Anh À! Hứa Với Em Rằng Anh Sẽ Mãi Yêu Em Nhé

Chương 53: Chương Hạnh Phúc Đơn Giản Chỉ Khi Ta Được Ở Bên Nhau




Một buổi sáng trong lành

Như thường lệ nó thức dậy, nhưng nhận ra có cái gì đề nặng trước ngực, nó vén chăn lên thì ập vào mắt nó là khuôn mặt ác quỷ đội lốt thiên thần của hắn, ko những thế hắn còn lợi dụng ăn đậu hủ của nó,

- AAAAAAAAAAAAAAAAAAAA - tiếng "hát" thất thanh của nó vang lên

- Em làm gì vậy, vẫn sớm mà ngủ tiếp đi - hắn nhõng nhẽo vùi đầu vào ngực nó

- Anh...Anh làm gì ở đây, còn...còn con tôi đâu - nó hỏi hắn ko khỏi bàng hoàng

- Tối qua do anh đến muộn con cũng chưa ngủ, chúng bảo muốn sống riêng nên anh nhừng lại biệt thự của anh cho chúng còn chúng bảo anh dọn qua đây ở cùng em luôn và anh dọn đồ xong xuôi hết ở phòng bên kia rồi - hắn nhếch mép cười

- Thế sao phòng anh bên kia trong khi anh lại ngủ bên này - nó bực mình hỏi

- Vì, anh nhớ em - hắn nói xong chưa để nó kịp phản ứng đã nhào vào ôm nó

- Buông tôi ra - No hét lên

- KO - hắn nói

- Muốn - nó giơ nắm đâm lên dạo hắn

- thử, xem ai thắng ai - hắn cười gian tà nhìn nó

- Thôi anh xuống cho tôi - nó nói

- Nhưng có điều kiện - hắn nói trẻ con

- ĐC chỉ cần tôi làm đc - nó nói

- Thứ nhất, em ko đc xưng " tôi " mà phải xưng là "em" - hắn nói nhìn nó nghiêm túc

- Đc - nó đồng ý vì cái này khi xưa gọi hoài à

- Thứ hai, em là vợ của anh nên ko đc qua lại với người đàn ông khác hay tiếp xúc quá thân mật - hắn nói giọng ám chỉ Han

- Cần xem xét - nó đáp lửng

- Ko đc em phải dồng ý - hắn phồng má nói

- Nói điều thứ ba - nó lạnh lùng

- Hazz, thứ ba, tối nào cũng phải ngủ với anh ko đc từ chối - hắn bá đạo nói

- Cái này ko đc - nó nói

- Thế anh ăn em - hắn nói rồi làm hành động lấy lưỡi liếm mép

- Thôi ko cần, mà tôi đồng ý đc chứ gì - nó toát mồ hôi lạnh nói

- Hử - hắn lườm nó

- À em đồng ý - nó nói

- Coi như em biết điều - hắn nói

" Reng..reng..Reng "

- Alo - nó nghe máy

-......

- Ừ rồi, chứ giờ biết làm sao - nó

-......

- hazz chuyện đã thế thì chốn cũng vô ích - nó

-.......

- Đc rồi ra ngay - nó

Cúp máy, nó nhìn hắn nói câu thẳng thừng

- Cởi đồ ra

- Em, đừng nói với anh là em muốn làm " chuyện ấy " nhé, anh thơ ngây lắm mong em nhẹ nhàng - nói xong hắn còn định cởi thật

- ĐM, thằng kia bà bảo là cởi đồ ra là thây đồ khác, đi gặp tụi kia, mày hiểu thành cái gì thế - nó chửi hắn rồi cốc nhẹ vào đầu hắn

- Nhưng em thử nghĩ xem, trên giường có anh với em, anh thì có mối cái quần đùi, em thì sơ mi dài rồi mỗi cái quần nhỏ, ko nghĩ thành thế thì anh trong sáng quá - hắn cãi bướng

- Chính vì cái đầu óc ko trong sáng đó nên mới hiểu chuyện thành thế đó - nó quát lên

- À mà vừa em vừa chửi anh cái gì cơ - hắn đuối lí thì nhớ đến câu vừa rồi của nó

- Lỡ miệng - nó nói trắng trơn

- Lỡ miệng, ko đc phải phạt - hắn nói xong ko để nó kịp phản ứng thì đã đặt hắn môi lên môi nó

Nó ko phẳng kháng ngược lại còn đáp trả, đơn gian là bởi vì nó vẫn còn yêu hắn rất nhiều, trái tim cả hai giường như đc sưởi ấm sau những năm tháng đóng băng trong những xiềng xích

- Thôi ngay - thấy hắn đc đà làm tay làm loạn bên trong người nó thì nó cản lại ko thì có chuyện xảy ra

- Nhưng tối nay em phải bù cho anh vì mấy năm nay anh trong trải quá - hắn xụ mặt xuống trong yêu lắm

- Ừm để xem nào * chụt *...còn lâu * lêu lêu * - nó hôn lên trán hắn xong thì lè lưỡi đáng yêu xong chạy xuống giường ko ăn no đòn

- Á em dám ăn đậu hủ của anh, anh có giá á nha - hắn đơ vì hành động của nó thì cười hạnh phúc rượt khắp biệt thự

Trong biệt thự có hai dáng người hạnh phúc bên nhau giường như đã làm cho ko gian ấm giường như đã ngàn năm bưng tuyết đã đc hạnh phúc làm tan chảy!!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.