Ăn Mày Cùng Thượng Tá

Chương 17




Edit + Beta: Cù lão bản

Bởi vì bên dưới ngài thượng tá có nhét một nút ngọc, cho dù ngọc đã được đánh bóng nhẵn nhụi thì ngài thượng tá vẫn có chút không quen, đi đường chậm hơn rất nhiều. Cũng may Alpha của hắn từ trước đến giờ đều rất kiên nhẫn với hắn. Alpha một tay đỡ eo ngài thượng tá, một tay khác nắm lấy bàn tay gầy gầy của Omega, thoạt nhìn còn sốt sắng hơn cả ngài thượng tá. Thi Dã nhìn dáng vẻ căng thẳng của cậu cảm thấy có chút buồn cười.

“Tiểu Yến, không cần lo lắng như thế. Ta không có bị thương, em đừng coi thường ta quá.”

“Em đã biết, tiên sinh.”

Động tác trên tay vẫn không có bất kỳ thay đổi nào.

Ngài thượng tá cũng lười đi xoắn xuýt vấn đề này, mặc cho Alpha dẫn hắn bước từng bước nhỏ đến phòng ăn. Trên bàn ăn đã sớm bày món ăn tiểu khất cái nấu, đều là món thanh đạm, cháo trong chén cũng được nấu sền sệt.

Tiểu khất cái kéo ghế bên cạnh mình ra, Thi Dã còn tưởng cậu dịch ghế cho hắn, đang định ngồi xuống thì bị tiểu khất cái giành ngồi trước. Hắn thấy tiểu khất cái ngồi trên ghế, biểu tình có chút ngốc. Thi Yến kéo tay ngài thượng tá còn đang đứng bên cạnh, sau đó vỗ vỗ đùi mình.

“Tiên sinh, ngồi đi.”

Ngài thượng tá có chút sững sờ, sau đó chỉ chỉ cái đùi heo của tiểu khất cái.

“Ngồi ở đây?”

Tiểu khất cái gật gật đầu.

“Tiên sinh đi lại không thuận tiện, ngồi trên ghế lại càng không thoải mái. Em suy nghĩ một chút vẫn cảm thấy ngồi trên đùi em là thoải mái nhất, nếu như ngồi lên vẫn cảm thấy cộm thì có thể dạng chân ra một chút.” (thiệt hôn vậy =.=)

“Chừa lại một chút khoảng trống giữa hai chân thì sẽ không cảm thấy khó chịu.”

Tiểu khất cái vừa nói vừa vỗ vỗ bắp đùi mình.

“Tiên sinh, đến đây.”

Thi Dã quan sát biểu tình của Thi Yến trong chốc lát, cảm thấy có vẻ như Alpha này đang làm khó hắn. Nhưng thoạt nhìn cậu đặc biệt nghiêm túc, ngài thượng tá chớp chớp mắt vài lần, sau đó cắn cắn môi dưới, từng chút từng chút nhích đến trên đùi tiểu khất cái.

Tiểu khất cái ôm lấy Omega đang ngồi trên chân mình, đem đầu đặt lên vai ngài thượng tá, hai tay vòng quanh người hắn cầm lên bát sứ nhỏ trên bàn.

“Tiên sinh, ăn chút cháo đi.”

“Em có hỏi bác sĩ, mấy ngày này ngài ăn thanh đạm chút mới tốt. Chỗ phía sau còn sưng chút, chờ giảm bớt rồi hãy ăn mấy món đậm vị hơn.”

Tiểu khất cái một tay cầm bát sứ nhỏ một tay cầm muỗng. Thi Dã cảm thấy tư thế này quá dính người, có chút không dễ chịu nhích nhích mông. Nhưng hắn nào có biết vừa mới hơi động động liền không cẩn thận chạm vào nút ngọc. Ngài thượng tá nhịn không được, rên lên một tiếng.

“Tiên sinh làm sao vậy?”

“…”

“Không… có gì.”

Ngài thượng tá lại dịch dịch mông, ngồi vững vàng ngay ngắn trong ngực Thi Yến. Hắn cầm lấy muỗng trong tay Thi Yến.

“Em không ăn sao?”

Nói xong múc một muỗng cháo đưa tới trước mặt tiểu khất cái. Tiểu khất cái có chút vui vẻ, khóe miệng cười rõ ràng hơn, hai người liền như vậy em một muỗng ta một muỗng ăn hết bát cháo.

******

Sau khi ăn xong ngài thượng tá nổi lên cơn buồn ngủ, nhưng hắn mới rời giường chưa bao lâu, tự nhiên không muốn ngủ tiếp, cuối cùng đành dẫn Thi Yến vào phòng sách.

Đây là lần đầu tiên Thi Yến bước vào phòng sách của tiên sinh. Phong cách trang trí trong phòng sách tương tự như tính cách ngài thượng tá, đều gợi lên cảm giác lý trí và lạnh nhạt. Nhưng tiểu khất cái biết, Omega của cậu không hề giống như bề ngoài.

Ngài thượng tá cũng không chú ý tới cảm xúc và nụ cười trên mặt Alpha. Hắn đi tới trước tủ sách, chọn hai quyển rồi ngồi xuống sô pha trong phòng. Tiểu khất cái cũng không thèm so đo ngài thượng tá lạnh nhạt. Cậu đi tìm một tấm chăn mỏng khoát lên người hắn, sau đó mới ngồi xuống bên cạnh tiên sinh.

Cậu không có lấy sách, phần lớn sách ở đây cậu đều chưa từng tiếp xúc qua. Hơn nữa trước đây cậu chưa từng đọc sách, chỉ có thể đọc hiểu vài chữ đơn giản, mấy câu thơ hay tác phẩm văn học cao thâm cậu không đọc nổi.

Ngài thượng tá yên tĩnh xem sách, Thi Yến ngồi bên cạnh ngắm hắn. Hai người đều không mở miệng nói chuyện, ánh mặt trời ngày đông xuyên thấu qua cửa sổ rọi vào, chiếu lên thảm trải sàn bằng lông. Omega lười biếng nằm nghiêng trên sô pha màu gạo trắng, làm nổi bật mái tóc đen cùng vùng cổ trắng noãn, trên người quanh quẩn một ít tin tức tố thuộc về Alpha.

Thi Yến lặng lẽ thưởng thức cảnh đẹp thuộc về mình, hơi híp mắt lại, tiếng tim đập thình thịch càng lúc càng lớn. Cậu biết ngoại hình ngài thượng tá không tệ, thời điểm này dù cảm thấy ngài thượng tá xa lạ và khó tiếp cận, thế nhưng từ lâu cậu đã cảm nhận cực kỳ rõ ràng sự dịu dàng của tiên sinh. Tiểu khất cái tỉnh tỉnh mê mê nghĩ thầm, đây đại khái là ‘yêu’ đi.

******

Thi Dã nhận ra hô hấp của người bên cạnh càng ngày càng dài. Hắn để sách trong tay xuống quay đầu nhìn lại, cũng không biết Thi Yến đã ngủ từ lúc nào.

Quầng thâm dưới mắt Alpha biểu hiện mấy ngày gần đây cậu cũng ngủ không ngon. Omega đang trong kỳ động dục va chạm với Alpha cũng đang trong kỳ động dục quả thực chính là núi lửa phun trào, ai cũng không ngăn được ai. Những ngày triền miên thân mật bòn rút tinh lực của Alpha, nhưng cậu vẫn cố gắng tập trung tinh thần để chăm sóc hắn.

Thi Dã nhìn Alpha nằm bên cạnh mình, lòng có chút nhũn ra. Hắn đem tấm chăn mỏng khoát trên người mình đắp lên người Thi Yến, sau đó đặt sách lên bàn trà, gỡ kính mắt, nghiêng người nằm cạnh Thi Yến.

Từ khi bọn họ hoàn thành bước ký hiệu cuối cùng lúc nào Thi Dã cũng muốn thân cận với Alpha của hắn. Hắn biết đến đây là do hormone cơ thể sinh ra ảnh hưởng, thế nhưng hắn chẳng hề bài xích sự thay đổi này, thậm chí còn chủ động vùi mình vào lồng ngực Thi Yến, hít hít mũi, ngửi mùi hương trên người cậu.

Đây là Alpha thuộc về hắn. Tin tức tố của hắn đã cùng tin tức tố của Thi Yến dung hợp, trên tuyến thể sau gáy hắn vẫn còn lưu lại vết cắn của Alpha.

Ngài thượng tá nghĩ, không ngờ cuối cùng hắn cũng có một Alpha, thậm chí rất có khả năng sẽ mang thai. Kỳ thực ngẫm lại, nếu như sau này hắn và Thi Yến thật sự có một bánh bao nhỏ hắn cảm thấy cũng rất tốt, chỉ là không biết hai người bọn hắn có thể trở thành người cha tốt hay không.

Omega nằm trên sô pha nghĩ bậy nghĩ bạ, không chút nào ý thức được giờ khắc này cảm xúc của bản thân tuyệt đối tương phản với ngày thường. Lúc bình thường làm sao ngài thượng tá có thể nghĩ đến những chuyện như thế này, làm sao sẽ vì vấn đề giáo dục con cái mà sầu lo trăn trở.

Ngài thượng tá vô thức bắt lấy nút áo tiểu khất cái đùa nghịch. Lúc mới đầu hắn đồng ý nhận Alpha chỉ là vì muốn đạt được tín nhiệm của đế quốc một lần nữa, thế nên phát sinh quan hệ với Alpha trong kỳ động dục cũng là đạo lý hiển nhiên. Mang thai sinh con cũng là có mục đích, chỉ cần có con cái thì hắn có thể quay trở lại quân đội.

Ngay từ đầu hắn đã lập kế hoạch, sau khi sinh con hắn và Alpha sẽ ly hôn, tiếp theo sẽ dắt con vào trong quân đội sống. Nhưng khi hắn chân chính tiếp xúc với Thi Yến thì tất cả dường như đều rối loạn. Hắn tự mình đặt tên cho Alpha, còn bắt tay vào việc an bài Thi Yến đi học, tựa hồ như muốn vì tương lai cả hai mà nhọc lòng chuẩn bị.

Từ trước đến nay hắn đều không phải là người đa sầu đa cảm, thế nhưng Alpha này lại có thể dẫn dắt tâm tình của hắn.

Ngài thượng tá không có dành thời gian đi cân nhắc thứ tình cảm có chút xa lạ này. Hắn chỉ cần biết hắn không hối hận khi làm những chuyện này, cũng không hối hận khi thay đổi kế hoạch ban đầu đem Thi Yến xếp vào cuộc sống tương lai của hắn, thế là đủ.

Thi Dã chỉnh lại chút tóc rối che khuất đôi mắt Alpha, đắm chìm trong tin tức tố của tiểu khất cái chậm rãi rơi vào mộng.

******

Thi Yến có thế nào cũng không tin được cậu lại ngủ mất. Lúc tỉnh lại mặt trời đã chẳng biết trốn đi từ lúc nào. Cậu thoáng nghiêng đầu liền cùng Thi Dã tiếp xúc gần gũi. Omega của cậu còn đang trong giấc mộng, Thi Yến mơ mơ màng màng nghĩ. Kỳ động dục lần này thật sự là ép chết người mà, cũng may kỳ nghỉ của ngài thượng tá đủ để hai người lăn giường cùng nhau.

Mặt trời đã lặn, Thi Yến nhẹ nhàng đứng dậy nhìn đồng hồ treo trên tường. Chín giờ tối, hóa ra cậu và ngài thượng tá cùng nhau ngủ hơn mười tiếng đồng hồ.

Alpha dụi dụi con mắt, sau đó cúi đầu nhìn người yêu của mình. Cậu trai trẻ vì mới vừa ý thức được tình cảm của bản thân, nội tâm nóng rực dâng trào sắp tràn ra, chỉ nhìn dáng dấp say ngủ của thượng tá cũng có thể khiến trong lòng điên cuồng nhảy nhót.

Yêu thích kia tựa hồ như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, giấu không được, cũng nhịn không được.

Alpha trẻ tuổi cúi người xuống, nhẹ nhàng hôn lên môi mỹ nhân đang ngủ. Chỉ dám nếm chút ngon ngọt, chẳng dám phô trương quá mức. Duỗi đầu lưỡi liếm liếm môi mình, đôi mắt cong cong như vầng trăng nhỏ.

Người yêu của cậu thật ngọt.

Sau đó nhẹ nhàng rời khỏi phòng, xuống lầu chuẩn bị bữa tối.

Alpha mới làm chuyện xấu xong tâm tình không tệ, lúc xuống cầu thang còn vui vẻ ngâm nga một điệu hát dân gian không biết tên. Cậu giơ cánh tay lên ngửi ngửi quần áo của mình. Hai người ôm nhau ngủ cả ngày, Omega cũng chưa từng che giấu tin tức tố của hắn, vì thế lúc này trên người Alpha tràn ngập mùi hương thuộc về Thi Dã.

Alpha cao hứng nhưng tâm lý lại có chút lạc lõng, bởi vì cậu biết mùi hương của người yêu không thể lưu lại trên người cậu thật lâu, sớm muộn gì cũng bị gió thổi tan mất. Thi Yến tiếc nuối nghĩ, tại sao sau khi hoàn toàn ký hiệu lại chỉ có tin tức tố trên người Omega thay đổi chứ.

Tâm sự của người trẻ tuổi tới nhanh đi cũng nhanh, chút lạc lõng nhanh chóng bị sung sướng đánh bại. Mà giờ khắc này tiểu khất cái đang vui vẻ hát hò cũng không biết lúc cậu vừa mới rời khỏi phòng, người yêu cậu tâm tâm niệm niệm cũng mở mắt.

Ngài thượng tá trước giờ trầm ổn bình tĩnh mặt không biến sắc, lại bị một nụ hôn ngây ngô của tình nhân trẻ làm hai má nhiễm đỏ, thậm chí hai lỗ tai cũng bắt đầu hơi nóng lên.

Tệ rồi đây…

Ngài thượng tá tỉnh tỉnh mê mê nghĩ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.