Ăn Mày Cùng Thượng Tá

Chương 9




Edit + Beta: Cù lão bản

Hiện tại ngài thượng tá có hơi nghi hoặc một chút. Rõ ràng chỉ để tiểu khất cái giúp hắn thanh lý một vài thứ, tại sao bây giờ hắn lại mơ mơ màng màng ngồi trên đùi cậu ta, tại sao ngón tay của tiểu khất cái lại đâm vào càng ngày càng sâu, còn không ngừng biến đổi góc độ kích thích hắn. Ngài thượng tá càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, vì vậy từ giãy dụa trong suy nghĩ thành giãy dụa thoát ra khỏi ngực tiểu khất cái.

Hắn phải về với đất mẹ, hắn không muốn tiếp tục ngồi trên đùi tiểu khất cái nữa. Hiện tại ngài thượng tá có chút lo lắng khó giải thích được. Lo lắng cho cái mông của hắn. (╮(╯▽╰)╭)

“Tiên sinh?”

Tiểu khất cái vội vã ôm chặt eo ngài thượng tá không cho hắn ngã xuống, nhưng người trong ngực không chỉ không ngừng giãy dụa mà còn làm phiền lợi hại hơn.

“Tiên sinh!”

Tiểu khất cái hô lên một tiếng, âm thanh có chút khàn khàn.

Ngài thượng tá nghe tiểu khất cái rên khẽ một tiếng, sau đó cảm giác được có thứ gì cộm dưới mông mình. Chắc là cái tay còn lại của tiểu khất cái còn để ở chỗ đó chưa lấy ra, ngài thượng tá nghĩ. Cậu ta sẽ không to gan đến mức đó đâu, nhỉ? Dù sao hắn cũng là thượng tá tiếng tăm lừng lẫy của đế quốc mà.

Vì vậy ngài thượng tá nói:

“Ta muốn xuống, buông ra.”

Giọng nói của tiểu khất cái mang theo chút nghi hoặc:

“Tại sao? Không phải tiên sinh muốn tôi làm như vậy sao?”

Ngài thượng tá đặt tay lên lồng ngực tiểu khất cái, rũ mắt nói:

“Hiện tại ta không muốn nữa.”

“Vì sao?”

Tiểu khất cái vẫn luôn nhìn chăm chú vào khuôn mặt của hắn. Ngài thượng tá cảm thấy nhiệt độ trên mặt mình càng ngày càng cao nhưng không biết gò má của hắn đã ửng hồng. Sau đó hắn nâng mắt nhìn tiểu khất cái:

“Ta cho rằng ta không cần phải giải thích với cậu. Ta là một thượng tá, còn cậu là Alpha của ta.”

Ám chỉ trong lời nói rất rõ ràng. Tiểu khất cái nghe lời hắn buông lỏng tay ra.

“Tôi đã hiểu, tiên sinh.”

Ngài thượng tá lập tức rời khỏi đùi cậu trai trẻ, sau đó để trần nửa người dưới đứng trong phòng tắm. Cảm xúc của tiểu khất cái có chút hạ xuống.

“Vậy tôi rời đi trước.”

Ngài thượng tá tự nhiên nhận ra được tâm tình tiểu khất cái có chút biến hóa, nhưng hắn không muốn cùng tiểu khất cái làm thêm một lần nữa. Bởi vì phía sau của hắn vẫn còn có chút sưng, thêm một lần nữa hắn nhất định nhận lấy đau đớn.

Nói ra có lẽ toàn bộ nhân dân của đế quốc sẽ bị hù chết, nhưng sự thực chính là như vậy. Ngài thượng tá tiếng tăm lừng lẫy quanh năm xông pha trên chiến trường – SỢ, ĐAU. Cho nên phản ứng đầu tiên của ngài thượng tá chính là đẩy tiểu khất cái ra, bỏ chạy mất dép.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.