Anh À! Hứa Với Em Rằng Anh Sẽ Mãi Yêu Em Nhé

Chương 59: Chương 3 Năm Sau




3 Năm Sau

Tại mộ của Han

Mộ của Han đc xây cách li với những mộ khác vì do nó muốn thế, xung quanh mộ anh đc tròng nhiều loài hoa, xung quanh những khóm hoa là những cây anh đào, kế bên phải mộ của anh 2m là 1 cây dương cầm và có một cây anh đào đc trồng ở cạnh cây dương cầm đó, bởi lẽ nó biết Han rất thích đánh đàn dương cầm và ngắm hoa nên nó mới làm thế.

- Anh à em đến thăm anh đây - nó đặt bó bạch hồng xuống mộ Han, nó ngồi bên cạnh.....Han

- Anh à, xin lỗi vì dạo này em bật quá nên ko đến thăm anh đc, an vẫn khoe chứ - Nó nói

- Anh biết ko từ khi anh đi xa, em ko biết tại sao lại cảm thấy nhớ anh vô cùng - nó nói nước mắt trực trào

- để em hát cho anh nghe nha - nó quyệt đi những giọt nước mắt đi đến cây dương cầm

- Hôm nay em hát cho anh nghe bài Cafe Đắng Và Mưa anh nhé

- Ngồi lặng thinh quán vằng tênh em một mình

Chẳng còn anh nhưng vẫn kêu cafe đắng

Cành hoa trắng mong manh

rụng trên phím cây dương cầm

như chính e buồn heo hắt những chiều mưa.

Bài nhạc xưa em đã nghe bao nhiêu lần

Là nỗi cô đơn nỗi nhớ anh nhiều bấy nhiêu

Cafe đắng ở trên môi mà em đắng ở trong lòng

Không hiểu sao em chẳng khóc mà mắt nhạt nhòa

Bỗng vỡ òa vì những xót xa

Khi nhận ra mình rất nhớ

Ngỡ đã quên hình bóng thân quen

mà hôm nay lại nhớ thêm

Trách trái tim mình chẳng đủ vô tình

để phôi phai màu ký ức

Đã lâu rồi mà cứ mãi hy vọng

Anh biết không em chắc sẽ thôi chờ mong

Lần 2 :

Bài nhạc xưa em đã nghe bao nhiêu lần

Là nỗi cô đơn nỗi nhớ anh nhiều bấy nhiêu

Cafe đắng ở trên môi mà em đắng ở trong lòng

Không hiểu sao em chẳng khóc mà mắt nhạt nhòa

Bỗng vỡ òa vì những xót xa

Khi nhận ra mình rất nhớ

Ngỡ đã quên hình bóng thân quen

mà hôm nay lại nhớ thêm

Trách trái tim mình chẳng đủ vô tình

để phôi phai màu ký ức

Đã lâu rồi mà cứ hy vọng

Anh biết không em chắc sẽ .....

Bỗng vỡ òa vì những xót xa

Khi nhận ra mình rất nhớ

Ngỡ đã quên hình bóng thân quen

mà hôm nay lại nhớ thêm

Trách trái tim mình chẳng đủ vô tình

để phôi phai màu ký ức

Đã lâu rồi mà cứ hy vọng

Anh biết không em chắc sẽ thôi chờ mong...

*tách* những giọt nước mắt tuôn ngày càng nhiều trên mặt nó

- Anh à, em....xin...lỗi...em đã hứa sẽ ko khóc....nữa.....mà huhuhuhu - nó khóc bên cây đàn piano

---------------------Mấy phút sau đó-----------------

- Anh à, mai em lại đến, em hứa mai sẽ đến để kể chuyện cho anh nghe - nó nói rồi từ từ bước đi

Khi nó đi xa rồi thì mưa rơi, lúc này ko biết là có phép màu hay chỉ là ảo giác...linh hồn của Han hiện về

" Em vẫn khóc đó sao" - Han

" Nếu em mà cứ như này làm sao anh đi cho đc " - Han

" Anh yêu em, nhưng để em hạnh phục anh buộc phải từ bỏ " - Han

" Anh xin lỗi " - Han

" Cho đến lúc này, anh vẫn sẽ mãi yêu em, dù ở rất xa" - Han

" Anh sẽ chờ cho đến 1 ngày nào đó gặp lại đc em " - Han

" Người con gái mà anh yêu nhất " - Han

Sau cơn mưa, linh hồn của Han đã biến mất, suốt 3 năm, Han luôn ở bên cạnh nó mặc dù, 2 thế giới, 2 ngả đường, số phận đã định đoạt họ ko phải là của nhau ở kiếp này và giờ đây Han đã yên tâm hơn về nó và bắt đầu một cuộc sống mới....

---------------- Tại công ty của nó --------------

- Alo có chuyện gì ko Ren - nó hỏi

- Cậu về nhà ngay, Jun cậu ý điên rồi, suốt ngà dắt gái vầ nhà là thế nào cậu để yên à, hôm nay may là mình định sang đây thăm 2 đứa nhỏ thấy thắng khốn đó dấn gái về ả đó mình ột trận rồi nhưng còn thằng khốn nạn kia mình chưa đụng đc thì bị anh Tom cản rồi, cậu về nhà giải quyết ngay đi Mun - sau khi sổ một tràng ren tắt máy

- Hazzz lại nữa - Nó nhìn vào bức ảnh gia đình ngán ngẩm

- Anh à em đau qua nhưng làm sao bây giờ hắn ko còn yêu em nữa - Nó nhìn Han cười tươi trong khung ảnh bật khóc

--------------------Về tới nhà--------------------

- Mama sao mama lại ko quản ba chặt thế dì ren sang đây vừa túm tóc tát vài cái vào mắt cô người mẫu gì gì đó rồi tức giận bỏ về rồi - Leo nói

- Ko những thế dì còn quên cả Bi đây nè - Mi nhanh nhảu chỉ vào bé Bi

- Hazzz- nó thở dài, tình huống này nó ko biết nên khóc hay nên cười đây giận đến để quên cả con

- hai con đưa em về nhé - Nó nhìn hai đứa con của mình

- Dạ, dễ ợt - Leo và Mi cười thích chí

- Lái xe ô tô cẩn thận cấm có đi đâu chơi, các con mới 5 tuổi thôi - nó nhìn 2 đứa tiểu quỷ bằng ánh mắt đe dọa

- Dạ - Leo và Mi uể oải

- Đi nhanh - nó nói

Sau khi bọn trẻ đi, nó đi vào phòng thì thấy hắn vừa tắm xong

- Cô mới về - hắn nhìn nó

- Hừ - nó hừ lạnh cười chua chát

- Sao cô ghen à - hắn cười, hắn làm thế chỉ vì mục đích muốn nó ghen tuông, muốn nó yêu hắn thêm 1 lần nữa nhưng hắn đâu biết rằng hắn đã làm cho nó tổn thương và mất nó mãi mãi

- hừ anh muốn nghĩ thế nào thì nghĩ - nó lạnh lùng đế hận thấu xương đi vào nhà tắm

- Khoan - hắn cầm lấy tay nó ngăn nó lại

- Gì- nó lạnh lùng

- Em còn yêu tôi - hắn hỏi

- Câu đó để tôi nói mới đúng - nó đáp lạnh ko thèm ngoái nhìn hắn

"Phật " nó gạt tay rồi bước vào nhà tắm

- Em còn đến gặp hắn ta sao - Hắn nhìn vào tấm ảnh khi Han còn sống cả đám chụp chung cười lạnh


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.