Sau khi ăn uống no đủ, đoàn người chuyển hướng đi tới đảo Hải Dương. Nhìn Hỏa Luyện thành thạo đi về phía ngày càng heo hút bóng người, Tri Hỏa có chút bất an hỏi: “Cậu chắc là hướng này chứ?”
“Cứ yên tâm, dù không tin tôi cũng phải tin bọn Thiếu Ảnh chứ.” Hỏa Luyện phất phất tay, hời hợt đáp.
Tri Hỏa vẻ mặt không chắc chắn quay lại nhìn những người khác, thấy bọn họ gật gật đầu mới dằn lòng quyết tâm tiếp tục đi theo Hỏa Luyện. Hỏa Luyện thấy thế cực kỳ tức giận, bất mãn hét lớn: “Này, anh thực sự không hề tin tôi nhá!”
Cười híp mắt, Tri Hỏa thành thật gật đầu. Hỏa Luyện bị làm cho tức đến suýt hộc máu, rồi lại chẳng biết làm sao, đành phải hung hăng giậm chân, tiếp tục dẫn đầu.
Tri Hỏa đồ đểu giả, đợi tới dịp tôi nhất định sẽ chỉnh anh một trận!
.
Vừa đi vừa thấy cảnh vật càng lúc càng quen thuộc, Tri Hỏa đột nhiên trừng lớn mắt, theo phản xạ quay đầu nhìn Bắc Hoàng Minh, thấy vẻ mặt hắn cũng là hết sức kinh ngạc mới xác định chính mình không nhớ lầm.
Không nói gì, hai người tiếp tục đi theo mọi người vào thần điện, nhấn xuống cơ quan, đoàn người liền đi tới lâu đài thủy tinh thần bí lần trước đã tổ chức sinh nhật cho Tri Hỏa.
“Sao lại là nơi này?” Tri Hỏa tỏ vẻ sững sờ.
“Ngạc nhiên ha, lúc trước chẳng ai nghĩ ra NPC lại ở chỗ này nên bọn tôi lùng sục toàn bộ đảo Hải Dương không có kết quả, sau đó thật sự không còn biết làm sao nữa đột nhiên nghĩ đến trên đảo này có phải còn ẩn giấu bí mật gì nữa không, rồi mới nhớ đến nơi này. Vốn chỉ định qua đây quan sát một lúc thôi, không ngờ lại thật sự tìm thấy.” Thiếu Ảnh giải thích cho Tri Hỏa, “Đây rồi, đã tới.”
Dừng bước lại, Tri Hỏa nhìn thấy một cô gái xinh đẹp ngồi bên hồ, vẻ mặt ưu thương.
Lúc này Tri Hỏa mới để ý tới nơi này chính là ven hồ mà lần trước cậu với Bắc Hoàng Minh nói chuyện, chẳng qua hôm đấy bọn họ ở bờ bên kia, hơn nữa trời quá tối nên không biết được hồ bên này lại có NPC. Hết thảy đều là vận may trêu đùa, làm hại bọn họ mất công như vậy.
“Nào, lên nhận nhiệm vụ đi.” Cổ Lam nói với Tri Hỏa.
Gật gật đầu, Tri Hỏa đi lên đối thoại với NPC, “Xin chào.”
Ánh mắt vô thần dần lấy lại sức sống, cô gái quay đầu nhìn về phía Tri Hỏa, gật gật đầu.
“Chúng tôi đến để tiếp nhận nhiệm vụ cuối cùng của Ám Vô Dạ.”
Cô gái đảo ánh mắt qua Tri Hỏa, rồi đến Bắc Hoàng Minh, Cổ Lam, Hải, Lưu Ly, Hàn Ly cùng Nguyệt Lượng, đột nhiên lắc đầu, “Các người còn chưa đủ tư cách.”
“Không đủ tư cách là sao, vậy như thế nào mới có thể nhận?” Cổ Lam có chút nôn nóng hỏi.
“Đi tìm chức nghiệp ẩn, tìm được rồi, các người sẽ đủ tư cách.” Dứt lời, cô gái liền không để ý tới bọn họ nữa, một lần nữa đưa ánh mắt nhìn về phía mặt hồ, khôi phục vẻ mặt u sầu lúc nãy.
Hệ thống thông báo: Có muốn nhận nhiệm vụ tìm kiếm chức nghiệp ẩn giấu không?
Nhìn qua đồng đội, Tri Hỏa thấy trong mắt bọn họ đều là đáp án rõ ràng, không chút do dự nhấn nút đồng ý.
Ngay sau khi khung nhiệm vụ xuất hiện nội dung nhiệm vụ tìm kiếm chức nghiệp ẩn, Tri Hỏa nghe thông báo giảng giải một chút, có vẻ nghi hoặc, vội vàng lục lọi trong ba lô một hồi.
“Cậu đang làm gì đó?” Những người khác khó hiểu nhìn Tri Hỏa.
“A, tìm được rồi!” Reo lên, Tri Hỏa lấy ra từ ba lô một tấm thẻ màu vàng, “Vé thông hành đến thôn Tân Thủ, vừa rồi hệ thống có bỏ vào hành lý của tôi, các cậu hẳn là cũng có đó, tìm xem.”
Nghe Tri Hỏa nói vậy, mấy người Bắc Hoàng Minh cũng lục trong ba lô tìm được tấm thẻ màu vàng.
“Đi thôn Tân Thủ?” Bắc Hoàng Minh có chút ngờ vực thấp giọng nói.
“Có thể nơi đó có manh mối, dù sao hiện tại chúng ta cũng không biết rõ ràng, qua đó trước rồi nói sau.” Tuy rằng trong lòng Hải cũng có hoài nghi, nhưng đây là biện pháp duy nhất trước mắt, bọn họ chỉ có thể nghe theo.
“Đành phải vậy thôi .” Gật gật đầu, Tri Hỏa quay sang đám Hỏa Luyện cười nói, “Hôm nay phiền bọn cậu rồi, lần sau gặp nha.”
“Các anh cũng phải cố gắng lên.”
Giơ dấu OK, Tri Hỏa làm theo hướng dẫn trên tấm thẻ đeo lên trước ngực, sau đó biến mất cùng với làn bạch quang, những người khác cũng theo đó rời đi.
Chúc mọi người may mắn! Tất cả đều chúc phúc cho các thành viên Minh Giáo.