Âm Quan Minh Thê

Chương 217




Lúc này,tất cả đã bình yên trở lại,chỉ mặt đất có thêm một cai hố sâu ko thấy đá,tôi không biết tất cả những thứ này rốt cuộc là vì sao,nhưng vì không để chuyện tệ như thế này xảy ra nữa,tôi vội càng thu lại tích thi khí cùng thi thủy về

Đồng thời,rất nhiều phật quang chiếu sáng,những ngọn lửa bốc cháy trên người tôi,giống như một ngọn nến trong gió,lập tức vụt tắt,sau đó bắt đầu nhanh chóng thu về trong người tôi,da thịt lần nữa được sinh ra,tôi từ từ khôi phục lại dáng vẻ ban đầu

“ môn chủ,vừa nãy là sao?”

Khôi phục được xác thịt,tôi nhìn vũ minh uyên,thắc mắc

Tích thi khí và thi thủy bình thường dung hòa với nhau chưa từng xảy ra chuyện gì,nhưng vì sao minh quỷ đốt cháy nó bằng lửa thì lại hóa thành một giọt nước dủ để xuyên qua không biết bao nhiêu mét đất đá,chuyện này hoàn toàn vượt ra ngoài sự dự liệu của tôi

“ giọt nước đó,có lẽ là số mệnh của ngươi”

Vũ minh uyên nhìn tôi hồi lâu rồi lẩm bảm

“ số mệnh? Số mệnh của tôi là gì,xin ngài chỉ rõ”

Tôi ngơ ngác nhìn vũ minh uyên,nghe không hiểu ý của câu nói này

“ số mệnh,là thứ cậu phải tự mình đi tìm hiểu,nếu như để người khác trực tiếp nói ra,thì còn gì là số mjenh nữa” vũ minh uyên nói

Trong nhữn ngày tháng ở cùng những cao nhân của các đạo môn này,tôi cũng dần dần hiểu ra được một đạo lí,bọn họ bằng long nói với tôi,tôi có thể nghe,nhưng nếu họ ko muốn nói cho tôi,tôi hỏi cũng vô ích

Tôi chỉ gật đầu,không hỏi thêm nữa

“ đỗ minh,sau này,nếu như lại hóa thnahf hình thái của minh quỷ,nhớ kĩ đừng làm như hôm nay,bằng không hậu họa khôn lường”

Lúc này,vĩ minh uyên nói với tôi,sau dó ông ta lại chỉ vào chuỗi hạt trên tay tôi nói:” chuỗi hạt này,nên đổi rồi”

Nghe xon,tôi gật đầu,giọt nước đó rốt cuộc là cái ì,tôi hoàn toàn ko rõ,nhưng sức hủy diệt tạo thành,lại làm cho tôi vô cùng kinh ngạc,nếu như có chút sai sót,thật sự sẽ tạo thành đại hoa

Chỉ có điều,minh quỷ ẩn náu trong người tôi,lúc nào hắn thức tỉnh,hoàn toàn ko nằm trong sự khống chế của tôi,thứ duy nhất tôi có thể khống chế,chính là thu hắn về nhờ phật quan của chuỗi hạt này

Chỉ có điều,chuỗi hạt đã nứt khắp nơi,rất nhiều miếng vụn gỗ đã rụng xuống,trong thời gian chưa đến nửa năm này,bởi vì nhiều sử dụng,nên phật lực bên trong dường như đã cạn dần

Bây giờ còn cách 1 tháng là đến sinh nhật của hứa thiến,đến lúc đó tôi quay về chùa thừa duyen đưa hứa thiến rời di,nếu như có thể,hy vọng có thể nhận được một vũ khí của phật nào đo tốt hơn từ cao tăng ở chùa

“ đỗ minh,liên quan đến giọt nước vừa nãy,ngươi biết ta biết,nhưng nhất định ko được nói cho người khác” lúc này,vũ minh uyen nhắc nhở

“ vậy thì,trầm tiền bối thì sao/’ tôi hỏi

Vũ minh uyên trả lời: “ bản tôn sẽ tự nói chuyện với ông ta,ngươi không cần lo lắng”

Tôi gật đầu ko nói gì nữa,sau đó rời đi cùng vũ minh uyên

Trong nơi lanh lẽo hoang vu này,trầm thiên phàm vẫn đứng đólúc chúng tôi đi ra,ánh mắt ông ta nhìn lên người tôi

“ cảm thấy thế nào?” trầm thiên phàm hỏi

“ rất tốt,rất thuận lợi”

“ ừm,thế thì tốt”

Trầm thiên phàm gật đầu,nhìn vũ minh uyên “ trận rung chấn vừa nãy,là vì sao?”

“ đợi sau bản tôn nói với ngươi”

vũ minh uyên nói

“ quỷ mộ môn chủ,cùng là người cao thâm với ta tồn tại trong môn đạo,ít nhiều được người trong môn đạo tôn kính,nhưn đáng tiếc thế nhân ko biết,một cơ thể xác thịt hoàn chỉnh cũng là thứ xa xi với ông ta”

Trầm thiên phàm nói,có chút ý cười nhạo

“ thế nhân sao co thể biết,âm quan môn chủ trốn sau lớp áo khoác kia,là nửa người nửa quỷ chứ?” vũ minh uyên phản bác

Trầm thiên phàm ko nói nhiều nữa,tích thi khí tỏa ra tư người ông ta,hướng về cơ thể tạo thành từ thi thủy của vũ minh uyên

Hai thứ ko ngừng dung hợp,ngưng tụ thành những tầng da thịt mới trên người vũ minh uyên,vũ minh uyên dưới sự giúp đỡ của trầm thiên phàm lần nữa khôi phục lai xác thịt

Còn cơ thể của trầm thiên hàm,cũng vì đó mà khô khốc lại,lại biến thành một người đàn ông trung niên,một lão già gầy gò

Giống như trước dây,vũ minh uyên ko hề có chút cảm kích nào vơi trầm thiên phàm,ông ta phât tay áo,lạnh lùng đi vào quy mộ đường

Đi qua quỷ mộ đường,tôi và hai vị này đứng ở ngoài quảng trường

Lúc này,long vương nằm rạp chính giữa quảng trường không ngừng phun quỷ hỏa,còn đệ từ của âm quan môn và quỷ mộ môn cũng đi đến quảng trường

Lấy long vương làm giới hạn,dẫn đầu hai bên là thành khởi phong cùng đàm bính khôn,hai bên môn đạo đứng chia ra hai cánh,tràn đầy địch ý

“ bái kiến môn chủ”

Nhìn thấy trầm thiên phàm và vũ minh uyên đi đến,đệ tử hai bên cung kính nói

Phần lớn đệ tử âm quan môn và quỷ mộ môn ở đây,phần lớn trong họ đều có thực lực tương đương với giang hoài,đạo hành k kém hơn tôi,còn hai trưởng lão thành khởi phong và đàm bính khôn thì sánh ngang với thẩm trường thu,còn một đứa gia nhập đạo môn chứ đến một năm như tôi,lại đang đứng bên cạnh hai môn chủ cao nhất trong đạo môn,đúng là thế sự trêu ngươi

Con rồng này,rốt cuộc cũng bị ngươi có được rồi”

Vũ minh uyên nhìn long vương nói

“ nó là một chiếc chìa khóa không thể thiếu để chúng ta giải lời nguyên,đợi lời nguyền được hóa giải,chúng ta có thể giết đối phương mà ko nề hà gì nữa,báo thù cho tiên phụ”

Trầm thiên phàm nhìn vũ minh uyên nói

“giết đối phương mà ko nề hà..hừ,mong muốn đã tích tụ bao nhiêu năm” vũ minh uyên ní

Thân là người thứ 3 như tôi,nghe hai người này nói chuyên,có chút ko thoải mái,dường như tất cả những gì họ đang làm,đều là vì giết chết đối phương,trả giá như vậy,thực sự làm tôi có chút khó hiểu,thậm chí có chút ko rõ trong đầu họ đang chưa cái gì

“ con rồng này,đã được bản tôn luyện thành ác ma,bây giờ coi nó như món quà tặng cho quỷ mộ môn,bồi thường cho 49 người chết kia,bản tôn tin rằng ngươi biết nên làm như thế nào” trầm thiên phàm nói

“ tặng và ko tặng,con rồng này đều phải rơi vào tay bản tôn,đền hay ko đền,cái chết của đệ tử bản ton,cũng phải tính với ngươi”

Vũ minh uyên từ từ đi xuống bậc thềm,đi về phía con rồn

Lon vương dường như rất sợ hãi,lúc ông ta đi đến,thì gầm lên một tiếng,nhưng nó dường như đang bị một sự khống chế không thể chống cự,co cụm lại không dám nhúc nhích

“ vì có được nó,bản tôn không chỉ mất đi một vị đường chu,mà con rơi vào bẫy ngươi đã đặt trước,gián tiếp giết chết 49 người,món nợ này,cũng tính lên người ngươi” trầm thiên phàm cũng đi đến trước mặt long vương,nói

“ thù hận của chúng ta,đâu phải một hai câu là nói rõ hết được”

Vũ minh uyên hừ lạnh,sau đó đi đến trước mặt long vương,long vương cúi đầu thấp xuống

Vũ minh uyên nhảy lên đầu long vương,quỷ hỏa cùng tích thi khí màu đen lập tức bốc lên,làm nó gào thét bất an

Nhìn thấy chuyện này,tất cả mọi đệ tử như ý thức được điều gì đó,lần lượt nhanh chóng lui đi,sợ bị ảnh hưởng

Trầm thiên phàm nhìn tôi một cái,cũng lùi lại hai bước,tôi ko dám chần chừ,vội vàng lùi theo ra xa,tránh trâu bò húc nhau ruồi muỗi lại chết

Bây giờ,chính giữa quảng trường đã ko còn ai,còn vũ minh uyên dẫm lên long vương,có rất nhiều thi thủy chảy ra từ người ông ta,lập tức nhấn chìm long vương

Còn long vương,lúc này cũng chỉ biết gào rống thảm thiết.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.