Án Mạng Đằng Sau “Lễ Trao Giải Trắng”

Chương 2




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); 7

“Án mạng bị che giấu” là một kịch bản hiện thực.

Câu chuyện kể về một cô gái sau khi phát hiện ra bí mật đen tối của giới thượng lưu trong công ty thì bị họ dùng đủ mọi cách thức chèn ép, bôi nhọ, cuối cùng cô ấy đã bị bọn họ bức tử.

Bên ngoài, họ lại tuyên bố rằng cô ấy tự tử.

Kịch bản chủ yếu khắc họa sự tàn nhẫn, xem thường mạng sống vì lợi ích của tầng lớp quản lý và tình cảnh bơ vơ một thân một mình của cô gái khi đối mặt với hiểm nguy tính mạng.

Sự đen tối và phức tạp của lòng người được thể hiện một cách vô cùng sâu sắc.

Trong kịch bản có một câu thoại cực kỳ kinh điển: “Chỉ cần cô ta chết, mọi rắc rối đều tan biến, còn cần gì phải bận tâm đến gánh nặng tâm lý nữa chứ?”.

Kịch bản này từng rất nổi tiếng, gây chấn động khắp cả nước.

Nhưng tôi biết, nhân vật mà Chung Phi viết chính là tôi.

Mười năm trước, khoảnh khắc tôi nhận giải thưởng là lúc cuộc đời tôi tỏa sáng rực rỡ nhất.

Nhưng vì nhiều lý do, tôi chỉ có thể kết thúc cuộc đời mình bằng cách cực đoan đó.

Tôi nhìn Trình Ngọc đang chuẩn bị bước lên sân khấu, đại khái cũng đoán được chuyện sắp xảy ra tiếp theo.

Bởi vì mười năm trước, anh ấy là bạn trai của tôi.

Và khi tôi tự tử, chúng tôi đang chuẩn bị kết hôn.

8

Hai chữ “Trình Ngọc” hiển thị to lớn trên màn hình.

Trong suốt mười năm qua, Trình Ngọc đã giành được hết giải thưởng lớn nhỏ trong giới đạo diễn.

Hôm nay, giải “Đạo diễn xuất sắc nhất” cũng thuộc về anh ấy.

Dưới ánh đèn sân khấu, Trình Ngọc tiến từng bước về phía bục nhận giải. Anh ấy mặc một bộ vest đen, n.g.ự.c cài một bông hoa trắng, ngón áp út tay trái đeo một chiếc nhẫn trơn.

Dáng người anh ấy thẳng tắp, ánh mắt sáng quắc, khóe miệng còn vương một nụ cười như có như không.

Anh ấy không thuộc kiểu điển trai, nhưng lại toát ra khí chất nho nhã, nay lại gầy đi trông thấy, bước đi mang theo vài phần sắc bén.

Hội trường bỗng chốc im lặng, mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía anh ấy.

Người dẫn chương trình lau mồ hôi trên trán: “Vừa rồi biên kịch Chung Phi có nói rằng ‘Án mạng bị che giấu’ còn phần tiếp theo?”

Trình Ngọc mỉm cười gật đầu: “Phải.”

“Vậy thì khi nào chúng ta mới được xem đây? Xét cho cùng, thành tích của ‘Án mạng bị che giấu’ rất tốt.”

Trình Ngọc đứng thẳng người, đưa mắt nhìn khắp khán giả từ trái sang phải rồi mới chậm rãi lên tiếng: “Ngay bây giờ.”

Giây tiếp theo, tất cả đèn trong hội trường đồng loạt tắt ngúm.

Trong bóng tối, tiếng la hét và kinh hô vang lên không ngớt, phải mất một lúc lâu ánh đèn sân khấu mới sáng trở lại.

Nhưng chỉ có một chùm sáng duy nhất, chiếu thẳng vào người Trình Ngọc.

Bên cạnh anh ấy chẳng còn ai, chỉ có anh ấy đang đeo mặt nạ phòng độc, một mình đứng trước micro.

Anh ấy hướng về phía ống kính, giọng nói đầy ma mị:

“Chào mừng mọi người đến với ‘Án mạng bị che giấu 2’.”

9

Khác với những giải thưởng khác trong nước, lễ trao giải Kim Ngọc Lam được tổ chức trên biển.

Con tàu du thuyền khổng lồ chở theo các ngôi sao giải trí, những nhân vật nổi tiếng và giới nhà giàu tiến thẳng ra khơi.

Ẩn dụ cho hành trình ra khơi, đạp gió rẽ sóng.

Thông thường, trước khi diễn ra lễ trao giải, sẽ có ba ngày hội ngộ trên du thuyền, đợi đến khi con thuyền đi đủ xa mới bắt đầu buổi lễ.

Nhưng vào lúc này, con tàu khổng lồ mang tên Kim Ngọc Lam đã lệch khỏi hải trình ban đầu và tiến vào vùng biển quốc tế.

Rõ ràng, Trình Ngọc đã thuê một nhóm lính đánh thuê và hoàn toàn kiểm soát con thuyền này.

Thế nhưng, buổi phát sóng trực tiếp lễ trao giải vẫn đang tiếp tục.

Dưới sân khấu, các ngôi sao và giới nhà giàu đều đã rơi vào trạng thái hôn mê vì thuốc mê.

10

Vài người đeo mặt nạ phòng độc xuất hiện trong hội trường, họ điều chỉnh những người đang ngồi ngả nghiêng trên ghế về tư thế ngay ngắn, sau đó nhấn nút bên dưới ghế, lập tức những chiếc còng kim loại bật ra khóa c.h.ặ.t t.a.y chân bọn họ.

Những người có thể đến được bữa tiệc của Kim Ngọc Lam đều không phải nhân vật tầm thường, cũng bởi vậy mà số lượng người tham dự tương đối ít.

Chẳng mấy chốc, tất cả mọi người đã bị trói chặt trên ghế một cách ngay ngắn.

Trình Ngọc nhìn thấy tất cả mọi người đều đã bị còng, liền b.ắ.n một quả đạn khói đang cháy về phía thiết bị phòng cháy trên trần của phòng tiệc.

Bỗng chốc, một lượng nước lớn từ trên trời đổ xuống, khiến những người đã bất tỉnh ướt sũng, trông như những con gà rơi xuống nước, mất hết vẻ ngoài tươm tất thường ngày.

Sau khi tỉnh lại phần lớn mọi người đều bắt đầu chửi bới om sòm, chỉ có số ít là đang quan sát tỉ mỉ xung quanh.

Nhưng Trình Ngọc không cho họ cơ hội để thở, màn hình lớn trên sân khấu bắt đầu phát một đoạn băng.

Đoạn băng không dài, chỉ khoảng vài chục giây. Trên đó là hình ảnh tôi và Trình Ngọc bên nhau, từng khoảnh khắc một.

Cảnh cuối cùng là tôi, một tay cầm cúp, một tay cầm con d.a.o găm, tự cứa vào cổ mình ngay chính giữa sân khấu.

Trình Ngọc tháo mặt nạ phòng độc xuống, nhìn màn hình, đôi mắt đỏ hoe.

Anh ấy cầm micro lên, giọng khàn đặc: “Hôm nay, tôi tập hợp mọi người ở đây chỉ vì một lý do duy nhất, đó là tìm ra nguyên nhân cái c.h.ế.t của vợ tôi, Khương Viện.”

Lúc này, mọi âm thanh trong hội trường đều im bặt.

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.