Hai cô bạn tâm sự với nhau cả một buổi chiều, vì cũng đã thấm mệt nên hai cô ngủ lúc nào không hay giật mình thức giấc thì cũng đến 7 giờ tối.
Lý Hân rủ Ngọc Giao ra ngoài ăn uống vì cô biết một nhà hàng mới mở, nghe nói rất ngon nhưng chưa có dịp đi thử. Ngọc Giao không muốn đi nhưng Lý Hân cứ nằng nặc đòi đi nên cô đành phải chiều theo ý cô bạn này. Hai người sửa soạn lại một lát rồi đi.
Xuống nhà thì không thấy ba mẹ đâu nên cô chỉ nói qua loa với bác quản gia rồi cùng Lý Hân đi ra ngoài. Lý Hân chở Ngọc Giao trên con xe Bugatti Centodieci cả hai vừa đi vừa nói chuyện líu lo, chủ yếu Lý Hân muốn chọc cho Ngọc Giao vui hơn.
Được một lát thì đến nhà hàng mà Lý Hân nói, hai người tìm chỗ đậu xe rồi đi vào nhà hàng. Nó được trang trí theo kiểu cổ điển, từ bên ngoài đến lẫn bên trong đều trang trí bằng ánh đèn màu vàng để thấy được sự ấm áp khi khách hàng đến đây ăn. Và màu vàng cũng chính là màu chủ đạo của nhà hàng. Hai người bước vào được nhân viên phục vụ hướng dẫn chọn chỗ ngồi, cuối cùng hai cô chọn ngồi trên lầu. Không gian trên này thật thoáng mát, nó được trang trí theo kiểu ngoài trời, có rất nhiều cây xanh cũng được tạo hình tạo dáng rất thích mắt.
Sau khi ổn định vị trí rồi hai cô lần lượt gọi món, nào là súp cua, tôm hấp, cua sốt trứng muối, salad, cải thảo xào nấm đông cô...cuối cùng hai cô chọn cho mình 2 ly rượu vang Pháp để thưởng thức. Gọi món xong, Lý Hân và Ngọc Giao đang ngồi nói chuyện thì đột nhiên có một người con trai đi đến chỗ Ngọc Giao và nói
- Diệp Ngọc Giao, là cậu đúngg không?
Lúc này, Ngọc Giao mới quay lại nhìn, đây chẳng phải là cậu bạn thân chơi chung với nhau từ cấp 3 sao, sao cậu ta lại ở đây, Ngọc Giao đứng dậy nói
- Châu Phi Thần, sao cậu lại ở đây, chẳng phải cậu đi du học rồi sao
- Phải, nhưng mình nhớ nhà nên cố gắng học thật giỏi để ra trường sớm và về nhà được hơn 1 tháng rồi.
Lúc này Ngọc Giao mới giới thiệu với Lý Hân, Lý Hân cũng biết cậu ta nhưng vì học khác lớp nên cũng không có thân gì mấy. Ngọc Giao mời Châu Phi Thần ngồi lại dùng bữa chung nhưng anh ta hẹn lại hôm khác vì đang có việc khác. Nói rồi anh ta xin phương thức liên lạc với Ngọc Giao, vì từ lúc ra nước ngoài du học hai người đã mất liên lạc. Hai người vui vẻ trao nhau phương thức liên lạc rồi chào tạm biệt.
- Này Giao Giao, hồi lúc đi học mình nghe nói cậu ta thích cậu đấy, cậu có biết chuyện này không?
- Cậu lại nói linh tinh gì đấy Hân Hân
- Mình nói thật mà, cả khối à không cả trường không ai là không biết cậu ta thích cậu. Bộ cậu không thấy rằng cậu ta giỏi tiếng Anh như vậy mà lại không theo học lớp tiếng Anh, đi sang học lớp tiếng Hàn với cậu à.
- Ờ thì mình nghĩ cậu ấy muốn học thêm ngoại ngữ thôi, sao cậu nghĩ mọi chuyện khác đi vậy Hân Hân
- Mình thiệt hết nói nổi với cậu luôn
Ngọc Giao nhúng vai một cái rồi cũng đành cười trừ. Lúc này món ăn đã được đem lên hết rồi nên hai cô vừa ăn vừa nói đủ thứ chuyện trên đời, nhưng đôi lúc Lý Hân nhắc về Châu Phi Thần khiến cho Ngọc Giao ngại đỏ mặt.
Ăn uống xong thì Ngọc Giao cùng Lý Hân dạo phố, ghé những cửa hàng thời trang sắm một vài thứ coi như là tự tưởng cho bản thân sau một ngày dài mệt mõi.
Đến 11 giờ 30 phút, thì Lý Hân đưa Ngọc Giao về đến Diệp Gia rồi cô cũng nhanh chóng trở về nhà.
Ngọc Giao vào nhà thì cũng không thấy ba mẹ đâu mà chỉ có người làm đang dọn dẹp, thấy cô thì họ lên tiếng chào, cô cũng chào lại họ rồi lên phòng tắm rửa nghĩ ngơi.