CHƯƠNG 304: CHÍNH CÔ ĐÃ TỰ HỦY ĐI ĐƯỜNG LUI CỦA MÌNH
CHƯƠNG 304: CHÍNH CÔ ĐÃ TỰ HỦY ĐI ĐƯỜNG LUI CỦA MÌNH
Sau khi Tống Như về nhà, lập tức liên hệ với chị Hy, hai người cùng nhau điều tra thân phận thật của streamer kia.
Khi Tống Như đăng nhập tài khoản chị Hy tham gia vào nhóm người hâm mộ, quả thật phát hiện tài khoản kia ở trong nhóm người hâm mộ cô, hơn nữa chủ tài khoản cũng đã thông báo cho mọi người việc cô bị mất tài khoản.
Nhưng ngày hôm sau khi cô bị mất tài khoản, lại có người tự xưng là người hâm mộ Tống Như đi đánh người! Hơn nữa còn đánh cho người hâm mộ Trần Thấm nhập viện!
Chỉ là người hâm mộ đánh người đó chưa từng xuất hiện trong nhóm, mọi người cũng không biết đến người này...
Vậy sự việc đã rất rõ ràng rồi.
Có người ăn cắp tài khoản cô sau đó lại mạo danh là người hâm mộ của cô, đi ‘đòi chính nghĩa’ cho cô.
Chỉ là những chuyện này không quan trọng bằng việc quay ‘Mảnh vở ký ức’, vì Trần Thấm ngừng diễn mà đoàn phim đã phải ngừng lại.
Bởi vì những chuyện này đều bị đưa lên mạng, Trần Thấm vì người hâm mộ mà ra mặt, không tiếc phải trả số tiền lớn cho việc vi phạm ước định, cũng muốn Đại Thiên cho một câu trả lời. Cách làm này đã khiến cho đám nguời hâm mộ vô cùng vui mừng, đến cả những người qua đường trên mạng cũng đứng về phía cô ta ủng hộ.
Nhưng Đại Thiên và Tống Như lại bị ghét vô cùng...
Tống Như dùng tài khoản của chị Hy nhắn vào nhóm: “Bây giờ sự việc đang được giải quyết, mọi người nếu như có chứng cứ có thể liên hệ với chị Hy bất cứ lúc nào, cảm ơn mọi người!”
“Tống Như? Là cô sao?”
“Woa, nhất định là Tống Như!”
Những người hâm mộ vô cùng kích động vì có thể được thấy Tống Như ở trong nhóm một lần nữa! Mọi người đều vô cùng đoàn kết, chỉ cần Tống Như bảo bọn họ không được làm loạn thì bọn họ nhất định sẽ yên tĩnh ngồi im.
“Vì một số nguyên nhân nên mọi người phải chịu thiệt, nhưng tôi không hy vọng nhìn thấy bất kỳ ai bị thương!”
“Tống Như, chúng tôi không làm chuyện đó, đây là do có người đổ oan!” Có người lên tiếng.
Bốn chữ “Tôi tin mọi người” là câu trả lời rõ ràng nhất mà Tống Như dành cho người hâm mộ.
Những người hâm mộ được ủng hộ, đều tỏ ra sẽ hỗ trợ tìm chứng cứ, chứng minh Tống Như và người hâm mộ trong sạch! Nhưng bọn họ sẽ không làm tổn thương người khác, càng không tham gia chửi bới không có lợi kia!
Vì bọn họ tin Đại Thiên sẽ bảo vệ Tống Như, bảo vệ người hâm mộ bọn họ, chân tướng sớm muộn sẽ vả vào mặt đám anh hùng bàn phím!
...
Tối hôm đó, công ty người đại diện Trần Thấm không dồn ép được Đại Thiên, đưa cho Trần Thấm một số điện thoại cá nhân, sau khi Trần Viễn liên hệ được với Trần Thấm thì đưa số cô ta cho Dương Gia Cửu.
Ánh đèn rực rỡ bên ngoài hắt lên, Dương Gia Cửu đứng trước cửa sổ sát đất nhìn toàn cảnh thành phố, con ngươi lạnh lùng lướt qua một tia lạnh lẽo.
Anh không nói gì mà lại như đang giết đối phương...
Cuối cùng, Trần Thấm không nhịn được nữa, cô ta biết bản thân trốn thế nào cũng không thoát!
“Tổng Giám đốc Dương, tôi chỉ vì người hâm mộ của mình đòi công đạo mà thôi, tôi cảm thấy tôi làm vậy cũng không có gì quá đáng, còn kéo dài chuyện này cũng không có lợi cho ai hết, Đại Thiên vẫn nên mau chóng xin lỗi đi.” Trần Thấm nói hết những lời đã chuẩn bị tốt từ trước ra, dồn ép Dương Gia Cửu.
Lúc này Dương Gia Cửu chỉ coi cô ta là nghệ sĩ hợp tác với mình chứ không phải bạn cũ gì hết.
Giọng anh trầm thấp đến cực điểm: “Đây là lời giải thích cuối cùng của cô?”
Trần Thấm nắm chặt điện thoại, căng thẳng không nói lên lời...
“Muốn Tống Như và Đại Thiên xin lỗi người hâm mộ cô?”
“... Đúng vậy!” Trần Thấm cắn chặt cánh môi, chuyện đã đến nước này cô ta cũng không còn đường lui nữa, nhưng tim cô ta lại đập nhanh dữ dội, lòng bàn tay cũng ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Cô ta không ngờ khi thật sự đàm phán với Dương Gia Cửu, cô ta lại căng thẳng đến vậy hơn nữa trong lòng lại vô cùng lo lắng, thậm chí sợ hãi!
Cô ta hoàn toàn không ngờ động tác Dương Gia Cửu lại nhanh đến vậy, cũng không biết rốt cuộc anh định làm gì, sự không nắm chắc này khiến cô ta cảm thấy sợ hãi.
“Nếu cô không diễn từ đầu cũng sẽ không dẫn đến con đường khó lui như vậy... Tôi có thể âm thầm thay đổi Tống Như làm nữ chính, nhưng bây giờ... chính cô đã tự hủy đi đường lui của mình rồi.”
“Cái gì cơ?”
“Tôi gọi cuộc điện thoại này không phải để thỏa hiệp, Trần Tẩm, cô nên biết tác phong làm việc của tôi, trong giới giải trí này, ngoài bạn bè ra chính là kẻ địch... Tôi sẽ cho cô biết, cái giá của sự khiêu khích Đại Thiên lớn đến mức nào.” Nói xong, Dương Gia Cửu cúp điện thoai.
Anh đã cho cô ta đủ thời gian rồi.
Lần này, Trần Thấm thật sự sốt ruột.
Cô ta thật sự đã chọc giận Dương Gia Cửu rồi!
Làm sao đây...
Khi cô ta bị Tề Tương áp chế căn bản không nghĩ tới tình cảnh ngày hôm nay.
Cô ta lo lắng gọi điện cho Tề Tương, nhưng đối phương lại cười lạnh: “Cái ngày mà cô đồng ý với tôi, cô nên làm tốt chuẩn bị quyết đánh đến cùng chứ, cho dù bây giờ cô đi tìm Dương Gia Cửu xin tha tội, anh ta cũng không tha cho cô đâu.”
Dương Gia Cửu tiếp tục ở lại văn phòng tăng ca xử lý chuyên này, đến tận mười một giờ đêm, cả tầng lầu vẫn đèn đuốc sáng trưng, nhân viên bộ phận quan hệ xã hội và thư ký cũng phải tăng ca ngăn cản sự phát triển của sự việc.
Sau khi Rick và Thượng Quan Lệ nghe được tình hình trong nước liền lập tức lên máy bay về nước, cho dù vừa kết hôn cũng nghĩ đến công ty nên quay về hỗ trợ.
Quả nhiên, bọn họ vừa đến công ty liền thấy Dương Gia Cửu đang ngồi trong văn phòng.
“Quay về làm gì?” Dương Gia Cửu nhìn thấy Rick đi vào, lạnh lùng hỏi.
“Tôi...” Rick ngại ngùng cười, gãi đầu, vì lúc này Dương Gia Cừu nhìn vô cùng trầm mặc, bình tĩnh, dáng vẻ không hề giống như bị thế cục vây hãm: “Tôi cho rằng chuyện này rất nguy cấp nên mau chóng quay về... Bây giờ lại cảm thấy dường như tôi đã quá lo lắng rồi.”
“Quả thật rất nguy cấp.” Dương Gia Cửu nói tiếp chủ đề này.
Anh ngẩng đầu, trong đôi mắt mang theo vài phần tàn nhẫn và kiên quyết, Rick bỗng nhiên hiểu được, Dương gia Cửu đang cố tình làm ra dáng vẻ giải quyết sự việc gấp rút, khó mà rút lui. Như vậy người có tâm tư sẽ tự để lộ dấu vết, bây giờ đúng là cơ hội tốt để thanh lý địa vị xã hội.
Hơn nữa đối phương còn chủ động đưa tới cửa, đương nhiên phải làm như vậy.
“Bây giờ phải làm thế nào?”
“Nhận được bao nhiêu, phải bỏ ra bấy nhiêu.” Một câu nói của Dương Gia Cửu đã trả lời vấn đề của anh.
Những người trên mạng đang đợi Đại Thiên và Tống Như ra mặt xin lỗi, gánh vác trách nhiệm nhưng lại không chú ý đến một điểm, đây là hành động tự phát giữa những người hâm mộ, Đại Thiên nên gánh vác cái gì? Cho dù Tống Như ra mặt làm sáng tỏ thì lại có thể nói gì?
Tống Như không xuất hiện, ngược lại chứng minh chuyện này không liên quan đến người hâm mộ cô và cũng không liên quan đến cô!
Giả dụ như cô vội vàng đứng ra, sẽ chứng minh cô và Trần Thấm bất hòa, có ý đồ để cho người hâm mộ công kích người hâm mộ Trần Tẩm...
Cho nên, bộ quan hệ xã hội Đại Thiên đã đưa ra một câu giải thích chính thức: “Trước mắt đã báo cảnh sát, sẽ phối hợp với cảnh sát điều tra, dựa theo trình tự pháp luật giải quyết.”
Giải thích như vậy không trấn an được đám hâm mộ Trần Tẩm, bọn họ cảm thấy chuyện này đã rất rõ ràng rồi, Đại Thiên làm vậy đơn giản là đang trốn tránh trách nhiệm.
Nhưng...
Lời giải thích của Đại Thiên cũng rất hợp lý, mặc dù người hâm mộ Trần Thấm bị thương nhưng người hâm mộ của Tống Như cũng không dễ chịu gì, nếu hai bên đều có trách nhiệm nhất định thì báo cảnh sát là phương án giải quyết tối ưu nhất.