CHƯƠNG 145: NỤ HÔN CHÂN TÌNH
CHƯƠNG 145: NỤ HÔN CHÂN TÌNH
Tám giờ tối hôm đó, Tiêu Dịch Trạch đúng hẹn đến quán bar Ngọc Cẩm Hiên.
Anh ta đến hơi sớm, lúc chờ Âu Thần dẫn người đại diện đến thì phát hiện chỉ có mình anh ta.
Âu Thần là tiểu thịt tươi nổi nhất hai năm nay, dựa vào việc đóng phim thần tượng và tham gia nhiều quảng cáo mà nổi tiếng, dựa vào vẻ ngoài đẹp trai mà trở thành một ngôi sao có xu hướng rất hot, rất nhiều bộ phim thần tượng nổi tiếng đều có bóng dáng của anh ta.
Chỉ có điều, cô ấy chọn sai người rồi.
“Tống Như đâu?” Người đại diện của Âu Thần mở miệng hỏi.
Tiêu Dịch Trạch không trực tiếp trả lời, mà bưng ly rượu lên nói: “Thật ngại quá, bởi vì ở bộ phim trước cô ấy ngã bệnh, hiện tại vẫn đang truyền nước ở bệnh viện, thật sự không có cách nào đến đây được, đặc biệt dặn dò tôi qua đây xin lỗi hai người.
Người đại diện lập tức sa sầm mặt: “Đây cũng là lý do à? Xem Âu Thần nhà chúng tôi là cái gì!”
“Hai người đừng hiểu lầm, Tống Như cũng rất muốn đến gặp anh, vẫn rất mong đợi vào việc hợp tác lần này, bộ phim mà anh quay, Tống Như đã xem qua rồi, còn nói anh là người có tiềm năng, là người mà cô ấy muốn hợp tác nhất…”
Tiêu Dịch Trạch mỉm cười giải thích.
“Cô ấy thật sự nghĩ như vậy à?” Âu Thần dù sao cũng là người trẻ tuổi, nghe được những lời như vậy, sắc mặt hòa hoãn rất nhiều.
“Đương nhiên rồi!”
Âu Thần quan sát vẻ mặt của Tiêu Dịch Trạch được một lúc rồi mới nói: “Thôi cũng được, tôi cũng chỉ muốn gặp mặt cô ấy trước khi làm việc, hai bên có thể hiểu rõ lẫn nhau một chút, nếu cô ấy đã bị bệnh thì thay tôi gửi lời hỏi thăm đến cô ấy, chúng ta đi.”
Âu Thần nói xong, đeo kính lên rời khỏi.
Tiêu Dịch Trạch nhìn thấy cửa đóng lại, lộ ra nụ cười lạnh, dựa vào tài liệu mà anh ta thu thập được, Âu Thần không phải là người dễ đối phó, việc này chỉ là ứng phó ngoài mặt thôi.
“Âu Thần, anh thật sự tin rằng cô ta bị bệnh?” Người đại diện của Âu Thần đi nhanh hai bước, hỏi anh ta.
“Hừ, việc này chỉ là cái cớ, ai mà tin?” Âu Thần Kiêu ngạo lấy điện thoại ra: “Cô ta cố ý cho tôi leo cây, tùy tiện phái một người tới ứng phó qua loa với tôi, coi như cô ta bị bệnh thật thì đợi đến lúc quay phim, tôi cũng sẽ bị bệnh một lần cho cô ta xem…”
“Đến lúc đó, xem cô ta sẽ làm gì!”
“Thiếu nhân vật nam chính quan trọng như tôi, tôi xem cô ta quay kiểu gì.”
“Nhưng đạo diễn phụ trách quay hình quảng cáo không dễ đối phó.” Người đại diện hơi lo lắng, anh ta hiểu rõ tính tình của Âu Thần, nếu gây chuyện như vậy, đối với ai cũng không có lợi.
“Tùy tiện tìm giấy chứng nhận của bệnh viện, nói thân thể tôi không khỏe, việc nhỏ này cũng không biết làm à?” Âu Thần liếc người đại diện, thời gian anh ta ra mắt tuy không dài, nhưng độ nổi tiếng rất cao, vẫn không có ai dám khinh thường anh ta như vậy, huống chi là một nữ minh tinh lỗi thời.
“Vâng, tôi hiểu rồi.” Người đại diện ghi nhớ lời của anh ta, đi phiá sau anh ta.
Âu Thần ngạo mạn như vậy không phải là một hai ngày, tài sản công ty của ba anh ta đã vượt qua hàng tỷ, để anh ta được ra mắt mà thường đầu tư vào phim truyền hình, mọi người trong giới giải trí đều hiểu rõ, nên cũng sẽ không làm khó anh ta.
Cho dù Âu Thần thật sự vi phạm hợp đồng, cũng chỉ cần bồi thường một ít tiền thì có thể ứng phó được, đối với anh ta mà nói, chỉ cần một câu.
Nhưng Tống Như thì… Mỗi một cơ hội mà cô ấy có thể có được đều không dễ dàng.
Đêm nay, đèn rực rỡ mới vừa lên.
Tiêu Dịch Trạch dựa vào địa chỉ Tống Như đã cho anh ta lái xe đến biệt thự.
Tuy sớm đã tưởng tượng ra khu biệt thự của Dương Gia Cửu sẽ rất xa hoa, nhưng lúc nhìn thấy vẫn bị cảnh tượng trước mắt làm rung động.
Tống Như mặc bộ đồ thoải mái từ lầu hai đi xuống: “Giải quyết rồi? Bọn họ không gây khó dễ cho anh chứ?”
“Bọn họ nghe lý do tôi nói xong rồi đi, nhưng tôi cảm thấy không chấm dứt dễ dàng như vậy đâu, lấy địa vị của Âu Thần trong giới giải trí, anh ta rất có thể sẽ trả thù.”
“Hơn nữa bên phía Trương Vân, chúng ta phải cẩn thận một chút.”
Anh ta vừa nói xong lời này thì nhìn thấy Dương Gia Cửu từ đằng sau Tống Như đi qua, không có tham gia vào cuộc nói chuyện của bọn họ, nhưng lại giống như thần hộ mệnh của Tống Như vậy, chỗ nào cũng có.
“Anh suy nghĩ cho tôi như vậy, khó trách Trương Vận sẽ gấp gáp.” Tống Như ngẩng đầu mỉm cười.
Tiêu Dịch Trạch lúc đó không trả lời vấn đề của Dương Gia Cửu, hiện tại dương như đã có đáp án.
“Tôi chỉ là làm việc nên làm thôi, đổi lại là người khác, tôi cũng sẽ như vậy.” Tiêu Dịch Trạch thành thật trả lời.
“Tôi hiểu rồi, tôi sẽ không giống như Trương Vận ép buộc anh.” Đây cũng là thái độ từ trước đến giờ của Tống Như.
Tiêu Dịch Trạch không tự chủ được nhìn về phía Dương Gia Cửu đang bận rộn trong phòng bếp: “Lúc hai người ở nhà thì anh ấy là người nấu ăn à?” Hiển nhiên anh ta đã bị dọa sợ.
“Thỉnh thoảng tôi cũng làm.” Vẻ mặt Tống Như hạnh phúc cười: “Tôi làm không ngon bằng anh ấy.”
Nhìn thấy người đàn ông tốt thương yêu vợ mình như vậy, đã làm thay đổi ấn tượng của Tiêu Dịch Trạch về Dương Gia Cửu.
“Tôi không làm phiền hai người nữa, tôi đi trước đây.” Anh ta cũng không muốn ở lại làm bóng đèn.
“Một số việc tôi thường sẽ không làm, nhưng một khi đã làm thì sẽ không lưu tình, việc lần này tôi có thể hiểu được suy nghĩ của Trương Vận, nhưng còn có lần sau tôi sẽ không ngồi im đâu, hơn nữa anh cũng biết, tôi là người rất mang thù.”
Cho dù đã từng là bạn bè, Tống Như cũng sẽ không nhẫn nhịn mãi được.
Nếu như Trương Vận thật sự muốn lợi dụng cô, Tống Như cũng sẽ không nương tay nữa.
Đây là thái độ và phong cách làm việc của cô, sẽ không thay đổi.
“Được, tôi hiểu rồi, cô yên tâm mà chuẩn bị quay hình quảng cáo đi.”
Tiêu Dịch Trạch bình tĩnh nói, rời khỏi biệt thự.
…
Sau một ngày, Tống Như gia nhập vào tổ quay phim quảng cáo WM, địa điểm ở trang viên hoa oải hương vùng ngoại ô phía Nam.
Lộ trình lần này không tính là xa, trên đường đi cũng có chị Hy và Tiêu Dịch Trạch chăm sóc, nhưng Dương Gia Cửu vẫn là đi theo sau Tống Như.
Trang viên hoa oải hương này chiếm diện tích rất lớn, trang trí bên trong đều theo phong cách của châu Âu, còn có hồ bơi gần vách đá và chỗ lướt sóng, là trang viên để tổ chức đám cưới nổi tiếng.
Tống Như vừa đi vào tổ quay phim thì bắt đầu chuẩn bị công việc, trực tiếp đi vào phòng trang điểm.
“Đạo diễn Trần phụ trách quay phim lần này nổi tiếng là một người rất nghiêm khắc trong giới, chẳng qua thực lực không giống người thường, quay rất đẹp, đây là một cơ hội tốt.”
“Được.”
Tống Như cũng đã từng nghe qua danh tiếng của ông ấy, có thể hợp tác với đạo diễn có năng lực như vậy, cô phải biểu hiện cho thật tốt.
“Nhưng mà Âu Thần kia hiện tại vẫn còn chưa đến, thợ trang điểm đã chờ rất lâu rồi.” Chị Hy nhìn thấy Tống Như đang trang điểm, thấp giọng nói: “Không phải là anh ta muốn trả thù chúng ta đấy chứ?”
Chị Hy có chút lo lắng.
“Chuẩn bị tốt trước đi, việc khác không liên quan đến chúng ta.” Tống Như phối hợp với thợ trang điểm, nhẹ nhàng nói.
“Ừ, đúng rồi.” Chị Hy cầm một hộp trang sức tinh xảo ở bên trong cái túi ra: “Đây là trang sức hôm nay em phải mang theo.”
Cô ấy cẩn thận mở ra, hiện ra đồ trang sức bên trong.
Tống Như chỉ là nhìn một cái cũng đã bị đồ trang sức đó hấp dẫn.
Cô cảm thấy kiểu dáng rất đơn giản độc đáo, là kiểu cô thích, vốn là đồ trang sức của nhãn hiệu WM cô thích nhất.
“Bộ trang sức này gọi là nụ hôn chân tình, nghe nói trên thế giới chỉ có một bộ, đã được một vị khách VIP đặt mua rồi.” Người phụ trách của WM đi vào, giải thích với bọn họ.