(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Bang Colorado, nước Mỹ.
Đường cao tốc Pikes Peak, ngoại ô thành phố Colorado Springs.
Nơi đây sắp tổ chức giải đua xe thể thao địa hình cao nhất thế giới.
Con đường dẫn lên đỉnh Pikes Peak có hai phần, phần đầu rải nhựa và phần sau toàn đất đá. Bắt đầu từ vạch xuất phát là đường đua dài 11.2 km nằm trên độ cao 2866 m dẫn thẳng lên đỉnh núi. Toàn bộ hành trình dài gần 20 km, trong đó có tổng cộng 18.8 km khúc lên dốc và 1.2 km khúc xuống dốc, độ dốc lớn nhất khúc lên dốc là 10.5%, độ dốc lớn nhất khúc xuống dốc là 10.0%, độ dốc bình quân là 7%, vạch đích nằm ở độ cao 4301 m so với mặt nước biển, phần đường dốc thẳng đứng nằm ở độ cao 1439 m so với mặt biển và tổng cộng 156 khúc cua dọc đường đua.
Giải đua kịch tính được tổ chức thường niên này còn có tên gọi khác là “Race to the Clouds – Cuộc đua tới những đám mây”, chỉ cần nghe tên là đã đoán được mức độ kích thích mạo hiểm của nó.
Hôm nay bang Colorado không nắng gắt nhưng rất ấm áp, tia nắng rọi xuống mặt đường nhựa hắt ánh vàng nhạt.
Các tay đua thuộc nhóm Không giới hạn (Unlimited Class) đã chuẩn bị sẵn sàng. Họ đậu xe đúng thứ tự, chỉ chờ hiệu lệnh là xuất phát.
“Không giới hạn” có nghĩa là những chiếc xe dự thi không bị giới hạn bất cứ thông số kỹ thuật nào, chỉ cần đảm bảo quy tắc an toàn cơ bản. Chúng đều được sửa đổi đặc biệt để trở thành những chiếc xe đua có tốc độ nhanh nhất và hiệu suất lớn nhất trong các giải đua địa hình.
Lúc Cổ Thành khiêu chiến Hàn Kỳ Quang đã quyết định chọn nhóm Không giới hạn điên cuồng nhất. Hàn Kỳ Quang tự biết kỹ thuật lái xe của mình có khiếm khuyết nên đã sớm đổ cả núi tiền để cải tiến chiếc Peugeot 208 T16 Pikes Peak. Các tấm khí động học cỡ lớn được áp dụng một cách tối đa bên ngoài chiếc xe này nhằm tạo hiệu ứng mặt đất để tăng lực ép mặt đường lúc tăng tốc khi thi đấu.
*Hiệu ứng mặt đất (Ground Effect): Gồm một loạt các hiệu ứng khí động học nhằm tạo ra lực ép mặt đường.
**Lực ép mặt đường (Downforce): Được tạo ra khi dòng không khí di chuyển qua thân xe, tạo ra lực hướng xuống và ép xe xuống mặt đường, tăng độ bám cho xe, từ đó giúp xe chạy nhanh hơn.
Nếu bàn về tính năng thì xe Cổ Thành tất nhiên không bằng chiếc xe đua đã được sửa đổi có giá trên trời của Hàn Kỳ Quang. Nhưng trước khi thi đấu, Cổ Thành từng tới thành phố Lâm để gặp nhà vô địch PPIHC năm 1996 Hoa Gia Vinh nay đã nghỉ hưu để nghiên cứu và thảo luận phương án sửa đổi chiếc Citroën c3. Vậy nên sau khi sửa đổi, Citroën c3 cũng có thể xem là một trong những chiếc xe cao cấp thuộc nhóm Không giới hạn trong giải đua lần này.
Hàn Kỳ Quang đi tới chỗ Cổ Thành, bộ đồ đua màu đỏ của gã phản chiếu ánh nắng trông cực kỳ chói lóa.
“Sắp thi đấu rồi.” Hàn Kỳ Quang nói: “Tao rất háo hức so tài với mày đấy. Nhà vô địch năm ngoái mất 9 phút 14 giây để hoàn thành cuộc đua, lần này tao đặt mục tiêu về đích trong vòng 10 phút, còn mày thì sao?”
“9 phút.” Cổ Thành thản nhiên trả lời gã. Con số đáng kinh ngạc này thốt ra từ miệng anh nghe không hề khoác lác mà như… như anh hoàn toàn có thể làm được.
Hàn Kỳ Quang bật cười vỗ tay: “Đúng là kẻ được tao xem là đối thủ suốt nhiều năm có khác!”
Cổ Thành nhếch môi: “Mày coi tao là đối thủ nên mới bắt Nhậm Bân độ xe tao rồi sai gã thợ máy người Đức mắc bệnh tâm thần phân liệt lao ra đường đua à?”
Hàn Kỳ Quang nhíu chặt mày: “Nhậm Bân nói cho mày biết à?”
“Nhậm Bân tự sát rồi.” Cổ Thành nói: “Không chỉ mình Nhậm Bân mà năm đó mày còn hại chết Cổ Minh nữa.”
“Mày muốn tìm tao báo thù sao?” Hàn Kỳ Quang hỏi.
“Tất nhiên rồi.” Cổ Thành không thèm che giấu mục đích của mình.
“Mày sẽ không toại nguyện đâu…”
Hàn Kỳ Quang còn chưa dứt lời, trợ lý của gã đã hớt hải chạy tới với vẻ mặt hốt hoảng, rồi thì thầm vài câu vào tai gã. Nghe xong, mặt Hàn Kỳ Quang biến sắc ngay.
“Giang Ánh Nghê cùng một bọn với mày à?!” Hàn Kỳ Quang gặng hỏi: “Được lắm, kế điệu hổ ly sơn này quá hay, nhân lúc tao không ở trong nước để lên mạng bóc phốt tao à?! Nó biết chọn thời điểm thật!”
Thật ra Cổ Thành không hề ăn rơ với Giang Ánh Nghê. Ngược lại, anh rất mong Giang Ánh Nghê có thể đứng ngoài cuộc từ đầu chí cuối, đừng đâm đầu vào nguy hiểm. Cổ Thành không hay biết gì về “hành động điên cuồng” sáng nay của Giang Ánh Nghê.
Là một chuyên viên trang điểm hơi có tiếng trong giới với gần 100,000 người theo dõi trên Weibo, sáng nay Giang Ánh Nghê đã đăng bài trên Weibo công bố những thông tin đủ sức gây chấn động giới kinh doanh và cộng đồng mạng. Cô kết hợp tệp tài liệu dài 120 trang của Thiệu Thu Ngọc với những gì mình thu thập được, liệt kê chi tiết tất cả tội ác Hàn Kỳ Quang đã gây ra trong mười năm qua kèm theo hình chụp chứng cứ, để cư dân mạng vừa xem là hiểu ngay, nhanh chóng nắm bắt trọng điểm.
Bài vừa đăng lên đã khiến cộng đồng mạng dậy sóng ngay lập tức, thu về hàng vạn lượt bình luận và chia sẻ. Tập đoàn Hàn Thị muốn đè tin này xuống mà không được vì mức độ thảo luận đã sớm đạt mức “siêu chấn động”.
Trọng tài thổi còi nhắc các tay đua về vị trí của mình, Hàn Kỳ Quang dặn dò trợ lý vài câu, còn chưa kịp tuyên chiến với Cổ Thành đã phải vội vã quay lại xe đua.
*
Cùng lúc đó, Giang Ánh Nghê đang thức đêm trong phòng xem truyền hình trực tiếp giải đua. Ban đêm vô cùng yên tĩnh, trong phòng ngủ chỉ có tiếng ngáy khẽ của Tiêu Tịnh kế bên cô.
Cô đeo tai nghe, nghe tiếng ồn ở khu vực thi đấu, bất giác tim đập thình thịch. Cô vừa liếc mắt là trông thấy Cổ Thành giữa đám đông ngay, bộ đồ đua màu đen rất hợp với anh.
Hồi trẻ lúc ra đường đua, Cổ Thành luôn trông rất kiêu ngạo, nhưng giờ trông anh lại bình thản như vị vua quay lại ngai vàng với phong thái ung dung điềm tĩnh. Vẻ sắc sảo thời thanh niên đã giảm bớt, thay vào đó là sự cương nghị trầm ổn của đàn ông trưởng thành.
Theo thứ tự thì thành viên thứ nhất của nhóm Không giới hạn thực hiện màn đua (vì đường núi rất hẹp nên các xe sẽ thi lần lượt theo thứ tự) là cựu vô địch giải PPIHC Jacques-Yves đến từ nước Pháp. Thành tích năm nay của anh ta không bằng năm ngoái, mất tận 9 phút 17 giây mới lên đến đỉnh núi, xem như phong độ thất thường.{BƠ BỤI BẶM}
Người thứ hai của nhóm Không giới hạn thực hiện màn đua là Cổ Thành.
Giang Ánh Nghê nín thở tập trung nhìn chằm chằm màn hình điện thoại, bất giác siết chặt ngón tay, căng thẳng đến đau dạ dày.
Tiếng súng vang, tên rời cung. Phía sau chiếc xe đua màu bạc tung bụi mù mịt, cát vàng quanh đường đua bị gió nồm nóng rát cuộn lên che mờ tầm nhìn. Chiếc xe đua ôm cua rất sát thoải mái chạy lên núi, không tốn mấy công sức đã tới khúc cua tiếp theo.
“Tay đua số 2 nhóm Không giới hạn Cổ Thành đã bước vào phần sau của đường đua, đến khúc cua “Động không đáy” có độ cao 4250 m, đây là khúc cua nguy hiểm nhất.” Bình luận viên Mỹ đang thuyết minh bỗng sửng sốt: “Ôi trời ạ, ở khúc cua Động Không Đáy, tay đua số 2 Cổ Thành quyết định không về số! Lúc này, do xe tăng tốc, trọng tâm sẽ lùi về sau, đầu xe hơi bốc, vô-lăng nặng hơn, bánh sau cũng bị xìa. Không về số ở khúc cua Động Không Đáy là hành động vô cùng mạo hiểm… Trời ơi, thậm chí anh ấy còn nhấn ga hết cỡ sau lúc thoát cua nữa! Đây đúng là đại diện tiêu biểu cho trường phái đua xe liều lĩnh.”
Khi thấy chiếc xe đua màu bạc của Cổ Thành lao vút trên đường đua không có bất cứ rào chắn nào ở độ cao 4250 m, tim Giang Ánh Nghê như bị một bàn tay vô hình siết lấy.
May mà anh đã thành công chinh phục khúc cua Động Không Đáy, bứt tốc ổn định ở chặng đua cuối.
Càng lên gần đỉnh núi thì ánh mặt trời càng chói loá, ánh nắng chói chang rọi xuống thân xe màu bạc khiến nó như tắm mình trong ánh sáng thánh linh. Đây là sức mạnh tự nhiên và cũng là vẻ đẹp hoang dã.
8 phút 58 giây.
Còn nhanh hơn 2 giây so với dự tính 9 phút của anh, đây là thành tích xưa nay chưa ai đạt được. Ngay cả bình luận viên cũng hào hứng dự đoán rằng tay đua số 2 Cổ Thành rất có thể sẽ trở thành nhà vô địch giải đua năm nay.
Cổ Thành xuống xe, cởi chiếc mũ bảo hiểm màu đen ra.
Khuôn mặt anh trông sắc sảo góc cạnh không kém đám thí sinh Âu Mỹ trong sân thi đấu, đôi mắt sâu không bộc lộ chút hãnh diện hay vui sướng gì về thành tích vừa đạt được, trông anh cực kỳ bình thản. Đây là trạng thái tâm lý tốt nhất của một tay đua, điên cuồng trên đường đua và điềm tĩnh sau cuộc đua.
Thấy anh bình an bước xuống xe đua, rốt cuộc Giang Ánh Nghê cũng thở phào nhẹ nhõm.
Cô trầm ngâm rất lâu, vốn định gọi điện hoặc nhắn tin cho Cổ Thành để chúc mừng anh nhưng lại chẳng biết nói gì, cuối cùng quyết định tiếp tục theo dõi cuộc đua, tạm thời không liên lạc với anh.
Các tay đua thuộc nhóm Không giới hạn lần lượt thi đấu, cuối cùng cũng đến lượt tay đua số 11 – Hàn Kỳ Quang.
Gã cũng là một tay đua cuồng nhiệt với chuyện đua xe, tiếc là không có năng khiếu, kỹ thuật cũng không điêu luyện, dù hồi trẻ từng theo học thầy giỏi nhưng đến giờ vẫn chưa đạt được thành tích nổi bật nào.
Những năm gần đây, Hàn Kỳ Quang luôn phấn đấu vượt lên, nhất là ở trước mặt đối thủ kỳ cựu Cổ Thành, gã luôn cảm thấy không cam tâm và ganh ghét với anh. Ngay khi tiếng súng vang lên, gã lập tức lao khỏi vạch xuất phát.
Chiếc Peugeot 208 T16 Pikes Peak điên cuồng bứt tốc trên đường núi quanh co khúc khuỷu như để chứng minh cho mọi người thấy không chỉ chiếc xe đua đắt tiền này có đẳng cấp hàng đầu mà kỹ thuật đua xe của gã cũng đã luyện nhuần nhuyễn đến “đỉnh cao”.
Bình luận viên ngỡ ngàng nói: “Không ngờ đến khúc cua Động Không Đáy, tay đua số 11 Hàn Kỳ Quang cũng quyết định không về số và nhấn ga hết cỡ khi thoát cua! Chiến thuật này giống hệt tay đua số 2 Cổ Thành! Chúng ta hãy tập trung theo dõi xem tay đua số 11 ôm cua… Không!”
Tiếng thuyết minh bỗng im bặt.
Chủ chiếc xe đua cao cấp này đã không kiểm soát được tốc độ khi nhấn ga hết cỡ, lỗ mãng thoát cua một cách liều lĩnh ở đoạn đường đua không có bất cứ rào chắn nào khiến chiếc xe đua ầm ầm rơi xuống vách núi có độ cao 4250 m.
Khoảnh khắc thoát cua ấy, con ngươi của Hàn Kỳ Quang giãn to bất thường. Gã thấy ánh nắng chói chang hắt vào cửa sổ phía trước của chiếc xe, nhìn chiếc xe đua lơ lửng trên không rồi lao vút xuống, khung cảnh trước mắt gã bỗng chao đảo như trong cơn ác mộng.
Sau đó… gã không bao giờ tỉnh mộng nữa.
Mọi chuyện xảy ra nhanh đến nỗi gã không kịp tỉnh lại.
Sân thi đấu có vẻ hơi hỗn loạn, máy bay trực thăng cứu hộ cấp tốc bay xuống dưới vách núi, đội ngũ nhân viên y tế nhanh chóng chuẩn bị thiết bị cấp cứu.
Giang Ánh Nghê ác ý cầu khẩn gã khốn Hàn Kỳ Quang này không được cứu sống.
Nghiệp chướng của gã quá nặng nề, không xứng được sống, cũng không xứng làm người.
Với Cổ Thành, sự cố “bất ngờ” trong giải đua này không hề bất ngờ chút nào, tình huống ngoài ý muốn mà Hàn Kỳ Quang gặp phải nằm trong dự đoán của anh.
Lúc thi đấu, anh đã dùng một chiến thuật rất nguy hiểm, mục đích là dụ Hàn Kỳ Quang cắn câu. Vì muốn thắng anh một lần, Hàn Kỳ Quang dám bất chấp tất cả. Gã thấy Cổ Thành chọn chiến thuật liều mạng để rút ngắn thời gian ôm cua, lập kỷ lục huyền thoại dưới 9 phút, bèn bắt chước rập khuôn chiến thuật của Cổ Thành, hoang tưởng rằng chỉ cần kết hợp chiếc xe đua hàng đầu với chiến thuật đỉnh cao sẽ tạo ra kỳ tích giống vậy,() nhưng gã đâu ngờ sự kết hợp ấy đã khiến gã rơi xuống vực thẳm. Chiếc xe đua của gã đầu nặng đuôi nhẹ, cấu tạo như vậy giúp chiếc xe bứt phá mạnh mẽ trên đường đua nhưng nếu lúc ôm cua không kiểm soát tốc độ thì rất dễ chệch khỏi đường đua, có thể nói là hệ số nguy hiểm và tính năng bứt phá tốc độ đi liền với nhau trong thiết kế xe này. Nói cách khác, chiếc xe đua hàng đầu của Hàn Kỳ Quang không hề phù hợp với chiến thuật Cổ Thành đã sử dụng, chí ít là không thể bắt chước rập khuôn một cách mù quáng.
Cổ Thành dụ gã mắc mưu, không ngờ gã chẳng nghĩ ngợi gì mà mù quáng làm theo anh, bởi vậy đã phải trả một cái giá quá đắt, coi như gậy ông đập lưng ông.
Thực ra dù Hàn Kỳ Quang có phạm bao nhiêu tội thì tập đoàn Hàn Thị cũng có cách mời luật sư đầu ngành chạy tội cho gã và giúp gã lách luật. Tuy luật pháp mang tính phổ quát nhưng vẫn còn nhiều kẽ hở nên có rất nhiều cá lọt lưới. Những kẻ tội đồ ấy làm mưa làm gió thoả thích, thậm chí là rêu rao bên rìa pháp luật.
Cổ Thành hiểu rõ mặt tối của xã hội này. Anh biết dù có thu thập bao nhiêu chứng cứ đi chăng nữa thì việc hy vọng pháp luật xử lý Hàn Kỳ Quang mạnh tay gần như là điều viển vông.
Vậy nên anh đã dùng cách thức đơn giản và trực tiếp nhất để trả thù, đó là khiến Hàn Kỳ Quang mất mạng.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");