Ảnh Hậu Của Chàng Tổng

Chương 119: Chap-119




CHƯƠNG 119: TUYÊN BỐ TRẢ ĐÒN

CHƯƠNG 119: TUYÊN BỐ TRẢ ĐÒN

Hạng Tuyết Lê khóc lóc thảm thương như vậy trong đoạn clip, khiến cho cư dân mạng đều thương hại cô ta, nhưng rốt cuộc cô ta khóc vì cái gì?

Snow chỉ có kế hoạch ký kết với một người đại diện duy nhất là Tống Như, dù sao cũng không thể để Tống Như dẫn theo cô ta trong mọi công việc chứ, vậy thì cô ta phải gánh cái danh "Tống Như bé" này cả đời này rồi, nếu mà thế thì chẳng phải xót xa quá hay sao.

"Nếu như chuyện gương mặt đại diện lần này không có bất kỳ quan hệ nào với Hạng Tuyết Lê, tôi thiết nghĩ cô Tống Như cũng không cần phải giải thích bất cứ điều gì."

Nói đến nước này là đã rõ ràng lắm rồi.

Trợ lý Trần tắt mic, để MC tiếp tục dẫn dắt chương trình.

Cánh phóng viên nghiền ngẫm những lời trợ lý đã nói, xem ra phải coi lại phát ngôn từ phía Hạng Tuyết Lê rồi, Snow vốn không có kế hoạch ký kết với cô ta, vậy thì Chế Nghệ nói Hạng Tuyết Lê bị Tống Như chèn ép cũng là đơm đặt dựng chuyện mà thôi.

Mọi chuyện đã phát triển đến bước này nhưng Snow vẫn chưa tung ra lá bài cuối cùng.

Putte ngồi trong phòng làm việc, quan sát hướng đi của các bài báo, anh ta phải đợi thêm một chút thời gian, vốn dĩ chuyện Hạng Tuyết Lê muốn ké nhiệt độ của Tống Như không liên quan gì đến anh cả, nhưng đã lợi dụng danh tiếng của Snow để tung tin đồn thất thiệt thì làm sao giả vờ không thấy cho được.

Hơn nữa Tống Như đã là người đại diện của Snow, cô bị cuốn vào cơn bão này, phía công ty ắt hẳn phải đưa tay giúp đỡ.

Mà đồng thời cũng lợi dụng thời cơ này gia tăng độ nhận diện của Snow, một mũi tên bắn trúng ba con nhạn.

Sau khi buổi họp báo kết thúc, Chế Nghệ và Hạng Tuyết Lê lên tiếng cùng lúc, nói đây chỉ là thủ đoạn của Tống Như mà thôi, cô muốn đổi trắng thành đen.

Thậm chí Chế Nghệ còn sử dụng tài khoản chính thức tuyên bố: "Sự thật chính là sự thật, cho dù có bị che giấu đến thế nào đi chăng nữa thì chúng tôi cũng cần một chân tướng rõ ràng."

Nhưng bọn họ không ngờ rằng, Snow đã dám làm như vậy đồng nghĩa với việc có nắm đầy đủ chứng cứ vạch mặt Hạng Tuyết Lê trong tay.

Trong lúc nhất thời, rất nhiều người đều bắt đầu thấy tò mò về nhãn hàng Snow, từ phương diện nào đó mà nói, Snow vừa có thể gia tăng tính đại chúng, vừa có thể tạo nền tảng cho buổi phát hành sản phẩm của họ.

Chế Nghệ quả thật là thất sách, dám cược cả uy tín của công ty để làm càn với Hạng Tuyết Lê.

"Tôi thấy nhất định Snow đã nhận tiền của Tống Như rồi, làm vậy thì có ích gì cho danh tiếng của cô ta kia chứ, cô ta chính miệng thừa nhận tặng thứ đó cho tôi ra, còn trở mình được chắc?" Hạng Tuyết Lê đắc ý nói

A Lạc lắc đầu, vở kịch này không kết thúc nhanh như vậy đâu.

Anh ta nhìn thông tin của Snow trên trang mạng, một tập đoàn trang sức xuyên quốc gia hàng đầu sẽ bị Tống Như mua chuộc hay sao?

Hạng Tuyết Lê lại đăng thêm một tấm ảnh đang luyện tập, rồi nói rằng: "Tôi đi được đến ngày hôm nay không phải vì danh lợi, mà chỉ muốn làm một người diễn viên tài giỏi mà thôi, hy vọng ngày mai mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn."

Câu nói này tràn trề năng lượng tích cực đến mức nào cơ chứ.

Ai mà ngờ rằng cô thiếu nữ nói lên được câu này mà lại làm ra được loại chuyện như vậy?

Chị Hy nhìn nhóm fan não tàn đang cổ vũ cho cô ta ở bên dưới thì ngao ngán đóng lại trang: "Mấy người này nghĩ gì vậy chứ, hay là thủy quân Chế Nghệ mua cho Hạng Tuyết Lê ha!"

Tống Như hờ hững nở nụ cười, cục diện bây giờ càng lúc càng thú vị rồi, cô rất lấy làm hứng thú.

Nếu như Hạng Tuyết Lê không nói ra những lời như vậy, không làm ra những chuyện như thế, ít nhiều gì cô vẫn cảm thấy hơi hơi không đành lòng, hồi lúc bắt đầu, cô cũng là người mới, biết rằng lúc chưa danh chưa tiếng thì cần phải nắm bắt hết mọi cơ hội. Bởi vậy, cô cũng hiểu phần nào ước nguyện ban đầu của Hạng Tuyết Lê.

Nhưng đóng kịch trắng trợn không e dè đến nước này thì thật sự quá đáng.

Tống Như không có lý do gì để mềm lòng nữa, cô phải dạy Hạng Tuyết Lê một bài học thật sinh động.

Cô cũng đang đợi, đợi Snow ra tay.

Cho dù nói thế nào đi chăng nữa, Chế Nghệ vẫn cắn chặt Tống Như không chịu buông, trong ánh mắt người ngoài cuộc, Chế Nghệ quả thật là một công ty có tình có nghĩa, nhân dịp này Chế Nghệ cũng đắp lên mình được cái danh tiếng tốt.

Trong lúc mọi người đều cho rằng Tống Như ức hiếp người mới thì Snow mở riêng một buổi họp báo trên mạng để giải thích rõ ràng mọi việc.

Lúc cánh nhà báo đến hiện trường đều cảm thấy thật buồn cười, làm vậy khác nào tự chuốc phiền phức vào người cơ chứ?

Còn có người đề nghị Snow: "Bây giờ đổi gương mặt đại diện còn kịp đó."

Putte tự mình đến tham dự, anh ngồi trên bục, nhấn mở micro: "Ghi lại tên vị phóng viên và đơn vị truyền thông này đi, sau này tôi không muốn nhìn thấy anh ta và đơn vị truyền thông này xuất hiện trong bất kỳ buổi lễ liên quan đến sản phẩm nào nữa!"

Bảo vệ lập tức tiến lên mời người phóng viên đó ra ngoài ngay tức khắc.

Cả hội trường im lặng trong nháy mắt.

Không ai biết Putte sẽ nói gì tiếp theo! nhưng dường như phảng phất một linh cảm, việc này sắp lật kèo rồi!

Lúc ấy, Hạng Tuyết Lê còn ngồi trong phòng nghỉ, đắc ý dạt dào, cứ cho rằng bản thân mình sắp trở thành người nổi tiếng toàn mạng rồi, chỉ cần rặn ra vài giọt nước mắt là hút được một mớ sức hút rồi.

Putte cảm thấy hội trường đã trở nên im lặng mới bắt đầu mở mic lại lần nữa.

"Xin chào mọi người, tôi biết người đại diện mà Snow lựa chọn ký kết đã làm dấy một một đợt sóng gió, tôi xin thay mặt công ty xin lỗi cô Tống một lần nữa, vì sơ suất của chúng tôi mới dẫn đến cục diện ngày hôm nay."

Cánh phóng viên trừng mắt, xôn xao giơ cao micro lên.

Thứ Putte cần chính là phản ứng của bọn họ, Putte nói tiếp: "Giới diễn viên thường hay nổ ra nhiều loại tin tức, nhưng đây là lần đầu tiên tôi gặp được loại người như cô Hạng Tuyết Lê, tuổi tác còn nhỏ mà trong lòng lắm mưu toan, thủ đoạn như thế, thậm chí còn đơm đặt dựng chuyện, phỉ báng, hãm hại nghệ sỹ nữ khác.Tại sao mọi người lại nghĩ Tống Như có lỗi? Lẽ nào tuổi tác là tấm khiên chắn cho mọi sai lầm của ai đó hay sao?"

"Nhưng mà anh Putte này, Tống Như đã thừa nhận cô ấy có gửi quà cho Hạng Tuyết Lê!"

Putte gật đầu: "Đúng vậy, quả thật cô ấy có tặng quà, nhưng món quà mà cô ấy gửi đi không phải là tấm ảnh trắng đen với sợi dây chuyền nát như trên mạng nói."

"Tại sao anh biết là không phải? Lẽ nào Hạng Tuyết Lê cố ý lừa dối công chúng hay sao?"

Nụ cười trên gương mặt Putte càng tươi hơn, công bố số chứng cứ anh thu thập được vào thời điểm này mới đạt được hiệu quả cao nhất.

Tiếng nói của anh truyền qua micro và loa, vang dội khắp căn phòng: "Đúng vậy, cô ta cố tình lừa gạt các người đấy, bởi vì...món quà này, là cô Tống Như nhờ công ty Snow tặng giúp, nó là sợi dây chuyền nạm kim cương hồng trong bộ sưu tập mới của chúng tôi trong quý này, được đặt tên là Hải Tâm."

"Nó sẽ được bày bán chính thức vào buổi lễ phát hành sản phẩm mới vào tuần sau, và cũng có nghĩa là, ngoại trừ sợi được gửi tặng, không có bất kỳ ai sở hữu được nó, hai tấm hình được chiếu trên màn hình lớn này đây, bên trái là ảnh của Hải Tâm, bên phải là hình tự sướng của Hạng Tuyết Lê vào hôm trước, sợi dây chuyền cô ta đeo trên cổ chính là Hải Tâm!"

"Thử hỏi, nếu cô ta không nhận được món quà này thì làm sao đeo trên cổ được kia chứ?"

Câu hỏi của Putte làm tất cả mọi người đều ngơ ngác.

Putte lại nói tiếp: "Hôm ấy cô Tống đích thân đến Snow xin lỗi, sau khi chúng tôi nhất trí với nhau thì cô ấy nhờ công ty gửi giúp một món quà, từ quá trình lựa chọn đến giai đoạn đóng gói đều là tôi và trợ lý của tôi tự tay làm, đến người giao hàng cũng là nhân viên của Snow."

"Sau khi Tống Như bàn bạc chuyện đại diện xong xuôi thì trực tiếp rời khỏi công ty Snow, đoạn clip này được cắt ra từ camera gắn bên ngoài công ty, ở trên có viết rất rõ ràng thời gian cô ấy rời đi."

"Sau đó sợi dây chuyền này mới được lấy từ trong kho ra, đóng gói xong rồi là gửi đi liền, camera trong công ty cũng đã quay lại được quá trình này, thời gian rất rõ ràng, là hai mươi phút sau khi Tống Như đi khỏi."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.