vừa bắt đầu vào buổi chiều các công nhân tiếp tục công việc Hạ Như Yên liền đứng dậy bắt đầu đi kiểm tra công trình công trình về cơ bản đã xong 1 nửa tầng trệt đã bắt đầu được chuẩn bị sơn lên gã phụ trách công trình vừa đi vừa khoe khoang về công trình và thể hiện dưới sự đốc thúc của ông ta công trình chắc chắn sẽ hoàn thành trước thời hạn. mới đầu hắn ta đã mang theo 1 phong bì dày cộp để ra đón người giám sát nhưng khi thấy Hạ Như Yên còn trẻ lại thêm lúc ăn cơm cô đều tỏ ra mình rất bình thường nên ông ta chắc chắn đây chỉ là tay mơ không cần phải tốn chô cô ta là gì. Hạ Như Yên vừa đi vừa cầm bản thiết kế lên nhìn không nói gì rồi đi tiếp mà không có nói với 2 người theo sau câu gì đợi đến khi đi hết tòa nhà cô mới quay ngược lại thấy vậy gã phụ trách cười khẩy quả nhiên là vậy thế là xong ông ta chuẩn bị về nhà ghé qua quán ông ta vốn định tiếp giám sát hôm nay. hừ ông đây đúng là có phúc hưởng mà vừa không tốn tiền tối nay lại được 1 mình thoải mái nữa
khi ông ta đang nghĩ suy về cách hưởng lạc tối nay làm sao thì Hạ Như Yên bỗng lại chỗ 1 người công nhân
''xin lỗi anh có thể cho tôi mượn cây thước này 1 chút không''
người công nhân thấy người phụ nữ trẻ đẹp xuất hiện ở đây lại còn mượn thước mình nhưng cũng cố tỏ ra bình thường
''cô cứ dùng thoải mái đi lát đưa tôi là được''
mượn thước xong cô bắt đầu đo đạc các vách tường rồi lại cột thậm chí cô còn nhờ Văn Nam đo lại cả cầu thang nữa. gã phụ trách giờ đã biết chuyện chẳng lành vội đi lên
''cô hạ chúng ta nên kiểm tra nhanh thôi ở đây rất nguy hiểm''
Hạ Như Yên không nói gì vẫn tiếp tục công việc đúng lúc này 1 xe nguyên liệu chạy vào công trình
''tôi có thể xem nguyên liệu trên chiếc xe đó chứ''
thấy vậy gã quản lý vội chạy lên
''cô hạ đâu cần phải vậy chứ cùng là người trong nghề cả mà''
nói rồi ông ta vội rút 1 phong bì trong túi để vào tay cô Hạ Như Yên không có cất đi mà đưa qua ssau cho Văn Nam thấy vậy gã phụ trách liền cười
nghĩ thế nào thì ra cũng chỉ muốn vậy mà tôi tổ ra thanh cao cái gì chứ; mặc kệ gã ta vẫn ở phía sau Hạ Như Yên tiến lại chỗ chiếc xe thấy những bao xi măng và sơn đang được chuyển xuống cô liền nhờ họ mở dùm mình vào bao xi măng và sơn rồi quay lại nói với Văn Nam
''chụp hình toàn bộ lại gửi vào mail cho tôi''
thấy vậy gã phụ trách vội chạy lại
''cô Hạ đây là có ý gì tôi có thể chia cô thêm''
Hạ Như Yên vẻ mặt trầm ngâm
''ồ anh đúng là biết kiếm tiền nha''
nghe vậy gã ta càng tự tin thì ra muốn thêm không sao cho cô ta thêm chút cũng không sao nhưng chưa kịp nói gì thêm đã bị Hạ Như Yên nói trước
''hay cho ông làm phụ trách công trình dám ăn bớt ăn xém nguyên vật liệu tường từ 25 giờ chưa tới 20 lại còn dám sử dụng nguyên vật liệu không đảm bảo chất lượng tôi đã kiểm tra kết cấu công trình cũng không đúng với thiết kế ban đầu...tất cả những chuyện này tôi sẽ báo lại để công ty sư lý cả phong bì đó của ông tôi cũng sẽ đưa lên cho công ty''
gã ta nghe vậy khuôn mặt bỗng tái lại rồi bất ngờ trở nên dữ dằn giọng điệu đầy đe dọa
''cô Hạ tôi khuyên cô nên biết điều nên nhớ lấy cái gì cứng qua sẽ gãy cô chỉ cần nhận tiền không phải mọi người đều vui sao''
Hạ Như Yên không quan tâm ông ta uy hiếp quay ra hỏi Văn Nam
''đã nhớ tất cả rồi chứ mai viết thành báo cáo đưa lại cho tôi còn cả chuyện vị phụ trách công trình đây nữa đây là bản ghi âm ghi cả vào báo cáo tôi sẽ mang lên cho xếp tổng''
''dạ xếp''
nói rồi Hạ Như Yên móc điện thoại mình ra gửi vào máy Văn Nam 1 đoạn ghi âm sau đó quay gót đi thẳng cô vừa đi gã phụ trách bên này chửi lên
''con ngu nếu mày muốn thế đừng trách tao ác''
nói xong hắn ta lấy điện thoại lên gọi cho ai đó bên kia vừa bắc máy hắn vội nói
''anh ưng nhớ em chứ''
bên kia người đàn ông được gọi là ưng đang ôm 2 cô gái khó chịu nói
''có rắm thì đánh không thì cút''
gã phụ trách vội lấy lòng
''anh ưng em có chuyện muốn nhờ anh có con nhỏ nó rất hỗn xược em muốn nhờ anh bắt nó lấy dùm em 1 cuộc ghi âm rồi quay cho nó mấy cuộn phim''
gã tên ưng bên kia khó chịu nói
''cút mày tưởng tao rảnh rỗi à 500 triệu được thì làm''
gã tên ưng nghĩ chắc gã này sẽ không chấp nhận đâu nhưng bên kia cười nói
''em ra giá 1 tỷ nhưng phải nhờ anh ưng đích thân ra tay em đã gửi hình cho anh rồi''
gã tên ưng vốn đang bị truy nã vốn không muốn vì 1 tỷ mà phải liều lĩnh lộ mặt nhưng vừa nhìn thấy tấm hình gã liền đổi ý. trên hình là hình Hạ Như Yên đang ở công trường rõ ràng là chụp lén dáng người cao ráo chỗ cần nhỏ thì nhỏ cần lớn thì lớn khuôn mặt lại xinh đẹp tự nhiên nếu so sánh với mấy cô diễn viên bây giờ chỉ có hơn; đánh giá xong gã liền đồng ý với yêu câu này và trong lòng thầm than quả là kèo thơm.
đúng lúc này trên xe Văn Nam đang trở Hạ Như Yên qua 1 đoạn đường khá vắng cậu ta nhắc nhở
''chị vậy có ổn thỏa không em nghe nói tên đó có chỗ dựa rất cứng lại còn quen biết xã hội đen em sợ hắn sẽ gây bất lợi cho chị''
Hạ Như Yên ngồi sau đang xem hồ sơ nói
''nếu chúng ta cứ để vậy em biết công trình đó xây xong sẽ nguy hiểm mức nào không?''
Văn Nam hiểu được ý cô nhưng vẫn muốn nhắc cô cận thận vì cậu ta thấy cô làm vậy không sai với tâm của 1 người thiết kế nó không cho phép họ làm ngơ
''em chỉ muốn nhắc chị thôi à....trưởng phòng cận thận''
cậu ta chưa kịp nói xong vội la lên 1 chiếc xe 16 chỗ bất ngờ lao lên ép họ văng vào lề rõ ràng chiếc xe không quan tâm làm vậy có khiến xe họ lật hoặc đâm mạnh vào bờ hay không may mắn Văn Nam phản xạ rất tốt cộng với xe đã cải tiến rất tốt mới giúp 2 người không bị thương. xe vừa dừng trên chiếc xe 16 chỗ liền có khoảng hơn 10 người đi xuống vây quanh xe họ Văn Nam vội hỏi
''xếp làm sao đây''
Hạ Như Yên liền biết không hay rút điện thoại chuản bị gọi cảnh sát nhưng điện thoại không có sóng mà lúc này chỗ đám người vây quanh 1 người đàn ông tầm 30 với đầu chọc khuôn mặt hung ác tiến lên đặt 1 cục gì đó trên đầu xe. vừa nhìn cục đó Hạ Như Yên liền biết không xong rồi đó có lẽ là thiết bị phá sóng khi cả 2 người còn chưa biết làm sao thì mấy gã đã vây quanh hò hét gì đó vì xe quá kín và chức năng bảo vệ của xe đã tự được khởi động nên cả 2 không nói gì
đúng lúc này bên Long Hạo Thiên đang họp bỗng điện thoại chớp đỏ liên tục anh liền hiểu đây là báo động nguy hiểm anh đã tự mình lắp trên xe Hạ Như Yên chỉ cần có việc nguy hiểm hệ thống bảo vệ của xe sẽ khởi động người trong xe mở ra được bên ngoài muốn phá ra là không thể nào
nhưng phía bên này Hạ Như Yên không hề biết điều đó cô dang rất lo lắng đúng lúc này đám người như đã tính xong mấy tên đó liền cầm gậy đập mạnh cửa kính Hạ Như Yên và Văn Nam vội vã ôm đầu để tránh kính xe văng vô nhưng rồi 1 giây 2 giây 5 giây rồi 30 giây vẫn nghe tiếng đập mạnh và chiếc xe lắc lư nhưng không có tiếng kính bể. phía ngoài mấy tên đó thấy đánh không bể được kính xe liền quay lại nói với gã chọc
''anh ưng không đập bể được''
''vô dụng''
gã đầu chọc hét lên rồi đá mạnh vào tên vừa báo cáo nhưng bỗng gã cười lên nham hiểm
''không đập được thì đốt để tao xem chúng nó trốn được bao lâu''
1 tên nhanh chóng chạy lại lấy can xăng không ngần ngại mà tưới lên thấy vậy Văn Nam và Hạ Như Yên vừa thở phào bỗng nhói lên không hay chúng muốn đốt chết họ
''xếp làm sao đây''
Hạ Như Yên cắn môi rồi nhìn cậu trai trẻ trước mắt cô biết chuyện này là của cô không thể liên lụy cậu ta được
''chuyện này do chị có lẽ chúng sẽ không đụng đến em''
nói rồi cô đưa tay mở cửa xe đi ra; Văn Nam thấy vậy liền cắn môi chết tiệt mình là đàn ông không thể để 1 người phụ nữ bảo vệ mình được nghĩ rồi dù tay đang run vẫn mở cửa đi xuống.
.