập bao nhiêu tiền để quảng bá hình ảnh cho cô ta nữa, bây giờ hình tượng càng lúc càng xiêu vẹo, lừa gạt fan, lợi dụng fan, nữ diễn viên vô liêm sỉ nhất là cô ta!"
Quả thật bọn họ đều là người hâm mộ theo Tống Như từ lâu, biết được một vài chuyện sau màn, nói chuyện nửa thật nửa giả khiên cho không ít fan cảm thấy nghi nghi ngờ ngờ, trận nội chiến này càng diễn càng kịch liệt.
Với Tống Như bây giờ mà nói, không chỉ có người cùng ngành tính kế cô từ sau lưng, vẫn còn người hâm mộ lâu đời không ngừng chia phe cãi nhau ầm ĩ trên mạng, có thể nói như lưỡng đầu thọ địch, hơn nữa, một khi bọn họ bắt tay liên kết với nhau thì Tống Như lại phải giải quyết làm sao?
Nửa đêm nửa hôm, Dương Gia Cửu vẫn còn ngồi xử lý những chuyện này trong thư phòng.
Nếu không giải quyết chu đáo sẽ tạo thành trở ngại rất lớn cho con đường tương lai của cô.
Anh là quản lý cũng là chồng của cô, anh tuyệt đối không cho phép Tống Như phải gánh chịu những tổn thương và bôi nhọ này, bởi vậy anh phải làm cho mọi chuyện lắng xuống trong thời gian ngắn nhất.
Lúc trước tầm giờ này, Tống Như đã đi ngủ từ lâu rồi, Dương Gia Cửu cũng không ngờ bỗng dưng cô lại tỉnh dậy.
"Sao vẫn còn chưa nghỉ ngơi nữa?"
Dương Gia Cửu thấy cô bước vào bèn mỉm cười đi qua ôm eo cô: "Còn vài tài liệu phải xem."
"Xem tin tức về em hay xem kế hoạch của buổi phỏng vấn riêng ngày kia của em."
"Em cứ thông minh như thế." Dương Gia Cửu nhẹ nhàng vén tóc mai của cô lên, anh đã làm việc liên tục mười mấy tiếng đồng hồ, quả thật thấy hơi mệt.
"Gia Cửu, em muốn lên chương trình thông báo mình cần tạm thời giải nghệ một thời gian."
Tống Như nhẹ nhàng tránh khỏi vòng ôm của anh, nghiêm túc nói từng chữ: "Em cảm thấy đây là cơ hội tốt nhất."
Dương Gia Cửu vừa nghe cô nhắc đến chuyện giải nghệ bèn ngẩng người ra.
Nhìn thấy anh phản ứng như vậy, Tống Như ôm chầm lấy anh một lần nữa: "Em đã suy nghĩ mấy ngày rồi."
Không phải cô lên cơn xúc động nhất thời mới đưa ra quyết định này, sau này cô cũng sẽ không hối hận về chuyện ngày hôm nay.
"Nhưng mà...Anh đã kêu em từ bỏ một lần, nếu em giải nghệ trong giai đoạn này có thể sẽ ảnh hưởng nặng nề lắm, anh biết em muốn tốt cho con, nhưng anh không đành lòng."
"Bây giờ người ta đồn đại quá quắt lắm, nói là em không nể mặt đạo diễn lớn, nói em thanh cao, cho dù anh có giúp em quảng bá hình ảnh thế nào, rồi em có giải thích với mọi người thế nào đều không ai tin, bọn họ chỉ cảm thấy Đại Thiên đang giúp em tạo hiệu ứng mà thôi."
"Gia Cửu, em cũng cần một cuộc sống yên tĩnh chỉ thuộc về chính mình, em muốn dành hết mọi sự quan tâm cho bé cưng của chúng ta, vì con, vì anh, em cam tâm tình nguyện cả."
"Em đã bỏ ra rất nhiều mới bước đi đến ngày hôm nay..."
"Em có thể rời đi một lần, cũng có thể rời đi lần thứ hai, bây giờ em chỉ muốn bảo vệ gia đình của chúng ta mà thôi."
Dương Gia Cửu không nói gì nữa mà chỉ ôm chầm lấy cô, Tống Như đã vất vả như thế nào, anh là người biết rõ hơn ai hết, cô lại hy sinh to lớn thế cho gia đình này một lần nữa, anh thầm thề với chính mình đời này anh sẽ cố gắng hết sức để thỏa mãn hết mọi mong muốn của cô.
"Ừ, bây giờ tạm thời lánh mặt, vì bé cưng."
"Anh sẽ cùng em đợi đến ngày bé cưng chào đời, đấy là thời khắc trở lại với màn ảnh huy hoàng nhất của em."
Tống Như cười cười rồi ôm cổ anh: "Ừm."
Cô kiễng gót chân hôn phớt lên bờ môi của anh, nhưng lại bị Dương Gia Cửu ôm thật chặt, hôn thật sâu.
Trước giờ cô vẫn luôn là dạng người làm gì cũng phải làm đến nơi đến chốn, bước đi trên con đường của mình, không bị người khác ảnh hưởng.
Hiện giờ cô lại vì đứa bé trong bụng của mình, vì người đàn ông cô yêu nhất, cô không sợ bất cứ thứ gì cả! Đừng nói là tạm thời từ bỏ sự nghiệp, cho dù có phải bỏ mạng thì cô cũng sẽ không hề do dự!
Dương Gia Thành nhanh chóng thông báo cho Thụy Khắc và Trần Vũ không cần phải chuẩn bị quảng bá bất kỳ thứ gì cả, bởi vì Tống Như sẽ lên chương trình thông báo sẽ giải nghệ một thời gian, đây là cách tốt nhất để giải quyết cả thảy mọi việc, tất cả những lời đồn đại này sẽ trở thành trò cười trong chớp mắt mà thôi.
Lúc này, đột nhiên Dương Gia Cửu cảm thấy Tống Như đã tính toán hết mọi việc ngay từ thời điểm ban đầu, sở dĩ lúc đi tuyên truyền phim điện ảnh ở Âu Mỹ, cô lại nói những lời như vậy với Harlow đó là để chuẩn bị cho lần tuyên bố giải nghệ ngày hôm nay.
Nếu phải nói kẻ khác lợi dụng thời cơ công kích cô, thà rằng nói Tống Như đã tìm ra thời cơ thích hợp nhất để giải nghệ.
Mà nguyên nhân quan trọng nhất để cô đưa ra quyết định quan trọng nhường này đó là vì đứa trẻ trong bụng, làm vậy mớicó thể bảo vệ được con một cách tốt nhất.
"Suýt nữa anh đã bị em bịt mắt rồi, em đã lên kế hoạch hết từ đầu rồi phải không?"
Tống Như tựa người vào lồng ngực anh, thấp giọng cười nói: "Em không khống chế được người khác nghĩ gì về em, chỉ cảm thấy mình đưa ra quyết định tránh khỏi đầu sóng ngọn gió bằng cách này là đúng đắn nhất, tốt cho em, cho anh, và cả cho công ty nữa.”
"Em đấy, đến lúc nào mới tính toán cho bản thân mình hửm?"
"Sao anh biết em không tính toán gì cho mình chứ? Em có anh, có con rồi, cuộc sống sau này sẽ càng ngày càng tốt thôi." Tống Như nghiêm túc nói, những khung cảnh yên bình ấm áp lần lượt hiện lên trong đầu cô: "Bởi vậy, em mới muốn kết thúc đợt sóng gió lần này bằng cách đấy, một thời gian ngắn trước khi lánh mình, em muốn để cho tất cả mọi người đều biết cho dù em không còn trong giới diễn xuất nữa cũng sẽ không bị quên lãng."
Dương Gia Cửu mỉm cười ôm cô: "Được."
Có kẻ muốn liên kết bày mưu tính kế cô?
Vậy thì để xem rốt cuộc ai mới là kẻ bại cuộc!
Chiều ngày mốt Tống Như sẽ lên chương trình đàm thoại "Minh tinh và tôi" cực kỳ nổi tiếng, đây là một chương trình có tính chân thật rất cao, những người nhận được lời mời tham gia đều là diễn viên trong những bộ phim điện ảnh và truyền hình nổi tiếng nhất ở thời điểm hiện tại.
Tống Như đợi xem xem bọn họ còn có thể giở trò gì được nữa!
"Chị Như, đây là tài liệu tổ chương trình đưa cho em." Anh bỏ đi những phần không cần thiết rồi chỉnh sửa lại nội dung, xong xuôi hết mới đưa cho Tống Như xem: "Thợ tạo mẫu và thợ trang điểm đều là người đã hợp tác với chúng ta hồi trước đây, em đã từng trao đổi với bọn họ rồi, sẽ trang điểm thiên về hướng tự nhiên, quần áo cũng sẽ chọn những bộ đồ rộng rãi có thể che lại phần eo."
"Ừm, vất vả rồi." Tống Như vươn tay nhận tài liệu, mấy ngày nay cô cũng đã quen thuộc với Anh Mạt rồi, bình thường đối đãi với nhau nhừ bạn bè, bây giờ cô muốn lánh mặt đi, Anh Mạt cũng nên đi tìm một công việc khác.
"Sau này chị sẽ nghỉ ngơi vài tháng, công việc của em sắp xếp làm sao?"
Anh Mạt đã nhận được thông báo của công ty từ lâu rồi, cô ấy mỉm cười nói: "Tổng giám đốc Dương đã sắp xếp em cho một nghệ sỹ mới rồi."
"Ai đấy?"
"Em trai của chị." Anh Mạt đáp.