Biết bản thân không thể phản kháng được, Tuyết Lạc nhắm mắt lại như sẵn sàng chờ chết. Giây phút Hoa Thần chuẩn bị lấy mạng nàng thì đột nhiên xuất hiện một luồn linh lực bay vào tấn công Hoa Thần. Nhận thấy có gì không đúng nàng liền mở mắt ra xem, cảnh tượng trước mắt khiến nàng không khỏi ngạc nhiên, Bạch Thanh Phong đứng chắn trước mặt nàng đánh Hoa Thần bị thương.
''Bạch Thanh Phong? Là ngươi sao?'' Nàng không dám tin vào trước mắt mình, thật sự là hắn sao? Tại sao linh lực của hắn lại tăng cao như vậy?
Nàng im lặng ngồi đó quan sát cách thức đánh của hắn ma khí xen lẫn tiên khí nhưng lại không bị tẩu hỏa nhập ma xem ra hắn đã luyện tập rất lâu rồi. Bỗng chốc nàng nhớ đến những lời của Khả Như liền hiểu ra nguyên nhân hắn sử dụng được hai loại linh lực cùng một lúc. Thảo Băng Sơn đã hoàn toàn ngấm vào người, cơ thể ngày càng suy yếu xem ra nàng sắp không trụ được nữa rồi miệng nhỏ khẽ nhép lên ba tiếng ''Bạch Thanh Phong''.
Hoa Thần rút lui hắn liền chạy đến bên nàng, nhìn Tuyết Lạc đang tan biến dần khiến hắn rất hoảng sợ.
''Đừng, đừng như vậy nữa mà! Ta không muốn, thật sự không muốn để nàng biến mất thêm lần nữa. Tuyết Lạc, nàng ở lại với ta có được không?'' Mắt hắn đỏ hoe, hai dòng lệ tuôn trào, sóng mũi cay, hai tay ôm chặt nàng vào lòng. Hắn không sợ trời không sợ đất nhưng rất rất sợ nàng biến mất, nhưng nàng cứ hết lần này đến lần khác biến mất như thế làm hắn sợ càng thêm sợ.
''Ta sẽ ổn thôi, chàng đừng khóc mà.'' Tuyết Lạc vươn tay vỗ nhẹ lưng hắn, khoé mắt cay. Cơ thể lại một lần nữa tan biến vào không gian nhưng lần này có lẽ khác, làn khói ấy bỗng nhiên tụ lại cùng với ma khí và Hồng hoang chi lực. Sắc trời trở nên u ám đến lạ kỳ, sấm rầm vang chớp đầy trời, một đàn quạ đen hoảng loạn bay đi lung tung như mất đi phương hướng miệng không ngừng kêu ''Quạ! Quạ!" Giữa một vùng trời tối đen xuất hiện một vòng hào quang rực lửa, bóng dáng của một nữ tử vận hắc bào bay lên không trung đứng ngay giữa vòng hào quang. Đúng vậy, Ma Tôn chính thức hồi sinh rồi.
Tất cả kế hoạch báo thù và nhất thống thiên hạ của Tuyết Lạc lại một lần nữa sống dậy, không biết Lục Giới sẽ yêu nghiệt đến mức nào đây?
''Trạch Dương kiếm nghe lệnh, mau lập tức quay về!'' Vừa dứt lời Trạch Dương kiếm liền bay ra xuất hiện trước mặt nàng ''Năm đó ngươi uống máu của ta cộng thêm việc hấp thụ linh khí của đất trời, xem ra sức mạnh của ngươi tăng lên không ít.'' Tuyết Lạc cầm kiếm ngắm đi ngắm lại không ngừng trầm trồ bởi sự thay đổi của nó. Bộ hắc bào phất phớt trong gió, gương mặt tinh xảo ấy dần hiện rõ, nụ cười tà mị đến bất ngờ, linh lực đang dần trở lại và không ngừng tăng lên. Chính nàng cũng không ngờ đến thứ phong ấn sức mạnh nàng cũng chính là bản thân nàng.
Nàng đưa tay hoá phép đốt cháy Hoa Giới, các tinh linh nhỏ hoảng sợ chạy tán loạn, Lan La run sợ cho người dập lửa nhưng đám lửa tạo bởi ma khí không tài nào dập tắt được mà càng lúc càng lan rộng ra những loài hoa quý hiếm, những cây thực vật và thảo mộc đều đứng trước nguy cơ cháy rụi. Hoa Thần đứng giữa đám lửa hét lên ''Vương Tuyết Lạc, cô điên thật rồi! Ta ra lệnh cô mau dập tắt đám lửa này lại ngay!''
Tuyết Lạc bay thẳng vào đó bóp mạnh cổ Hoa Thần, giọng nói ma mị răn đe từng chữ ''Ngươi nghe rõ đây! Ta là Ma Tôn Châu Tuyết Lạc không hề mang họ Vương vả lại ngươi nên quỳ xuống dập đầu xin ta tha cho Hoa Giới. Mạng của ngươi đang nằm trong tay ta vậy nên ta mới là người ra lệnh cho ngươi, nghe rõ chưa?'' Nàng hất mạnh tay đẩy cô ta ngã nhào xuống đất lửa vô tình bắn vào gương mặt làm Hoa Thần không khỏi hét lên trong đau đớn. Nhìn cô ta bị hủy dung Tuyết Lạc liền nhếch môi nói ''Đáng đời!'' rồi rời đi.
Ma Tôn hồi sinh chấn động cả Lục Giới, không ai không biết, làm cho Thiên Quân và những người khác đứng ngồi không yên. Rất nhanh, nàng đã thâu tóm lại được Ma Giới và củng cố Yêu Giới lại một lần nữa biến Lục Giới thành Ngũ Giới làm người trong thiên hạ không thể không phục.
Lan Lăng điện.
''Bạch Thanh Phong, chàng giúp ta sắp xếp binh quyền chuẩn bị xâm chiếm Minh Giới.'' Tuyết Lạc tùy tiện cầm một xiên kẹo hồ lô từ từ thưởng thức vị ngọt của nó.
''Ta còn tưởng nàng muốn tấn công Nhân Giới trước chứ.'' Hắn nhìn dáng vẻ ăn kẹo của nàng một cách say mê.
''Nhân Giới có rất nhiều thứ để ta vui chơi sao có thể hủy đi nhanh như vậy? Chỉ cần thống nhất những chỗ khác trước thì không phải Nhân Giới ắt sẽ quy hàng sao? Khi đó sẽ không gây tổn thất nhiều cho Nhân Giới.'' Bởi vì Nhân Giới có cha mẹ nàng sinh sống nên không thể tuỳ tiện phá hủy được.
''Ta đã đưa Thẩm Vũ Kỳ về rồi bạn có muốn gặp hắn không?'' Có thể nói đó là tình địch của hắn nhưng dù sao đây cũng là lệnh của Tuyết Lạc nên hắn phải chấp hành.