Âm Quan Minh Thê

Chương 91




Hứa thiến tỉnh lại rồi,khoảnh khắc cô ấy tỉnh lại,trong cơ thể phát ra một luồng âm khí lạnh lẽo không biết mạnh hơn trước đây gấp bao nhiêu lần,cùng với luồng âm khí này,con có một nguồn Phật lực vô cùng mạnh mẽ,hai nguồn sức mạnh khác nhau lại đồng thời tỏa ra từ trong cơ thể Hứa thiến,cho tôi cảm giác,dường như lúc thì là ma lúc thì là Phật,vô cùng quỷ mị

Nhưng mà,Hứa thiến có phải đã trở nên mạnh hơn trước đây,co ấy bây giờ rốt cuộc là ma hay là Phật,không còn quan trọng đối với tôi nữa,quan trọng là,cô ấy là vợ tôi

Hứa thiến sau khi tỉnh lại,cô ấy nhìn xung quanh một cái,cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người tôi,trên mặt của cô ấy nở một nụ cười vô cùng quen thuộc mà xa cách từ lâu

Trên mặt tôi cũng nở một ý cười,kể từ khi bị Giang Hoài phân cách ở thôn Dã Câu đến bây giờ,tôi và Hứa thiến tụ hợp thì ít mà xa cách thì nhiều,còn bây giờ,cô ấy cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt tôi một cách nguyên vẹn,từ nay về sau,không còn ai có thể chia cách chúng tôi nữa

“ đệ tử bái kiến sư phụ,cảm ơn sư phụ đã hao tổn tâm lực giải cứu đệ tử”

Đúng lúc này,Hứa thiến đi đến trước nhất niệm trụ trì quỳ xuống

Sư phụ?

Nghe những lời này,tôi không khỏi kì lạ,Hứa thiến từ lúc nào lại bái Nhất niệm trụ trì làm sư phụ vậy

Lúc này,khuôn mặt xanh xao của Nhất niệm trụ trì lộ ra một nụ cười hiền hậu,ông ấy gật đầu,ý bảo Hứa thiến đứng dậy,sau đó nói: “ Hứa Thiến,77 49 ngày qua,con đã có được giác ngộ gì?”

hứa thiến gật đầu đứng dật cung kính nói: “ thế nhân có khổ,khổ nỗi dục vọng,khổ nỗi mong muốn”

“ vậy thì,mong muốn và dục vọng trong lòng con là gì?” nhất niệm trụ trì hỏi

Hứa thiến không trả lời,chỉ quay người qua nhìn tôi nụ cười trên mặt ấm áp như ánh mặt trời

“ lão nạp hiểu rồi,con đi đi”

Nhất niệm đại sư gật đầu với hứa thiến,sau đó nhắm mắt lại,bắt đầu tiếp tục niệm kinh lễ Phật

Còn Hứa thiến lúc này cũng nở một nụ cười quen thuộc đi về phía tôi

Tôi giang rộng vòng tay ôm chặt hứa thiến vào trong lòng

“ hứa thiến,những ngày này em rất nhớ chị” ngửi thấy mùi hương tôi thích trên người hứa thiến,tôi nói với cô ấy cùng âm thanh tràn đầy yêu thương

Hứa thiến gật đầu “ có thể được nhìn thấy em,thật tốt”

Nhưng mà,tôi và Hứa thiến làm cho Nhất Phàm cao tăng không thể tiếp tục nhìn được nữa,ong ấy chắp tay lại nói với chúng tôi: “ hai vị thí chủ,Phật môn là nơi thanh tịnh,hai vị vẫn nên đi chỗ khác mà thể hiện tình yêu của mình”

Nghe vậy,tôi mới nhất thấy sự thất lễ của bản thân,vội vàng xin lỗi Nhất Phàm cao tăng,sau đó kéo lấy tay Hứa Thiến định rời đi

Nhưng mà,Nhất Phàm đại sư lại gọi tôi lại nói: “ Đỗ Minh,hồn phách vợ cậu đã được phật pháp khôi phục,bây giờ,tro cốt của cô ấy cậu cũng mang đi đi”

“ đa tạ cao tăng “

Tôi gật đầu,trước đi rời đi,nhìn vào hũ tro cốt của Hứa thiến một cái

Sau khi hứa thiến tình lại,hũ tro cốt cũng hoàn toàn bị nứt vỡ,chỉ có điều,những tro cốt ở trong hũ lại biến mất tăm không thấy,thay vào đó là một mặt ngọc bội đeo trên dây chuyền

Miếng ngọc này,chính là bức tượng ngọc thu nhỏ của Hứa thiến,tôi cầm vào trong tay,thì cảm giác thấy một luồng Phật lực mạnh mẽ dâng trào vào trong lòng bàn tay,làm toàn thân tôi vô cùng thoải mái

“ lão nạp cùng Nhất niệm trụ trù đã dùng phật pháp khôi phục lại hồn phách của thí chủ,bây giờ,hồn phách của cô ấy đã hội tụ,còn tro cốt,cũng đã ngưng kết thành xá lợi ( tro xương nhà Phật),cũng đã là tạo hóa của Phật,vì vậy nữ thí chủ xưng trụ trì một tiếng sư phụ,cũng là lẽ đương nhiên” Nhất Phàm đại sư nói với tôi

Xá lợi Phật,nghe từ này,trong lòng tôi vô cùng bất ngờ,nếu như tôi nhớ không nhầm,xá lợi Phật chỉ có cao tăng đắc đạo mới có thể ngưng kết thành,còn Hứa thiến chẳng qua chỉ là một linh hồn,20 năm qua cũng chưa từng tu luyện phật pháp,tro cốt của cô ấy sao lại có thể ngưng kết thành xá lợi chứ?

Có điều nghĩ đi nghĩ lại,tôi rất nhanh hiểu ra,dù gì hồn phách của hứa thiến,cũng là do hai cao tăng nhất niệm nhất phàm ngưng kết mà thành,để tro cốt của cô ấy ngưng kết thành xá lợi,cũng không phải là chuyện không thể

“ đa tạ hai vị đại sư”

Tôi cầm xá lợi của Hứa thiến lên,cung kính nói,sau đó đứa hứa thiến rời đi

Tôi đưa hứa thiến đến căn phòng mình ở,nhưng lúc tôi chuẩn bị mở cửa mời hứa thiến vào trong,thì cánh cửa đối diện đã mở ra

Đương nhiên đó là thẩm băng dao,lúc tôi quay đầu lại,nhìn thấy cô ta đang đứng ở cửa,khuôn mặt thẫn thờ nhìn hai chúng tôi

“ cô ấy là ai?” hứa thiến cũng đã nhìn thấy thẩm băng dao,cô ấy nhìn tôi có chút kì lạ hỏi

“ à,lần trước lúc em đến quỷ gian,quen được một người bạn,cô ấy tên thẩm băng dao,trước đây cũng chăm sóc em rất nhiều” toi nói

Hứa thiến đi về bên cạnh tôi,làm cho sự bối rối trong lòng tôi đỡ hơn,đến nỗi hoàn toàn quên đi sự bất thường trong ánh mắt của thẩm băng dao,cười nói với cô ấy: “ thẩm băng dao,hóa ra cô ở đây à,đây là vợ tôi,Hứa thiến”

Nghe tôi nói xong,ánh mắt của thẩm băng dao đổ dồn lên người hứa thiến,khuôn mặt lạnh lùng nở một nụ cười miễn cưỡng: “ ừm,xin chào,tôi thường nghe Đỗ Minh nhắc về chị”

Trên mặt hứa thiến cũng nở một nụ cười khách khsis: “ Băng dao,cảm ơn em đã chăm sóc Đỗ Minh,ngoài ra ….em cũng rất xinh đẹp”

“ khì,cảm ơn,chị cũng vậy” thẩm băng dao gật đầu,nụ cười trên mặt dần dần biến mất “ tôi nghĩ,tôi phải nghỉ ngơi rồi,hai người nói chuyện tiếp đi”

Nói xong,thẩm băng dao quay về trong phòng,đóng cửa lại

Cử chỉ hôm nay của thẩm băng dao,dường như có chút không đúng

Tôi nhớ trước đây,mỗi lần tôi nhắc đến hứa thiến,cô ta đều nói muốn gặp mặt,nói chuyện nhiều hơn,nhưng bây giờ hai người đã thực sự gặp mặt rồi,lại chỉ nói có mấy câu,rồi đóng cửa luôn làm tôi thấy vô cùng khó hiểu

Liên quan đến chuyện của thẩm băng dao,hứa thiến cũng không hỏi nhiều,lúc thẩm băng dao đóng cửa lại cô ấy nói với tôi: “ Đỗ Minh,hay là chúng ta đi ra ngoài dạo đi”

“ ở đây chẳng phải cũng thế sao?” tôi có chút khó hiểu

Hứa thiến lắc đầu: “ đương nhiên là không giống,ở đây là đất Phật,có những lời nói,em cũng không thể nói với chị ở đây được”

Nghe vạy,trên mặt tôi nở một nụ cười bối rối,sau đó cũng không nói nhiều nữa,kéo tay hứa thiến đi ra ngoài

Lúc chúng tôi rời khỏi hành lang,tôi còn đặc biệt quay đầu lại nhìn một cái,thì phát hiện cửa phòng thẩm băng dao không biết đã mở ra từ lúc nào,thẩm băng dao đang đứng ở khe cửa,ánh mắt nhìn chằm chằm vào tôi,khoảnh khắc tôi quay đầu nhìn lại thì đóng sập cửa vào

“ hứa thiến,chị có biết không,bây gườ em đã là người của đạo gia rồi,trong thời gian 5 tháng ngắn ngủi này,những chuyện nguy hiểm li kì mà em gặp phải,chị nhất định cũng không tưởng tượng được,hơn nữa vận khí của em cũng không tệ,bây giờ,cho dù tên giang hoài chết tiệt kia xuất hiện trước mặt em,em cũng sẽ không sợ ông ta nữa,em đã có năng lực bảo vệ chị,từ nay về sau,cũng không còn có ai có thể chia cách chúng ta nữa,chị mãi mãi là chị tốt của em,mãi mãi là vợ em”

Trên đường đi lên núi,tôi giống như súng máu,nói hết những chuyện thời gian này trải qua cho hứa thiến nghe,giống như một đứa trẻ vậy,khoe khoang những thành tích gần đây giành được

Nên mặt hứa thiến từ đầu đến cuối vẫn duy trì nụ cười hiền dịu,cô ấy lúc thì gật đầu,lúc thì cười thành tiếng,lúc thì mừng cho tôi,lúc thì lo lắng cho tôi,cảm giác thân thiết này làm tôi vô cùng trân quý

“ Đỗ Minh,em là niềm tự hào lớn nhất cả đời này của chị”

Cuối cùng,hứa thiến nói với tôi như vật,tóc của cô ấy tung bay trong gió,cô ấy nhìn tôi, nụ cười càng thêm mê người

Trong những ngày không ở bên hứa thiến,lúc gặp phải những nguy hiểm hay những lựa chọn,tôi đều thấy bản thân đã là một nam nhân độc lập,nhưng trước mặt cô ấy,tôi cảm giác thấy bản thân vẫn như một đứa trẻ không lớn

Tôi vò đầu,có chút bối rối với lời khen của hứa thiến,sau đó ôm chặt cô ấy vào trong lòng

Cơ thể của hứa thiến rất ấm áp,khoảnh khắc này,tôi cảm giác bản thân đã là người đàn ông hạnh phúc nhất trên đời

Nhưng lúc này,một người đi đường đi ngang qua mặt tôi,anh ta kì quặc nhìn tôi nói: “ chàng tai,cậu ở đây ôm không khí làm gì,thần kinh à?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.