(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); “Giờ em đang làm chuyên viên trang điểm cho Thiệu Thu Ngọc à?” Cổ Thành hỏi.
“Ừm, công việc do người quen giới thiệu.” Giang Ánh Nghê bĩu môi, “Vốn đang sợ thất nghiệp sau vụ truy quét, không ngờ mới đó đã có việc mới luôn.”
“Công việc mới khá tốt đấy, cô ấy là người hiền lành thân thiện lắm.”
Anh vừa khen bạn gái cũ trước mặt cô đấy à?
Giang Ánh Nghê bỗng thấy nghẹn họng, cô đang ghen với Thiệu Thu Ngọc.
Đương nhiên Thiệu Thu Ngọc không phải là người phụ nữ duy nhất từng ngủ với Cổ Thành, có rất nhiều phụ nữ phố đèn đỏ từng ngủ với anh, Giang Ánh Nghê không để ý chuyện đó, bởi giữa Cổ Thành và bọn họ chỉ là quan hệ bóc bánh trả tiền, không dính dáng nhau về mặt tình cảm. Nhưng Thiệu Thu Ngọc và Cổ Thành thì từng dây dưa với nhau thật.
“Chị ta là bạn gái cũ của anh à?” Dù đã chắc chắn nhưng cô vẫn muốn hỏi thẳng vì mong anh phủ nhận.
“Đúng thế.” Đáp án của anh là khẳng định.
“Anh từng có rất nhiều bạn gái cũ sao?” Giang Ánh Nghê không cam tâm gặng hỏi, đột nhiên cô mong Cổ Thành từng có rất nhiều bạn gái cũ, thế thì Thiệu Thu Ngọc mới có vẻ không quan trọng trong lòng anh.
Cổ Thành lặng im vài giây rồi thành thật đáp: “… Chỉ có mỗi cô ấy thôi.”
Ở cái tuổi xuân 19 đầy nhiệt huyết xốc nổi, Cổ Thành đã yêu một cô gái lớn hơn anh 9 tuổi, là họa sĩ 28 tuổi Thiệu Thu Ngọc và đã yêu rất nhiều năm.
Nhưng khi cuộc đời Cổ Thành ngã xuống thung lũng, rớt khỏi bệ thần, Thiệu Thu Ngọc lại quyết đoán đá anh. Chị ta đã có tuổi nên lập tức cưới ông sếp già của tập đoàn Hàn thị ngay sau đó.
Trải đời bao năm, Cổ Thành hơn 30 rốt cuộc cũng quên lãng, chẳng còn say mê Thiệu Thu Ngọc như hồi trai trẻ nữa, nhưng anh cũng khó mà thích nổi ai khác.
Bởi chuyện trả giá một cách nghiêm túc cho tình yêu thật quá đỗi mệt mỏi, anh chẳng muốn mệt mỏi như vậy.
Sự xuất hiện đầy ngang ngược của Giang Ánh Nghê đã khiến cuộc sống lông bông được chăng hay chớ suốt mấy năm qua của anh đảo lộn. Anh không hiểu tình cảm mình dành cho Giang Ánh Nghê là gì, nhưng anh có thể nhận ra cô rất giống mình khi xưa: Bướng bỉnh lỗ mãng như khuôn đúc, không tông phải ngõ cụt sẽ không chịu quay đầu.
Cổ Thành không muốn ỷ mình lớn tuổi từng trải để tùy tiện đùa bỡn cô nhóc này, hoặc nhỡ mai sau lúc chán chường vô tình vứt bỏ cô sẽ khiến một người vô tội như cô giẫm phải vết xe đổ năm đó của anh, nên anh không thể dễ dàng cho cô tình yêu.
Tình yêu quá đỗi nặng nề, không thích hợp với con người thành phố đã quen với nhịp sống vội.
Hẹn hò thoáng chốc, chơi trò ám muội tốt hơn nhiều.
Giang Ánh Nghê làm bộ thoải mái nói: “Không ngờ anh chỉ có một cô bạn gái cũ.”
Anh không tỏ ý kiến, chỉ mỉm cười.
“Giờ anh còn yêu chị ta không?” Giang Ánh Nghê hỏi.
“Hết yêu rồi.” Anh thản nhiên đáp.
“Hai hôm nữa em sẽ chính thức chuyển tới Nam Dương Minh Châu, tòa nhà 6 căn 201.” Giang Ánh Nghê thông báo: “Em và anh ở sát nhau luôn.”
Mỗi tòa nhà từ 1 đến 5 ở Nam Dương Minh Châu đều là kiểu duplex, còn lại là nhà bình thường. Nhà của Cổ Thành là căn 101 tòa số 5, tình cờ đối diện với tòa nhà mà Giang Ánh Nghê thuê. Hơn nữa… tầng lầu cũng rất gần.
Giang Ánh Nghê hơi nghi ngờ không biết có phải đây là lý do khiến cô đồng ý tới ở ghép với Tiêu Tĩnh và Lệ Bình không.
“Gần thật.”
Hai người vừa đi vừa nói chuyện, đã từ trong cửa hàng Lawson tới dưới tòa nhà 5 mà anh sống.
Giang Ánh Nghê yên lặng nhìn Cổ Thành, vốn định hỏi “sau này liệu anh có nghiêm túc thích cô gái khác không” nhưng sau rốt lại không thốt ra miệng.
Bởi dù đáp án là “có” thì cũng chưa chắc người đó là cô, mà ngay cả khi Cổ Thành thích cô… Nếu anh biết cô đang vì trả thù Hàn Kỳ Quang mà lợi dụng thậm chí xúc phạm Thiệu Thu Ngọc thì hẳn sẽ thấy thất vọng về cô lắm. Nếu đến lúc đó làm anh thất vọng chi bằng anh đừng thích cô ngay từ đầu còn hơn.
Huống hồ bây giờ cô đang làm một chuyện nguy hiểm, không thể bắt Cổ Thành chịu rủi ro chung với cô được.
“Thế… tạm biệt anh nhé.” Tất thảy những gì muốn nói đều bị cô nuốt hết vào lòng, chỉ còn lại vỏn vẹn một câu từ biệt.
Rõ ràng là cô có chuyện muốn nói với anh, dù miệng kín đến đâu thì ánh mắt cũng không giấu nổi. Cổ Thành bỗng cảm thấy cô giống như một con mèo có cặp mắt xinh đẹp, đang huơ móng dụ dỗ người ta.
Anh không chào tạm biệt cô mà nói: “Dạo này em tập xe khá lắm đấy, mấy hôm nữa em có thể báo danh thi phần hai.”
“Ừm, em biết rồi.”
Hôm nay cô rất kiệm lời, nhưng tâm trạng mất mát lại lộ rõ mồn một. Đáng nhẽ tìm được công việc mới có mức lương cao như vậy, hẳn cô phải vui vẻ mới đúng, nhưng trên mặt lại rặt đầy nỗi tủi thân và bất mãn.
Giang Ánh Nghê biết mười mươi nguyên nhân mình không vui. Người mà cô muốn lợi dụng và làm hại là cô gái duy nhất mà Cổ Thành từng yêu tha thiết. Cô cảm thấy tội lỗi, nhưng tuyệt đối không bỏ qua.
Không gì có thể ngăn cô trả thù tập đoàn Hàn Thị.
Nhưng Cổ Thành không rõ nguyên nhân này, cũng không biết kế hoạch báo thù của Giang Ánh Nghê. Anh chỉ không nỡ nhìn cô nhóc này buồn bã và mất mát như thế thôi.
Anh bất giác muốn dỗ cô vui: “Nếu em thi đậu phần hai, anh sẽ kèm riêng cho em phần ba.”
“Không cần phiền anh dạy riêng đâu.” Giang Ánh Nghê dửng dưng cụp mắt đáp: “Hơn nữa cũng chưa chắc em thi một lần là đậu.”
Cô xoay người đi, lòng lạnh căm căm, vẫn không cách nào chấp nhận sự thật Thiệu Thu Ngọc từng là người yêu của Cổ Thành.
…
Căn 201 tòa 6.
Giang Ánh Nghê ấn chuông cửa, một phút sau, Lệ Bình áo xống xộc xệch mang dép lê ra mở cửa.
“Mới đó đã về rồi à? Công việc Hoa Hồng giới thiệu cho cô có êm không?” Lệ Bình mới ngủ dậy, lơ mơ hỏi.
“Êm.” Giang Ánh Nghê đi vào căn nhà bừa bộn, thấy vài chiếc váy ngủ và đồ lót bày bừa trên sô pha. Cô hỏi Lệ Bình: “Cô bị quất roi à? Sao người chằng chịt vết lằn vậy?”
“Đêm qua Vương Đức Dương nổi điên.” Lệ Bình day ấn đường: “Mười giờ sáng nay mới chịu thả tôi về, tôi lăn ra giường ngủ luôn, đến giờ vẫn chưa ăn gì cả.”
“Tiêu Tịnh đâu?”
Lệ Bình nói: “Cô ấy đang nấu mì trong bếp, cô cũng chưa ăn đâu nhỉ? Để tôi bảo cô ấy nấu thêm gói nữa. À, tôi với Tiêu Tĩnh định hùn vốn mở shop online trên Taobao, cô có hứng thú tham gia không?”
Giang Ánh Nghê nghĩ ngợi rồi đáp: “Chẳng phải dạo này mở shop online dễ lỗ vốn lắm à? Trước đây tôi từng nghe Lộ Lộ bảo cạnh tranh trên Taobao kinh lắm, mười shop mở thì hết chín shop lỗ.”
“Chẳng phải còn một cái không lỗ à?” Lệ Bình nói: “Thật ra tôi vẫn luôn muốn mở shop trên Taobao, dù sao sau này già xấu thì cũng chẳng kiếm được tiền từ đàn ông nữa, làm gái không phải kế lâu dài. Cô xem, kể ra tôi còn chút tiền có thể làm vốn cung ứng hàng hoá cho shop, bây giờ Tiêu Tịnh đang thất nghiệp có thể phụ trách chuyện trả lời tin nhắn của khách và sắp xếp giao hàng linh tinh. Mà vai trò của cô cũng rất quan trọng, cô làm chuyên viên trang điểm cho Thiệu Thu Ngọc chắc cũng có chút tiếng tăm trên mạng, bao giờ bọn mình livestream bán hàng trên Taobao, cô sẽ chịu trách nhiệm thu hút khách hàng vào livestream.”
Giang Ánh Nghê thắc mắc: “Cô nghĩ tôi là ngôi sao chắc? Một đứa trang điểm như tôi thì dụ được mấy người?”
“Chúng ta mở shop bán đồ trang điểm trên Taobao mà, đến lúc đó cô cứ livestream trang điểm cho bọn tôi để dụ khách mua hàng của shop mình là được.” Lệ Bình nói: “Cho dù chuyện này không thành công thì người lỗ vốn cũng là tôi với Tiêu Tĩnh cơ mà. Cô chỉ kiếm lời chứ không cần bồi lỗ vì cô không góp vốn gì cả, chỉ cần livestream là được. Hơn nữa ban ngày cô đi trang điểm cho Thiệu Thu Ngọc, tối đến livestream trên Taobao cũng không đụng lịch mà.”
Chỉ kiếm lời không bồi lỗ… Câu nói của Lệ Bình khiến người ta rất động lòng, chỉ có đồ ngu mới thấy tiền không kiếm.
“Mì nấu xong rồi!” Tiêu Tịnh hớn hở bê một nồi mì to đùng ra phòng khách: “Vừa ăn vừa bàn đi, tôi có linh cảm là cái shop online của ba đứa mình sẽ phất nhanh đấy!”
“Chuẩn, chúc bọn mình phất nhanh nào!” Lệ Bình giơ một chai nước trái cây lên như thật: “Cheers!”
Mì gói nấu gia vị tỏa hương thơm nức dù sợi mì mềm nhũn ngâm trong nước nhạt thếch. Ba người ngồi quanh chiếc bàn nhỏ, vừa ăn mì gói không giữ chút hình tượng nào, vừa bàn bạc cụ thể chuyện mở shop Taobao.
Ánh nắng từ từ khuất khỏi khung cửa sổ, mãi đến bảy rưỡi tối, khi bản tin Thời sự của Đài trung ương kết thúc, ba cô gái vẫn bàn tính hăng say.
*
Đêm khuya, mười một giờ đúng.
Lúc Cổ Thành tắm xong quấn khăn đi vào phòng ngủ, ma xui quỷ khiến thế nào mà lại tải ứng dụng Weibo về.
Lâu lắm rồi anh không đăng nhập Weibo vì không muốn theo dõi ai cả.
Anh đã bỏ theo dõi Weibo Thiệu Thu Ngọc từ lâu, nhưng vẫn còn nhớ tài khoản chị ta nên nhanh chóng tìm thấy nó. Một tiếng trước, Thiệu Thu Ngọc vừa đăng vlog quay ngày hôm nay, giờ lượt thích và bình luận đã hơn mười nghìn.
Bài đăng này của Thiệu Thu Ngọc có gắn thẻ chuyên viên trang điểm “Tài khoản chuyên dùng để chia sẻ give away của GAN”.
Cái tên này vừa nhìn đã biết là Giang Ánh Nghê.
Mục đích Cổ Thành đăng nhập Weibo lần này thật ra là muốn xem có thể thông qua Weibo của Thiệu Thu Ngọc để tìm được tài khoản Weibo của Giang Ánh Nghê không, ai ngờ lại tìm thấy thật.
“Tài khoản chuyên dùng để chia sẻ give away của GAN” không để ảnh đại diện. Sau khi Cổ Thành ấn vào tấm ảnh trống chỉ toàn thấy bài chia sẻ give away.
Thật ra Giang Ánh Nghê đã xóa rất nhiều bài chia sẻ, nhưng khi nhận ra xóa mãi không hết bèn thây kệ luôn.
Dù tài khoản Weibo này của cô đơn giản như tài khoản ảo thì vẫn tăng rất nhiều fans trong thời gian ngắn, còn có không ít cư dân mạng kích động bình luận dưới bài đăng của cô như “Xin chị bé hãy ra giáo trình dạy trang điểm hoàn chỉnh”, “Chị bé có bạn trai chưa?”, “Idol ơi em muốn quỳ gối trước chị”…
Tay nghề trang điểm của cô nhóc này thực sự xuất sắc thế à? Cổ Thành nửa tin nửa ngờ ấn mở vlog của Thiệu Thu Ngọc, dùng gu thẩm mỹ của một gã giai thắng đứ đự đánh giá tay nghề trang điểm của Giang Ánh Nghê.
Thôi được rồi, vốn anh định quan sát tay nghề trang điểm, nhưng xem một hồi thì ánh mắt lại rời từ tay Giang Ánh Nghê lên mặt cô. Rõ ràng Thiệu Thu Ngọc mới là vai chính trong vlog, thế mà suốt vlog Cổ Thành chỉ để ý đến mỗi Giang Ánh Nghê.
Vì đây là lần đầu cô xuất hiện trước ống kính nên hơi căng thẳng, hễ căng thẳng là lại bất giác cắn môi, thi thoảng ống kính còn bắt được cảnh cô siết gấu áo. Dưới vlog có bình luận “Chuyên viên trang điểm lúc căng thẳng trông vừa nghiêm túc vừa đáng yêu”, Cổ Thành tiện tay ấn thích bình luận này, về sau phát hiện chủ tài khoản này là nam bèn bực bội bỏ thích ngay.
Cổ Thành lẳng lặng theo dõi “Tài khoản chuyên dùng để chia sẻ give away của GAN”, đây là tài khoản Weibo duy nhất anh theo dõi hiện tại. May mà tài khoản Weibo của anh trông còn giống tài khoản ảo hơn cả của Giang Ánh Nghê, thế nên… cô không phát hiện Cổ Thành theo dõi mình.
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");