Ánh Dương - Hạ Ngân

Chương 11: Căn cứ bí mật




Mọi người trong văn phòng lúc này đang suy nghĩ xem làm cách nào để tìm ra được tung tích người phụ nữ kia. Đường An đã c.h.ế.t chỉ còn mỗi ả Tô Nhược Đan nên mọi người đành phải bắt đầu lại từ ả Nhược Đan kia.

Nói không chi bằng hành động, bốn người bọn họ nhanh chóng đi đến căn cứ bí mật kia, nơi đang giam giữ ả Nhược Đan.

Được hai mươi phút thì cuối cùng họ cũng đến được cái nơi gọi là căn cứ bí mật kia. Bên ngoài, nhìn từ xa giống như một tòa lâu đài uy nga tráng lệ, bốn phía được vây quanh bằng những bức tường cao. Khi chiếc xe lăn bánh gần đến 2 cánh cổng lớn mở toang ra để chiếc xe Rolls Royce Boat Tail chạy thẳng vào rồi nhanh chống khép cánh cổng ấy lấy lại.

Bốn người họ nhanh chống bước xuống xe rồi đi vào tòa lâu đài uy nga ấy. Bên trong nội thất được trang trí một cách trang nhã, một màu trắng tinh khôi nhìn rất thích mắt. Bởi vậy, họ dùng vẻ bên ngoài che đi những gì họ đã làm bên trong tòa lâu đài này.

Tòa lâu đài này, có một căn hầm bí mật, dưới đó không khác gì một căn nhà, có đầy đủ các vật dụng, có nhiều căn phòng khác nhau. Có căn phòng đầy đủ các dụng cụ tra tấn, từ nhẹ đến nặng từ thương tích đầy người đến c.h.ế.t người.

Giường như còn có tiếng con vật nữa, sâu bên trong căn hầm bí mật kia chính là con mãnh hổ, tuy là thuộc giống thú dữ ăn thịt nhưng ở đây họ xem nó như là thú cưng vậy, thật đáng sợ.

Lần lượt từng người bọn họ đi đến căn phòng đang giam giữ ả Nhược Đan kia, ả ta thấy Trần Gia Kỳ đến vội vàng xin tha

- Trần Thiếu xin hãy thả em ra, Trần Thiếu muốn em làm gì em cũng đồng ý. Em sợ ở nơi này lắm, có con hổ rất to.

Ả Nhược Đan vừa nói ả vừa gào khóc xin tha

- Cô cũng biết sợ sao

Trần Gia Kỳ vừa nói vừa nhìn cô với vẻ mặt đầy sự căm ghét và đầy hận thù.

Ả ta như người điên cứ luyên thuyên xin thả ra khỏi nơi này, nơi này rất đáng sợ đối với ả.

- Nếu cô muốn ra khỏi nơi này cũng được, chỉ cần cô đồng ý hợp tác là được

Trương Tử Hàn nhìn ả nói.

||||| Truyện đề cử: Hoan Hoan Ái - Cách Yêu Của Chủ Tịch Phong |||||

- Được được, Trương Thiếu muốn em làm gì em cũng đồng ý

Ả Nhược Đan vừa nói vừa nhìn Trương Tử Hàn, trong mắt ả lóe lên một tia hi vọng, hi vọng ả được rời khỏi nơi quỷ quái này.

Trương Tử Hàn nhìn ả nói tiếp

- Vậy cô có thể giúp điều tra thân phận của người phụ nữ đó Không?

- Người phụ nữ nào? Không lẻ là người đã giúp em làm cái chuyện....

- Phải, cô phải điều tra được thân phận của người phụ nữ đó, nếu không kết cục ra sao thì cô biết rồi đó.

Trương Tử Hàn vừa nói vừa nhìn về phía căn phòng đang nhốt con mãnh hổ kia rồi nói tiếp.

- Chỉ cần cô điều tra được thân phận của người phụ nữ đó cung cấp thông tin, thì cô và người nhà của cô sẽ được an toàn. Còn một cách khác là dụ cô ta ra để chúng tôi tự bắt lấy ả. Cho cô sự lựa chọn là quá tốt với cô rồi đó. Trong thời gian 2 tuần không tìm được thì cô chuẩn bị tinh thần đi nhé.

Ả nhìn xung quanh rồi nhìn căn phòng có con mãnh hổ kia nuốt một ngụm nước bọt rồi lia lịa gật đầu đồng ý.

Có cơ hội thoát ra căn phòng đáng sợ này ả ngu gì mà không đồng ý. Nhưng ả cũng điên đầu suy nghĩ làm sao mà dụ được người phụ nữ kia đây.

Trần Gia Kỳ sai đám thuộc hạ mở cửa cởi trói cho ả nhưng bịt mắt ả ta lại, dẫn ả lên trên rồi đưa vào xe chở ả về nhà.

Căn cứ bí mật này chỉ giữ riêng cho bọn họ, chỉ dùng tra khảo đám người dám dụng tới họ, không được để cho người khác biết đây là nơi đáng sợ chứ không phải là một tòa lâu đài như vẻ bên ngoài của nó.

Tại phòng khách tòa lâu đài, Trình Hạch Hiên bỗng lên tiếng hỏi

- Bộ các cậu không sợ ả Nhược Đan kia sẽ bỏ trốn sao

- Cho ả 10 cái mạng ả cũng không dám làm chuyện đó.

Trần Gia Kỳ cười nhếch mép nói

- Haha không biết ả sẽ làm cách nào để điều tra người phụ nữ đó

Trình Hạch Hiên vẫn thắc mắc hỏi

- Cậu không cần phải lo, ả ta mưu mô như vậy không thiếu cách để dụ người phụ nữ kia đâu. Cậu yên tâm.

Trương Tử Hàn ung dung nhâm nhi tách trà nóng hổi trên tay đáp.

Cả 3 người ngồi đó bàn về một số chuyện nữa rồi nhà ai nấy về.

...----------------...

Trần Gia Kỳ về đến nhà thì thấy căn nhà thiếu đi hình bóng của Ngọc Giao thì hắn hơi trầm ngâm một lát rồi cũng lên phòng. Nhưng hắn vào phòng thì lại nhớ đến những chuyện đồi bại mà hắn đã gây ra với Ngọc Giao, ân hận thì cũng đã muộn màng. Hắn đi qua thư phòng rồi lấy 1 chai rượu loại mạnh ngồi xuống chiếc ghế sofa uống từng ngụm từng ngụm rồi hắn ngã lưng ra chiếc ghế thiếp đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.